

Khóc Trong Mơ
Tác giả: Liên Hoa Tử.
Thể loại: Bài thơ về tình yêu.
Thể thơ: Thơ tám chữ.
Số câu: 64.
(ngày 23/10/2022)
Ta đã khóc, mơ màng, trong giấc mộng
Em đi rồi! Ta đuổi bắt hình dong
Nét môi cười, đẹp đẽ giữa trời trong
Ngàn hoa nở, gió đưa mùi thơm ngát.
Xưa mới gặp, tình đầu men say ngất
Nay xa rồi, lay lất sống được không
Ôi! Không còn, gót ngọc đứng bên song
Khung cửa sổ, giấc mơ hồng thêu thắt.
Em yêu hỡi! Dỗi hờn chi ánh mắt
Đừng đi đâu, nghe quặn thắt sầu đông
Trung Thu rồi, mình hái lá trầu không
Mua nhẫn cưới, giấc mơ nồng cháy bỏng.
Như ong bướm, dịu dàng qua trước mắt
Ôm tình yêu, rộng lớn khắp đại đồng
Thương nhau rồi, chẳng quản chuyện chờ trông
Qua nhà cũ, bóng hồng thưa giọng hát.
Cao xanh hỡi, tội tình chi to tát
Chia uyên ương, nắng nhạt tiễn hình dong
Đi xa rồi, dáng ngọc đã sang sông
Ta ở lại, cõi lòng như dậy sóng.
Câu đính ước, hỡi người, ta khóc rống
Lời thề non, sao chẳng thể chung lòng
Ta say rồi, chén rượu giữa trời đông
Xa cách biệt, tiếng tơ lòng vỡ nát.
Em mười tám, nhẹ nhàng bao câu hát
Giọng tiên nga, dào dạt tiếng tam tòng
Tứ đức kia, cách biệt chốn khuê phòng
Ta vẽ lại, dáng một người trong mộng.
Xin đừng khóc, để lòng thêm dậy sóng
Mưa phùn rơi, trông giống giọt lệ hồng
Trung Thu này, cánh nhạn tiễn chờ mong
Viết nhật ký, ba dòng trong nước mắt.
Xinh như mộng, giữa ngàn hoa Đà Lạt
Chạy trên đồi, đuổi bắt một hình dong
Yêu em nhiều, trong sáng vẻ thong dong
Hôn lên má, giấc mơ hồng ngây ngất.
Trên thác nước, dỗi hờn em bật khóc
Mẹ cha rằng gả đến cửa giàu sang
Nghe qua rồi, như đứt cả ruột gan
Sang ngang vội, phũ phàng câu kết tóc.
Ta chẳng khóc, dặn lòng không được khóc
Phận đã nghèo, có khóc cũng bằng không
Chết linh hồn, một nửa đã hoàn không
Sống thân xác, nửa kia dần phai nhạt.
Em hãy hát, em à, xin hãy hát
Môi em cười, tươi thắm ngọn đông phong
Trắng trong ngần, trinh nữ đẹp vô song
Đôi mắt biếc, chuốc men nồng xuân mộng.
Yêu em mãi! Yêu người, yêu cuộc sống
Trong giấc mơ, uống cạn chén men nồng
Xem xuân kìa! Én liệng giữa tầng không
Quên sao được, cánh hoa hồng thơm ngát
Xa xôi quá, má hồng nơi phương khác
Ngàn hoa thơm, ai đã uổng công trồng
Dưới trăng ngà, mình ước mộng răng long
Đầu chưa bạc, đổi thay lòng dạ khác.
Yêu cho đến, muôn đời không hối thác
Mộng tương phùng! Ấp ủ vết rêu phong
Băng qua rừng, qua suối, lại qua sông
Tìm nhân ảnh, thỏa thuê niềm hi vọng.
Khi đêm đến, thả đèn trên mặt sóng
Sông Hương ơi, thuyền nhỏ có về không
Thương em nhiều, đẹp lắm, nụ cười trong
Ta đã khóc, mơ màng, trong giấc mộng.

Tác giả: Liên Hoa Tử.
Thể loại: Bài thơ về tình yêu.
Thể thơ: Thơ tám chữ.
Số câu: 64.
(ngày 23/10/2022)
Ta đã khóc, mơ màng, trong giấc mộng
Em đi rồi! Ta đuổi bắt hình dong
Nét môi cười, đẹp đẽ giữa trời trong
Ngàn hoa nở, gió đưa mùi thơm ngát.
Xưa mới gặp, tình đầu men say ngất
Nay xa rồi, lay lất sống được không
Ôi! Không còn, gót ngọc đứng bên song
Khung cửa sổ, giấc mơ hồng thêu thắt.
Em yêu hỡi! Dỗi hờn chi ánh mắt
Đừng đi đâu, nghe quặn thắt sầu đông
Trung Thu rồi, mình hái lá trầu không
Mua nhẫn cưới, giấc mơ nồng cháy bỏng.
Như ong bướm, dịu dàng qua trước mắt
Ôm tình yêu, rộng lớn khắp đại đồng
Thương nhau rồi, chẳng quản chuyện chờ trông
Qua nhà cũ, bóng hồng thưa giọng hát.
Cao xanh hỡi, tội tình chi to tát
Chia uyên ương, nắng nhạt tiễn hình dong
Đi xa rồi, dáng ngọc đã sang sông
Ta ở lại, cõi lòng như dậy sóng.
Câu đính ước, hỡi người, ta khóc rống
Lời thề non, sao chẳng thể chung lòng
Ta say rồi, chén rượu giữa trời đông
Xa cách biệt, tiếng tơ lòng vỡ nát.
Em mười tám, nhẹ nhàng bao câu hát
Giọng tiên nga, dào dạt tiếng tam tòng
Tứ đức kia, cách biệt chốn khuê phòng
Ta vẽ lại, dáng một người trong mộng.
Xin đừng khóc, để lòng thêm dậy sóng
Mưa phùn rơi, trông giống giọt lệ hồng
Trung Thu này, cánh nhạn tiễn chờ mong
Viết nhật ký, ba dòng trong nước mắt.
Xinh như mộng, giữa ngàn hoa Đà Lạt
Chạy trên đồi, đuổi bắt một hình dong
Yêu em nhiều, trong sáng vẻ thong dong
Hôn lên má, giấc mơ hồng ngây ngất.
Trên thác nước, dỗi hờn em bật khóc
Mẹ cha rằng gả đến cửa giàu sang
Nghe qua rồi, như đứt cả ruột gan
Sang ngang vội, phũ phàng câu kết tóc.
Ta chẳng khóc, dặn lòng không được khóc
Phận đã nghèo, có khóc cũng bằng không
Chết linh hồn, một nửa đã hoàn không
Sống thân xác, nửa kia dần phai nhạt.
Em hãy hát, em à, xin hãy hát
Môi em cười, tươi thắm ngọn đông phong
Trắng trong ngần, trinh nữ đẹp vô song
Đôi mắt biếc, chuốc men nồng xuân mộng.
Yêu em mãi! Yêu người, yêu cuộc sống
Trong giấc mơ, uống cạn chén men nồng
Xem xuân kìa! Én liệng giữa tầng không
Quên sao được, cánh hoa hồng thơm ngát
Xa xôi quá, má hồng nơi phương khác
Ngàn hoa thơm, ai đã uổng công trồng
Dưới trăng ngà, mình ước mộng răng long
Đầu chưa bạc, đổi thay lòng dạ khác.
Yêu cho đến, muôn đời không hối thác
Mộng tương phùng! Ấp ủ vết rêu phong
Băng qua rừng, qua suối, lại qua sông
Tìm nhân ảnh, thỏa thuê niềm hi vọng.
Khi đêm đến, thả đèn trên mặt sóng
Sông Hương ơi, thuyền nhỏ có về không
Thương em nhiều, đẹp lắm, nụ cười trong
Ta đã khóc, mơ màng, trong giấc mộng.
Chỉnh sửa cuối: