Nhược Nhược đến nghỉ phép một ngày. Cảm giác mệt mỏi và sức khỏe yếu đuối khiến cô không thể tiếp tục công việc trong ngày hôm đó. Cô tự mình gửi một tin nhắn ngắn và đơn giản cho giám đốc hành chính thông báo về việc nghỉ phép, sau đó tự trải trên chiếc giường êm ái của căn hộ nhỏ của mình. Cô dự định sẽ dành cả ngày nghỉ để nghỉ ngơi và phục hồi sức khỏe. Khi Nhược Nhược đang lẽo đẽo nằm trên giường, điện thoại di động bỗng rung lên với một thông báo mới. Cô lười biếng vung tay mình ra để kiểm tra tin nhắn. Đúng như cô nghĩ, đó chỉ là một thông báo làm phiền từ công ty, không có gì đáng quan tâm. Nhưng rồi một tin nhắn khác xuất hiện, và nội dung của nó khiến Nhược Nhược trở nên hoảng sợ: Từ: Giám Đốc Phương Hoài Thông báo: Chúng ta đã kết hôn. Chúc mừng năm tháng bên nhau. Nhược Nhược ngẩng đầu, mắt tròn to đối diện với dòng tin nhắn đó. Cô tự hỏi liệu mình đang mơ mộng hay đọc sai. Kết hôn? Với Phương Hoài, người mà cô chỉ biết qua cuộc họp vài lần ở công ty? Cô nhanh chóng gửi tin nhắn trả lời: Nhược Nhược: Anh Phương Hoài, bạn đang nói đùa phải không? Nhưng không có phản hồi nào từ phía Phương Hoài. Cô gửi thêm vài tin nhắn, nhưng anh ta vẫn im lặng. Sự hoang mang bắt đầu tràn đến cô. Nhược Nhược quyết định gọi điện thoại cho anh ta. Điện thoại chỉ gọi lệnh, và sau một hồi đầu máy, một giọng nói quen thuộc nhưng lạ lùng xuất hiện. "Chào em, chúc mừng chúng ta đã kết hôn," Phương Hoài nói với một giọng điệu bình thản. Nhược Nhược bất ngờ. "Phương Hoài, đây là một trò đùa kì quái đúng không? Sao anh có thể nói như vậy?" Anh ta cười nhẹ. "Em nên kiểm tra lại hợp đồng làm việc, Nhược Nhược." Nhược Nhược thở dài, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. "Vậy, tôi phải đến công ty để trao đổi về việc này." "Không cần đến công ty, em. Chúng ta có thể trò chuyện ở đây," Phương Hoài đề xuất. Nhược Nhược cảm thấy mình đang lạc vào một tình huống kỳ cục và nói, "Được, thôi thì trò chuyện ở đây." Phương Hoài tiếp tục giả vờ hòa nhã. "Em, từ giờ trở đi, chúng ta là vợ chồng. Anh chăm sóc em, em cũng phải chăm sóc anh." Nhược Nhược không thể tin vào điều cô vừa nghe. "Phương Hoài, anh đang đùa đấy, đúng không? Sao anh có thể tuyên bố chúng ta kết hôn như vậy?" Anh ta trả lời bằng giọng trầm ổn. "Em quên mất rồi à? Chúng ta đã ký hợp đồng hôn nhân tại một ngôi đền hôm qua. Hãy kiểm tra email của em, Nhược Nhược." Nhược Nhược nhanh chóng kiểm tra email của mình và phát hiện một email có chủ đề "Chứng Nhận Hợp Đồng Hôn Nhân" từ một địa chỉ mà cô không nhận ra. Cô mở email và thấy một tài liệu được ký tên bởi cả cô và Phương Hoài, với ngày ký là ngày hôm qua. Những dòng chữ đó trước mắt cô như một ác mộng: "Chúng tôi, dưới sự chứng nhận của ngôi đền Linh Thánh, xin công bố Nhược Nhược và Phương Hoài đã kết hôn. Họ sẽ sống cùng nhau, chăm sóc lẫn nhau, và tôn trọng tình hôn nhân này." Nhược Nhược bỏ điện thoại xuống và nói, "Anh Phương Hoài, chúng ta phải làm gì đây?" Anh ta cười lớn. "Chúng ta hãy sống cùng nhau như vợ chồng thực sự, Nhược Nhược." Tin nhắn từ Phương Hoài và hợp đồng hôn nhân đó đã thay đổi cuộc sống của Nhược Nhược một cách bất ngờ. Cô không biết liệu đây là một trò đùa hay một âm mưu, nhưng điều duy nhất cô biết chắc chắn là cuộc sống của cô sẽ không còn bình thường nữa.