

- Kiếm tiền
- Ánh sáng ban mai đã kiếm được 14490 đ
Ai mà chẳng từng trải qua tuổi học trò nhỉ? Không biết nó như thế nào với mọi người chứ với mình nó rất đáng quý (Mình chỉ mới lớp 7 thôi, hi hi). Nhưng, in đậm nhất vẫn là năm lớp 5, cũng chính là cuối cấp 1. Lớp mình có ông thầy vui tính lắm, ông pha đủ chuyện trên trời dưới đất làm giờ học nào lớp mình cũng cười đến là đau rốn. Có lần, trong môn Khoa học, ổng nói cái gì mà 'thuốc lá rất có hại, các em sau này không nên thử..', đến giờ nghỉ trưa, ổng đứng ngoài hành lang móc từ túi quần ra điếu thuốc, hút đến rất ư là thản nhiên, lúc đó mình suýt nữa thì cười ra tiếng rồi.
Có cái lần, con lớp phó văn nghệ kể chuyện cười, nó kể đến nỗi không biết có ai nhạt hơn nó nỗi không nữa, lúc ấy mình ngủ quên rồi cơ, ông thầy đột nhiên kêu tên mình lên '--, tan học rồi, --. Tan học!', mình vội dọn sách vở vào cặp, vừa đến cửa lớp thì cả lớp cười lớn, lúc đó mới nhận ra mình bị lừa, cảm thấy quê ơi là quê, ngố ơi là ngố.. Dần dần cái ngày thi cuối cấp cũng tới, mình học đến ngày đêm. Đến cái ngày thi, ông thầy mang vẻ mặt ngầu lòi bước vào lớp nói vài câu với ông giám thị để ông đi rồi ngồi xuống, ổng thần thái nói 'các em lấy sách lật ghi nhớ bài 36 ra mà chép!'(Lúc ấy thật muốn đấm ổng, công sức của mình đổ về sông suối cả rồi, hu hu)..
Sau đó, thi xong xuôi cả rồi, lớp mình cũng bắt đầu quẩy, xé giấy gấp máy bay, hoa các kiểu, lúc đó mình cũng tham gia mà, hi hi, cái trò mà gấp giấy rồi dùng dây thun bắn ý, bắn hăng say lắm, sau đó.. trúng mặt thầy, ha ha cũng đâu có cố tình đâu, sau một lúc, mình còn đang ngơ ngơ cái mặt ra, cũng không nghĩ ông thầy cũng tham gia cùng.
1 tuần sau đó, lớp mình cũng bắt đầu tổ chức liên hoan, mình nghĩ ra rất nhiều món ăn nào là gà chiên, bánh kẹo, và.. thật bất ngờ, ổng cho cả lớp ăn bánh hỏi, đúng, chính là BÁNH HỎI đó, thật không hiểu ổng định tổ chức đám cưới à? Nhưng được cái là khá ngon nên cũng tạm chấp nhận.
Rồi cái gì nên đến rồi cũng phải đến thôi, cái lúc ấy, cả lớp im lắm, ngồi dưới sân, rõ ràng là lớp quậy nhất khối mà đến lúc đó lại vô cùng im lặng.. thầy hiệu trưởng lên phát biểu rồi đến ca nhạc, văn nghệ, thời gian cứ như trôi chậm lại, sau đó, từ loa phát lên âm thanh 'Mời lớp 5. X lên chụp ảnh..'Cả lớp đồng loạt bước lên, tiếng 'tách', 'tách' vang lên một hồi lâu.
Kết thúc xong, cả lớp lên lại phòng học, lớp bỗng dưng im đến bất thường, như đã đạt mức giới hạn của lớp như vỡ òa, dù từng ghét thế nào, không thích tới đâu, nhưng đứa nào đứa nấy vẫn ôm nhau mà khóc, thỏa hết nỗi tâm sự trong lòng. Giờ cũng đã qua rồi, lớp cũng phân đến các trường cấp 2 khác nhau, không biết tụi bạn có được cùng lớp không, riêng mình chẳng cùng ai cả.
Nhưng cái ký ức đó vẫn in đậm lắm, lâu lâu lại nhớ.. Có lẽ sau này lên cấp 3, đại học còn nhiều cuộc chia ly hơn nhưng mình vẫn sẽ nhớ kĩ rằng: Năm cuối cấp 1 đã trải qua những kỉ niệm hạnh phúc thế nào.
Có cái lần, con lớp phó văn nghệ kể chuyện cười, nó kể đến nỗi không biết có ai nhạt hơn nó nỗi không nữa, lúc ấy mình ngủ quên rồi cơ, ông thầy đột nhiên kêu tên mình lên '--, tan học rồi, --. Tan học!', mình vội dọn sách vở vào cặp, vừa đến cửa lớp thì cả lớp cười lớn, lúc đó mới nhận ra mình bị lừa, cảm thấy quê ơi là quê, ngố ơi là ngố.. Dần dần cái ngày thi cuối cấp cũng tới, mình học đến ngày đêm. Đến cái ngày thi, ông thầy mang vẻ mặt ngầu lòi bước vào lớp nói vài câu với ông giám thị để ông đi rồi ngồi xuống, ổng thần thái nói 'các em lấy sách lật ghi nhớ bài 36 ra mà chép!'(Lúc ấy thật muốn đấm ổng, công sức của mình đổ về sông suối cả rồi, hu hu)..
Sau đó, thi xong xuôi cả rồi, lớp mình cũng bắt đầu quẩy, xé giấy gấp máy bay, hoa các kiểu, lúc đó mình cũng tham gia mà, hi hi, cái trò mà gấp giấy rồi dùng dây thun bắn ý, bắn hăng say lắm, sau đó.. trúng mặt thầy, ha ha cũng đâu có cố tình đâu, sau một lúc, mình còn đang ngơ ngơ cái mặt ra, cũng không nghĩ ông thầy cũng tham gia cùng.
1 tuần sau đó, lớp mình cũng bắt đầu tổ chức liên hoan, mình nghĩ ra rất nhiều món ăn nào là gà chiên, bánh kẹo, và.. thật bất ngờ, ổng cho cả lớp ăn bánh hỏi, đúng, chính là BÁNH HỎI đó, thật không hiểu ổng định tổ chức đám cưới à? Nhưng được cái là khá ngon nên cũng tạm chấp nhận.
Rồi cái gì nên đến rồi cũng phải đến thôi, cái lúc ấy, cả lớp im lắm, ngồi dưới sân, rõ ràng là lớp quậy nhất khối mà đến lúc đó lại vô cùng im lặng.. thầy hiệu trưởng lên phát biểu rồi đến ca nhạc, văn nghệ, thời gian cứ như trôi chậm lại, sau đó, từ loa phát lên âm thanh 'Mời lớp 5. X lên chụp ảnh..'Cả lớp đồng loạt bước lên, tiếng 'tách', 'tách' vang lên một hồi lâu.
Kết thúc xong, cả lớp lên lại phòng học, lớp bỗng dưng im đến bất thường, như đã đạt mức giới hạn của lớp như vỡ òa, dù từng ghét thế nào, không thích tới đâu, nhưng đứa nào đứa nấy vẫn ôm nhau mà khóc, thỏa hết nỗi tâm sự trong lòng. Giờ cũng đã qua rồi, lớp cũng phân đến các trường cấp 2 khác nhau, không biết tụi bạn có được cùng lớp không, riêng mình chẳng cùng ai cả.
Nhưng cái ký ức đó vẫn in đậm lắm, lâu lâu lại nhớ.. Có lẽ sau này lên cấp 3, đại học còn nhiều cuộc chia ly hơn nhưng mình vẫn sẽ nhớ kĩ rằng: Năm cuối cấp 1 đã trải qua những kỉ niệm hạnh phúc thế nào.
Chỉnh sửa cuối: