

Tên bài hát: Mộng Phồn Hoa
Trình bày: Lee Phú Quý
* * *
* * *
Dù cho con đường kia có trăm sầu đau
Chàng bên ta cùng nhau bước qua ngày tháng..
Dù ngày mai phải qua gió mưa triền miên
Chàng bên ta một đôi mắt bao trìu mến..
Dù tháng năm chảy trôi, dù núi sông cách trở, dù có bao nhiêu khó khăn gian khổ hay phải chịu bao nỗi đau giữa nơi phong trần, chỉ cần người bên cạnh ta, dù là nơi tịch mịch nhất, cũng là hồi ức đẹp.
Lời bài hát rất hay và có ý nghĩa, thấm sâu vào lòng người. Nghĩa của bài hát khá sát với nghĩa của nguyên tác. Giọng hát của Lee Phú Quý mình thấy rất hợp với các bài hát cổ phong như thế này, nhẹ nhàng, rất tuyệt!
Nghe một bài hát nhẹ nhàng mà sâu lắng trong một ngày mưa là lựa chọn tuyệt vời. Mong mọi người lắng nghe!
Chàng bên ta cùng nhau bước qua ngày tháng..
Dù ngày mai phải qua gió mưa triền miên
Chàng bên ta một đôi mắt bao trìu mến..
Dù tháng năm chảy trôi, dù núi sông cách trở, dù có bao nhiêu khó khăn gian khổ hay phải chịu bao nỗi đau giữa nơi phong trần, chỉ cần người bên cạnh ta, dù là nơi tịch mịch nhất, cũng là hồi ức đẹp.
Lời bài hát rất hay và có ý nghĩa, thấm sâu vào lòng người. Nghĩa của bài hát khá sát với nghĩa của nguyên tác. Giọng hát của Lee Phú Quý mình thấy rất hợp với các bài hát cổ phong như thế này, nhẹ nhàng, rất tuyệt!
Nghe một bài hát nhẹ nhàng mà sâu lắng trong một ngày mưa là lựa chọn tuyệt vời. Mong mọi người lắng nghe!
*Lời bài hát:
Tháng năm cứ chảy núi sông cách trở
Hao gầy đi sắc son
Mỗi ta chốn này dưới trăng sáng tỏ
Bao hồi ức trở về
Thiên địa to lớn xin mượn đôi chén
Dứt bao nỗi đau ở nơi phong trần
Thế gian khôn lường cũng không quay đầu
Người biết chăng?
Nếm bao ái hận nếm bao oán hờn
Bao cuồng si đắm say
Biển sâu sóng gợn núi cao gió lộng
Biết cùng ai giãi bày
Sơn hà như giấc mộng lành bao tháng
Nay lòng ta cũng mãi không ân hận
Sao phải nương náu
Ta cần chi cứ lẫn tránh
Dù cho con đường kia có trăm sầu đau
Chàng bên ta cùng nhau bước qua ngày tháng
Nghĩ suy vô vàn chiếc hôn dịu dàng
Ta dùng phong kín những tâm tư chàng
Chàng ung dung cạnh ta giữa nơi tịch mịch
Nếm bao ái hận nếm bao oán hờn
Bao cuồng si đắm say
Biển sâu sóng gợn núi cao gió lộng
Biết cùng ai giãi bày
Sơn hà như giấc mộng lành bao tháng
Nay lòng ta cũng mãi không ân hận
Sao phải nương náu
Ta cần chi cứ lẫn tránh
Dù cho con đường kia có trăm sầu đau
Chàng bên ta cùng nhau bước qua ngày tháng
Nghĩ suy vô vàn chiếc hôn dịu dàng
Ta dùng phong kín những tâm tư chàng
Chàng ung dung cạnh ta giữa nơi tịch mịch
Dù ngày mai phải qua gió mưa triền miên
Chàng bên ta một đôi mắt bao trìu mến
Nghĩ suy vô vàn chiếc hôn dịu dàng
Ta dùng phong kín những tâm tư chàng
Chàng như một điểm sau cuối trong đời này
Chàng ung dung cạnh ta giữa nơi tịch mịch.
Last edited by a moderator: