

Mơ Tình Ái
Tác giả: Liên Hoa Tử.
Thể loại: Bài thơ về tình yêu.
Thể thơ: Thơ tám chữ.
Số câu: 64.
(ngày 22/10/2022)
Mơ tình ái, một đời, ta đau đáu
Đợi chờ em, như những phút ban đầu
Hoa đây rồi, mà chẳng thấy em đâu
Cho nhung nhớ, trái tim sầu thổn thức.
Ba năm trước, ta vội vàng đính ước
Cho hôm nay, tự chuốc lấy thương đau
Nói đi người! Lời ước thệ ngàn sau
Hoa đào nở, gió đưa mùi ký ức.
Mảnh trăng khuyết, lỡ làng câu hạnh phúc
Đời không em, mình nuốt lệ sầu đau
Ánh sao trời, còn lấp lánh vườn cau
Dây trầu thắm, người nỡ sao bội ước.
Duyên long phụng, cầu chúc em hạnh phúc
Phận uyên ương, đơn lẻ lúc xa nhau
Nét môi cười, đẹp đẽ tựa chiêm bao
Ta xin chúc, ngỡ ngàng, ta xin chúc.
Em mười tám, thường rất yêu hoa cúc
Sen, đào, mai, nàng để ở vườn sau
Lá thư tình, vết mực tím khô đâu
Đông ấp ủ, dòng chữ như còn ướt.
Xuân đã đến, nắng hồng qua cửa trước
Mai vàng xinh, khoe sắc trước gương lau
Phải đâu em, mình trễ hẹn trầu cau
Sang ngang vội, má hồng không đợi được.
Cao xanh hỡi, cõi đời sao ô trược
Xót xa lòng, nuốt lệ, giấu thương đau
Tim vỡ nát, giận đời hay giả tạo
Cho màn đêm, phủ kín mộng cau trầu.
Giai nhân ơi, mình đã nguyện cùng nhau
Câu phụ bạc, thề chẳng thành sự thật
Càng gian khổ, tim yêu càng như nhất
Đớn đau lòng, nàng đã vội quên mau.
Đôi mắt biếc, giữ gìn bao ký ức
Làn môi son, nhớ mãi phút ban đầu
Ly rượu nồng, uống cạn dưới hoa cau
Sao quên được, tháng ngày ta hạnh phúc.
Nói chi nữa, tình với duyên đã dứt
Chén nước đầy, em nỡ hất đi sao
Trung Thu rồi, mình sánh bước bên nhau
Dưới trăng tròn, ngọt lịm nụ hôn trao.
Ngàn năm sau, lòng vẫn đợi chờ sao
Em yêu hỡi! Kiếp này như chẳng được
Hẹn lai sinh, mình lại ngắm hoa cau
Hai mái đầu, khúc khích chụm vào nhau.
Cho em biết, đời vẫn hay giả tạo
Chữ kim tiền, đừng tự chuốc thương đau
Ngọn đèn dầu, giọng đọc sách nhà sau
Thêm ướt át, những đêm về giông bão.
Khi bình minh, lá trầu rơi trên áo
Ai lau giùm, đôi mắt lệ cho nhau
Đây dây trầu, quấn chặt lấy cây cau
Có khi nào, tình đó hóa thương đau.
Chớ phụ nghĩa, đời nhục vinh tùy lúc
Nét kiêu sa, hạnh phúc được là bao
Hiểu cho lòng, nào có hận gì nhau
Yêu em mãi, bạc đầu chưa quên được.
Tình yêu ơi, theo gió đến muôn phương
Qua làn tóc, giữ mùi hương thệ ước
Hồng trần khách, lòng vấn vương thưở trước
Quân tử tâm, buông bỏ mộng hoa đào.
Ai một thưở, dại khờ mơ hạnh phúc
Bạc tiền kia, nào có định thấp cao
Ánh trăng tàn, khóc hận dưới hoa cau
Mơ tình ái, nguyện cầu em hạnh phúc.

Tác giả: Liên Hoa Tử.
Thể loại: Bài thơ về tình yêu.
Thể thơ: Thơ tám chữ.
Số câu: 64.
(ngày 22/10/2022)
Mơ tình ái, một đời, ta đau đáu
Đợi chờ em, như những phút ban đầu
Hoa đây rồi, mà chẳng thấy em đâu
Cho nhung nhớ, trái tim sầu thổn thức.
Ba năm trước, ta vội vàng đính ước
Cho hôm nay, tự chuốc lấy thương đau
Nói đi người! Lời ước thệ ngàn sau
Hoa đào nở, gió đưa mùi ký ức.
Mảnh trăng khuyết, lỡ làng câu hạnh phúc
Đời không em, mình nuốt lệ sầu đau
Ánh sao trời, còn lấp lánh vườn cau
Dây trầu thắm, người nỡ sao bội ước.
Duyên long phụng, cầu chúc em hạnh phúc
Phận uyên ương, đơn lẻ lúc xa nhau
Nét môi cười, đẹp đẽ tựa chiêm bao
Ta xin chúc, ngỡ ngàng, ta xin chúc.
Em mười tám, thường rất yêu hoa cúc
Sen, đào, mai, nàng để ở vườn sau
Lá thư tình, vết mực tím khô đâu
Đông ấp ủ, dòng chữ như còn ướt.
Xuân đã đến, nắng hồng qua cửa trước
Mai vàng xinh, khoe sắc trước gương lau
Phải đâu em, mình trễ hẹn trầu cau
Sang ngang vội, má hồng không đợi được.
Cao xanh hỡi, cõi đời sao ô trược
Xót xa lòng, nuốt lệ, giấu thương đau
Tim vỡ nát, giận đời hay giả tạo
Cho màn đêm, phủ kín mộng cau trầu.
Giai nhân ơi, mình đã nguyện cùng nhau
Câu phụ bạc, thề chẳng thành sự thật
Càng gian khổ, tim yêu càng như nhất
Đớn đau lòng, nàng đã vội quên mau.
Đôi mắt biếc, giữ gìn bao ký ức
Làn môi son, nhớ mãi phút ban đầu
Ly rượu nồng, uống cạn dưới hoa cau
Sao quên được, tháng ngày ta hạnh phúc.
Nói chi nữa, tình với duyên đã dứt
Chén nước đầy, em nỡ hất đi sao
Trung Thu rồi, mình sánh bước bên nhau
Dưới trăng tròn, ngọt lịm nụ hôn trao.
Ngàn năm sau, lòng vẫn đợi chờ sao
Em yêu hỡi! Kiếp này như chẳng được
Hẹn lai sinh, mình lại ngắm hoa cau
Hai mái đầu, khúc khích chụm vào nhau.
Cho em biết, đời vẫn hay giả tạo
Chữ kim tiền, đừng tự chuốc thương đau
Ngọn đèn dầu, giọng đọc sách nhà sau
Thêm ướt át, những đêm về giông bão.
Khi bình minh, lá trầu rơi trên áo
Ai lau giùm, đôi mắt lệ cho nhau
Đây dây trầu, quấn chặt lấy cây cau
Có khi nào, tình đó hóa thương đau.
Chớ phụ nghĩa, đời nhục vinh tùy lúc
Nét kiêu sa, hạnh phúc được là bao
Hiểu cho lòng, nào có hận gì nhau
Yêu em mãi, bạc đầu chưa quên được.
Tình yêu ơi, theo gió đến muôn phương
Qua làn tóc, giữ mùi hương thệ ước
Hồng trần khách, lòng vấn vương thưở trước
Quân tử tâm, buông bỏ mộng hoa đào.
Ai một thưở, dại khờ mơ hạnh phúc
Bạc tiền kia, nào có định thấp cao
Ánh trăng tàn, khóc hận dưới hoa cau
Mơ tình ái, nguyện cầu em hạnh phúc.
Chỉnh sửa cuối: