

Tác phẩm: Loạn tình: Vương Gia Ác Tâm Chiếm Đoạt
Tác giả: Cát Cát Nhi
Thể loại: Cổ đại, ngược sủng đan xen, nam cường, nữ cường.
Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Cát Cát Nhi
Tác giả: Cát Cát Nhi
Thể loại: Cổ đại, ngược sủng đan xen, nam cường, nữ cường.
Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Cát Cát Nhi
Văn án:
Ái tình là con dao hai lưỡi, là hạnh phúc và xót thương chỉ cách một sợi chỉ mỏng manh. Ái tình cũng là liều thuốc tốt nhất cho những kẻ điên cuồng.
Hắn kia là vương gia kiêu ngạo, tại thượng trị vì trên cao. Nữ nhân ấy hèn mọn, ca kỷ tửu lầu nhuốm hồng trần. Hắn vốn nhẫn tâm lạnh lẽo, đối với nữ nhân chỉ khinh chỉ thường. Thế mà, vương gia đấy náo loạn cả kinh đô kiều diễm vì một ca cơ vậy đấy. Hắn điên rồi, nữ nhân kia hét với thiên gia. Nàng sợ, sợ hắn. Đối với hắn, nàng chỉ kinh chỉ hoàng.
Hắn không quan tâm. Hắn biết rõ, hắn yêu nàng. Hắn yêu nàng, không cần đến chuẩn mực đạo đức hay thứ gì là hai bên tình nguyện. Hắn yêu nàng, một tình yêu chiếm đoạt và điên cuồng.
Hắn, tuy là vương gia nhưng một tay che trời, một tay nắm giang sơn xã tắc, thử hỏi? Kẻ nào có thể không kính nể hắn như một vị thần. Thử hỏi? Nữ nhân nào không muốn hắn sủng hạnh.
Thế nhưng, chỉ mình nàng..
Nàng cho hắn ánh nhìn không như bọn ngu xuẩn, ánh mắt sắc lạnh như băng xem hắn chỉ là một nam nhân bình thường thiên hạ, ánh mắt khinh bỉ mắng hắn vô lại khi hắn một bước khinh thường nàng, cả ánh mắt đau đớn tận cùng khi đắm chìm trầm luân cùng hắn.
Hắn luôn nói, nàng là kẻ nhẫn tâm nhất thiên hạ, nàng cũng là người thiện lương nhất thiên hạ.
Nàng vì tỷ tỷ mà chịu khuất nhục, nàng vì người nàng yêu chịu đọa đày, nàng không than oán không ca cẩm. Đời nàng chỉ sống cho kẻ khác. Nàng yêu tất cả mọi người, chỉ duy nhất không biết cách yêu hắn..
Nàng một tâm không cho hắn cơ hội. Dù hắn nhu tình nhẹ nhàng xem nàng như trân bảo. Hay hắn cùng hận trái tim băng lãnh ấy mà mạnh mẽ chiếm đoạt nàng.
Hắn nói: "Dù nàng không yêu ta, nhưng cả đời nàng đừng hòng đi khỏi ta. Cả cơ thể và trái tim nàng là của ta, nữ nhân của ta!"
Nàng nhìn hắn, mặc cho cơ thể đang bị khinh nhục: "Ta hận ngươi! Lãnh Hàn Khanh, ta hận ngươi!"
Hắn cười, giáng vào đôi môi lạnh giá một nụ hôn cháy nồng, cắn nuốt hơi thở yêu mị của thiếu nữ khuynh nước khuynh thành. Hắn mặc cho nàng rơi nước mắt, mặc cho đôi tay cấu vào da thịt hắn đến máu ứ động. Những thứ nàng làm chả khác châm hỏa cho sự ham muốn trầm luân, dục vọng của Lãnh Hàn Khanh hắn.
Nàng không yêu hắn, mãi mãi không yêu hắn?
Không, dù thế nào hắn cũng sẽ không buông tha nàng. Nàng là của hắn, tất cả, thân thể hay trái tim.
"Dù nàng hận ta. Ta vẫn không thể buông tay nàng, Khiết Ly Trang.. Tiểu Trang của ta."
Hắn đẩy mạnh vào trong cơ thể mỏng manh như tuyết, cưỡng đoạt lấy đi của nàng lần đầu tiên. Nàng nhíu mài đau đớn, cắn chặt môi nuốt lệ mặn chát, đáy mắt in sâu hình ảnh một ác ma mang dáng hình nam nhân hào hoa phong nhã.
Hắn vẫn không thể từ bỏ nàng, không thể. Tại sao..
"Tình yêu của ngươi.. thật ích kỷ."
Nàng khàn giọng, thê lương nở nụ cười rơi vào mắt hắn. Sắc trời tối đen, điểm qua vài ánh sao cùng mặt trăng dịu dàng như thương xót, như ngân nga cười nhạo.
Đêm hôm đó, hắn triền miên muốn nàng. Hắn chính là bẻ gãy đôi cánh của nàng.
Yêu là gì? Hận là gì? Thượng đế sai lầm, oan nghiệt sao lại càng không có lương tâm.
Chỉnh sửa cuối: