Cỏ xanh bên mộ khẽ ru À ơi rừng đã vào thu lá vàng Người ơi dù có muộn màng Dẫu chưa về được nghĩa trang quê nhà Nơi đây nhiều cỏ, ít hoa Hãy say giấc ngủ như là tuổi xanh Mặc ai xây mộng viễn hành Mặc ai ngắt lá, bẻ cành, rung hoa Đất này dù đất miền xa Thân thương như đất quê nhà người ơi ! Lá vàng lại lá vàng rơi Lẻ loi lại vắng xa nơi đất rừng Ru người giữa chốn mông lung Giọt sương cũng muốn đọng ngưng nỗi niềm Dấu chân đã trải trăm miền Về đây ấm với Tây nguyên nghĩa tình Người hy sinh, đất hồi sinh Máu người hoá ngọc lung linh giữa đời Thương đau ru đến muôn đời Và xanh xanh mãi những lời ru êm À ơi ! Ai nhớ ai quên Thì đây cỏ biếc vẫn bên mộ người. Nhân chuyến đi tìm hài cốt liệt sỹ tại K'Bang 2/4/2002 Phan Thị Bích Hằng