

1. CHUYỆN NGƯỜI CON GÁI NAM XƯƠNG
Đất nước Việt Nam, đất nước của những câu hát ru ngọt ngào, đất nước của bàn tay mẹ tần tảo bao năm tháng.. Và từ trong cái nguồn mạch dạt dào ấy, người phụ nữ là đề tài chưa bao giờ vơi cạn trong nguồn cảm hứng của người nghệ sĩ qua nhiều thời đại khác nhau. Họ đều là những người phụ nữ mang đầy đủ phẩm chất đáng quý nhưng lại có số phận nghiệt ngã, đắng cay. Viết về người phụ nữ trong xã hội phong kiến, Nguyễn Dữ đã xót xa cho thân phận Vũ Nương để rồi viết lên áng thiên cổ kỳ bút mang tên "Chuyện người con gái Nam Xương" -một áng văn hay đến ngàn đời của dân tộc.
2. CHỊ EM THÚY KIỀU
"Dẫu súng đạn nặng đường ra hỏa tuyến
Đi đường dài em giữ Truyện Kiều theo"
Trải qua mấy trăm năm với bao thử thách giông tố của thời gian, Truyện Kiều của Nguyễn Du vẫn giữ vị trí hàng đầu trong nền văn học dân tộc. Một trong những nguyên nhân làm cho Truyện Kiều có sức sống lâu bền trong lòng bạn đọc là vì nhiều nhân vật của tác phẩm đã trở thành bất tử, người đọc nhớ nhân vật hơn cả cốt truyện. Đó chính là do nghệ thuật miêu tả nhân vật bậc thầy của Nguyễn du. Và đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" sẽ giúp ta hiểu hơn về điều đó.
3. CẢNH NGÀY XUÂN
Thời gian vẫn trôi đi và bốn mùa vẫn luôn luôn luân chuyển. Con người chỉ xuất hiện một lần trong đời và cũng chỉ một lần ra đi vào cõi vĩnh hằng. Nhưng những gì là thơ, là văn, là nghệ thuật đích thực thì vẫn còn mãi với thời gian. Truyện Kiều của Nguyễn Du là một tác phẩm nghệ thuật như thế. Đặc biệt đoạn trích "Cảnh ngày xuân" nhà thơ đã làm hiện lên trước mắt người đọc một mùa xuân mới mẻ, tinh khôi và giàu sức sống. Dưới ngòi bút đầy nghệ thuật ấy, các câu thơ đã vượt lên khỏi sự băng hoại của thời gian, trái tim người đọc một cách nhẹ nhàng mà để lại dư ba khó phai mờ..
4. KIỀU Ở LẦU NGƯNG BÍCH
Có một nhà thơ mà người Việt Nam không ai không yêu mến, có một truyện thơ mà hơn 200 năm qua không mấy người Việt Nam không thuộc lòng nhiều đoạn hay vài câu. Người ấy, thơ ấy đã trở thành niềm tự hào của dân tộc Việt Nam, đúng như Tố Hữu đã ngợi ca:
"Tiếng thơ ai động đất trời
Nghe như non nước vọng lời nghìn thu
Ngàn năm sau nhớ Nguyễn Du
Tiếng thương như tiếng mẹ ru những ngày."
Đúng thế, Nguyễn Du nổi tiếng trước hết bởi cái tâm của một người luôn nghĩ đến nhân dân, bênh vực cho những cuộc đời, những số phận éo le, ngang trái, đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội cũ. Những câu thơ ấy sở dĩ có thể khắc sâu trong lòng người đọc vậy còn bởi sự tài hoa, tinh tế của việc miêu tả nội tâm nhân vật. Điều đó được thể hiện thật rõ qua đoạn trích "KIỀU Ở LẦU NGƯNG BÍCH" : .
5. ĐỒNG CHÍ
Văn chương giống như một cây bút đa màu, nó vẽ lên bức tranh cuộc sống bằng những gam màu hiện thực. Văn chương không bao giờ tìm đến những chốn xa hoa, mỹ lệ để làm mãn nhãn người đọc, nó tiếp cận hiện thực và tiếp nhận thứ tình cảm chân thật không giả dối. Người nghệ sĩ đã dùng cả trái tim mình để đưa bạn đọc trở lại với đời thực để cùng lắng đọng, cùng sẻ chia. Đi sâu vào tìm hiểu bài thơ Đồng Chí, Chính Hữu đã dẫn bạn đọc vào bức tranh hiện thực nơi núi rừng biên giới nhưng thấm đẫm tình đồng chí, đồng đội bằng thứ văn giản dị, mộc mạc..
6. BÀI THƠ VỀ TIỂU ĐỘI XE KHÔNG KÍNH
Có những tác phẩm đọc xong, gấp lại trang sách là ta quên ngay, cho đến lúc xem lại ta mới chợt nhớ là mình đã đọc rồi. Cũng có những cuốn sách như dòng sông chảy qua tâm hồn ta để lại những ấn tượng chạm khắc sâu trong tâm khảm. Bài thơ về tiểu đội xe không kính là một tác phẩm như thế. Phạm Tiến Duật đã xây dựng một tượng đài bằng thơ về người chiến sĩ lái xe Trường Sơn hồn nhiên, ngang tàng, ngạo nghễ thời đại chống Mỹ. Với những gì tinh tuý nhất, khổ.. Đã thực sự mang đến ấn tượng khó phai trong lòng người đọc, để cái tên bài thơ về tiểu đội xe không kính vang ngân mãi nơi bến tâm hồn mình.
7. ĐOÀN THUYỀN ĐÁNH CÁ
"Chàng Huy cận khi xưa buồn lắm
Nỗi nhớ thương không biết đã tan chưa?"
Trước cách mạng tháng 8, thơ Huy cận thường u sầu ảo não. Nhưng từ khi cách mạng tháng tám thành công đã tiếp thêm cho thơ ông một luồng sinh khí mới. Bài thơ Đoàn thuyền đánh cá là một trong những tác phẩm mang cảm xúc như thế. Nó đã ghi lại hành trình đẹp của đoàn thuyền: Ra khơi lúc hoàng hôn, đánh cá lúc trăng lên và trở về lúc bình minh. Nhưng có lẽ khung cảnh đẹp đẽ và hùng vĩ nhất là lúc.. Thể hiện thật rõ trong khổ thơ..
(Lướt xuống cuối trang phần bình luận, khi nào rảnh mình vẫn còn viết tiếp nha)
Đất nước Việt Nam, đất nước của những câu hát ru ngọt ngào, đất nước của bàn tay mẹ tần tảo bao năm tháng.. Và từ trong cái nguồn mạch dạt dào ấy, người phụ nữ là đề tài chưa bao giờ vơi cạn trong nguồn cảm hứng của người nghệ sĩ qua nhiều thời đại khác nhau. Họ đều là những người phụ nữ mang đầy đủ phẩm chất đáng quý nhưng lại có số phận nghiệt ngã, đắng cay. Viết về người phụ nữ trong xã hội phong kiến, Nguyễn Dữ đã xót xa cho thân phận Vũ Nương để rồi viết lên áng thiên cổ kỳ bút mang tên "Chuyện người con gái Nam Xương" -một áng văn hay đến ngàn đời của dân tộc.
2. CHỊ EM THÚY KIỀU
"Dẫu súng đạn nặng đường ra hỏa tuyến
Đi đường dài em giữ Truyện Kiều theo"
Trải qua mấy trăm năm với bao thử thách giông tố của thời gian, Truyện Kiều của Nguyễn Du vẫn giữ vị trí hàng đầu trong nền văn học dân tộc. Một trong những nguyên nhân làm cho Truyện Kiều có sức sống lâu bền trong lòng bạn đọc là vì nhiều nhân vật của tác phẩm đã trở thành bất tử, người đọc nhớ nhân vật hơn cả cốt truyện. Đó chính là do nghệ thuật miêu tả nhân vật bậc thầy của Nguyễn du. Và đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" sẽ giúp ta hiểu hơn về điều đó.
3. CẢNH NGÀY XUÂN
Thời gian vẫn trôi đi và bốn mùa vẫn luôn luôn luân chuyển. Con người chỉ xuất hiện một lần trong đời và cũng chỉ một lần ra đi vào cõi vĩnh hằng. Nhưng những gì là thơ, là văn, là nghệ thuật đích thực thì vẫn còn mãi với thời gian. Truyện Kiều của Nguyễn Du là một tác phẩm nghệ thuật như thế. Đặc biệt đoạn trích "Cảnh ngày xuân" nhà thơ đã làm hiện lên trước mắt người đọc một mùa xuân mới mẻ, tinh khôi và giàu sức sống. Dưới ngòi bút đầy nghệ thuật ấy, các câu thơ đã vượt lên khỏi sự băng hoại của thời gian, trái tim người đọc một cách nhẹ nhàng mà để lại dư ba khó phai mờ..
4. KIỀU Ở LẦU NGƯNG BÍCH
Có một nhà thơ mà người Việt Nam không ai không yêu mến, có một truyện thơ mà hơn 200 năm qua không mấy người Việt Nam không thuộc lòng nhiều đoạn hay vài câu. Người ấy, thơ ấy đã trở thành niềm tự hào của dân tộc Việt Nam, đúng như Tố Hữu đã ngợi ca:
"Tiếng thơ ai động đất trời
Nghe như non nước vọng lời nghìn thu
Ngàn năm sau nhớ Nguyễn Du
Tiếng thương như tiếng mẹ ru những ngày."
Đúng thế, Nguyễn Du nổi tiếng trước hết bởi cái tâm của một người luôn nghĩ đến nhân dân, bênh vực cho những cuộc đời, những số phận éo le, ngang trái, đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội cũ. Những câu thơ ấy sở dĩ có thể khắc sâu trong lòng người đọc vậy còn bởi sự tài hoa, tinh tế của việc miêu tả nội tâm nhân vật. Điều đó được thể hiện thật rõ qua đoạn trích "KIỀU Ở LẦU NGƯNG BÍCH" : .
5. ĐỒNG CHÍ
Văn chương giống như một cây bút đa màu, nó vẽ lên bức tranh cuộc sống bằng những gam màu hiện thực. Văn chương không bao giờ tìm đến những chốn xa hoa, mỹ lệ để làm mãn nhãn người đọc, nó tiếp cận hiện thực và tiếp nhận thứ tình cảm chân thật không giả dối. Người nghệ sĩ đã dùng cả trái tim mình để đưa bạn đọc trở lại với đời thực để cùng lắng đọng, cùng sẻ chia. Đi sâu vào tìm hiểu bài thơ Đồng Chí, Chính Hữu đã dẫn bạn đọc vào bức tranh hiện thực nơi núi rừng biên giới nhưng thấm đẫm tình đồng chí, đồng đội bằng thứ văn giản dị, mộc mạc..
6. BÀI THƠ VỀ TIỂU ĐỘI XE KHÔNG KÍNH
Có những tác phẩm đọc xong, gấp lại trang sách là ta quên ngay, cho đến lúc xem lại ta mới chợt nhớ là mình đã đọc rồi. Cũng có những cuốn sách như dòng sông chảy qua tâm hồn ta để lại những ấn tượng chạm khắc sâu trong tâm khảm. Bài thơ về tiểu đội xe không kính là một tác phẩm như thế. Phạm Tiến Duật đã xây dựng một tượng đài bằng thơ về người chiến sĩ lái xe Trường Sơn hồn nhiên, ngang tàng, ngạo nghễ thời đại chống Mỹ. Với những gì tinh tuý nhất, khổ.. Đã thực sự mang đến ấn tượng khó phai trong lòng người đọc, để cái tên bài thơ về tiểu đội xe không kính vang ngân mãi nơi bến tâm hồn mình.
7. ĐOÀN THUYỀN ĐÁNH CÁ
"Chàng Huy cận khi xưa buồn lắm
Nỗi nhớ thương không biết đã tan chưa?"
Trước cách mạng tháng 8, thơ Huy cận thường u sầu ảo não. Nhưng từ khi cách mạng tháng tám thành công đã tiếp thêm cho thơ ông một luồng sinh khí mới. Bài thơ Đoàn thuyền đánh cá là một trong những tác phẩm mang cảm xúc như thế. Nó đã ghi lại hành trình đẹp của đoàn thuyền: Ra khơi lúc hoàng hôn, đánh cá lúc trăng lên và trở về lúc bình minh. Nhưng có lẽ khung cảnh đẹp đẽ và hùng vĩ nhất là lúc.. Thể hiện thật rõ trong khổ thơ..
(Lướt xuống cuối trang phần bình luận, khi nào rảnh mình vẫn còn viết tiếp nha)