- Xu
- 220


Tên thơ: Kiếp Này Không Thành Xin Hẹn Kiếp Sau
Tác giả: Mèo bột lọc
Thể loại: Thơ, đam mỹ
Link thảo luận, góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Mèo Bột Lọc
Hỡi thế gian, tình là chi mà khiến con người ta khao khát?
Hỡi thế gian, tình là gì mà khiến con người ta phải khổ đau?"
1. Kẻ si tình.
Ta đem tất cả chân tình trao người
Đổi lại mười năm thanh xuân nói cười
Xuân đến hoa đào nở người trở về
Mang theo thê tử quay về cố hương
Ta lặng lẽ đợi Người lặng lẽ quên
Khẽ cười chúc phúc duyên ta đứt từ đây
Ta gieo mình xuống nước, mắt ngấn lệ
Kìa đôi chim tước quấn quít bên nhau
Còn ta chỉ mãi một mình
2. Kẻ điên.
Xuân đến hoa đào nở ta bước qua
Cánh đào lất quất nhành cây đung đưa
Dáng người thương buồn bã đợi chờ
Ta thương, ta đợi, ta chờ, ta yêu
Đáp lại người nói đợi người mười năm
Nhưng mà hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
Cả ta và người kết chẳng vẹn toàn
Người mãi chôn mình dưới sông lạnh giá
Chòi nhỏ bình yên cạnh sông câu cá
Mỗi ngày tỉnh tỉnh mơ mơ
Ta sẽ lại chờ, lại đợi lại thương
Kiếp này có duyên không phận
Hẹn kiếp sau như đôi chim tước mãi chẳng xa rời
3. Kẻ dại khờ.
Ta là kẻ dại khờ, đem lòng thương hoa
Nào biết hoa kia nào phải thứ ta mong
Thương người nhưng chẳng thương hoa
Lại đem tâm tình giấu hết mà cười
Thương hoa lại phụ lòng người
Đem hoa giẫm nát người cũng chẳng còn
Xuân đến hoa đào nở ta ghé lại
Ôm mộng gặp người xưa nào ngờ đã muộn rồi
Kẻ câu cá bên sông thanh danh rộng mở
Lại nguyện cả đời bên sông
Người đời khẽ than ấy là hóa điên
Điên, phải, điên mà tỉnh tỉnh mà điên
Xuân đi hoa đào tàn, ta ra nơi chinh chiến
Kiếp này phụ người kiếp sau sẽ đền đáp
Hãy đợi ta
4. Đào yêu.
Ta là cây đào nhỏ lặng mình nơi sông
Hằng năm nở hoa hằng năm lặng nhìn thế gian
Đứng đây cũng đã ngàn năm dần dần thành yêu
Năm nọ có người dịu dàng khen ta đẹp
Gương mặt anh tuấn ôn nhu thật hiền
Ta chúc hắn suốt đời bình yên thê tử kiều diễm
Từ đó năm nào hắn cũng đến đây
Mang theo bình rượu hai chén hai mồi
Năm nọ hắn say có chàng thiếu niên thanh tú tuyệt trần
Thở dài buồn bã hình như là thương
Ta lặng nhìn bọn hắn như đôi phu thê trở về
Năm nọ hắn đến cười nói vui vẻ với ta
Rằng người hắn thương sắp trở về
Thương thay cho mối duyên phận kẻ chờ, kẻ đợi, kẻ quên
Năm nọ hắn đến với đôi mi đẫm lệ
Ta đau lòng rũ hoa mong an ủi hắn phần nào
Bất quá, ta là yêu, hắn là người có thể thấy nhau sao?
Ta bất lực nhìn hắn trầm mình dưới sông
Đau lòng nhìn thiếu niên dở khóc dở cười bên sông
Giận người đã lên xe hoa, chôn đi tâm tư hắn
Ta lại lẳng lặng đứng nhìn, từ đây sẽ chẳng còn ai nói cười
Không ai đến mời rượu cũng không ai say dưới trăng
Ta đau lòng nhìn thiếu niên từ bỏ sự nghiệp ngày ngày ra sông
Ngày ngày câu cá chơi trăng mãi say trong quá khứ
Thương cho kẻ dối lòng vì hối hận mà hưu thê
Xuân đi đào tàn ta nhìn hắn ra chiến trường
Ngày ngày lấy máu rửa mặt, một lòng tử chiến
Thương cho một kiếp người, thương thay cho một mối tình
Kẻ vong, người mất, kẻ điên duyên kiếp chẳng thành
Thôi thì duyên số xin hẹn kiếp sau
Kiếp sau mong kẻ tử vì tình sẽ hạnh phúc
Kẻ điên có được mối tình hắn chờ hắn thương
Người một lần lầm lỡ sẽ thôi không dối lòng
Và ta sẽ thôi đứng đợi, nên duyên hóa kiếp ngao du thế gian
5. Cáo.
Ta là con cáo nhỏ lặng lẽ tu hành bên sông
Năm tháng trải dài chuyện bên sông cũng rõ
Chuyện tình trần thế thật bi ai xiết bao
Người mãi chìm sâu dưới đáy sông lạnh giá
Kẻ mãi nguyện say không tỉnh bỏ quên cả trần thế
Kẻ mang tội lỗi ngày ngày lấy máu rửa đao
Thế gian vô thường, thế sự gian nan
Nếu có kiếp sau ta sẽ nguyện bảo hộ cho họ
Như cây đào kia đã nói, gặp họ là duyên
Vậy ta gặp đào hẳn cũng là duyên
Ngày ngày ta đến bầu bạn cùng đào uống rượu say trăng
Ngày ngày câu cá chơi trăng đánh rơi cả sự đời
Năm dài tháng rộng hư vô
Chỉ mong như lần đầu gặp gỡ
Có người, có ta, có nhành đào thắm
Đôi chén rượu con, một đĩa mồi nhắm
Môi cười, ý vị tại người
Hàng mi che rũ, hoa đào khẽ bay
Tình nồng tình thắm chẳng phai
Bên nhau là đủ ngao du thế gian
Tác giả: Mèo bột lọc
Thể loại: Thơ, đam mỹ
Link thảo luận, góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Mèo Bột Lọc
Hỡi thế gian, tình là chi mà khiến con người ta khao khát?
Hỡi thế gian, tình là gì mà khiến con người ta phải khổ đau?"
1. Kẻ si tình.
Ta đem tất cả chân tình trao người
Đổi lại mười năm thanh xuân nói cười
Xuân đến hoa đào nở người trở về
Mang theo thê tử quay về cố hương
Ta lặng lẽ đợi Người lặng lẽ quên
Khẽ cười chúc phúc duyên ta đứt từ đây
Ta gieo mình xuống nước, mắt ngấn lệ
Kìa đôi chim tước quấn quít bên nhau
Còn ta chỉ mãi một mình
2. Kẻ điên.
Xuân đến hoa đào nở ta bước qua
Cánh đào lất quất nhành cây đung đưa
Dáng người thương buồn bã đợi chờ
Ta thương, ta đợi, ta chờ, ta yêu
Đáp lại người nói đợi người mười năm
Nhưng mà hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
Cả ta và người kết chẳng vẹn toàn
Người mãi chôn mình dưới sông lạnh giá
Chòi nhỏ bình yên cạnh sông câu cá
Mỗi ngày tỉnh tỉnh mơ mơ
Ta sẽ lại chờ, lại đợi lại thương
Kiếp này có duyên không phận
Hẹn kiếp sau như đôi chim tước mãi chẳng xa rời
3. Kẻ dại khờ.
Ta là kẻ dại khờ, đem lòng thương hoa
Nào biết hoa kia nào phải thứ ta mong
Thương người nhưng chẳng thương hoa
Lại đem tâm tình giấu hết mà cười
Thương hoa lại phụ lòng người
Đem hoa giẫm nát người cũng chẳng còn
Xuân đến hoa đào nở ta ghé lại
Ôm mộng gặp người xưa nào ngờ đã muộn rồi
Kẻ câu cá bên sông thanh danh rộng mở
Lại nguyện cả đời bên sông
Người đời khẽ than ấy là hóa điên
Điên, phải, điên mà tỉnh tỉnh mà điên
Xuân đi hoa đào tàn, ta ra nơi chinh chiến
Kiếp này phụ người kiếp sau sẽ đền đáp
Hãy đợi ta
4. Đào yêu.
Ta là cây đào nhỏ lặng mình nơi sông
Hằng năm nở hoa hằng năm lặng nhìn thế gian
Đứng đây cũng đã ngàn năm dần dần thành yêu
Năm nọ có người dịu dàng khen ta đẹp
Gương mặt anh tuấn ôn nhu thật hiền
Ta chúc hắn suốt đời bình yên thê tử kiều diễm
Từ đó năm nào hắn cũng đến đây
Mang theo bình rượu hai chén hai mồi
Năm nọ hắn say có chàng thiếu niên thanh tú tuyệt trần
Thở dài buồn bã hình như là thương
Ta lặng nhìn bọn hắn như đôi phu thê trở về
Năm nọ hắn đến cười nói vui vẻ với ta
Rằng người hắn thương sắp trở về
Thương thay cho mối duyên phận kẻ chờ, kẻ đợi, kẻ quên
Năm nọ hắn đến với đôi mi đẫm lệ
Ta đau lòng rũ hoa mong an ủi hắn phần nào
Bất quá, ta là yêu, hắn là người có thể thấy nhau sao?
Ta bất lực nhìn hắn trầm mình dưới sông
Đau lòng nhìn thiếu niên dở khóc dở cười bên sông
Giận người đã lên xe hoa, chôn đi tâm tư hắn
Ta lại lẳng lặng đứng nhìn, từ đây sẽ chẳng còn ai nói cười
Không ai đến mời rượu cũng không ai say dưới trăng
Ta đau lòng nhìn thiếu niên từ bỏ sự nghiệp ngày ngày ra sông
Ngày ngày câu cá chơi trăng mãi say trong quá khứ
Thương cho kẻ dối lòng vì hối hận mà hưu thê
Xuân đi đào tàn ta nhìn hắn ra chiến trường
Ngày ngày lấy máu rửa mặt, một lòng tử chiến
Thương cho một kiếp người, thương thay cho một mối tình
Kẻ vong, người mất, kẻ điên duyên kiếp chẳng thành
Thôi thì duyên số xin hẹn kiếp sau
Kiếp sau mong kẻ tử vì tình sẽ hạnh phúc
Kẻ điên có được mối tình hắn chờ hắn thương
Người một lần lầm lỡ sẽ thôi không dối lòng
Và ta sẽ thôi đứng đợi, nên duyên hóa kiếp ngao du thế gian
5. Cáo.
Ta là con cáo nhỏ lặng lẽ tu hành bên sông
Năm tháng trải dài chuyện bên sông cũng rõ
Chuyện tình trần thế thật bi ai xiết bao
Người mãi chìm sâu dưới đáy sông lạnh giá
Kẻ mãi nguyện say không tỉnh bỏ quên cả trần thế
Kẻ mang tội lỗi ngày ngày lấy máu rửa đao
Thế gian vô thường, thế sự gian nan
Nếu có kiếp sau ta sẽ nguyện bảo hộ cho họ
Như cây đào kia đã nói, gặp họ là duyên
Vậy ta gặp đào hẳn cũng là duyên
Ngày ngày ta đến bầu bạn cùng đào uống rượu say trăng
Ngày ngày câu cá chơi trăng đánh rơi cả sự đời
Năm dài tháng rộng hư vô
Chỉ mong như lần đầu gặp gỡ
Có người, có ta, có nhành đào thắm
Đôi chén rượu con, một đĩa mồi nhắm
Môi cười, ý vị tại người
Hàng mi che rũ, hoa đào khẽ bay
Tình nồng tình thắm chẳng phai
Bên nhau là đủ ngao du thế gian
Chỉnh sửa cuối: