Kỳ Hạn Của Em Trình bày: Vmosc, Lộc Nhỏ, KTuen "Kỳ hạn của em" là bản rap với sự kết hợp hài hòa giữa 3 giọng hát: Vmosc, Lộc Nhỏ và KTuen . Đây là ca khúc kể về những tâm trạng, cảm giác cô đơn, lạc lõng, bơ vơ của cô gái mỗi khi đêm về. Cô gái chọn cô đơn làm người bạn thân, chẳng muốn yêu đương thêm bất cứ một ai, cũng chẳng tin vào những lời hứa hẹn viển vông. Cứ ngỡ tìm đến men say cô ấy sẽ quên đi tất cả nỗi buồn, nhưng càng uống lại càng thêm sầu. Những nỗi buồn, giọt nước mắt lại rơi xuống mỗi khi đêm về trong chính căn phòng nhỏ cô đơn. Lời bài hát: Lộc Nhỏ: Và sau một đêm tỉnh giấc em lại bắt đầu công việc Đồng nghiệp mời em đi ăn chỉ muốn ước xong tiệc Em chỉ muốn quay về nhà giam mình trong căn phòng nhỏ Và rồi trên tay là bao thuốc lá em đã thấy nó dần đỏ Em đã cố gắng từng ngày để thấy nụ cười của em Em là một người ích kỷ không muốn em là của ai Không còn tin lời đường mật tất cả chỉ là hư vô Em đan xen ông ở trên thế giới như một vật thể giữ chỗ Những lần tim em dày vò em chọn ra đường kà kê Em quên với việc một mình lủi thủi góc nhỏ cafe Em làm bạn với chiếc tai nghe rồi mở bài nhạc quen thuộc Em than trách bản thân không tốt hay là cuộc đời đen đuốc Và em nhiều lần tự hỏi trên đời liệu còn yêu thương Em nghe xong bản nhạc buồn em không muốn còn yêu đương Em mệt mỏi trở về nhà với bốn bức tường tối đen Mở tủ lạnh lấy lon bia tiếp tục cuộc sống với men KTuen: Ánh đèn chợt tắt Em như thấy mình chen một khắc Con tim vỡ tan ngỡ vẹn nguyên Bao nhiêu nỗi đau cứ quấn lấy thân này trong căn phòng tối Em muốn thoát ra lại rối ký ức lúc xưa vỡ làm đôi, ngăn hai chúng ta kề bên nhau Vmosc: Lại một ngày qua một giờ thêm một phút trôi đi Thời gian cứ thế làm làm cho em càng ngày mỏi đôi mi Anh thấy em khóc vào những lúc trời tối đêm xuống Vẫn một mình cùng những lon bia và đôi mắt dần khô đi Giọt nước mắt em rơi vì những câu chuyện tình cũ Em phải chịu đựng mọi thứ vì muốn tình mình chỉnh chu Nhưng tình nào ngang trái mang về lại những niềm đau Khiến con tim em giằng xé không còn tin vào nhiệm màu Em à Trời tháng 7 là những cơn mưa dạo dạt Không còn hình bóng em những ánh đèn cũng chợt tắt Lối cũ xưa ngày nào còn tiếng cười này của em Cũng đã khoảng từ lâu rồi âm vang đấy cũng chợt mất Hạt sương lại đọng trên làn má Có những nhiều bản nhạc khiến con tim em tan ra Vẫn là bài học cũ nơi góc nhỏ ở quán quen Sau những chuỗi ngày mệt mỏi với những lần em tan ca Em chọn cách một để chữa lành những vết nứt Em bước qua mỗi bến tạo nên nhiều những vết xước Em chờ đợi mình sẽ có một cuộc tình thật mỹ miều Thực tế càng lại phũ phàng trả em lại những kết thúc Em gạt giọt nước mắt lăn dài trên hàng mi Gỡ bỏ những nút thắt mạnh mẽ để mà đi Không còn là những ngày em vui tươi cười nói Chỉ còn lại mớ hỗn độn sau một ngày để mà suy KTuen: Ánh đèn chợt tắt Em như thấy mình chen một khắc Con tim vỡ tan ngỡ vẹn nguyên Bao nhiêu nỗi đau cứ quấn lấy thân này trong căn phòng tối Em muốn thoát ra lại rối ký ức lúc xưa vỡ làm đôi, ngăn hai chúng ta kề bên nhau.