Xin chào và chúc một ngày tốt lành!
Chia sẻ về vấn đề này, mình có một vài điều muốn nói dưới đây:
Trước hết, với bản thân mình, trống rỗng là cảm giác mơ hồ, mông lung khi không biết phải làm gì, làm như thế nào, làm vì mục đích gì và đặc biệt là khi bạn đương đầu với một vấn đề mới hoặc khó. Nó có thể là khi bạn ngồi thẫn thờ, suy nghĩ vô định và kể cả khi đang làm việc, làm bài tập nhưng bất chợt mất hết hứng thú và không còn khao khát hoàn thành công việc đó nữa. Đôi khi, nó cũng là biểu hiện của một loại bệnh tâm lí nào đó nhưng cứ thoải mái đã, không chỉ bạn mà ai cũng có khoảng thời gian trống rỗng và sự thật rằng, họ đều ổn cả.
Trống rỗng khiến cho bản thân mình hoàn toàn mất phương hướng và không chỉ mình mà còn rất nhiều người như vậy nữa, chỉ có điều rằng các bạn ấy có nhận ra và triệt tiêu cảm giác đó không mà thôi. Không chỉ một mà rất nhiều lần, mình đã chìm đắm vào những khoảng khắc trống rỗng như thế! Khi mình ôn thi cấp 3 xong, mình đã thở phào một hơi và tự thưởng cho mình 1 tháng chơi bời, mình đã nghĩ rằng mình có thể bắt tay lại ngay vào với việc học nhưng đến khi bắt đầu cầm cây bút lên, mình hoàn toàn không biết viết chữ gì, học môn gì đầu tiên. Đó là cú shock đầu đời của mình và mình để cái đầu của mình hoàn toàn trống rỗng, mình lại chìm đắm vào những thứ vô bổ: Facebook, Tiktok, truyện tranh.. và càng ngày cảm giác trống rỗng càng lớn dần lên trong mình. Đến khi vào lớp 10, mình "bắt buộc" phải làm và soạn bài, việc này là một việc khiến mình chán nản. Thật may là do dịch, nên mình được học online, mình ghi chép bài rất ít và khi các thầy cô có hỏi thì lên mạng tra rồi trả lời, hậu quả là, điểm của mình rất rất tồi tệ nhưng khổ nỗi cứ ngồi học, mình lại nản. Khi mình dần nhận thức được vấn đề này thì mình đã tham khảo rất nhiều người, bao gồm gia đình, bạn bè thậm chí là bác sĩ và mình rút ra được những tips sau:
1. Học cách sống chung và kiểm soát nó.
Tuy hơi ngược đời nhưng đôi khi trống rỗng cũng đem lại hiệu quả tích cực. Trống rỗng luôn có mặt mọi lúc mọi nơi, chỉ là bạn không biết mà thôi. Thử nghĩ mà xem, bạn đang đối đầu với một tình huống khó, bạn không biết làm thế nào và bạn cảm thấy trống rỗng. Thay vì để sự trống rỗng ngự trị một cách lâu dài trong bạn, bạn hoàn toàn có thể biến nó trở thành những khoảng thời gian "trống" để não bộ của bạn được nghỉ ngơi và bạn có thể nghĩ đến những thứ khác, những thứ bạn đã bỏ quên chẳng hạn như sở thích của bạn, gia đình của bạn, ước mơ ban đầu của bạn.. và biết đâu bạn sẽ nhận ra rằng, thay vì cứ trực tiếp lao vào vấn đề, tìm ra một con đường vòng lại là sự lựa chọn tốt hơn.
Chia sẻ về trải nghiệm của bản thân, nếu đang làm một bài tập, một vấn đề khó hay khi không còn ý tưởng và ý chí để làm bất cứ việc gì, mình sẽ đi ra ngoài, nhìn cây, nhìn cá, nhìn đủ thứ, rồi cái trống rỗng ấy nó sẽ dần biến thành quang cảnh yên bình xung quanh, thành những người thân yêu trong gia đình và bất chợt, khi không còn để ý đến cái trống rỗng ấy nữa, mình lại có những ý tưởng mới, và mình bắt tay vào làm. Chính những khoảng trống để mình "sạc pin" như thế đã giúp mình rất nhiều!
Con dao nào cũng có hai lưỡi. Nếu không thể triệt tiêu, hãy học cách thao túng và lợi dụng nó.
2. Đừng cố làm khi không biết làm gì.
Mình đã nghe rất nhiều người khuyên rằng, không biết thì cứ làm đi, làm thì mới thấy cái vui để mà say mê. Không bạn ơi! Đó không phải là tất cả. Thử nghĩ mà xem, nếu bạn đang trống rỗng, bạn chưa tìm thấy bất cứ thứ gì đủ sức kéo bạn ra khỏi vũng lầy ấy, và bạn được khuyên rằng nên thử việc này, việc kia. Trong một số trường hợp, những công việc ấy đúng sở trường của bạn, nó sẽ đem lại cho bạn cảm giác tích cực và bạn có thể thoát khỏi cảm giác trống rỗng. Nhưng ngược lại, bạn càng làm lại càng nản, càng buồn, và chính lúc ấy, sự trống rỗng sẽ chớp thời cơ mà đổ xô vào lòng bạn như thác lũ, chiếm lấy mọi khoảng trống và việc thoát ra đã khó lại càng khó khăn hơn.
Thử một việc mới khi đang trống rỗng là một ván bài và bạn sẽ chỉ thắng khi có người thật nhiều kinh nghiệm bên cạnh, đủ để chỉ dạy và cứu cánh bạn. Nếu như bạn không thấy ai như thế ở bên bạn, hãy cứ thư giãn chút đã, dành thời gian cho những sở thích của bản thân, nấu một bữa ăn ngon, là phẳng bộ quần áo yêu thích, thay đổi không gian sống của bạn, nghe bản nhạc yêu thích, đọc một quyển sách đã mua từ lâu, đi chơi với bạn bè.. và quan trọng nhất, đừng nghĩ hay cố làm những thứ khiến bạn trống rỗng, nhức đầu.
Ví dụ ngay ở bản thân mình, mình ghét học. Mình đã nghe lời mẹ rằng cứ học đi mới thấy vui, nhưng bạn biết không. Mình thử học toán, nó khiến mình chán nản, mình dành hàng giờ đồng hồ nhìn vào cái đề, vẽ những nét linh tinh trên quyển vở nháp và không có bất cứ ý tưởng nào để làm bài. Ngược lại, khi mình học và làm văn. Mình chìm đắm trong những bài luận, những lời thơ hay và mình mê say với nó. Mình dành hàng giờ để ngồi đọc và tự viết những cảm xúc của mình ra giấy và mình hạnh phúc với điều đó. Sự trái ngược quá rõ ràng và tin mình đi, việc gì cũng thế thôi, bạn đừng cố chấp phải làm, phải hoàn thiện công việc trong thời gian cố đinh, nó sẽ khiến não bạn căng thẳng, bạn sẽ chẳng thể làm được điều gì đâu mà chỉ có sự chán nản và trống rỗng chờ đợi bạn mà thôi!
Hai tips trên thực sự rất hữu ích với bản thân mình và mình muốn chia sẻ nó đến các bạn!
Hãy nhớ rằng cuộc đời luôn đem lại cho bạn cơ hội, chỉ cần bạn biết tận dụng, sẽ luôn có không gian cho bạn phát triển và bất cứ điều gì cũng không thể ngăn cản bạn, kể cả chính bạn!
Thân!