Mashup Trời giấu trời mang đi – Nàng thơ Trình Bày: Huyền Diệu, Lý Đức Hùng Trong chương trình "La cà hát ca", bộ đôi sinh viên trường đại học Đà Lạt: Huyền Diệu và Lý Đức Hùng đã khiến cho cả trường quay trầm trồ bởi màn trình diễn không kém cạnh gì ca sĩ của họ. Trong tiết trời mưa ngày càng nặng hạt, khúc tình ca ngâm nga vang lên như khiến cho khán giả quên đi cái lạnh của mưa mà bùng nổ cảm xúc. Cả hai ca khúc được kết hợp với nhau mang theo nỗi tương tư của những trái tim còn xao xuyến, bồi hồi. Đó là sự thổn thức, tiếc nuối vì đã không được gặp nhau sớm hơn, sự hoài niệm khi nhớ về quá khứ và còn cả sự đớn đau của mối tình dang dở thủa thanh xuân tươi đẹp. Hai bạn trẻ đã quên đi điều kiện thời tiết Đà Lạt khắc nghiệt mà cống hiến một tiết mục tuyệt vời. Hãy cùng mình thưởng thức tác phẩm này nhé! Lời bài hát: Em, ngày em đánh rơi nụ cười vào anh Có nghĩ sau này em sẽ chờ Và vô tư cho đi hết những ngây thơ Anh, một người hát mãi những điều mong manh Lang thang tìm niềm vui đã lỡ Chẳng buồn dặn lòng quên hết những chơ vơ. Ta yêu nhau bằng nỗi nhớ chưa khô trên những bức thư Ta đâu bao giờ có lỗi khi không nghe tim chối từ Chỉ tiếc rằng Em không là nàng thơ Anh cũng không còn là nhạc sĩ mộng mơ Tình này nhẹ như gió Lại trĩu lên tim ta những vết hằn Tiếng yêu này mỏng manh Giờ tan vỡ, thôi cũng đành Xếp riêng những ngày tháng hồn nhiên Trả lại. Sương mờ che khuất đồi đêm nào em cũng ngồi Lúc xa anh em thật sự chỉ nhớ mãi thôi Tuy rằng mới bắt đầu tình yêu này như phép màu Cứ cho là vì mình chỉ mới nói hẹn hò thôi. Nhưng vì em quá tuyệt nhìn đâu thì anh cũng duyệt Cứ như đôi mình nợ nhau từ lâu quá [Fm] nhiều Đâu phải ai cũng hiểu, rằng khi mình nhớ quá nhiều Chẳng thể tập trung làm điều gì hết nữa. Xa là sẽ nhớ ngay xa là khóe mắt cay Xa là chỉ thấy em anh cười đôi mắt lim dim Xa là em sẽ tìm sẽ nhìn anh cho dù ngày hay đêm Giá như ngay bây giờ được gặp nhau trước thềm. Thôi thì chỉ ướt mi do là nhớ quá đi Chẳng hiểu sao trước kia ông trời lại giấu em đi Thôi thì chẳng có gì do là em yêu nhiều, tại em đó Cứ coi như mây chẳng nhìn lời nói gió bay. Con đường đầy nắng hoa mà sao giờ anh đã xa Em ngồi đây khóc to sao trời lại giấu anh đi Yêu là vì những gì sao phải buồn khi chẳng thể rời xa Gió mang cơn mưa về làm nòng ai não nề Thôi thì chỉ ướt mi do là nhớ quá đi Chẳng hiểu sao trước kia ông trời lại lấy anh đi Thôi thì chẳng có gì do là anh yêu nhiều, tại anh đó Cứ coi như mây chẳng nhìn lời nói gió bay.