Mình cũng giống bạn. Theo mình, tình yêu giống như một trò cá cược vậy. Đen trắng không rõ ràng; nhưng cảm giác chênh vênh, tiếp tục cố gắng, thua cuộc hoặc chiến thắng, đều là một kết quả ghi ấn của dòng thời gian. Mình vốn không trả lời được câu hỏi của bạn. Tuy nhiên, gần đây, mình vừa mới coi được bộ phim "Nụ Hôn Bạc Tỷ" của Thu Trang.
Mình nhận thấy ngoài những cảm xúc mãnh liệt của ái tình, thì thân phận tương xứng mới là chỗ đứng vững chãi, để cuộc tình đó không phải là một kèo đánh cược, mà là một kèo ngang nhau. Bạn phải có giá trị thực lực ngang hàng với kẻ mình yêu, hoặc trên kèo , thì mới không tự ti bám víu một người đó quá nhiều, vì bạn hiểu được giá trị của mình một cách thực tế. Nếu không thể so đo được, thì ít nhất bạn phải luôn là người cố gắng vì cuộc sống của mình, bạn biết cách bảo vệ gia đình mình, biết cách lựa chọn theo lý trí, bạn sẽ yêu bản thân mình hơn là kẻ khác.
Tại sao bạn lại sợ những thứ bạn trao cho người khác sẽ bị người ta dày vò, trong khi người đã dày vò có thực chất xứng với những thứ bạn đã trao? Tại sao bạn lại sợ bị người khác bỏ rơi, trong khi chính bạn mới là người có quyền chọn lựa tiếp tục hoặc từ bỏ một người nào đó?Tại sao bạn lại sợ người đó sẽ bỏ ra dành thời gian cho một em nào sau lưng bạn bạn, trong khi bạn có quyền dành thời gian cho bất cứ ai chứ không phải mỗi người đó?
Chẳng phải là con tim bạn đang muốn nương nhờ vào một chốn nào đó, và sợ bị nơi chốn đó bỏ rơi mình hay sao. Nhưng mà thật chất, con tim chúng ta chỉ gặp gỡ nhau, cho nhau cảm xúc của đối phương, kỷ niệm khắc vào dòng thời gian làm minh chứng. Sau cùng lại quyết định tiếp tục kết nối hoặc chỉ nên giữ khoảng cách, chậm rãi lướt qua nhau. Đó là một vòng tuần hoàn.
Tình yêu vốn không là tất cả, bạn còn ước mơ, còn gia đình, còn bạn bè, còn tương lai dài phía trước. Tình yêu giống như thuốc an thần để bạn được vui vẻ, thỏa ý trong một thời gian ngắn mà thôi. Bạn còn gấp trăm ngàn mối bận tâm khác. Bạn có thể cho tình yêu đó nhiều cơ hội được gặp gỡ, được phát triển. Và nếu thực sự bạn chưa sẵn sàng mở lòng, hãy cho chính mình cơ hội dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, trải nghiệm hơn, nỗ lực với bản thân mình hơn, và thực sự tự tin vào bản thân nhiều hơn. Bạn mới không bị lung lay khi nắm tay ai khác, vì bạn biết mình đủ tự trọng, độc lập để không nương tựa bất cứ ai.