Bài viết: 1903 



Bài thơ: Mẹ tôi
Tác giả: Phạm Văn Ngoạn
Thể thơ: Lục bát
Tác giả: Phạm Văn Ngoạn
Thể thơ: Lục bát

Con cò lặn lội bờ sông
Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con
Tháng năm thân mẹ hao mòn
Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy
* * *
Cho con cuộc sống hàng ngày
Dạy con khôn lớn dựng xây cuộc đời
Lẽ thường nước mắt chảy xuôi
Vu Lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn
* * *
Biển khơi, nhờ có nước nguồn
Phận con chưa kịp đền ơn cao dày
Tâm nhang, thấu tận trời mây
Cầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi
* * *
Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cười
Cha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân.
Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con
Tháng năm thân mẹ hao mòn
Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy
* * *
Cho con cuộc sống hàng ngày
Dạy con khôn lớn dựng xây cuộc đời
Lẽ thường nước mắt chảy xuôi
Vu Lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn
* * *
Biển khơi, nhờ có nước nguồn
Phận con chưa kịp đền ơn cao dày
Tâm nhang, thấu tận trời mây
Cầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi
* * *
Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cười
Cha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân.
^^ Đôi lời cảm nhận về bài thơ:
Trong cuộc sống, có lẽ tình mẹ là vĩ đại thiêng liêng nhất, vĩ đại nhất trong tin mỗi người con. Lời thơ xúc động, chân thành đã khơi gợi lên trong tâm thức mỗi người con vềhình bóng mẹ dấu yêu. Mẹ đã cả đời hi sinh vì con. Mẹ đã nuôi con lớn bằng chính dòng sữa ngọt ngào của tình mẹ. Mẹ đã lam lũ, vất vả, héo hon, cả đời tần tảo vì con vì chồng. Mẹ thức khuya dậy sớm, mẹ tảo tần với vườn rau, đàn gà. Mẹ sắm quần áo mới cho con một năm đến vài lần nhưng mẹ thì năm này qua năm khác vẫn chiếc áo bạc màu, sờn vai. Mẹ thường nhắc con phải ăn nhiều, ăn đủ chất mới chóng lớn, còn mẹ thì hết ngưỡng cao, ngưỡng lớn rồi nên ăn gì cũng xong. Mẹ chăm con từ miếng ăn đến giấc ngủ. Mẹ dạy con từ kiến thức trường học đến kĩ năng trường đời. Con khôn lớn, dựng xây cuộc đời, hạnh phúc ấm êm là nhờ công mẹ nuôi lớn dạy khôn. Mỗi mùa Vu lan là con lại nhớ đến mẹ, hình ảnh mẹ với áo nâu sờn vai trong suốt những tháng năm tuổi nhỏ của tôi. Mẹ đã khuất xa nhưng trong sâu thẳm trái tim con, con vẫn khắc sâu hình bóng mẹ. Một đời tri ân công cha sinh, mẹ dưỡng.
Bài thơ ca ngợi công sinh thành, dưỡng dục của mẹ với con. Đạo làm con, chúng ta hãy luôn khắc ghi công ơn trời biển của cha mẹ; hãy luôn sống trọn chữ hiếu với bậc sinh thành.
Bài thơ cũng là lời nhắn nhủ đến những ai còn có cha mẹ: Ở bên cạnh cha mẹ; hãy trân trọng tình cảm gia đình. Hãy nâng niu tổ ấm đang có!
Với ý nghĩa sâu sắc, bài thơ được đưa vào nội dung đề kiểm tra môn Ngữ văn, phần đọc hiểu của nhiều tỉnh thành trong cả nước.
Chỉnh sửa cuối: