230. Hơn Thua Chó con một lũ ra liền Sủa anh da trắng nhiều tiền chống tay Quần tây, dây nịch hơi dài Nắm tay giành giật, khách ngoài bàn ra.
231. Khóc Chi Ta về, ta khóc cho ta Biết không giai lệ, nét ngà gợi khêu Trăng tròn trên đỉnh phong tiêu Gió như xua đuổi tình yêu xa rồi.
232. Hư Vô Hiếu văn, hiếu võ xong rồi Tấm bia xưa cũ, ta ngồi nghiệm suy Anh hùng hảo hán tu mi Hóa ra cát bụi, ích gì công danh.
233. Đi Xa Cho em một lá thư xanh Anh đi mây núi, xem nhành tùng xưa Suối trong cá lội càng thưa Rửa chân cát bụi, uống vừa giọt sương.
234. Rừng Hoang Nắng xuân trên má em hường Kiếp hoa tươi ấy cũng thường trôi nhanh Con mèo bắt chuột vờn quanh Cảnh xưa trong mắt, rừng xanh lạnh lùng.
235. Thời Gian Đến đi phân rõ cho cùng Kẻo mai sau khóc, tủi lòng nho sinh Trang đài dẫu đẹp dẫu xinh Già đi tóc bạc, da hình nếp nhăn.
236. Về Non Lang thang như một kỳ nhân Trải qua mấy gió mây ngần điểm phô Ta về, trong tiếng nam mô Mặc ai chê dại, mình vô sân chùa.
237. Lòng Yên Tình đời có ngọt có chua Duyên tiên nào có thắng thua ai nào Không tranh chấp, kiếp hoa đào Gió xuân mấy bận, dạt dào tình xuân.
238. Lệ Tuyết Nhớ quê, đâu chỉ một lần Khế chua, khế ngọt cũng gần ruột gan Thu về, mơ giấc mơ hoang Đông sang ấp ủ lệ hàng tuyết hoa.
239. Ráng Tu Thôi nào, quân tử yêu hoa Như trăng yêu gió, san hà yêu nhau Số duyên đã định ba đào Ráng lo lễ phật, phước nào hơn đây.