

Mẹ
Thể loại: Thơ tự do
Người viết: Leykt
Thể loại: Thơ tự do
Người viết: Leykt
Bối cảnh sáng tác: Trong một chiều mưa, trước hiên nhà bất giác mình nhớ lại thuở ấu thơ. Cứ mỗi khi mẹ đi đồng về, là bà hay mua bánh kẹp cho mình ăn.
Ý nghĩa bài thơ: Sự háo hức, trông ngóng người mẹ trở về nhà trong cơn mưa, chỉ vì hôm nay bà về trễ hơn mọi khi. Cô bé vô cùng hiểu chuyện sợ mẹ mình có chuyện gì bất trắc nên em nói với bà rằng mình không cần quà nữa với hi vọng mẹ mình về nhanh hơn vì ngoài đường đang mưa xối xả. Đợi mãi chẳng thấy bóng dáng mẹ về, cô bé lim dim ngủ thiếp đi. Thế nhưng, khi cô thức vẫn không thấy mẹ về.. chốc sau thoáng ở đằng xa cô bắt gặp hình dáng mẹ đang trên đường trở về.
Ý nghĩa bài thơ: Sự háo hức, trông ngóng người mẹ trở về nhà trong cơn mưa, chỉ vì hôm nay bà về trễ hơn mọi khi. Cô bé vô cùng hiểu chuyện sợ mẹ mình có chuyện gì bất trắc nên em nói với bà rằng mình không cần quà nữa với hi vọng mẹ mình về nhanh hơn vì ngoài đường đang mưa xối xả. Đợi mãi chẳng thấy bóng dáng mẹ về, cô bé lim dim ngủ thiếp đi. Thế nhưng, khi cô thức vẫn không thấy mẹ về.. chốc sau thoáng ở đằng xa cô bắt gặp hình dáng mẹ đang trên đường trở về.

Mưa
Tí tách rơi
Từng hạt trên mái hiên
Ngoài trời
Đàn gà tìm chỗ trú
Cánh chuồn chuồn tít tận trời cao
Người người tấp nập chạy xuôi
Bán buôn nay được mấy đồng hời?
Chỉ thấy lắng lo ế ẩm
Cùng tiếng thở phào trĩu nặng tâm tư
Cuộc mưu sinh nào là dễ dàng!
Mẹ già, con thơ cứ ngóng trông
Đứa trẻ ngô nghê hỏi bà:
"Bà ơi khi nào mẹ về? Con không cần thức quà nữa"
Bà chỉ có thể an ủi cháu:
"Không sớm thì muộn mẹ sẽ về với con"
Dứt lời
Gió lùa lạnh qua kẽ tóc
Làn da mỏng manh đang tê buốt
Trong gian bếp
Một bếp lửa cháy bừng lan tỏa
Ấm áp quá như vòng tay của mẹ
Canh võng cứ lắc lư từng nhịp
Chốc sau
Mắt nó liu diu nặng nề
Đánh một giấc trời gần chập tối
Tỉnh mộng
Dụi mắt hoen đỏ
Nhìn ra trước hiên nhà
Thẩn thờ
Cơn mưa vẫn chưa dừng hẳn
Cơm canh đã nguội lạnh
Bếp lửa đã dập tắt tự khi nào
Chợt nhận ra:
Mẹ vẫn chưa về!
Đường sá lầy lội, những ổ gà mọc đầy
Thấp thoáng bóng ai xa gần
Gánh hàng thúng trên vai hao gầy
Lại gần
Quần áo lấm lem bùn sình
Trên khuôn mặt nở nụ cười thật tươi
Đứa trẻ há hốc gọi mẹ về, mẹ về
Trong chốc lát nằm gọn trong lòng
Hai mẹ con ướt sũng, bẩn cả người
Bà móc trong hàng thúng một thức quà
Là món bánh kẹp mà con yêu thích
Đứa bé cầm trên tay với sự nâng niu
Dẫu bánh có ướt nhèm
Nhưng là cả tình yêu
Nó hôn lên vầng trán của mẹ và nói:
"Con thương mẹ"
Chỉnh sửa cuối: