Lao ra ngoại ô Thể hiện: Datmaniac Datmaniac vừa cho ra mắt album đầu tay "Sao đủ để bao phủ" sau hơn 7 năm dài ấp ủ. Là một album cực kỳ tâm huyết mang nhiều thông điệp cực kỳ ý nghĩa về vấn đề phục hồi và bảo vệ thiên nhiên, bao trùm trong đó còn là suy nghĩ về con người, sự vật, sự việc.. tồn tại trên Trái Đất này. Lao ra ngoại ô là ca khúc có giai vô cùng healing cùng lời nhạc cực ý nghĩa và thấm, kể về cách mà anh sống chậm lại và tìm đến ngoại ô để xua tan buồn phiền, từ đây Datmaniac cho ra nhiều câu từ sâu sắc về suy nghĩ của anh đối với thời đại và cách sống của người hiện đại. Không mang nhiều nặng nề hay chỉ trích thói sống hiện đại của con người, bài hát chỉ đơn thuần khiến chúng ta nghe và bắt đầu ngẫm nghĩ lại chính mình. Lời bài hát: Một hôm bầu trời mây đen bay ngang như che đời ta Một hôm mày nhận ra được niềm vui khi nghe lời ba Một hôm được mang bao nhiêu phiền lo lao ra ngoại ô Cơn giông ngoại ô, từ xa lại xô Niềm tin khi nhìn xa, niềm vui khi nhìn nhau Chạy đua theo thời gian khi người ta đang phá nát tinh cầu Lời ca trong từng câu, nhận ra khi mình đâu như màu xanh kia ngày mai sẽ có những bức tường cao Trắng xóa khi - chắn nó đi - lúc ấy có khi đêm mang cơn buốt giá xuyên da Em ơi ta hóa điên (Ah) yêu thương sao quá nguy nga Đôi khi thật khó ghi ra mang bao nhiêu cái cớ đi xa Trong sáng sớm tinh mơ, trong đêm tối in ra, cứ như lời nói khuyên con tim nơi đây đang có chuyên gia Em như cơn gió xuyên qua, nhưng tự nhiên đâu có riêng ta Đôi khi thật khó ghi ra bao nhiêu cái ngó nghiêng Ông chú xe ôm đi ngang sau ngoài trời một ngày mưa gió Một phút quên đi định nghĩa cuộc đời chỉ là một buổi no Ông thấy được giá trị thật từ bài nhạc của những đứa nhỏ Như là một niềm vui ở tuổi này mà ông vừa có Sự thật thì.. Âm nhạc là cái cớ để Rong ruổi Cùng nhau Trước khi Giống như Con muỗi hút máu Nhưng ngoài đường vẫn còn thấy mấy ông bà già bán vé số Những công việc đó vốn không phù hợp với độ tuổi chút nào Như được trao cho đồng lúa, tâm tư mênh mông trù phú Đôi tay của mẹ chắc chắn là kho báu ở trong vũ trụ Không phác họa bằng hình học, cứ đổ do bịnh tật Vài lần ta muốn đặt tên như định luật Giải bày ngày dài đầy ải qua những câu chữ như thể bước trong con hẻm vắng đang dài mãi Nó cho tao đống tiền tài, tao nhờ nó viết được lắm truyện hài Ai cũng đều đang bấm điện thoại, tất cả đều đang bấm điện thoại Ta có thể say đắm hiện tại hơn đơn hàng mua sắm tiện lợi Nắng trên đỉnh đầu, có cánh chuồn chuồn chập chờn chờ chạy trốn Nó không xuất hiện khi trời gần mưa, như người ta hay đồn Vương quốc trị vì với những người viết truyện dài Chỉ biết miệt mài dư cơm và tiếc tiền xài Nhưng tình yêu đến và rồi, có một giả thuyết hiện tại Chiếc điện thoại không hề chuông, không hề rung giữa không khí nép chung về đông, đưa hai chúng ta về chung Khi yêu cành cây, vì cho bầy chim bay đi đến thăm đàn, bao nhiêu thời gian và khô khan tiêu tốn trăm ngàn Đôi khi mình khô khan như là chết lâm sàng, nhưng bài ca răm rang như một bài thơ đàm phán Vào một ngày mới, nắng lại đến với những đóa hoa không thể cắm và tình yêu nó dành cho nhau chắc chắn không thể nhầm Như con chim sâu trên cây, một vết bẩn trên giày, như vần trên giấy Như trong đời một lần nên thấy về những chuyện sai cũng như những điều không bao giờ đúng, như cùng chung sống giữa bầu không khí ở cùng thờ cúng Không vui không buồn, thả tự do nhưng không đủ ngông cuồng Trong chuồng, không cần phải coi ngày, coi đài và sảng khoái khi khơi bày sự khôi hài Và phải tiễn đưa người xa xứ, cầu mong mình được ban cho đòn roi ngày xưa mẹ tha thứ (Vần) trên vai, rồi ngủ thiếp theo, băng qua cánh rừng đến chặng dừng tiếp theo Một hôm bầu trời mây đen bay ngang như che đời ta Một hôm mày nhận ra được niềm vui khi nghe lời ba Một hôm được mang bao nhiêu phiền lo lao ra ngoại ô Cơn giông ngoại ô, từ xa lại xô Niềm tin khi nhìn xa, niềm vui khi nhìn nhau Chạy đua theo thời gian khi người ta đang phá nát tinh cầu Lời ca trong từng câu, nhận ra khi mình đâu như màu xanh kia ngày mai sẽ có những bức tường cao Trắng xóa khi, chắn nó đi, lúc ấy có khi đêm mang cơn buốt giá xuyên da Em ơi ta hóa điên (Ah) yêu thương sao quá nguy nga Đôi khi thật khó ghi ra mang bao nhiêu cái cớ đi xa Trong sáng sớm tinh mơ - trong đêm tối in ra - cứ như lời nói khuyên con tim nơi đây đang có chuyên gia Em như cơn gió xuyên qua, nhưng tự nhiên đâu có riêng ta Đôi khi thật khó ghi ra bao nhiêu cái ngó nghiêng