

Lại viết cho em
Và bài thơ này ta lại viết cho em
Khi dãy đèn đêm còn giăng đầy góc phố
Đọn gió heo may cuốn theo vùng lá đổ
Thoáng chút gì buồn như gắng cố lỏi len?
Ta xin lỗi vì đã lại nhắc về em
Con tim yếu mềm chẳng còn nghe ta nữa
Dẫu tháng năm qua có bao người gõ cửa
Nó vẫn lạnh lùng mà ôm chứa niềm riêng!
Chợt chút chạnh lòng ta lại khóc vì em
Nỗi nhớ vùng lên và đánh chìm lý trí
Mỗi phút giây qua trong cõi đời vô vị
Có kẻ đắm chìm trong những giấc mơ hoang!
Sẽ chờ đến ngày con đò cũ sang ngang
Vờ chút bẽ bàng cho cạn tình cạn nghĩa
Khi cặp uyên ương còn bái đường Thiên Địa
Ta sẽ trở về đúng vị trí của ta!
Quái Nhân
Và bài thơ này ta lại viết cho em
Khi dãy đèn đêm còn giăng đầy góc phố
Đọn gió heo may cuốn theo vùng lá đổ
Thoáng chút gì buồn như gắng cố lỏi len?
Ta xin lỗi vì đã lại nhắc về em
Con tim yếu mềm chẳng còn nghe ta nữa
Dẫu tháng năm qua có bao người gõ cửa
Nó vẫn lạnh lùng mà ôm chứa niềm riêng!
Chợt chút chạnh lòng ta lại khóc vì em
Nỗi nhớ vùng lên và đánh chìm lý trí
Mỗi phút giây qua trong cõi đời vô vị
Có kẻ đắm chìm trong những giấc mơ hoang!
Sẽ chờ đến ngày con đò cũ sang ngang
Vờ chút bẽ bàng cho cạn tình cạn nghĩa
Khi cặp uyên ương còn bái đường Thiên Địa
Ta sẽ trở về đúng vị trí của ta!
Quái Nhân