Chương 10
Lick góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các tác phẩm sáng tác của hanako190
Sau mấy ngày chờ đợi mòn mỏi cuối cùng cũng đến ngày anh cùng cậu hẹn đi chơi công viên giải trí. Thật là hồi hộp làm sao, đây là lần đầu tiên anh cùng cậu đi chơi, phải tạo nhiều kỉ niệm đáng nhớ mới được. Rút kinh nghiệm lần trước để không bị cậu chê cười mặc quần rách anh quyết định định mặc một chiếc quần tây màu đen cùng với chiếc áo thun cách điệu ở cổ. Đội thêm chiếc mũ lưỡi chai cho đỡ nắng. Chuẩn bị xong anh lên xe, dặn bác tài xế đến công viên. Vì qua hồi hộp nên anh đến sớm, 7: 30 phút đã đến nơi rồi. Thế này phải đợi cậu tận 30 phút. Biết thế đã đến nhà đón cậu để bây giờ không phải chờ như vậy rồi. Đứng ở cổng công viên tận 30 phút, chắc chắn là không thể có người nào không để ý đến anh. Họ xì xào, xì xầm về anh:
"Oa anh kia đẹp trai quá, lại còn cao nữa chứ. Nhìn khí chất khác hẳn người bình thường luôn. Diễn viên mới à hay là người mẫu công ty nào vậy. Ôi nhìn kìa không đùa được đâu, tại sao lại có người đẹp đến như thế chứ, ông trời thật là tuyệt vời mà, cảm ơn người vì đã tạo ra anh ấy. Bây giờ con mới biết có người hoàn hảo như vậy."
Mọi người đều nói về anh bất cả con gái hay con trai, mọi người đều ghen tỵ với vẻ ngoài của anh. Nếu là bạn gái của anh ấy chắc phúc tổ 8 đời chứ. Có một cô gái nhìn khá xinh đẹp lại gần anh hỏi chuyện:
"À, cho hỏi anh đã có bạn gái chưa? Có thể cho em số điện thoại được không?" Cô nháy mắt nhìn anh.
Anh nghĩ cô gái này bị tật ở mắt hay gì vậy trời nhưng cũng rất nhanh nở nụ cười thương hiệu của mình nói:
"Xin lỗi nhưng tôi không thường cho ai số điện thoại nhưng với cô gái xinh đẹp đây có lẽ tôi không thể từ chối được rồi."
Nói xong anh rút điện thoại ra trao đổi số điện thoại với cô. Cô gái tươi cười với anh rồi rời đi với nụ cười không dừng được vì được làm quen với một người đẹp trai. Các cô gái quanh đấy cũng vô cùng ghen tỵ với cô và tới xin số điện thoại của anh. Thế là anh vây quanh cả một đám. Anh cũng chỉ nhẹ nhàng từ chối, các cô gái như fan cuồng cứ quấn lấy anh. Đúng 8 giờ, cậu đến trước cổng công viên, vì chiều cao khủng bố 1m 85 của anh nên cậu rất nhanh nhận ra mà đến chỗ anh. Định đến chỗ anh thì cậu bị cô gái nào đó đẩy ngã, anh tức giận đẩy đám người ra đến chỗ cậu. Anh của lúc này với lúc nãy như hai người khác nhau vậy, một thiên thần một ác quỷ. Mọi người đều nghĩ anh không nên động vào nên cũng tản ra, đi vào công viên. Anh định đỡ cậu lên thì cậu đã đứng lên từ bao giờ. Thật là cậu để mình tỏ ra ga năng bộ chết sao?:Anh nghĩ. Rồi lại vui vẻ nói:
"Cậu đã đến rồi à? Sao cậu đến muộn vây? Cậu có biết tôi sút bị làm thịt bởi mấy cô gái đấy không?"
"Ờ. Tôi đến rất đúng giờ có cậu đến sớm thì có. Mà cậu bị mấy cô gái kia làm gì thì liên quan gì đến tôi, ai bảo cậu dễ dàng cho người ta lại gần mình."
"Sao cậu lạnh lùng vậy, cậu không lo lắng cho tôi sao?"
"Ờ."
"Thôi được rồi tôi biết ngay cậu sẽ trả lời vậy mà, vào trong thôi."
Thế là cả hai người cùng vào bên trong công viên giải trí. Có vẻ là lần đầu tiên cậu được đến đây nên nét mặt có chút vui vẻ hứng thú hơn bình thường cái vẻ mặt lạnh hơn. Qua mấy năm học cùng cậu anh mới nhận ra đấy chứ ai nhìn vào cũng không hiểu cậu nghĩ gì đâu. Anh thì đã đi nhiều lần nhưng lần này đặc biệt được đi cùng cậu nên tâm trạng vui hơn hẳn những lần trước. Thấy quầy tai thú, anh nhanh chóng dẫn cậu đến đội cho cậu chiếc tai thỏ. Trong đầu nghĩ: Đúng là giống tiểu bạch thỏ mà, không là tiểu hắc thỏ thì đúng hơn. Vì hôm nay cậu mặc đồ đen từ đầu đến chân mà. Ôi đáng yêu quá lại còn hơi dụ hoặc nữa chứ, aaaa thế này thì chịu sao cho nổi chứ. Anh vừa nghĩ vừa cười toa tóe. Cậu nhìn thấy anh như vậy thì có thấy hơi ngốc như con chó vậy, gọi là trung khuyển hay gì vậy nhỉ, thế là liền vớ cái tai chó đội vào đầu anh. Vừa nghìn vừa mỉm cười đánh giá:Đúng là giống chó mà. >_<. Ad:Ha ha sao cậu nói anh đúng như vậy chứ. Anh nghe đến ngớ người nhìn cậu nghĩ:Chó cũng được, nhưng con chó này khiến cậu thành người yêu của nó. Rồi mỉm cười ranh ma. Cậu hơi lạnh sống lưng nghĩ:Hôm nay nắng thế này tại sao cứ thấy hơi lạnh nhỉ.
Anh nói:
"Cậu đi được trò chơi cảm giác mạnh không?"
"Ờ, chắc là được."
"Vậy chúng ta chơi tàu lượn siêu tốc đi. Rồi nhà ma. Vv.."
"Được."
Anh gợi ý những trò chơi mạo hiểm thực chất là có chủ đích cả đấy, anh muốn cậu nắm lấy tay mình, thậm chí là ôm mình khi cảm thấy sợ hãi. Anh có đầu cả đấy đừng coi thường anh nha. Ad:vâng anh nhà mình thì thông minh rồi. Nói một cách khinh bỉ.
Cả hai đi đến quầy trò tàu lượn siêu tốc làm một vòng. Bắt đầu mới đi thì có vẻ nhẹ nhàng lắm nhưng đến mười phút sau mới biết ý nghĩa của cái tên của nó như thế nào. Tiếng thét cứ cất lên không ngừng, mặc dù đã chơi trò này nhiều lần nhưng anh vẫn không thể quên được cái cảm giác kinh khủng đó. Không quan tâm việc gì mà kêu lên hơn ma đuổi. Còn cậu thì có vẻ thích thú vô cùng với cảm giác mạnh mẽ đó, muốn chơi thêm lần nữa, thật không thể hiểu được tính cách của cậu mà người ta thì sợ gần chết mà cậu thì thích cơ đấy thật là lạ mà. Thấy cậu muốn lên lần nữa anh cũng cố gắng lên cùng cậu nghĩ: Phải cho cậu ta thấy được sức mạnh của mình không thể bỏ cuộc được, từng này đã là gì. Lên lần hai, anh chết thật rồi, sức cùng lực kiệt mà nằm dài trên ghế đá như người không hồn. Cậu thắc mắc:
"Cậu không chơi được còn cố làm gì?"
"Thì vì là cậu chứ ai. Tôi nghỉ một chút thôi chứ không phải không chơi được."
"Ờ."
"Đợi chốc nữa tôi cho cậu xem. Đợi đấy."
Thôi hôm nay kết thúc ở đây, một tuần mình sẽ cố gắng ra hai tập nhưng có lẽ là một vì sắp thi học kì rồi.
"Oa anh kia đẹp trai quá, lại còn cao nữa chứ. Nhìn khí chất khác hẳn người bình thường luôn. Diễn viên mới à hay là người mẫu công ty nào vậy. Ôi nhìn kìa không đùa được đâu, tại sao lại có người đẹp đến như thế chứ, ông trời thật là tuyệt vời mà, cảm ơn người vì đã tạo ra anh ấy. Bây giờ con mới biết có người hoàn hảo như vậy."
Mọi người đều nói về anh bất cả con gái hay con trai, mọi người đều ghen tỵ với vẻ ngoài của anh. Nếu là bạn gái của anh ấy chắc phúc tổ 8 đời chứ. Có một cô gái nhìn khá xinh đẹp lại gần anh hỏi chuyện:
"À, cho hỏi anh đã có bạn gái chưa? Có thể cho em số điện thoại được không?" Cô nháy mắt nhìn anh.
Anh nghĩ cô gái này bị tật ở mắt hay gì vậy trời nhưng cũng rất nhanh nở nụ cười thương hiệu của mình nói:
"Xin lỗi nhưng tôi không thường cho ai số điện thoại nhưng với cô gái xinh đẹp đây có lẽ tôi không thể từ chối được rồi."
Nói xong anh rút điện thoại ra trao đổi số điện thoại với cô. Cô gái tươi cười với anh rồi rời đi với nụ cười không dừng được vì được làm quen với một người đẹp trai. Các cô gái quanh đấy cũng vô cùng ghen tỵ với cô và tới xin số điện thoại của anh. Thế là anh vây quanh cả một đám. Anh cũng chỉ nhẹ nhàng từ chối, các cô gái như fan cuồng cứ quấn lấy anh. Đúng 8 giờ, cậu đến trước cổng công viên, vì chiều cao khủng bố 1m 85 của anh nên cậu rất nhanh nhận ra mà đến chỗ anh. Định đến chỗ anh thì cậu bị cô gái nào đó đẩy ngã, anh tức giận đẩy đám người ra đến chỗ cậu. Anh của lúc này với lúc nãy như hai người khác nhau vậy, một thiên thần một ác quỷ. Mọi người đều nghĩ anh không nên động vào nên cũng tản ra, đi vào công viên. Anh định đỡ cậu lên thì cậu đã đứng lên từ bao giờ. Thật là cậu để mình tỏ ra ga năng bộ chết sao?:Anh nghĩ. Rồi lại vui vẻ nói:
"Cậu đã đến rồi à? Sao cậu đến muộn vây? Cậu có biết tôi sút bị làm thịt bởi mấy cô gái đấy không?"
"Ờ. Tôi đến rất đúng giờ có cậu đến sớm thì có. Mà cậu bị mấy cô gái kia làm gì thì liên quan gì đến tôi, ai bảo cậu dễ dàng cho người ta lại gần mình."
"Sao cậu lạnh lùng vậy, cậu không lo lắng cho tôi sao?"
"Ờ."
"Thôi được rồi tôi biết ngay cậu sẽ trả lời vậy mà, vào trong thôi."
Thế là cả hai người cùng vào bên trong công viên giải trí. Có vẻ là lần đầu tiên cậu được đến đây nên nét mặt có chút vui vẻ hứng thú hơn bình thường cái vẻ mặt lạnh hơn. Qua mấy năm học cùng cậu anh mới nhận ra đấy chứ ai nhìn vào cũng không hiểu cậu nghĩ gì đâu. Anh thì đã đi nhiều lần nhưng lần này đặc biệt được đi cùng cậu nên tâm trạng vui hơn hẳn những lần trước. Thấy quầy tai thú, anh nhanh chóng dẫn cậu đến đội cho cậu chiếc tai thỏ. Trong đầu nghĩ: Đúng là giống tiểu bạch thỏ mà, không là tiểu hắc thỏ thì đúng hơn. Vì hôm nay cậu mặc đồ đen từ đầu đến chân mà. Ôi đáng yêu quá lại còn hơi dụ hoặc nữa chứ, aaaa thế này thì chịu sao cho nổi chứ. Anh vừa nghĩ vừa cười toa tóe. Cậu nhìn thấy anh như vậy thì có thấy hơi ngốc như con chó vậy, gọi là trung khuyển hay gì vậy nhỉ, thế là liền vớ cái tai chó đội vào đầu anh. Vừa nghìn vừa mỉm cười đánh giá:Đúng là giống chó mà. >_<. Ad:Ha ha sao cậu nói anh đúng như vậy chứ. Anh nghe đến ngớ người nhìn cậu nghĩ:Chó cũng được, nhưng con chó này khiến cậu thành người yêu của nó. Rồi mỉm cười ranh ma. Cậu hơi lạnh sống lưng nghĩ:Hôm nay nắng thế này tại sao cứ thấy hơi lạnh nhỉ.
Anh nói:
"Cậu đi được trò chơi cảm giác mạnh không?"
"Ờ, chắc là được."
"Vậy chúng ta chơi tàu lượn siêu tốc đi. Rồi nhà ma. Vv.."
"Được."
Anh gợi ý những trò chơi mạo hiểm thực chất là có chủ đích cả đấy, anh muốn cậu nắm lấy tay mình, thậm chí là ôm mình khi cảm thấy sợ hãi. Anh có đầu cả đấy đừng coi thường anh nha. Ad:vâng anh nhà mình thì thông minh rồi. Nói một cách khinh bỉ.
Cả hai đi đến quầy trò tàu lượn siêu tốc làm một vòng. Bắt đầu mới đi thì có vẻ nhẹ nhàng lắm nhưng đến mười phút sau mới biết ý nghĩa của cái tên của nó như thế nào. Tiếng thét cứ cất lên không ngừng, mặc dù đã chơi trò này nhiều lần nhưng anh vẫn không thể quên được cái cảm giác kinh khủng đó. Không quan tâm việc gì mà kêu lên hơn ma đuổi. Còn cậu thì có vẻ thích thú vô cùng với cảm giác mạnh mẽ đó, muốn chơi thêm lần nữa, thật không thể hiểu được tính cách của cậu mà người ta thì sợ gần chết mà cậu thì thích cơ đấy thật là lạ mà. Thấy cậu muốn lên lần nữa anh cũng cố gắng lên cùng cậu nghĩ: Phải cho cậu ta thấy được sức mạnh của mình không thể bỏ cuộc được, từng này đã là gì. Lên lần hai, anh chết thật rồi, sức cùng lực kiệt mà nằm dài trên ghế đá như người không hồn. Cậu thắc mắc:
"Cậu không chơi được còn cố làm gì?"
"Thì vì là cậu chứ ai. Tôi nghỉ một chút thôi chứ không phải không chơi được."
"Ờ."
"Đợi chốc nữa tôi cho cậu xem. Đợi đấy."
Thôi hôm nay kết thúc ở đây, một tuần mình sẽ cố gắng ra hai tập nhưng có lẽ là một vì sắp thi học kì rồi.
Lick góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các tác phẩm sáng tác của hanako190
Chỉnh sửa cuối: