Sau khi Thanh phu nhân nghĩ lại, bà ta lại không cam tâm thua một cô gái, bà ta cầm ngay chiếc điện thoại lên, gọi cho người thân rồi hỏi:
- Mẹ, dòng tộc Thanh Huyền của mình có phải có một quyển sách đen, giải thích tất cả sự lạ trên đời, làm bất cứ việc gì, miễn là có một giọt máu của người cần giải thích đúng không?
Bà ta hỏi một cách không do dự, chứng tỏ bà ta đã suy nghĩ thật kĩ về quyết định mình đưa ra, bà ta muốn đạt được những gì mình mong muốn.
(hồi tưởng)
- Anh, sao anh lại làm như thế, anh có biết mỗi lần mở được quyển sách, anh sẽ mất 10 năm tuổi thọ đấy, đây đã là lần thứ năm rồi, anh không sợ chết sao?
Người đàn bà bật khóc nức nở, hóa ra thì hai người này là vợ chồng, hai người đến với nhau chỉ là bắt buộc, hai bên không yêu nhau mà rồi thì người đàn bà ấy lại yêu một người không chung thủy với mình.
- Tôi lấy cô cũng vì bất đắc dĩ, nay có báu vật này, tôi sẽ dùng nó để quay ngược thời gian, cứu người thân của tôi và cả cô ấy nữa..
Một người đàn ông với vóc dáng vạm vỡ, thân hình chắc khỏe nhưng cũng đã quá tuổi, trông anh ta chắc tầm 30 tuổi, vẻ mặt anh ta nghiêm trọng, nghiêm túc đến lạ thường. Anh ta đang rất quyết liệt, anh ta chắc chắn rằng mình sẽ đúng.
Chưa kịp nói hết lời, bà ta bảo:
- Cô ấy, cô ấy, anh chưa từng quên cô ta, chưa từng thật lòng yêu tôi đúng không?
Cảm giác như một con dao đâm vào tim, nó đau đến nhường nào, người đàn bà là người hiểu rất rõ điều này, bà ta nhìn người đàn ông với ánh mắt đầy bi oan cũng như đầy tuyệt vọng và..
- Đúng, cô vừa lòng chưa? , mỗi lần nằm với cô, tôi cảm thấy rất ghê tởm, tôi đang nằm với con gái người giết chết cả gia đình tôi, thôi, cô đừng nói nữa- ông ta mở quyển sách ra, đúng lúc này, ông ta ngã xuống-tuổi thọ của ông ta đã hết, trước khi sang thế giới bên kia, ông than lên một câu rằng:
- Tôi không hối hận vì những việc đã làm, Thanh Huyền Nhược, con không có người bố như ta.
Cuối cùng, ông ta ngã xuống, máu chảy đầm đìa, ánh mắt ngước lên trời, nhìn trời lần cuối, lúc đó, mẹ đã khóc suốt 10 ngày đêm, dù ông ta phản bội người đàn bà, bà ta vẫn yêu ông ta sâu đậm.
Một tình yêu chung thủy chỉ đến từ một phía là không đủ, bà ta đều biết kết cục không tốt mà vẫn cứ đâm đầu để rồi chuốc lấy hậu quả đáng thương này.
Nghĩ lại chuyện đó, Thanh phu nhân lại càng hận bố của bà, Thanh phu nhân có chút nước mắt nhưng bà ta vẫn nói một câu rằng:
- Ông ta chết là do ông ta tự chuốc lấy, lỗi là của ông ta, không phải của quyển sách, mẹ cứ đưa nó cho con, con sẽ không ngu ngốc như vậy đâu.
- Con ơi, con đã 40 tuổi rồi đấy, còn mẹ, mẹ cũng sắp lìa đời rồi, con..
Bà ta lại có chút sự sợ hãi, nó ẩn hiện bên trong đôi mắt và ánh nhìn của bà ta nhưng vì làm chuyện lớn, bà ta không màng gì cả.
Mẹ Thanh phu nhân là Thanh Huyền Thi, bà ấy luôn là một người nhu nhược trong xã hội, dù bị đàn áp thế nào, bà ấy cũng sẽ không làm gì: Bà ta không muốn lại chuốc họa vào thân.
Sau một hồi nói chuyện, Thanh Huyền Thi đã cho Thanh phu nhân mượn quyển sách đen tối đó, lòng vẫn lo cho Thanh Huyền Nhược, cảm giác bất an cứ làm cho bà lo lắng đến phát sốt.
Thanh phu nhân một mình đi đến nhà của mẹ mình, đích thân lấy nó bằng được.
Thanh phu nhân miệng nói: Dạ, nhưng trong thâm tâm bà ta hẳn phải biết rõ nội dung của câu nói này, khi đã cầm quyển sách trong tay, bà ta trợn tròn mắt, luôn nhìn thẳng vào sách, mỉm cười trong sự mãn nguyện, giờ thì bà ta lại muốn xem quyển sách này có gì mà ghê ghớm.
Nói là làm, bà ta mở quyển sách ra-đồng thời, ngay lúc đó, bà ta đã mất đi 10 năm tuổi thọ của mình, hành động đó thật ngu ngốc, dại dột, chỉ vì mở một quyển sách mà bà ta đã phải hi sinh 10 năm tuổi thọ, nhưng bà ta vẫn đang rất vui, dường như, bà ta không biết rằng, sự lựa chọn này sẽ khiến cho bà ta phải hối hận.
Ngay lúc này, bà ta hét to, miệng bà ta đang có vị đắng, dù bà ta không ăn thứ gì đắng bao giờ mà sao vị đắng ấy cứ bám chặt lấy bà ta?
Bà ta đánh bạo hỏi quyển sách rằng:
- Hãy cho ta biết thân thế của Mộc Nhiên.
Bà ta hoảng loạn khi biết được Mộc Nhiên chính là một con quỷ đang theo sát nhà bà ta để hòng chia rẽ và khiến cho nhà họ Tôn sụ đổ trong giây lát.
Thanh phu nhân đánh rơi quyển sách xuống đất, khi định thần lại, bà rất lo sợ, bà ta còn suy sụp hơn cả lần trước nữa, lúc bà ta định hỏi thêm thì quyển sách đã đóng lại, lúc này, bà ta mới biết mình đã thật sự ngu xuẩn đến thế nào, bà ta lưỡng lự, không biết có nên hỏi thêm câu nào nữa hay không, cuối cùng, bà ta đã không hỏi, tự trấn an bản thân: Đó chỉ là mơ thôi, không phải là sự thật, không thể nào, không thể nào được.
Được một lúc, bà ta lại càng tò mò hơn về Mộc Nhiên - bà ta đã nghĩ cô ta là Ngọc Vân hóa thành để trả thù bà ta.
Như một thế lực nào đó sai khiến, bà ta lại ngu ngốc lần nữa.
Bà ta mở lại quyển sách, lần này, bà ta nghĩ mình đã thông minh lên rất nhiều rồi, bà ta lại hỏi rằng: Tại sao cô ta lại đến đây?
Một con quỷ hiện lên, hắn trông rất nhỏ, như là một tiểu quỷ vậy, hắn ta nói:
- Hình như ngươi vẫn không hiểu những gì mà sách đã nói với ngươi? Cô ta là một con quỷ- sứ giả của địa ngục, cô ta tìm đến nơi này để trả thù chồng của bà và chính bản thân bà đấy, nhớ lại đi, bà đã làm điều gì có lỗi với cô ta? Phải chăng vì vụ hỏa hoạn 20 năm về trước? Ta chỉ có thể nói đến đây thôi và ta cũng khuyên bà một câu: Đừng lãng phí thời giờ của mình để làm những việc vô nghĩa.
Khi giọng nói này kết thúc, bà ta cầm chặt tay lại, run cầm cập, trong đầu, lúc này, bà ta đang nhớ lại những chuyện xảy ra vào 20 năm trước.
Thấy trời đã tối, bà ta vào nhà và ăn cơm, nhưng đây là lần đầu tiên bà ta ăn cơm mà không có con trai bên cạnh, bà ta cảm thấy thật tẻ nhạt làm sao! Còn về phần Vũ Trì và Mộc Nhiên, sau khi chạy ra khỏi nhà thì ghé vào một quán cơm để ăn, bọn họ nói chuyện với nhau vui vẻ, nhưng cũng đến lúc bọn họ
buồn ngủ và không biết ngủ ở đâu, Mộc Nhiên liền ra một đề nghị: Hai người sẽ lên mái nhà để ngắm trăng, khi nào tinh thần bình tĩnh lại thì sẽ tìm nơi để ngủ.
Vũ Trì liền dùng võ công, đưa Mộc Nhiên lên mái nhà, khi cả hai cùng ngắm bầu trời đầy sao, Mộc Nhiên liền nhìn vào Vũ Trì, hai người gặp nhau mới có một ngày mà đã xảy ra biết bao nhiêu chuyện, từ chuyện lớn tới chuyện nhỏ, không biết ngày tháng sau này sẽ ra sao nữa.
Mộc Nhiên bắt chàng phải hứa là sẽ chỉ yêu mình cô, thích mình cô, chung thủy với một mình cô, không được phản bội cô, nếu không, cô sẽ móc trái tim chàng ra cho quỷ ăn.
Vũ Trì nghe nói liền buồn cười: Người nói như vậy thì thường là những người trẻ con, thích đùa vui.
Chàng vẫn cười, chàng thề sẽ yêu Mộc Nhiên, chung thủy với mình cô, yêu cô cả đời.
Hai người nhìn nhau với vẻ mặt vui vẻ, nhưng đâu đó có một âm mưu đang chờ họ ở đó.
Ác quỷ sẽ khiến cho con người ta trở nên phụ thuộc, dần dần sẽ giết chết một người, Vũ Trì là một trong những người đó.
Vũ Trì quá ngây thơ để hiểu nội dung của câu mà chàng vừa thốt lên, nói một cách không suy nghĩ, Vũ Trì chỉ yêu một cách đường đột, mặc dù những điều chàng nói là thật lòng thật dạ nhưng đó chỉ là suy nghĩ của một mình chàng và Mộc Nhiên- một ác quỷ sẽ không hiểu đâu!