Đời người gặp biết bao trắc trở nếu cứ vì một chuyện mà buồn hoài buồn mãi thì liệu cả cuộc đời còn có thể vui vẻ được không? Thôi thì cứ nhắm một mắt mở một mắt, để mọi chuyện trôi theo gió bay. Sống một đời vô ưu còn hơn là ưu phiền mãi mãi. Vô ưu Ở trong kiếp con người Gặp bao nhiêu là chuyện Không như ý thì nhiều Vừa ý thì lại ít Gặp bao nhiêu trắc trở Cũng chỉ biết cười trừ Điềm tĩnh mà bước qua Đừng hoang mang lùi bước Vì đời người là thế Đừng nghĩ suy chi nhiều Khó khăn thì đối diện Gian nan đừng nản lòng Bao nhiêu lần thử thách Chỉ là bước đệm cuộc đời Chỉ là gió thổi mây bay Lo lắng cũng như thừa. Khó khăn thì cố gắng bước tiếp, mệt mỏi thì nghỉ ngơi hết mệt thì lại tiếp tục nhưng mà nên nhớ đừng nản lòng nhé! Hương Vô Đình
Cuộc sống ở hiện tại khác hoàn toàn so với trong truyện, cuộc sống hiện tạo không được bao bọc của ba mẹ, không được che chở của gia đình. Một mình bước lên đất Sài Thành, một mình tự bương chải giữa cuộc sống. Không ai che chở, không ai quan tâm. Lúc nào cũng đề phòng bởi xung quanh là cạm bẫy. Suy cho cùng ai cũng phải trưởng thành như trưởng thành như thế nào thì không ai nói cho chúng ta biết cả. Hiện tại Mang tâm hồn vô tư Đến một nơi xa lạ Nơi đất khách quê người Biết bao nhiêu dối trá Mang theo nhiều mơ ước Về danh vọng, tiền tài Về tương lai tương sáng Ở độ tuổi thiếu niên Cả ước mơ của mẹ Cũng gói gọn vào con Hi vọng con hạnh phúc Thành công trên đường đời Công chúa mười tám năm Sống cuộc sống an nhàn Vô lo, vô nghĩ suy Được bảo bọc trong lòng Liệu những mơ ước ấy Có thực hiện được không? Vì cuộc đời khác truyện Đâu dễ dàng như mơ.. Hy vọng năm tháng sao nay hãy cố gắng học tập chăm chỉ, hãy trưởng thành hơn. Hương Vô Đình
Con đường các bạn đi có đang bằng phẳng không? Liệu các bạn có khi nào cảm thấy tủi thân khi người ta thì được kẻ đón người đưa, khi khóc thì có người an ủi, vấp ngã cũng có người đỡ lên không? Có bao giờ nghĩ tại sao mình lại không được như vậy không? Cuộc sống này vốn đã không công bằng rồi. Mai này nếu như các bạn không muốn bị bỏ rơi, không muốn nếm trải cảm giác tủi thân ấy đến với chính bản thâ n mình thì hãy học cách sống độc lập nhé. Mai này Mai này con gục ngã Liệu có ai đỡ không? Hay giẫm đạp lên con Giày vò đến tuyệt tình Mai này con bị ướt Liệu có ai che ô? Hay sẽ bỏ rơi con Một mình con chịu lạnh Mai này con bật khóc Liệu có ai dỗ không? Có ai lau nước mắt Bên con khi con buồn Thế giới này lạ thiệt Người tốt chả thấy đâu Người xấu thì quá nhiều Cạm bẫy thì vô kể Có những người cũng lạ Ngoài mặt thì cười nói Bên trong lại thâm độc Sống chỉ biết đến mình Hy vọng con sau này Con trưởng thành hơn chút Học cách sống làm người Gục ngã tự đứng dậy.. Hy vọng chúng ta sẽ sống một cuộc sống vui tươi, lạc quan kèm theo đó là sự trưởng thành nhé. Trưởng thành rồi có lẽ bạn sẽ có những hướng suy nghĩ khác, có lẽ bạn sẽ mạnh mẽ hơn không còn yếu đuối như trước kia nữa, cũng chẳng cần phải dựa dẫm vào ai. Hương Vô Đình