Bài viết: 14 

Thích người, mặc cảm, chả trông!
Cảm tình không tỏ, ngồi không nghĩ quàng!
Thích người mà lại nhát gan.
Sẽ lâm vào cảnh, một đàng vẽ tô!
Vẽ tô, đắp nặn một bồ!
Chỉ trong tưởng tượng, chấp vô bóng hình!
Để rồi tự tác đa Tình.
Đơn phương hình bóng, lặng thinh khổ sầu!
Khở sầu ai cũng biết đâu?
Vô tư ai lại mắc sầu vì ai!
Đây là một loại bệnh tai!
Mô hình đắp nặn, nhớ hoài không quên!
Một khi Tình ảo lớn lên!
Mượn hình nhớ bóng, khó quên cả đời!
Lửa Tình chớ dại mà chơi!
Đơn phương yêu ảo, hận Đời vì ai!
Cảm tình không tỏ, ngồi không nghĩ quàng!
Thích người mà lại nhát gan.
Sẽ lâm vào cảnh, một đàng vẽ tô!
Vẽ tô, đắp nặn một bồ!
Chỉ trong tưởng tượng, chấp vô bóng hình!
Để rồi tự tác đa Tình.
Đơn phương hình bóng, lặng thinh khổ sầu!
Khở sầu ai cũng biết đâu?
Vô tư ai lại mắc sầu vì ai!
Đây là một loại bệnh tai!
Mô hình đắp nặn, nhớ hoài không quên!
Một khi Tình ảo lớn lên!
Mượn hình nhớ bóng, khó quên cả đời!
Lửa Tình chớ dại mà chơi!
Đơn phương yêu ảo, hận Đời vì ai!