Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 17: Những Bước Chân Trong Đêm và Nghi Vấn Gia Tăng

[HIDE-THANKS]
Lễ Hội Ngàn Sao chỉ còn vài ngày nữa là chính thức khai mạc. Không khí trong học viện càng thêm phần rộn ràng, tiếng cười nói, tiếng nhạc tập luyện vang vọng khắp nơi. Nhưng đối với nhóm Ayane, sự xuất hiện của Karasuma Kyo như một đám mây đen phủ lên niềm vui chung, một nốt nhạc lạc điệu trong bản hòa ca của lễ hội. Những hành động và lời nói của hắn, dù có vẻ vô hại và lịch thiệp, lại luôn khiến họ cảm thấy có điều gì đó không ổn, một sự giả tạo khó diễn tả.

Một buổi tối, khi đang cùng Takeshi và Rina đi dạo quanh khu vực quảng trường trung tâm, nơi các gian hàng lễ hội đang được dựng lên và trang hoàng lộng lẫy bằng những dải lụa ngũ sắc và hàng ngàn chiếc đèn lồng, Ayane tình cờ nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang lén lút đi vào một con hẻm nhỏ, tối tăm dẫn về phía khu nhà kho cũ của học viện – một nơi ít ai lui tới, đặc biệt là vào ban đêm, vì nghe đồn ở đó có nhiều linh thể lang thang và không khí khá âm u.

"Kia.. có phải là Karasuma-senpai không?" Ayane khẽ nói, chỉ tay về phía bóng người vừa khuất dạng sau một bức tường rêu phong. Ánh trăng mờ ảo chỉ soi rõ một phần bóng lưng của người đó.

Takeshi nheo mắt nhìn theo, cố gắng nhận diện: "Trông giống thật. Mái tóc đen đó, dáng người đó.. Nhưng cậu ta vào đó làm gì vào giờ này nhỉ? Khu đó làm gì có gì hay ho, toàn đồ cũ với mạng nhện thôi."

"Đó chính là điều đáng ngờ." Rina nói, ánh mắt trở nên nghiêm túc, cô khẽ đẩy gọng kính. "Theo lịch trình mà tớ biết được, các thực tập sinh như Karasuma-kun المفروض (nên) đang tham gia buổi họp chuẩn bị cuối cùng với các giáo sư ở chính điện, hoặc ít nhất cũng nên ở những khu vực trung tâm của lễ hội để làm quen với không khí. Việc cậu ta lén lút đến một nơi vắng vẻ như vậy vào ban đêm chắc chắn có mục đích."

"Hay là chúng ta thử đi theo xem sao?" Takeshi đề nghị, máu phiêu lưu và sự tò mò lại nổi lên, cậu không thể bỏ qua một bí ẩn ngay trước mắt. "Biết đâu lại tóm được quả tang cậu ta làm gì đó mờ ám."

Dù có chút do dự vì cảm giác bất an mà Karasuma mang lại, nhưng sự tò mò và những nghi ngờ sẵn có đã thôi thúc Ayane gật đầu đồng ý. Cô cũng muốn biết liệu cảm giác của "Tiếng Thì Thầm" về hắn có đúng không. Cả ba cẩn thận bám theo, giữ một khoảng cách an toàn để không bị phát hiện, cố gắng di chuyển nhẹ nhàng nhất có thể.

Con hẻm nhỏ dẫn họ đến phía sau khu thư viện "Kodama no Koe", một nơi khá vắng vẻ và âm u khi đêm xuống, chỉ có tiếng côn trùng rả rích và tiếng gió thổi qua những tán lá cổ thụ. Họ thấy Karasuma Kyo đang đứng dưới một gốc cây cổ thụ lớn, bóng tối che khuất gần hết khuôn mặt hắn, chỉ để lộ đôi mắt sắc lạnh đang nhìn vào khoảng không. Hắn dường như đang nói chuyện với ai đó, hoặc thứ gì đó, nhưng họ không thể nhìn rõ đối tượng giao tiếp của hắn. Chỉ có những tiếng thì thầm rất nhỏ, không rõ ràng, như tiếng gió rít qua kẽ lá, vọng lại.

Ayane cố gắng tập trung "Tiếng Thì Thầm" bên trong mình, cố gắng cảm nhận rõ hơn những gì đang diễn ra. Cô cảm nhận được một luồng tà khí nhẹ, rất yếu, nhưng mang một sự xảo quyệt và lạnh lẽo, phảng phất quanh khu vực Karasuma đang đứng – một thứ tà khí khác hẳn với linh khí thanh khiết, ấm áp của học viện. Điều kỳ lạ hơn là, những Kodama trú ngụ trong các cây cổ thụ xung quanh, những người bạn mà cô thường cảm nhận được sự vui vẻ và tò mò, giờ đây dường như trở nên im lặng một cách bất thường, không còn những "tiếng vọng" quen thuộc. Chúng như đang co rúm lại vì sợ hãi hoặc cảnh giác, như những con thú nhỏ cảm nhận được sự hiện diện của kẻ săn mồi.

"Các Kodama.. chúng có vẻ sợ hãi." Ayane thì thầm với Rina, giọng có chút lo lắng. "Chúng không muốn nói gì cả khi anh ta ở gần. Chúng như đang cố gắng trốn tránh."

Rina gật đầu, vẻ mặt càng thêm đăm chiêu, cô khẽ ghi chép gì đó vào sổ: "Điều này không bình thường. Kodama rất nhạy cảm với tà khí và những ý định xấu. Việc chúng im lặng như vậy cho thấy Karasuma Kyo có thể mang theo một thứ gì đó mà chúng cảm thấy nguy hiểm, hoặc hắn đang giao tiếp với một thực thể mà chúng không muốn lại gần."

Đột nhiên, Karasuma Kyo quay đầu lại, đôi mắt sắc như dao quét một vòng, như thể cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình. Cả ba vội vàng nấp sau một bức tường đá lớn, tim đập thình thịch. May mắn là hắn không phát hiện ra họ, chỉ đảo mắt nhìn quanh một lượt rồi lại tiếp tục cuộc "trò chuyện" bí ẩn của mình. Sau một vài phút, bóng người (hoặc thứ gì đó) mà hắn đang nói chuyện cùng dường như tan biến vào bóng tối, không để lại dấu vết, và Karasuma cũng nhanh chóng rời đi, trở lại con đường chính dẫn về phía trung tâm học viện, dáng vẻ lại trở nên ung dung, lịch lãm như thường lệ.

"Hắn ta chắc chắn có điều gì đó mờ ám." Takeshi kết luận sau khi Karasuma đã đi xa, cậu không thể che giấu sự nghi ngờ. "Nói chuyện một mình trong bóng tối với vẻ mặt như vậy không thể là người tốt được. Chắc chắn là đang âm mưu gì đó."

"Không hẳn là một mình." Rina sửa lại, giọng đầy suy đoán. "Tớ nghĩ cậu ta đang sử dụng một loại Shikigami đặc biệt để liên lạc, có thể là một con quạ hoặc một loài vật bóng tối nào đó, hoặc giao tiếp với một thực thể nào đó mà chúng ta không nhìn thấy được. Và việc các Kodama phản ứng như vậy càng làm tăng thêm sự nghi ngờ của tớ. Chúng ta cần phải cẩn thận hơn với hắn."

Trong những ngày tiếp theo, Rina bắt đầu âm thầm điều tra sâu hơn về lý lịch của Karasuma Kyo, một việc không hề dễ dàng. Cô sử dụng mối quan hệ của gia đình mình – một gia tộc Âm Dương Sư lâu đời tuy không quá nổi bật nhưng có mạng lưới thông tin khá rộng – hoặc nhờ sự giúp đỡ của một vài học sinh Thủy Viện lớn tuổi có khả năng thu thập thông tin để tìm hiểu về chi nhánh Onmyocho phía Tây và lai lịch của vị "thực tập sinh" này. Sau nhiều ngày tìm hiểu, Rina chia sẻ với Ayane và Takeshi những phát hiện đáng lo ngại: Thông tin về Karasuma Kyo rất mơ hồ và có nhiều điểm mâu thuẫn. Hồ sơ của hắn có vẻ hoàn hảo một cách đáng ngờ, không có bất kỳ ghi chép nào về thành tích nổi bật hay những hoạt động cụ thể trước đây, như thể nó vừa được tạo ra. "Dường như có ai đó đã cố tình che giấu hoặc làm giả hồ sơ của hắn một cách tinh vi." Rina kết luận, vẻ mặt đầy ưu tư. Cô cũng phát hiện ra rằng khu vực mà Karasuma thường lui tới không chỉ có nhà kho cũ hay phía sau thư viện, mà còn có cả những lối đi hẻo lánh gần khu vực Nghi Lễ Chiêm Tinh chính trên đài quan sát thiên văn cổ, một nơi linh thiêng và thường ngày bị phong tỏa bằng các kết giới mạnh của Thổ Viện và chỉ những người có thẩm quyền cao nhất mới được phép tiếp cận. Hắn làm cách nào để qua lại những nơi đó mà không bị phát hiện? Điều này càng làm tăng thêm sự bí ẩn và nguy hiểm của hắn.

Trong khi đó, Ayane cố gắng sử dụng "Kodama no Koe" để tìm hiểu thêm, nhưng không thu được nhiều kết quả như mong đợi. Mỗi khi cô cố gắng hỏi về Karasuma Kyo, hoặc về những cảm giác bất an mà cô cảm nhận được, các Kodama lại trở nên e dè, im lặng, hoặc chỉ đưa ra những lời cảnh báo rất chung chung về "bóng tối đang đến gần", "kẻ mang mặt nạ có nụ cười giả dối", hay "cẩn thận với những lời nói ngọt ngào che giấu lưỡi dao". Dường như có một sức mạnh nào đó, một sự sợ hãi vô hình đang khiến chúng không dám tiết lộ nhiều hơn, hoặc có thể chúng cũng không biết rõ về bản chất thực sự của Karasuma. Sự im lặng của những người bạn cây cối khiến Ayane càng thêm lo lắng và cảm thấy bất lực.

Sự việc này càng khiến nhóm Ayane thêm tin rằng Karasuma Kyo không đơn giản như vẻ bề ngoài. Hắn đang che giấu một bí mật nào đó, và bí mật đó có thể liên quan trực tiếp đến Lễ Hội Ngàn Sao và sự an nguy của học viện. Những bước chân trong đêm của hắn, những cuộc trò chuyện bí ẩn, và sự im lặng đáng sợ của các Kodama là những dấu hiệu không thể bỏ qua.

Những nghi vấn cứ lớn dần lên dưới ánh sáng lung linh của hàng ngàn chiếc đèn lồng lễ hội, như một nốt nhạc lạc lõng trong bản hòa ca vui tươi. Thời khắc khai mạc lễ hội đang đến rất gần, và nhóm bạn biết rằng họ phải thật cẩn trọng, bởi vì một vị khách không mời dường như đang mang theo những ý đồ không hề tốt đẹp, và bóng tối có thể ập đến bất cứ lúc nào.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back