

Lời Cỏ
Tác giả: Lý Thị Minh Châu
Lũ dâng ngập hết tháng mười
Đò neo bến đục khóc cười gió mưa
Gánh hàng quảy sớm sang trưa
Bán buồn chưa hết đã mua buồn về
Ở đâu mà chẳng là quê
Chẳng nên yên ngựa cũng kề vai trâu
Thấp cao nào phải tại đầu
Cỏ đâu có cỏ mãi màu ngát xanh
Chẳng yên..
Chẳng chịu chòng chành
Vẫn ngàn năm đá kê quanh bếp ngồi
Khác buồn chưa hẳn là vui
Khác yêu chưa hẳn là lời khó nghe
Tóc đâu dài kịp ước thề
Cơm chưa đủ tuổi đã khê mất rồi
Ngọt đường quắn ruột đắng vôi
Thèm như chú Cuội được ngồi gốc đa
Tác giả: Lý Thị Minh Châu
Lũ dâng ngập hết tháng mười
Đò neo bến đục khóc cười gió mưa
Gánh hàng quảy sớm sang trưa
Bán buồn chưa hết đã mua buồn về
Ở đâu mà chẳng là quê
Chẳng nên yên ngựa cũng kề vai trâu
Thấp cao nào phải tại đầu
Cỏ đâu có cỏ mãi màu ngát xanh
Chẳng yên..
Chẳng chịu chòng chành
Vẫn ngàn năm đá kê quanh bếp ngồi
Khác buồn chưa hẳn là vui
Khác yêu chưa hẳn là lời khó nghe
Tóc đâu dài kịp ước thề
Cơm chưa đủ tuổi đã khê mất rồi
Ngọt đường quắn ruột đắng vôi
Thèm như chú Cuội được ngồi gốc đa