Tập Thơ: Những Khúc Tình Xuân Tác Giả: Lê Gia HoàiMùa xuân về cũng là lúc đất trời như hân hoan, rạo rực và thanh khiết hơn. Cỏ cây, hoa lá và muôn loài muông thú cũng bâng khuâng xao xuyến tìm đến nhau để rồi cùng sinh sôi phát triển. Chẳng những vậy mà trong lòng mỗi chúng ta khi xuân hiện hữu cũng cảm thấy trong mình trỗi dậy một niềm tin yêu mãnh liệt. Mùa xuân là thế đó – Nó mang đến nguồn cảm xúc rất riêng, rất tươi mới cho thi nhân. Xin mời các bạn cùng thưởng thức mười khúc tình xuân được viết theo thể lục bát tứ tuyệt! I Chỉ cần chút nắng mong manh Đông nghiêng buốt giá là thành xuân tươi Em qua một thoáng môi cười Thơ anh cất cánh thành lời yêu thương. II Nắng về tan khúc mùa đông Xuân như lửa ấm tô hồng má ai Tóc thề lạc xuống hai vai Em qua cho cả giêng... hai ... vỡ òa! III Ai về ăn tết chiều nay Môi son má thắm chân mày xanh lơ Đong đưa sóng mắt tình thơ Để cho bao kẻ ngẩn ngơ... ước thầm. VI Đào khoe sắc đỏ mà chi Để môi em thắm xuân thì tươi nguyên Vay em nửa nụ cười duyên Ngàn sau mắc nợ lời nguyền... yêu em! V Én về xuân cũng về theo Lúa chiêm xanh mướt gió reo khắp đồng Có cô em gái chưa chồng Hồn nhiên đứng giữa mênh mông... đợi người! VI Anh về gom nắng vào thơ Gửi xuân tới những giấc mơ của nàng Ra giêng anh sẽ mang sang Trầu cau, sính lễ... đàng hoàng... xin dâu.! VII Gặp em xuân đã cạn ngày Hoa xoan tím biếc rơi đầy ngõ quê Ước gì tôi có bùa mê Níu xuân trở lại lối về cùng em. VIII Tại vì nắng quá mong manh Nên xuân cũng muốn dỗ dành đấy thôi Tại vì em quá xa xôi Nên anh mới thấy bồi hồi nhớ thương! IX Mơn man hương bưởi tháng ba Tóc em thơm ngát như hoa đầu cành Dịu dàng chi để tim anh Đắm say hương bưởi mà thành ...yêu em! X Cuối xuân hoa cải buồn tênh Sắc vàng rơi xuống dòng kênh hết rồi Chờ người phương ấy xa xôi Người không về kịp tình tôi... lỡ làng. Lê Gia Hoài