Tác giả: Thập Tam Nhãn Hắc Miêu Thể loại: Đam mỹ, Xuyên nhanh, Vô hạn lưu, Tinh tế, Tương lai, Hiện đại, Cổ đại, Tình cảm Editor: BlueSkyler Văn án: Tiến vào trò chơi kỳ lạ. Bắt đầu xuyên qua. Ông trời! Sao người lại chơi ta một vố thế này! Tống Quan là một thẳng nam, thẳng đến mức không thể nào thẳng hơn~ Sau đó, đến một ngày, hắn xuyên qua, còn mang theo một hệ thống. Chuyện xưa phát triển đến đây, ân, thoạt nhìn cũng khá tốt, mọi việc bắt đầu. Ha ha! Tống Quan cao hứng phấn chấn xoa tay hầm hố, kết quả hệ thống đại thần Đản Đản cười, nói, nhiệm vụ của hắn, là trở thành pháo hôi công. Đậu má đây là thứ gì? Vừa mới bắt đầu.. Tống Quan xù lông gào thét: Ai muốn làm pháo hôi công chứ? Ta không biết đâu, bắt đền mi đó! Sau đó ít lâu.. Tống Quan khóc lóc thảm thiết: Ta phải làm công! Ta phải làm công a! Cầu xin mi biến ta thành công đi! Chủ hệ thống tức giận quăng ngã bàn: Ta cũng muốn cho cậu trở thành công a! Cậu không nhận ra trò chơi này là《 Pháo hôi công dưỡng thành hệ thống 》 sao! Ta đã đem nam nhân cởi hết ném trước mặt cậu cậu cũng không đứng thẳng nỗi! Ta cũng tận tâm tận lực rồi mà! Cậu không chỉ không đứng dậy được mà còn đi loạn cả cốt truyện! Ta không phải cho cậu kịch bản sao! A? Cậu còn quay lại mắng ta! Cậu đừng hòng mà chạy thoát khỏi móng vuốt của bổn hệ thống! Hừ! Tống Quan ta rốt cuộc giẫm phải thứ gì mà gặp phải mi chứ. Oa oa oa. Chồng ơi~ PS: Vai chính thụ. Tiêu chuẩn kép + thuộc tính tra đạt max điểm. Sau đó, HE. Khác: CP không có quan hệ huyết thống Sẽ có nhiều công là ảo giác, ngụy xuyên qua Tag: Hệ thống trò chơi vô hạn lưu võng du. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tống Quan ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Ha ha ha. Vai chính vô cùng cặn bã bỗng biến thành cong phải làm sao đây ta?
Hệ thống dưỡng thành "pháo hôi" công Tác giả: Thập Tam Nhãn Hắc Miêu Editor: BlueSkyler Chương 1: Thế giới thứ nhất: Mối tình gay chốn giang hồ 【 Thế giới cổ đại: Nguyên bản, cp chính là bạch liên hoa bạch đạo & vừa chính vừa tà cuồng bá công, bonus thêm một bạch liên hoa si mê luyến thâm tình chịu nhiều đau đớn pháo hôi công. NGUYÊN. BẢN. Nguyên bản chuyện xưa hẳn là như vậy.. 】 Tống Quan xuyên qua. Tất cả đều bởi vì cái trang web kỳ quái kia. Ngày đó cậu thường lui tới nhiều tiểu thuyết na ná nhau. Tiểu thuyết chủ yếu là về nam chủ như thế nào trở thành đế vương chí khí bốn phương thu phục mười tám mỹ nữ, khu bình luận đầy ngập mặt chữ, Tống Quan xem đến cả người sảng khoái, vội vàng nhấn đến chương sau, đột nhiên màn hình liền hiện ra một cửa sổ trò chơi nhỏ. "Muốn biết cảm giác nhân sinh đúng đắn ♂ không?" "Muốn cảm nhận gian tình giữa huynh đệ ♂ như thế nào không?" * * * "Còn chờ gì nữa! Bấm YES đi nào!" Cái quái quỷ gì vậy? Tống Quan nhíu nhíu mày, không chút do dự chuẩn bị nhấp chuột vào góc trên bên phải màu đỏ có dấu X. Tự dưng lúc này chuông điện thoại trong nhà vang lên. Cậu đành chạy đến nghe điện thoại, kết quả là phát hiện ra người gọi đến chính là anh trai cậu! Càng không vui. Tống Quan yên lặng mà không nói một tiếng đem điện thoại "Bang" một cái ném lên giường, tâm tình vô cùng kém. Thời điểm trở về phòng tự nhiên mất thăng bằng ngã một cái. Lúc không chú ý té ngã, Tống Quan vô tình ấn lên bàn phím trúng nút Enter. Phải biết rằng, rất nhiều thời điểm, trong khung đều là sự lựa chọn. Nếu ấn rồi á, thì là chấp nhận rồi. Vì thế Tống Quan tận mắt nhìn thấy trang web trò chơi trên màn hình bỗng thay đổi. "Tiến vào hình thức 'công'." "Tiến vào hình thức 'chịu'." Khoảnh khắc Tống Quan thu hồi tay lại, lại không cẩn thận ấn nhầm, sau đó cậu liền nhìn đến giao diện lựa chọn biến thành "Ngài có vài lựa chọn bên dưới:" "Phúc hắc công." "Trung khuyển công." "Tra công." "Tiểu Bạch công." "Bệnh liệt dương công." "Pháo hôi công." * * * Tống Quan tùy tiện ngắm một chút, không hiểu từ "Công" đằng sau nghĩa là gì. Bất quá điều này không trở ngại cậu hình dung từ phía trước, "Bệnh liệt dương công" cùng "Pháo hôi công" gì đó, vừa thấy đã không phải thứ tốt. Kệ đi, dù sao cũng không liên quan đến chuyện của cậu. Lúc Tống Quan trở lại trên chỗ ngồi, cậu không chút do dự nhấn vào nút đỏ góc phải chuyển bị đem giao diện tắt đi. Kết quả. U là trời! Cái giao diện này tắt không được! Mới vừa nghe điện thoại anh trai xong, tâm tình cậu bây giờ vô cùng không tốt. Kéo con chuột ở giao diện hồng cũng không được, Tống Quan tức giận, ném con chuột lên bàn. Sau đó cậu nhìn thấy con chuột trên màn hình nằm ngay lựa chọn "Pháo hôi công" run hai cái. Tiếp đến, trước mắt Tống Quan bỗng tối sầm. Sau đó cậu hôn mê. Trước khi ý thức hoàn toàn biến mất, cậu mơ hồ nghe thấy một âm thanh máy móc lạnh băng. 【 Chúc mừng người chơi thành công lựa chọn hình thức pháo hôi công. Xét thấy người chơi chọn vào hình thức chưa ai từng chọn. Người chơi thành công mở ra hình thức người chơi mới. Trước hết hệ thống thưởng cho người chơi một bộ trang bị. Trang bị sẽ được sử dụng trong trò chơi. Đến lúc đó mời người chơi cẩn thận kiểm tra và xác nhận. Hiện tại là giai đoạn đếm ngược thời gian tiến vào trò chơi】 【 Năm.. 】 【 Bốn.. 】 【 Ba.. 】 【 Hai.. 】 【 Một.. 】 Sau đó Tống Quan liền con mẹ nó xuyên qua. XUYÊN! QUA! Thật là một câu chuyện bi thương. Tống Quan xuyên qua, còn xuyên đến cổ đại. Không sai, chính là khoảng thời gian sản xuất lạc hậu, không chỉ thiếu thốn hoạt động giải trí cũng không có bồn cầu tự hoại hay điện năng. Thật là bi kịch! Cậu còn chưa xem xong phần truyện ngựa giống xong đâu. Cậu còn chưa thấy vai chính xưng bá thiên hạ, xưng bá toàn vũ trụ, thu thập các loại mỹ nữ. Làm một người có chứng bệnh hoàn hảo, dù bất kì hoàn cảnh nào cũng phải xem nốt phần truyện kia, Tống Quan tỏ vẻ không hạnh phúc. Cậu một chút cũng chưa từng nghĩ sẽ xuyên qua! Thế giới này thật là quá nguy hiểm được chứ? Click mở một cái giao diện internet cũng có thể xuyên qua như vậy.. Bất quá, từ từ. Sau mười tám giây xuyên qua, vẻ mặt tích tụ bất mãn của Tống Quan bỗng dừng lại. Trong đầu cậu, giống như chứa rất nhiều cái gì đó.. Rất khó hình dung cái loại cảm giác vi diệu này, nhưng Tống Quan biết rằng trong đầu mình chứa nhiều hơn một vật gì đó. Lúc trước vào lúc xuyên qua có một lực đánh vào người, cậu cũng chỉ nghĩ là do tưởng tượng. Giờ phút này ổn định được một chút, nhớ lại toàn bộ tất cả những gì đã diễn ra. Giống như lúc cậu té xỉu, quả thật nghe được một câu nói rất kì quái. Người chơi? Hệ thống? Tống Quan kinh ngạc một chút, cái này.. Trong đầu quả nhiên có nhiều hơn hai vật, cậu không nghi ngờ lập tức mở ra. Trong đó một cái là thanh tiến độ, phía trên hiện ra 【0/10 (có thể thay đổi hạn mức cao nhất bất kỳ lúc nào) 】, một bên còn có một hàng chữ nhỏ hướng dẫn. 【 Bởi vì lựa chọn ban đầu của người chơi, hệ thống đã khen thưởng người chơi một bộ trang bị. Trang bị được phát trong khi trò chơi diễn ra. Đến lúc đó mời người chơi cẩn thận kiểm tra và xác nhận. 】 【 Mời người chơi ấn vào phần hướng dẫn tiến hành trò chơi, đó là phần sơ lược. Phần chi tiết hơn do người chơi tự mình tìm hiểu. 】 【 Nếu vượt ra khỏi mạch truyện chính, người chơi sẽ chịu trừng phạt của hệ thống. Vì vậy mong người chơi cẩn thận chuẩn bị chu đáo từng bước trong kế hoạch của mình. 】 【 Sau khi hoàn thành mười nhiệm vụ luân hồi, người chơi có thể lựa chọn trở về lúc thế giới ban đầu hoặc là tiếp tục trò chơi. 】 Còn phải làm nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì? Tống Quan lập tức mở ra một vật khác trong đầu. 《 kịch ♂ tình ♀ đại ♂ cương 》. Tống Quan sửng sốt, trong lòng nổi lên một dự cảm không tốt. Sao cậu cảm thấy, bốn chữ trung gian này còn dùng ký hiệu kỳ quái ngăn cách ý nghĩa, thật không đáng tin cậy tí nào.. Nghĩ lại, người bình thường sẽ dùng loại tên này sao? Còn ♂♀♂? Này có nghĩa là gì vậy? Chỉ có một mình cậu cảm thấy không bình thường sao? Sách này thoạt nhìn thật sự rất có cảm giác hố người khác. Tống Quan thấp thỏm bất an mở sách ra đọc. Mười lăm phút sau cậu đọc xong. Sau đó Tống Quan yên lặng xem hết thư và đem thứ đồ kia cùng nhau đá vào chỗ sâu trong não. Hận không bao giờ gặp lại, không không không, là hận từ trước đến nay đều không thấy gì cả. Tự đáy lòng cậu cảm thấy bản thân nên mua thêm một bộ mắt chó. Tống Quan yên lặng mà từ trên giường bò dậy. Không quan tâm đến thân thể bản thân vừa mới xuyên qua chưa khỏi hẳn, bùm bùm mà đem đồ vật trong phòng đập nát. Vào lúc này! Cửa, đột nhiên bị người từ bên ngoài đẩy ra. Thời điểm cửa bị mở ra, Tống Quan với vẻ mặt dữ tợn, chuẩn bị đem chậu hoa trong tay ném xuống đất. Người mở cửa chính là một đệ tử một thân bạch y. Thiếu niên, tóc dài, thúc quan. Hơn nữa có một đôi mắt khiến người khác không thể phớt lờ. A, cái này, không cần nói đến đôi mắt này có bao nhiêu xinh đẹp. Thật sự là người này có đôi mắt lớn vô cùng vô cùng lớn, chiếm phân nửa khuôn mặt, khiến người khác muốn không chú ý đến cũng không được. Đôi mắt kia thật là lớn khiến con người ta có một loại ảo giác đi nhầm phim trường gặp phải sinh vật ngoài hành tinh. Tống Quan sửng sốt, chậu hoa trong tay trong lúc nhất thời đập cũng không được, không đập cũng không được. Bạch y đệ tử kia liếc nhìn sàn nhà, lại ngẩng đầu nhìn Tống Quan, sắc mặt giống như trắng hơn. Cậu cùng Tống Quan nhìn nhau, co rúm lại, sau đó, xoay người -- chạy! Thiếu niên một bên chạy như điên một bên hô to: "Không được rồi không được rồi! Đại sư huynh bị điên rồi!" Tống Quan: "..." Tống Quan căm giận quăng ngã bàn, đậu má mi mới điên! Cả nhà mi đều điên! Cmnr! * * * Tác giả có lời muốn nói: Hú à~lại đào hố tiếp~QAQ không ai xem cả, TAT viết văn tự nhạc.. * * * Editor: Mới kiếm được bộ này qua lời review của một bạn trên fb, thấy hay nay edit luôn. Nếu các bạn thấy lỗi chính tả hay sai một số thuật ngữ thì nhắn tin cho mình nhé! Hân hạnh cùng đồng hành cùng các bạn trong 296 chương truyện này. Chuyến tàu mang tên "Hệ thống dưỡng thành pháo hôi công" xin được phép xuất phát! Chúc các vị hành khách có một chuyến đi thật suôn sẻ, hài lòng và chỉ dẫn trưởng tàu này nhá! Xin cảm ơn :3
Hệ thống dưỡng thành "pháo hôi" công Tác giả: Thập Tam Nhãn Hắc Miêu Editor: BlueSkyler Chương 2: Thế giới thứ nhất: Mối tình gay chốn giang hồ Sau khi Tống Quan bị nghi ngờ trở nên điên loạn, vào ngày kế tiếp thực vinh hạnh bị sư phụ của thân xác này phái người lấy dây xích khóa lại. Tống Quan rơi lệ: "Ta không có điên mà.." Mà cái người đầu sỏ hại cậu bị dây xích khóa ở trên giường, đối với cậu lộ ra một nụ cười trấn an, trong ánh mắt to đến mức làm người khác không dám nhìn thẳng kia lại có chút thương tiếc.. Thương tiếc? Bất ngờ, thiếu niên dùng tay sờ sờ đầu cậu, nói: "Được rồi được rồi, đệ biết huynh không điên.." Trời đựu. Tống Quan rơi lệ đầy mặt. Đoạn tụ kìa! Hu hu! Ai muốn mi nói thành người tốt! Là ai đem ta hại thành như vậy! Còn nữa, ai cho mi sờ đầu ta! Tâm Tống Quan quả thực muốn chảy máu, người khác xuyên qua đều là tay trái mỹ nữ, tay phải thiên hạ, vì sao đến cậu lại trở thành tay trái gay, tay phải gay. Không chỉ vậy mà còn là một giang đồ đầy gay! Cái này chưa tính đến việc xuyên qua còn mang theo một hệ thống, không giúp cậu thăng cấp, không giúp cậu có mỹ nhân, mà còn giám sát cậu! Hơn nữa còn là pháo hôi gay! Không quan tâm pháo hôi gay có cho ta về nhà hay không! Không quan tâm hệ thống pháo hôi gay có ngược chết ta không! Đây là một cái thế giới hung tàn! Tống Quan vừa nhớ tới 《 kịch ♂ tình ♀ đại ♂ cương 》bản thân đã xem qua liền đau trứng. Thứ đồ chơi kia đại khái là giới thiệu hướng đi của cốt truyện, cũng quy định nơi cậu làm nhiệm vụ. Thế giới này hư cấu, chỉ có giang hồ, không có triều đình. Giang hồ chia làm hắc bạch lưỡng đạo sau đó mi giết ta ta giết mi chúng ta sát sát sát ha ha ha.. Trong mắt Tống Quan chính là một đám ngốc nghếch giết tới giết lui. Bất quá cái này đều không phải trọng điểm mà Tống Quan chú ý. Trọng điểm ở chỗ trên người hai nhân vật. Hai người kia, một người, tên Đoạn Tử Yến, một người, tên Kiều Minh. Kiều Minh là sư đệ của thân xác Tống Quan trước mắt này, nhân sĩ bạch đạo, tính cách cũng dính dáng đến từ "Bạch", là đóa bạch liên hoa thuần khiết. Bởi vì năm đó biểu hiện xuất sắc tại đại hội võ lâm, thanh danh thiếu niên liền vang xa. Kế đến là Đoạn Tử Yến, là một nhân vật giang hồ thần bí, vừa chính vừa tà, người trên giang hồ đều không biết lai lịch y, không rõ sư phụ, không rõ môn phái, giống như là một người bước ra từ trang sách trắng. 《 kịch ♂ tình ♀ đại ♂ cương 》 cũng chỉ viết sư phụ y là một cao thủ mai danh ẩn tích. Sau đó có một ngày, hai người kia tương ngộ. Giống như sao chổi không thể ngừng va chạm, cọ xát kịch liệt tạo ra lửa.. Tống Quan chỉ ước rằng lửa đó dứt khoát thiêu chết bọn họ, đỡ phải gây họa nhân gian.. Khụ, tóm lại hai người bọn họ tương ngộ, sau đó hai bên đều có hảo cảm đối với đối phương. Sau đó hai người luôn vô tình gặp gỡ, mang theo khí thế y hệt của tiểu trinh thám Conan nổi danh, một đường không ngừng gặp rất nhiều người chết. Hai người trên đường từng chút một xoát cao độ hảo cảm hai bên. Cuối cùng, dẫm lên nhóm thi thể tất cả mọi người, bọn họ hạnh phúc mà sinh hoạt ở bên nhau. Mà Tống Quan đâu, ở đây này, kẹt ở chuyện xưa này, sắm vai một nhân vật pháo hôi thâm tình. Không tồi, nhưng lời này có hai từ quan trọng. Thâm tình, pháo hôi. Đến giữa câu chuyện xưa này, Tống Quan yêu đơn phương da diết sư đệ bạch liên hoa của cậu. Sư đệ gặp nguy hiểm thì cậu vì sư đệ cầm mũi tên cầm đao cầm phi tiêu, sư đệ có nhu cầu thì cậu đi theo làm tùy tùng chịu thương chịu khó. Có nam nhân yêu sư đệ, chém, có nữ nhân yêu sư đệ, băm. Chờ đến sư đệ tìm lại được chân ái -- Đoạn Tử Yến. Tâm ý của cậu trước nay chỉ xoay quanh sư đệ liền thương tâm ảm đạm lui về phía sau màn. Nếu như sư đệ cùng Đoạn Tử Yến chơi quá trớn chơi đến sông có nứt ra, tác dụng quan trọng của cậu liền phát huy tác dụng. Lúc này, cậu vừa bị ngược tâm vừa tức tốc cưỡi ngựa xuyên đêm tối chạy như bay ngàn dặm chỉ vì sư đệ mua thuốc dán hộ cúc.. (E hèm) Tống Quan nhìn đến đoạn này cũng tái mặt. Cái giả thiết kỳ quái gì vậy? Tệ nhất chính là kết cục sau cùng, sư đệ bị yêu nữ Ma giáo ái mộ Đoạn Tử Yến hạ độc, mù hai mắt, hồn sắp về tây thiên. Cũng là Tống Quan cậu buông tha tánh mạng cứu sư đệ xẻo mắt mổ tâm đem tất cả của bản thân đổi cho đối phương. Trước khi chết, cậu ngã vào trong lòng ngực của sư đệ, mãn nguyện cười, nói, sư đệ, mong đệ mãi hạnh phúc.. Đậu má dừng tay! Cậu một chút cũng chưa từng nghĩ đến vì một người đoạn tụ mà đi tìm chết! Cậu là thẳng nam! Vũ trụ đệ nhất thẳng! Nếu thật sự nhất định phải chết đi! Cậu cũng nhất định phải vì cô nương mỹ mạo như hoa như ngọc đi tìm chết! Chứ không phải một nam nhân như vậy! Tống Quan bị khóa ở trên giường, cái gì cũng không được làm. Không chỉ lệ rơi đầy mặt nghiến răng nghiến lợi, ngày ngày còn phải đối mặt với thiếu niên có đôi mắt thật lớn kia. Mỗi lần Tống Quan nhìn vào đôi mắt to ấy, cậu có cảm giác đang xem một bộ phim kinh dị, càng khiến cho thẳng nam Tống Quan cảm thấy khủng bố, là vị bạch y tiểu đệ mơ ước jj của cậu a! Mơ ước jj của cậu a! Jj của cậu a! Jj a! J a! A! * * * Khụ, khả năng biểu đạt bắt đầu suy yếu. Chuyện này, đương nhiên vị thiếu niên bạch y mắt to kia cũng không phải nói muốn đem jj của Tống Quan cắt xuống làm nhắm rượu gì đó. Nói đơn giản, vị thiếu niên này, kỳ thật, cũng là một pháo hôi. Hơn nữa cũng không phải pháo hôi giống cậu, theo như bên trong cốt truyện miêu tả, cậu ta chính là pháo hôi ái mộ pháo hôi Tống Quan. Không sai, thiếu niên mắt to là một pháo hôi! Vị đồng chí pháo hôi này, yêu thân xác nguyên chủ Tống Quan vô cùng sâu đậm này. Vì vậy! Cậu ta yêu đối tượng pháo hôi Tống Quan, pháo hôi Tống Quan lại yêu sư đệ bạch liên hoa. Thời điểm vừa mới bắt đầu, tiểu đệ pháo hôi cũng không biết chuyện này, sau khi đã biết, đau lòng không nguôi. Tiểu đệ pháo hôi quấn lấy Tống Quan "Tại sao huynh không thích đệ". Sau đó ban đêm lại nhào vào trong ngực dâng tặng cúc hoa, không những bị từ chối còn bị mắng. Vì thế tiểu đệ pháo hôi cực kỳ không vui, tiểu đệ pháo hôi không hạnh phúc. Suy nghĩ "Ta không vui các người cũng phải xui xẻo" bắt đầu hình thành. Kể từ đó, tiểu đệ pháo hôi liền bắt đầu hắc hóa ngược sư đệ bạch liên hoa. Các loại ám tiễn hãm hại đều sử dụng, dùng mưu kế cũng không có gì mới mẻ lại cực kì ngốc, nhưng vẫn khiến tính tình sư đệ bạch liên hoa không chịu nổi, sau đó sư đệ đã bị ngược vô cùng thảm. Cuối cùng, pháo hôi Tống Quan biết tất cả là do tiểu đệ pháo hôi làm ra. Pháo hôi Tống Quan tỏ vẻ thật tức giận, pháo hôi Tống Quan tỏ vẻ phẫn nộ, pháo hôi Tống Quan tỏ vẻ "Mi dám thương tổn sư đệ của ta mi sẽ sống không yên ổn được đâu." "Bất kì ai muốn đả thương hãm hại sư đệ đều phải chết". Sau đó thời điểm cốt truyện tiến hành đến một nửa, lấy lí do đại nghĩa diệt thân một đao thọc xuống xử lý tiểu đệ pháo hôi. * * * Tống Quan sau khi xem xong phản ứng: "..." Trong lòng một đám ngựa điên cuồng mà chạy đi. Kỳ thật từ lần đầu tiên xem xong kịch bản, Tống Quan vẫn luôn trong cảm giác vi diệu, giống như bị một tên biến thái bắt được, sau đó không ngừng hướng đũng quần rải muối, không ngừng rải muối, không ngừng rải muối.. Cái loại cảm giác này, khiến từ hàm đến trứng cậu đều đau không thể hình dung được. Tống Quan không biết phải bày ra biểu tình gì đối mặt với cốt truyện này. Cậu rốt cuộc là tạo nghiệp gì, mới có thể rơi vào nhân vật sắm vai gay trong trò chơi này.. Nhưng mà! Làm vũ trụ đệ nhất thẳng nam, Tống Quan sẽ bởi vì một hệ thống như vậy dễ dàng bị đánh ngã sao? Đáp án đương nhiên là -- không! Cậu là một người có tiết tháo! Tống Quan cậu, đương nhiên là muốn phất cờ phản kháng. * * * Tác giả có lời muốn nói: Hệ thống lãnh khốc, vô tình mà lại vô cớ gây rối nói: Cứ phất cờ phản kháng đi, cuối cùng cũng bị trấn áp. A a a, có người xem trọng nên vui vẻ được không, siêu cấp vui vẻ được không, ta không biết cảm ơn như thế nào vì thế hay là bán mình cảm ơn nha, moah moah moah moah~ (hi vọng không ghét bỏ ta tràn đầy nước miếng hôn (ngượng ngùng mặt) Kế tiếp chúng ta có thể bắt đầu lăn lộn Tống thẳng nam, (nghiêm túc mặt) * * * Editor: Tác giả có tâm hồn thiếu nữ chưa kìa. Chả bù bà cô 17 tuổi như tui, nằm ở nhà phè phởn nghĩ về nhân sinh cuộc đời. Một ngày tốt lành nha mọi người >. <