Vui thế nhỉ!
Giống y hệt mình ngày xưa! (Ngày xưa đó cách nay cũng tầm 6, 7 năm rồi. He He)
Ngày xưa mình crush cứ phải vài trăm người! ^^
Còn nặng lòng thì chắc tầm 2 người: Một là cậu bạn trai bằng tuổi cấp 2; hai là thầy giáo đã có vợ!
Còn giờ thì mình đang yêu một người con trai khác! ^^
Về cơ bản thì mình toàn bị con trai nó theo đuổi thôi vì mình không có hay đi ngắm con trai, đàn ông cho lắm! Mình không có sở thích đi ngắm đàn ông cho lắm.
Còn cái vụ yêu thầm thầy giáo có vợ giờ nghĩ lại nó hài ghê! Tại hồi đó mới lớn, xong thấy thầy giáo đẹp trai lại còn tâm lý và giảng bài dễ hiểu thế là say mê! Say mê tầm khoảng gần năm phát hiện thầy đã có vợ! Vợ thầy thì hơi bị xinh gái luôn, và con trai của thầy thì hơi bị xinh trai! ^^
Thế là tình cảm ấy nó là tình đơn phương 3 năm cấp 3 và phải đến khi mình lên đại học, ngắt hẳn khỏi tầm nhìn thì cũng mất thêm năm rưỡi nữa mới the end được! ^^
Giờ nghĩ lại vẫn thấy buồn cười! Mình cũng chung tình ghê, để quên một người phải mất tổng cộng 4 năm rưỡi! ^^
Mà hồi đó, mình nghĩ đơn giản lắm. Rung động thì cứ yêu thôi! Mai này lên đại học, gặp nhiều người đẹp trai khác, quan tâm đến nhiều vấn đề khác tự nhiên thấy người đã có vợ vừa nhạt mà vừa chẳng xứng với mình. (He He)
Xong từ đó cũng hết mê trai đẹp đi mà bản thân cũng có nhiều tiêu chí chọn người yêu! Mải mê tập trung vào bản thân, thời gian trôi qua quên luôn các mối tình mình cảm thấy không xứng với mình.
Thế là vào một ngày đẹp trời, mình gặp anh người yêu hiện tại!
Tình yêu nó mà đến thì nó không báo trước đâu. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng: Tương lai mì mụt thì tập trung học hành cho nó tử tế vào! Không là mai này, bản thân không có giá trị, người con trai nó bỏ đi thì có mà ra đường mà đứng nhé! ^^
Ngày xưa mình có yêu ai, nhớ ai thì vẫn lo lắng học hành chăm chỉ không có trượt đại học nha. ~~
Cuộc sống phải không nợ nần, kinh tế ổn định, tâm lý thư thái thì mới có một trái tim đủ khỏe mạnh để có thể yêu thương và không làm đau thương người khác nhé!
Yêu ai thì cứ yêu nhưng phải nhớ mình còn đang tuổi học, tuổi hành! Đây mới là điều quan trọng nhất! ^^