Bạn được bvnvdcntbsg mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,355 ❤︎ Bài viết: 4206 Tìm chủ đề
1441 40
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 14410 đ
Nội dung của bài thơ mồ côi

Bài thơ "Mồ côi" của Tố Hữu là một trong những tác phẩm giàu tính nhân văn, phản ánh nỗi đau của những đứa trẻ mất đi cha mẹ trong chiến tranh. Với giọng thơ tha thiết, giàu cảm xúc, tác giả không chỉ khắc họa hình ảnh em bé mồ côi tội nghiệp, bơ vơ giữa cuộc đời mà còn gửi gắm nỗi xót xa, thương cảm của mình trước số phận bất hạnh của bao con người trong thời loạn.

Qua nhịp thơ mộc mạc, gần gũi, Tố Hữu đã khơi dậy trong lòng người đọc sự đồng cảm sâu sắc. Hình ảnh em bé thiếu vòng tay cha mẹ không chỉ gợi nên bi kịch cá nhân, mà còn là tiếng nói tố cáo chiến tranh phi nghĩa đã cướp đi hạnh phúc gia đình. Đồng thời, bài thơ cũng ẩn chứa niềm tin và khát vọng về một tương lai hòa bình, nơi mọi đứa trẻ đều được sống trong tình yêu thương và mái ấm gia đình.

Mồ côi không chỉ là một bài thơ mang tính hiện thực sâu sắc mà còn là lời nhắc nhở về giá trị thiêng liêng của tình thân, của hạnh phúc giản dị trong cuộc đời. Nó khiến người đọc vừa thương cảm, vừa trân trọng hơn những gì mình đang có.

54727591232_7955cd3bb4_o.png

Mồ côi​


Con chim non rũ cánh

Đi tìm tổ bơ vơ

Quanh nẻo rừng hiu quạnh

Lướt mướt dưới dòng mưa.

Con chim non chiu chít

Lá động khóc tràn trề

Chao ôi buồn da diết

Chim ơi biết đâu về.

Gió lùa mưa rơi rơi

Trên nẻo đường sương lạnh

Đi về đâu em ơi

Phơi thân tàn cô quạnh!

Em sưởi trong bàn tay

Cho lòng băng giá ấm

Lìa cành lá bay bay

Như mảnh đời u thảm!

Con chim non không tổ

Trẻ mồ côi không nhà

Hai đứa cùng đau khổ

Cùng vất vưởng bê tha

Rồi ngày kia rã cánh

Rụi chết bên đường đi..

Thờ ơ con mắt lạnh

Nhìn chúng: Có hề chi!


Tố Hữu.
 
Chỉnh sửa cuối:
1,544 ❤︎ Bài viết: 1210 Tìm chủ đề

Cảm nhận bài thơ Mồ Côi – Tố Hữu


Mồ Côi là một bài thơ buồn đến thắt lòng, nơi mỗi câu chữ đều thấm đẫm sự xót xa dành cho những số phận nhỏ bé bị cuộc đời bỏ rơi. Hình ảnh con chim non lạc mẹ, rũ cánh trong mưa lạnh, trở thành biểu tượng cho đứa trẻ mồ côi – những sinh linh yếu ớt không nơi nương tựa, bị cuộc đời xô đẩy vào bóng tối cô đơn.

Tố Hữu đã dùng cảm xúc chân thật để nâng đỡ những phận đời tội nghiệp ấy. Hình ảnh con chim nhỏ run rẩy, tìm tổ giữa rừng hiu quạnh khiến người đọc chạnh lòng, bởi đó cũng là hình ảnh của biết bao đứa trẻ thời loạn lạc, lạc lõng giữa đời mà chẳng có bàn tay nào dìu dắt. Giữa cảnh mưa gió lạnh lùng, cả chim nhỏ lẫn đứa trẻ chỉ còn biết tìm hơi ấm tạm bợ từ nhau, như hai mảnh đời cùng chịu chung nỗi khổ.

Đau đớn nhất là cái chết lặng lẽ của chúng. Một cái chết không ai hay, không ai tiếc thương. Cả bài thơ là nỗi nghẹn ngào và cũng là lời tố cáo sự thờ ơ của xã hội đối với những phận người bất hạnh. Nhưng đằng sau sự xót thương, ta còn cảm nhận được tấm lòng nhân đạo bao la của Tố Hữu – luôn hướng về những con người bị bỏ quên, bị chà đạp, và luôn mong muốn một xã hội biết yêu thương, biết sẻ chia.

Mồ Côi không chỉ kể chuyện về một con chim và một đứa trẻ, mà còn nói về giá trị của tình người. Đó là bài thơ khiến bất cứ ai đọc cũng phải thấy ấm nóng trong lòng, thấy mình cần sống tử tế hơn, biết dang tay với những số phận không may.
 
1,544 ❤︎ Bài viết: 1210 Tìm chủ đề
Phân tích bài thơ Mồ Côi – Tố Hữu

Khổ đầu mở ra bằng một hình ảnh đầy xót xa:

"Con chim non rũ cánh

Đi tìm tổ bơ vơ

Quanh nẻo rừng hiu quạnh

Lướt mướt dưới dòng mưa."


Con chim non lạc mẹ trong đêm mưa là biểu tượng cực kỳ gợi cảm. Từ láy rũ cánh, bơ vơ, lướt mướt khắc họa sự yếu ớt, tội nghiệp. Thiên nhiên bị nhuốm một màu lạnh lẽo, tạo thêm sự cô độc cho số phận nhỏ bé này.

Tác giả tiếp tục dùng tiếng chim để gợi tiếng khóc trẻ thơ:

"Con chim non chiu chít

Lá động khóc tràn trề

Chao ôi buồn da diết

Chim ơi biết đâu về."


Những tiếng chiu chít như tiếng nấc, tiếng van xin. Điệp ý buồn da diết làm tăng thêm cảm giác thương tâm.

Khổ thứ ba mở rộng sang hình ảnh đứa trẻ:

"Đi về đâu em ơi

Phơi thân tàn cô quạnh!"


Gió, mưa, sương lạnh không chỉ là thời tiết, mà là biểu tượng của sự hắt hủi, bỏ rơi, khắc nghiệt mà đứa trẻ phải chịu đựng. Tác giả gọi em với giọng đầy xót xa, như một lời hỏi không ai trả lời.

Tiếp đó, bài thơ cho thấy sự gắn bó giữa hai sinh linh:

"Em sưởi trong bàn tay

Cho lòng băng giá ấm

Lìa cành lá bay bay

Như mảnh đời u thảm!"


Chim non được em sưởi ấm, còn em thì tìm một chút hơi thở của sự sống. Hai số phận dính vào nhau, nương tựa nhau trong tuyệt vọng. Hình ảnh mảnh đời u thảm nói lên kiếp sống mong manh.

Khổ cuối là nốt đau nhất:

"Rồi ngày kia rã cánh

Rụi chết bên đường đi..

Thờ ơ con mắt lạnh

Nhìn chúng: Có hề chi!"


Cái chết của chim và đứa trẻ diễn ra âm thầm, không ai quan tâm. Dấu chấm lửng như kéo dài sự nghẹn ngào. Con mắt lạnh là hình ảnh tố cáo sự vô cảm của xã hội, nơi những phận người bé mọn không được nhìn thấy, không được thương xót.

Kết bài thơ mang màu sắc bi thương nhưng cũng phản ánh tư tưởng nhân đạo sâu sắc của Tố Hữu. Ông viết để lay động trái tim, để thức tỉnh lương tri, để nhắc nhở rằng những sinh linh yếu đuối nhất chính là thước đo của lòng nhân ái.
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back