- Xu
- 5,329


Lão Hạc
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Cuộc đời mấy phút chia ly
Vui làm sao được đắng cay lặng thầm
Hạc ta ngoại lệ bất cần
Lòng đau ruột sẻ vì con bảy phần[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]---[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Tuổi thơ những cuốc với cày
Một thân khổ cực lớn lên có tình
Cưới vợ cuốc đất bòn rau
Ấy ngày vợ mất đơn côi thân già
Ấy mà cũng có mụn con
Con trai tuấn tú, nhờ cha lên người
Tuổi thì cũng độ hai mươi
Cưới vợ là lẽ mà người nên thi
Trong lòng ý cũng không vừa
Ưng nàng hàng xóm đảm đang muôn phần
Nàng thì cũng độ hăm mươi
Nhìn chàng hợp ý tươi cười hỏi thăm
Trai hợp ý, gái hợp tình
Nhìn như diễm phúc cặp cặp tương lai
Ấy mà nhà gái không tha
Đòi con lợn béo hai vò rượu tăm
Thêm tiền cũng tới một trăm
Làm sao chịu nổi chàng trai bây giờ
Hạc thì cũng rất thương con
Mà thân bất lực, mà lòng bất an[/COLOR]
..
----
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Con đi bỏ lại một mình
Người như lão Hạc thương tình đớn đau
Thân già lẫn quẩn trước sau
Nhìn con mình đến tử vong chỗ làm
Cao su cao lớn thế kia
Ấy mà xác xếp tầng tầng bên trong
Cao su đi dễ khó về
Khi đi trai tráng khi về gập xương[/COLOR]
..
---
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Bạn bè chỉ mỗi cậu Vàng
Là con chó giống, chàng chờ năm xưa
Cưới cô dâu đẹp thế này
Mồm nhai thịt chó bầy nhầy mới vui
Đời thì vẫn phải trêu người
Trêu người nghèo khó biết làm sao đây?
Hạc ta nuôi chó rất thương
Cơm ăn bằng bát uống thì bằng ca
Tắm rửa sạch sẽ khỏi la
Thằng này ở bẩn khỏi khi dơ người
Khi ngồi bên góc tâm tình
Khi thì nhai thịt, khi thì gắp cho[/COLOR]
..
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Chủ tớ ắt cũng thế là
Tình sâu nghĩa đậm đàm giao thật thà
Thiên thư vốn viết trêu nhân
Người mà hạnh phúc một giây bất cần
Sau đợt bão lũ quét nhanh
Và sau cơn ốm những hai tháng trời
Tiền thì tiêu cũng hết rồi
Hoa màu thì mất, mà lòng thêm đau
Chó Vàng ăn uống thế kia
Làm sao chịu nổi thân già còi xương
Sau hơn mấy tháng tanh bành
Chó Vàng cũng phải ra đi vì tiền[/COLOR]
..
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Sáng sớm trời cũng yên lành
Mà lòng Hạc chẳng yên lành bấy nhiêu
Sang nhà ông giáo xin nhờ ít công
Thưa rằng: Bán chó mấy hôm
Tích cũng khá được nhờ ngài giữ cho
Nói thì lúc vấp lúc ngừng
Vì lòng đang vấp, vì tình đang lên
Nhãn quang cũng đã đỏ hoe
Hu hu lên khóc vì lòng đang đau[/COLOR]
---
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Binh Tư gia tự khởi hành
Bên ngoài vừa bộn bên trong ứ mùi
Hạc thì cũng chẳng phiền chi
Mở lời xin chút bã cẩu
Hẹn ngày uống rượu chuyện trò thâu đêm[/COLOR]
---
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Ấy mà cũng tận ba hôm
Hạc sùi bọt mép nằm lăn trên giường
Lòng người cũng thật khó lường
Cũng vì cuộc sống mà ta bỏ mình[/COLOR]
---
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Vợ chết tuổi bốn mươi
Con đi tuổi năm mươi
Bán chó tuổi năm mươi
Chết đi tuổi..
* * *[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Cũng vì tự trọng vô bờ
Cũng vì con cái tương lai vô bờ
Cũng vì lỗi cấp làm cha
Mà thân bất lực khiến con bỏ nhà
Cũng vì nhân hậu làm nên
Con người lão Hạc tạc ghi muôn đời[/COLOR]
..
Tình cha biển rộng bao la,
Vì con cha chẳng tiếc đường quyên sinh!
--
Cá Ướp Muối
Bình Định ngày 1/4/2021
P/s: Bài thơ được viết nên từ cảm xúc chân thực của tác giả về lão Hạc - Hình ảnh người cha thương con nhưng bất lực, người nông đan nghèo khổ vì chịu sự ảnh hưởng của xã hội nhưng vẫn giữ được tấm lòng nhân hậu bao la.
Có lẽ, bất cứ ai ở đây cũng biết đến ông qua truyện ngắn "Lão Hạc" của Nam Cao được học ở lớp 8 đúng không nào?
Hôm nay, ngày cá tháng tư, là ngày nói dối nhưng cảm giác của tác giả là hàng thật giá thật đấy nhé!
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Cuộc đời mấy phút chia ly
Vui làm sao được đắng cay lặng thầm
Hạc ta ngoại lệ bất cần
Lòng đau ruột sẻ vì con bảy phần[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]---[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Tuổi thơ những cuốc với cày
Một thân khổ cực lớn lên có tình
Cưới vợ cuốc đất bòn rau
Ấy ngày vợ mất đơn côi thân già
Ấy mà cũng có mụn con
Con trai tuấn tú, nhờ cha lên người
Tuổi thì cũng độ hai mươi
Cưới vợ là lẽ mà người nên thi
Trong lòng ý cũng không vừa
Ưng nàng hàng xóm đảm đang muôn phần
Nàng thì cũng độ hăm mươi
Nhìn chàng hợp ý tươi cười hỏi thăm
Trai hợp ý, gái hợp tình
Nhìn như diễm phúc cặp cặp tương lai
Ấy mà nhà gái không tha
Đòi con lợn béo hai vò rượu tăm
Thêm tiền cũng tới một trăm
Làm sao chịu nổi chàng trai bây giờ
Hạc thì cũng rất thương con
Mà thân bất lực, mà lòng bất an[/COLOR]
..
----
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Con đi bỏ lại một mình
Người như lão Hạc thương tình đớn đau
Thân già lẫn quẩn trước sau
Nhìn con mình đến tử vong chỗ làm
Cao su cao lớn thế kia
Ấy mà xác xếp tầng tầng bên trong
Cao su đi dễ khó về
Khi đi trai tráng khi về gập xương[/COLOR]
..
---
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Bạn bè chỉ mỗi cậu Vàng
Là con chó giống, chàng chờ năm xưa
Cưới cô dâu đẹp thế này
Mồm nhai thịt chó bầy nhầy mới vui
Đời thì vẫn phải trêu người
Trêu người nghèo khó biết làm sao đây?
Hạc ta nuôi chó rất thương
Cơm ăn bằng bát uống thì bằng ca
Tắm rửa sạch sẽ khỏi la
Thằng này ở bẩn khỏi khi dơ người
Khi ngồi bên góc tâm tình
Khi thì nhai thịt, khi thì gắp cho[/COLOR]
..
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Chủ tớ ắt cũng thế là
Tình sâu nghĩa đậm đàm giao thật thà
Thiên thư vốn viết trêu nhân
Người mà hạnh phúc một giây bất cần
Sau đợt bão lũ quét nhanh
Và sau cơn ốm những hai tháng trời
Tiền thì tiêu cũng hết rồi
Hoa màu thì mất, mà lòng thêm đau
Chó Vàng ăn uống thế kia
Làm sao chịu nổi thân già còi xương
Sau hơn mấy tháng tanh bành
Chó Vàng cũng phải ra đi vì tiền[/COLOR]
..
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Sáng sớm trời cũng yên lành
Mà lòng Hạc chẳng yên lành bấy nhiêu
Sang nhà ông giáo xin nhờ ít công
Thưa rằng: Bán chó mấy hôm
Tích cũng khá được nhờ ngài giữ cho
Nói thì lúc vấp lúc ngừng
Vì lòng đang vấp, vì tình đang lên
Nhãn quang cũng đã đỏ hoe
Hu hu lên khóc vì lòng đang đau[/COLOR]
---
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Binh Tư gia tự khởi hành
Bên ngoài vừa bộn bên trong ứ mùi
Hạc thì cũng chẳng phiền chi
Mở lời xin chút bã cẩu
Hẹn ngày uống rượu chuyện trò thâu đêm[/COLOR]
---
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Ấy mà cũng tận ba hôm
Hạc sùi bọt mép nằm lăn trên giường
Lòng người cũng thật khó lường
Cũng vì cuộc sống mà ta bỏ mình[/COLOR]
---
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Vợ chết tuổi bốn mươi
Con đi tuổi năm mươi
Bán chó tuổi năm mươi
Chết đi tuổi..
* * *[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Cũng vì tự trọng vô bờ
Cũng vì con cái tương lai vô bờ
Cũng vì lỗi cấp làm cha
Mà thân bất lực khiến con bỏ nhà
Cũng vì nhân hậu làm nên
Con người lão Hạc tạc ghi muôn đời[/COLOR]
..
Tình cha biển rộng bao la,
Vì con cha chẳng tiếc đường quyên sinh!
--
Cá Ướp Muối
Bình Định ngày 1/4/2021
P/s: Bài thơ được viết nên từ cảm xúc chân thực của tác giả về lão Hạc - Hình ảnh người cha thương con nhưng bất lực, người nông đan nghèo khổ vì chịu sự ảnh hưởng của xã hội nhưng vẫn giữ được tấm lòng nhân hậu bao la.
Có lẽ, bất cứ ai ở đây cũng biết đến ông qua truyện ngắn "Lão Hạc" của Nam Cao được học ở lớp 8 đúng không nào?
Hôm nay, ngày cá tháng tư, là ngày nói dối nhưng cảm giác của tác giả là hàng thật giá thật đấy nhé!
Chỉnh sửa cuối: