Xuyên Không Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh - Thu Thiên Linh Âm

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Thu Thiên Linh Âm, 1 Tháng mười hai 2019.

  1. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 125:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nếu như ban đầu, người của Nam tước Firmance chỉ nói thiết kế trang phục dự tiệc cho Nam tước phu nhân cùng hai vị tiểu thư, Fancy phu nhân đưa ra những mẫu váy kia hiển nhiên là rất tâm đắc. Bà ấy nắm bắt xu hướng thời trang thời thượng nhất, với những bộ váy đó, Fancy phu nhân có thể đảm bảo, bất cứ vị tiểu thư quý tộc nào nhìn đến cũng sẽ kinh diễm.

    Nhưng..

    Đúng vậy, nhưng mà nó không áp dụng cho bữa tiệc nửa tháng sau!

    Nếu như những gì mà Tarina nói là đúng, vậy thì bữa tiệc nửa tháng sau tại vương cung sẽ không là một bữa tiệc bình thường mà là thịnh hội!

    Để có thể lọt vào mắt xanh của vương tử, những vị tiểu thư, công nương thậm chí là các vị công chúa sẽ ăn mặc những bộ váy lộng lẫy bắt mắt nhất. Trong điều kiện trăm hoa đua sắc như vậy, những bộ váy mà Fancy tự hào quả thực là xấu!

    Điều này cũng không thể trách Fancy phu nhân, nói thế nào thì bà ấy cũng chỉ là một thường dân, dù cho có danh tiếng thế nào, tin tức của bà ấy cũng sẽ chậm hơn một chút so với các quý tộc. Đối với những bữa tiệc thông thường, mặc dù các quý tộc luôn chú ý kinh diễm nhưng phần nào cũng sẽ chú ý đúng mực để không giọng khách át giọng chủ, dìm hàng vương hậu cùng công chúa..

    Nhìn Fancy phu nhân lặng lẽ đem hình mẫu thu lại, Tarina lộ ra ánh mắt vừa lòng.

    "Fancy phu nhân, lần này đi dự dạ hội tại vương cung, tâm ý của ta hẳn là ngài cũng hiểu!" Tarina mỉm cười, ánh mắt sắc bén lộ ra dã tâm.

    "Ta hiểu!" Fancy phu nhân gật đầu.

    Chị em nhà Firmance chưa bao giờ che dấu dã tâm trèo cao của bọn họ, nhất là cô em Tarina luôn luôn yêu quý thanh danh. Dù cho vương hậu ở vương thành xa xôi cũng từng khen ngợi quá Tarina tâm linh thủ xảo đủ để thấy trình độ mua danh chuộc tiếng của Tarina không phải người thường có thể cập.

    Trước kia mọi người còn có thể cho rằng Tarina mặc dù có dã tâm cùng thủ đoạn nhưng cũng không thể trèo quá cao, dù sao thân phận liền ở đó, rất nhiều chuyện Tarina đều là lực bất tòng tâm. Lần này thì khác, quốc vương tuyên bố muốn tuyển phi cho vương tử, dù thân phận có kém một chút nhưng Fancy cho rằng, thủ đoạn của Tarina hoàn toàn có thể bù đắp chỗ yếu đó. Tarina chỉ là thiếu một cơ hội mà thôi.

    "Ta cũng không phải làm khó ngài, có lẽ ngài nên nhìn thứ mà ta mang đến!" Tarina vẫy tay, người hầu vội vàng ôm hộp đựng vải tiến lên.

    "Cái này là.."

    Fancy phu nhân chần chờ dựa theo chỉ thị của Tarina mở ra hộp.

    Tổng cộng liền ba cái hộp.

    "OMG! Ta không phải đang nằm mơ chứ? Tử Diệu Tinh Sa, Hồng Phượng Diễm Sa, Thanh Hà Lam Sa.. Đều.. đều là thật.."

    Fancy phu nhân nhịn không được kinh thanh thét chói tai. Nhìn chằm chằm ba cái hộp, Fancy phu nhân đôi tay run rẩy không dám đụng.

    "Đặc phẩm vải vóc.. là đặc phẩm vải vóc.."

    Đối với một thợ may mà nói, vải vóc gì cũng nên gặp qua rồi mới đúng nhưng sự thật thì không. Làm ở nghề này, Fancy phu nhân cực phẩm vải vóc là làm không ít, nhưng đặc phẩm vải vóc liền chưa được nhìn dù chỉ một lần. Fancy phu nhân chỉ được nghe về chúng trong lời đồn mà thôi.

    Sự xuất hiện của đặc phẩm vải vóc, không phải một loại mà là ba loại hiển nhiên đánh sâu vào tâm trí Fancy phu nhân không hề nhẹ.

    Thật ra không riêng gì Fancy phu nhân bị chấn động, Talia cùng Tarina cũng chịu kinh hách không hề nhẹ. Vẫn biết rằng trong hộp là đặc phẩm vải vóc nhưng hai chị em cũng chưa được nhìn qua đặc phẩm vải vóc bao giờ. Những thớt vải vóc này có một loại mị lực khiến bất cứ nữ nhân nào nhìn đến cũng phải điên cuồng.

    "Thật.. đẹp.."

    Talia ánh mắt rơi vào ba thớt vài liền rời không được ánh mắt.

    "Fancy phu nhân, ba thớt vải này vô cùng trân quý, ngài hẳn cũng biết giá trị của chúng, trên thực tế, mỗi thớt vải cũng không nhiều, ta hi vọng ngài có thể đưa ra một câu trả lời hoàn mỹ. Tất nhiên, những mảnh vải vụn ta cho phép ngài cất giữ chúng làm thù lao." Si mê là si mê, Tarina lấy lại tinh thần cũng rất là nhanh.

    Nhìn ba thớt vải, Tarina lòng tin bạo lều, những bộ váy chế tác từ những thớt vải này có thể khiến chị em cô trở thành người kinh diễm nhất buổi dạ tiệc. Phật dựa kim trang mã dựa yên, những bộ váy xinh đẹp đôi lúc có thể khiến cho một nữ nhân bình thường chói mắt đến bất ngờ, đừng nói hai chị em nhà Firmance này bản thân cũng đã rất xinh đẹp.

    "Ta nhất định sẽ làm ngài hài lòng!"

    Fancy phu nhân nghe được lời hứa hẹn của Tarina, ánh mắt cũng dấy lên ánh lửa nóng cháy.

    Không một nhà thiết kế tài năng nào có thể kháng cự được nguồn linh cảm bạo biểu mà những thớt vải trân quý này mang lại. Fancy phu nhân thậm chí hận không thể ôm lấy chúng tiến vào phòng tiến hành cắt may ngay lập tức.

    "Vậy ta liền chờ ngài tác phẩm!"

    Tarina xòe mặt quạt xếp trên tay nhẹ nhàng đưa ngang mặt vẫy nhẹ, cô thật sự rất chờ mong ngày nhìn đến những bộ váy được làm từ đặc cấp vải vóc.

    "Nếu ngài không còn gì phân phó, ta liền đi trước? Ta hiện tại hận không thể ngay lập tức chế tác tình nhân trong mộng của ta!" Fancy phu nhân thúc giục.

    "Khoan đã! Ta vẫn còn chưa xem đủ!"

    Talia trơ mắt nhìn nắp hộp đựng các thớt vải đóng lại nóng nảy tiến lên muốn ngăn cản. Chúng đẹp đến mức Talia nhịn không được ngơ ngẩn.

    "Talia, ngồi xuống!"

    Nhìn biểu hiện của Talia lúc này, Meggie đột nhiên cảm thấy dù cho tại bữa tiệc Talia có lộng lẫy như thế nào đi chăng nữa, vị trí vương tử phi cũng huyền. Quá mất mặt!

    "Mẹ, sự kiện lần này lớn như vậy, con hơi lo.." Tarina ngồi xuống ghế thở dài. "Có khi nào đặc phẩm vải vóc sẽ xuất hiện rất nhiều?"

    "Con nghĩ rằng đặc phẩm vải vóc là từ trên trời rơi xuống? Chúng thật sự rất khan hiếm. Ngay cả khi yến hội lần này có xuất hiện, hẳn cũng không quá nhiều. Chúng ta vẫn có lợi thế rất lớn. Đừng quên chúng ta có đến tận ba thớt đặc phẩm vải vóc!"

    Đúng vậy, Tarina nhanh chóng nghĩ thông. Đặc phẩm vải vóc có thể sẽ xuất hiện trong yến hội nhưng người có khả năng mặc luôn là các cô gái đứng đầu các thế lực nào đó, điều đó có nghĩa là chỉ có cá thể xuất sắc nhất mới có, nhưng ba mẹ con họ lại cùng lúc có ba thớt đặc phẩm vải vóc, chỉ cần có đầu óc cũng sẽ cân nhắc nhiều hơn. Điều bọn họ cần cũng chỉ là như vậy. Càng nghĩ nhiều, càng kiêng kỵ mà càng kiêng kỵ cơ hội liền càng lớn.

    Phú quý hiểm trung cầu là đây.
     
  2. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 126:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không khí mang theo điểm buồn bực vì không lưu thông.

    Trong căn phòng tối đen vang lên âm thanh nức nở nhỏ vụn. Có một loại cảm giác đè nén áp lực khiến người không thở nổi.

    Xavier len lỏi qua cái lỗ nhỏ thường ngày vẫn đi nhưng có vẻ như hôm nay ăn quá no, cái bụng của nó bị kẹt lại. Tory đi ngay đằng sau Xavier không kịp phanh liền đâm vào mông Xavier.

    "Xavier!" Tory nổi giận.

    "Tory, mau cứu ta. Ta bị kẹt rồi!"

    "Kẹt?" Tory kinh ngạc chớp mắt.

    Cô nàng vội chạy vòng vèo đi lối đi khác, chạy ra đến nơi quả nhiên Xavier bị kẹt ở trong lỗ nhỏ giãy giụa thế nào cũng không thể thoát ra.

    "Xavier, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không nên ăn quá no, hơn nữa phải đi lối đi khác! Nhìn lại ngươi xem, ngươi thậm chí lớn gấp đôi lúc trước!"

    Tory nhảy dựng lên mắng sau đó lại vẫn tận lực giúp Xavier thoát thân.

    Tory lùi về phía sau một khoảng cách khá là xa sau đó chạy lấy đà với tốc độ nhanh nhất lao về phía Xavier.

    Oanh!

    Một tiếng nổ lớn vang vọng trong đầu chúng.

    Xavier thành công bị đánh lùi về trong lỗ nhưng giá lớn lại là cái đầu một lần nữa sưng to lên. Tory đứng ở một bên thống khổ rên rỉ, cái cảm giác đầu đâm đầu cho đến chấn động não thật sự không phải là một cảm giác tốt đẹp. Lần sau Xavier còn bị kẹt như vậy nữa, Tory thề, nó nhất định sẽ không cứu Xavier, mặc kệ nó bao giờ thoát ra ngoài được thì thoát.

    Không biết qua bao lâu, rốt cuộc cơn đau lui tán, Xavier men theo cái lỗ to hơn bò ra ngoài.

    "Xavier, lần sau ta sẽ không cứu ngươi nữa!" Tory oán hận nói.

    "Được rồi, được rồi! Ta xin lỗi! Nếu không ta đưa ngươi đến phòng của Talia chọn một ít vải vóc?" Xavier vô cùng chân thành đề nghị.

    "Không, đồ của Talia có gì mà lấy? Muốn lấy nhất định phải đến phòng Tarina!"

    Xavier nghe lời nói của Tory trong đầu bất tri bất giác nghĩ đến căn phòng tráng lệ xa hoa nhưng nơi nào cũng sát khí tràn đầy của Tarina, bất giác nó rùng mình.

    Nếu nhất định phải đến phòng của Tarina, vậy thì thôi đi. Lần sau không cần Tory cứu cũng được, khi nào nó tiêu hóa thức ăn, bụng xẹp xuống cũng có thể đi ra ngoài.

    "Hình như Cinderella khóc!"

    "Phải không?" Xavier ngạc nhiên.

    Xavier cùng Tory là hai con chuột sống tại nhà Firmance.

    Hàng ngày chuyện của chúng là lẻn vào bếp kiếm ăn sau đó đi vòng quanh nhà tìm kiếm chuyện vui. Trước đây căn phòng trên gác xép này để rất nhiều đồ đạc, bởi vì không có người ở nên Xavier cùng Tory nghiễm nhiên coi đây là căn phòng của chúng nó.

    Chỉ là có một ngày Cinderella chuyển đến đây sống, không gian của Xavier và Tory liền bị thu hẹp lại.

    Vốn hai con chuột một chỉnh gian gác xép liền rất thoải mái chỉ là thêm một con người liền không được tốt lắm. Thời gian đầu chúng nó luôn phải trốn tránh Cinderella vì nếu bị phát hiện, rất có thể chúng sẽ bị đuổi đi.

    Nhưng chúng nó đánh giá cao giác ngộ của Cinderella.

    Con gái ruột của chủ nhà dường như giác ngộ còn không có chúng nó cao.

    Một đứa con gái mà lại thích ở gác xép tối tăm, quần áo rất ít giặt, mặt mũi lúc nào cũng toàn là tro đen sì. Ngày nào cũng đối mặt với cái bếp lò đầy tro hình người, ngay cả chuột cũng chịu không nổi. Vốn đi, cái gác xép này để rất nhiều tạp vật đã đủ lộn xộn, thêm cái cô nàng không chịu tắm rửa này, Xavier cùng Tory cảm giác chất lượng sinh hoạt của chúng giảm xuống một cách chóng mặt.

    Cũng không biết là Xavier có cái thần kinh nào bị rút, Tory vừa đi chơi một chuyến trở về, Xavier liền cùng Cinderella kết bạn. Một con chuột cùng một con người kết bạn cái quỷ gì? Chính là Xavier lại bị Cinderella mê hoặc!

    Rất nhiều lần Cinderella bị Talia bắt nạt, Xavier liền đi rình mò sau đó mật báo chuyện của Talia cho Cinderella biết. Thậm chí rất nhiều lần Xavier liền trực tiếp xuống tay với Talia, giống như cắn rách váy, cố ý đổ nước lên giường Talia hay là dọa dọa Talia, Xavier làm rất nhiều lần.

    Tất nhiên cũng không chỉ riêng gì Talia, Tarina cũng bị dọa, nhưng Tarina lại là người tàn nhẫn độc ác.

    Sau khi phát hiện trong nhà có chuột, Tarina đem phòng của chính cô nàng biến thành thùng sắt, nơi nơi giấu kín bẫy rập, chỉ cần một cái bước nhầm, mạng nhỏ của Xavier cùng Tory liền có thể biến mất một cách chớp nhoáng.

    "Cinderella, khóc gì vậy?"

    Xavier xum xoe chạy đến đầu giường Cinderella hỏi thăm.

    Tory nhìn thân mình của Xavier thoăn thoắt leo trèo cũng không muốn nói. Với cái thể trạng mập mạp của Xavier hiện tại, cũng chỉ có gặp chuyện của Cinderella mới có thể nhanh nhẹn như vậy.

    "Xavier!" Cinderella ngước mắt nhìn Xavier ánh mắt đỏ rực tràn đầy đều là ủy khuất.

    Tory đứng một bên khẽ lườm.

    Xavier là công, Tory là mẫu.

    Giống như nam châm, hai cực khác nhau thì hút mà giống nhau thì đẩy. Tory đối với Cinderella thái độ là không muốn nhìn. Mặc dù chỉ là một con chuột cái nhưng lòng yêu cái đẹp của Tory vẫn là tràn đầy, so với Cinderella người bạn cùng phòng này, mặc dù Tarina đặt bẫy chuột ở khắp mọi nơi Tory vẫn cảm thấy Tarina tốt hơn.

    Ít nhất thì Tarina sạch sẽ thoải mái.

    "Cinderella, đừng khóc, đừng khóc!" Xavier vội vàng xoay quanh.

    Xavier nhảy xuống khỏi giường chạy đến trong góc lôi kéo ra một cái khăn tay đẩy đẩy cho Cinderella.

    "Cảm ơn, Xavier!" Cinderella dụi mắt cười.

    "Cinderella gặp chuyện gì khó khăn sao?" Xavier ngồi nhìn Cinderella ánh mắt tràn đầy đều là lo lắng quan tâm.

    "Nam tước Firmance ông ấy muốn lấy vợ kế!" Cinderella kể ra với giọng buồn buồn.

    "Meggie?"

    "Không phải, là Anna!" Cinderella lắc đầu.

    "Anna là ai?"

    "Vài năm trước ta có giúp một người mua căn nhà phía sau sân sau, người đó là Anna!"

    Tòa nhà của nhà Firmance hai năm trước liền điều chỉnh mở rộng thêm một cái sân vườn nhỏ. Nhà của Lâm Y Thần liền cứ như vậy xoay chiều biến thành căn nhà ở sân sau. Chuyện này Xavier cùng Tory cũng biết.

    Thật ra cái thị trấn này đều bị chúng nó đi thăm qua. Chính là chỉ có cái nhà đối diện với sân sau là chúng nó chưa gặp mặt chủ nhân căn nhà bao giờ, nói chính là chủ hiện tại. Từ lúc sang tên đổi chủ, chủ nhà cứ đi vắng liên miên, mỗi lần chạy ra khỏi nhà Firmance đối với Xavier cùng Tory mà nói cũng không phải là chuyện nhẹ nhàng cho nên trời xui đất khiến chưa thấy người bao giờ.

    Nhưng không gặp không có nghĩa là chúng nó không cập nhật thông tin, nghe nói đó là nhà của phù thủy, mấy anh em chơi cùng Xavier liền có cơ hội đi phục vụ phù thủy vài lần. Chính là vài lần đều không đến lượt Xavier cùng Tory đi hiến ân cần, ngẫm lại cũng thật đáng tiếc.

    "Là phù thủy ở căn nhà kia sao? Phù thủy đã trở lại? Ta muốn đi xem!"

    Không bắt được trọng điểm Xavier hưng phấn nhảy xuống giường lao ra ngoài.

    "Xavier!"
     
  3. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 127:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Xavier, ngươi đang làm cái gì vậy?"

    Tory hốt hoảng chạy đi chặn đường Xavier.

    "Tory, ngươi nghe thấy gì không? Cinderella nói phù thủy ở căn nhà nhỏ sân sau đã trở lại!" Xavier sung sướng nhảy dựng lên. "Ta muốn đi gặp phù thủy!"

    "Cinderella nói như vậy sao?"

    Tory không thể tin được lời Xavier vừa nói.

    Không phải vừa rồi Cinderella khóc khan cầu đồng tình chuyện Nam tước Firmance muốn cưới vợ bé sao? Như thế nào lại thành Cinderella nói phù thủy trở về rồi?

    "Ta không thể chờ thêm giây phút nào nữa!"

    Bỏ mặc Tory rối rắm, Xavier lao ra khỏi căn phòng gác xép.

    "A! Có chuột!"

    Khi Xavier lao ra ngoài, nó đâm phải chân của một nữ hầu khiến cô ta hét ầm lên. Xavier quá hưng phấn để có thể cảm thấy đau, nó mặc kệ nữ hầu nhảy bật lên lui về phía sau với tốc độ chóng mặt, bước chân không ngừng nghỉ lao nhanh trên hành lang dài.

    Trên tấm thảm sang quý mà Nam tước Firmance trằn trọc rất lâu mới sắm trở về để lại những vết chân tam giác nhỏ nhắn tràn đầy màu đen dầu mỡ.

    "Lại là con chuột đó!"

    Ngồi trên ghế uống trà Tarina nhịn không được rùng mình làm nghiêng cốc trà và chiếc váy của cô tao ương với một vệt nước màu vàng nhạt. Không cần đến gần Tarina liền có thể xác định đó là con chuột đáng chết đã cắn rách đệm của cô. Cái con chuột béo ú dầu mỡ!

    Trong nhà này liền chỉ có nó cùng một con chuột nhỏ hơn đội nơ đỏ ở, những con chuột khác không phải bị đánh chết cũng bị đuổi đi. Tarina vẫn luôn muốn diệt chúng nó nhưng không thành công.

    Xoảng!

    Nhìn cái cốc trà trên tay, Tarina cũng mặc kệ nó có bao nhiêu sang quý, hướng về phía con chuột béo đáng chết kia ném văng ra.

    "Chít!"

    Xavier rít lên âm thanh chói tai.

    Thật may cho dù thân mình có chút béo vượt quá thường quy, Xavier vẫn rất linh hoạt. Nó nhảy vọt qua cái chén sau đó hướng về phía Tarina thị uy.

    Thù mới hận cũ bùng phát!

    Hai bên giằng co nhìn đối phương một cách hận thù.

    "Mau bắt lấy nó! Con chuột đáng chết đó cuối cùng cùng ra!"

    Tarina xắn cổ tay áo hưng phấn ra lệnh.

    Xavier móng phải chi trước khẽ co lên. Đừng tưởng rằng trong nhà này Tarina nguy hiểm nhất nó liền không dám tấn công cô ta. Bất cứ ai khi trêu chọc nó nó đều dám cho người đó biết mặt mũi!

    Không cần bất cứ khẩu lệnh, hai bên, một bên là rất nhiều người cầm chổi đằng đằng sát khí, một bên chỉ có một thân chuột béo ục ịch nhưng tràn đầy dầu mỡ cũng bùn hôi bóng nhẫy lao về phía đối phương.

    Xoạch! Xoạch! Cốp!

    Tiếng chổi nên lên sàn vang lên liên tục, chỉ là con người lại linh hoạt cũng không thể đọ với sinh vật nhỏ bé nhanh nhẹn như con chuột được. Xavier giống như một tay đua siêu hạng lẩn tránh mọi đòn tấn công lao về phía Tarina. Một cú nhảy lấy đà, Xavier bật người đu bám lên eo váy của Tarina.

    Móng vuốt sắc nhọn giương lên, xoẹt, một vết rách dài xuất hiện.

    "A! Mày đáng chết!"

    Bốp!

    Tarina thật sự tức giận vung tay đánh về phía Xavier, thân mình béo mập của nó lần này bị đánh trúng bay lên đập vào tường.

    "Thật kinh tởm!"

    Tarina không thể tin tưởng nhìn bàn tay cô lúc này, cô lại thật sự đụng vào con chuột bẩn thỉu đó! Cái cảm giác mềm nhũn lạnh lạnh dính nhớp ghê tởm vẫn quanh quẩn, nhất là trên tay cô lúc này dính một lớp bùn đen bốc mùi khiến Tarina thiếu chút nữa không màng hình tượng nhổ ra bữa tối vừa ăn.

    "Giết nó! Giết chết nó! Mau!"

    Tarina hét lên.

    Xavier đắc thủ cũng không ở lại dây dưa mà nhanh chóng chạy mất.

    "Cinderella, tại sao cô không giúp Xavier?" Đứng ở trên cầu thang đem toàn bộ sự kiện thu vào trong mắt Cinderella cũng không xuất hiện giúp Xavier khiến Tory vô cùng bất mãn.

    "Xavier sẽ không có chuyện gì! Nếu Xavier có chuyện ta nhất định sẽ cứu cậu ấy!"

    Cinderella nghiêng đầu hướng về phía Tory giải thích.

    "Hừ! Tốt nhất nên như vậy!"

    "Đi thôi! Chúng ta đi tìm Xavier! Hi vọng cậu ấy không làm gì quá manh động!"

    Cinderella đưa tay ra, Tory mặc dù không thích nhưng vẫn nhảy lên tay Cinderella.

    Một người một chuột lặng lẽ rời đi.

    "Lấy khăn cho ta đi, tốt nhất nên có cả nước và xà phòng." Tarina ánh mắt nhìn đến bóng dáng của Cinderella biến mất sau hành lang nhẹ giọng ra lệnh.

    "Có chuyện gì xảy ra vậy?"

    Talia xuất hiện trong bộ trang phục cưỡi ngựa gọn gàng lưu loát.

    "Không có gì, vừa nãy con chuột béo chạy ra!"

    Tarina tiếp nhận xà phòng trong tay nữ hầu mạnh mẽ chà xát, cái cảm giác đó giống như một nỗi ám ảnh kinh khủng mà cô muốn rửa đi.

    "Con chuột mà Cinderella nuôi?"

    "Ngoài nó ra còn có con khác sao?" Tarina lườm.

    "Thật không hiểu cô ta nghĩ gì khi sống chung với lũ chuột!"

    Talia rùng mình nói.

    Cứ nghĩ đến chuyện sống chung mái nhà với mấy con chuột bẩn thỉu, Talia lại nhịn không được run rẩy. Thật sự đáng tiếc là không có cách nào có thể giết chết chúng.

    "Ai biết được? Biết đâu sau này cô ta một bước lên trời, chúng ta lại bị nói là con riêng ức hiếp con đẻ thì sao!"

    "Có bản lĩnh cô ta ức hiếp lại nha! So với chúng ta làm con riêng, không phải con đẻ càng có lợi thế hơn sao?" Talia khinh thường bĩu môi.

    Rõ ràng bản thân vô dụng lại thích trách người khác.

    Đừng nói cái gì có mẹ hay không, có bản lĩnh liền tranh! Không tranh không đấu nhưng suốt ngày ra vẻ ta đây nhỏ yếu, không bị bắt nạt đến chết mới là lạ.

    "Ngày mai là yến hội rồi, cho người thúc giục Fancy phu nhân đi!"

    Tarina rửa tay sạch sẽ cầm khăn lau khô không quên dặn dò.

    "Thời gian trôi qua thật nhanh!"

    Talia than thở ánh mắt lấp lánh vẻ chờ mong.

    "Ừ, thật nhanh!" Tarina gật đầu.

    Không hiểu sao trong đầu cô cứ lặp đi lặp lại bóng dáng của Cinderella vừa rồi. Có một cảm giác không tốt lắm quanh quẩn trong lòng ép đến cô thở không nổi, rất bất an. Chỉ là nhìn sang Talia hưng phấn lại chờ mong, Tarina chỉ có thể nhịn xuống.
     
  4. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 128:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Phù thủy các hạ! Phù thủy đại lão! Ta là Xavier! Cầu tráo nha!"

    Xavier lao ra khỏi cửa nhà Firmance liền dễ dàng lẩn vào trong bóng đêm. Đám người hầu cầm chổi đuổi theo chỉ có thể chạy loạn tìm kiếm. Trong lúc đó, Xavier liền dễ dàng mà theo ngóc ngách chạy đến trước cửa nhà Lâm Y Thần nhảy nhót kêu gọi.

    Căn nhà mà Lacy mua cho Lâm Y Thần nhiều năm không tu sửa, diện tích cũng không quá lớn. Một mảnh sân nhỏ dẫn đến cửa nhà. So với nhà Firmance hào hoa lộng lẫy, căn nhà miễn cưỡng tính là bình thường này cũng bị so sánh thành lều rách nát.

    Xavier đứng ở sân bên ngoài kêu gọi một lúc không thấy ai ứng liền chạy vòng quanh cuối cùng tìm đến một cái lỗ to nơi góc tường. Nhìn cái lỗ đó, đừng nói là một con chuột, chó đều có thể đứng thẳng đi ra đi vào. Thật may là góc này vốn là góc khuất, có bụi cây che giấu hơn nữa cái nhà nát này cũng chẳng có gì dẫn người mơ ước được cả.

    Xavier đạp lên cành khô đi vào trong sân.

    Ngoài lối đi lại có phần sạch sẽ, quanh lối đi cỏ dại mọc tràn lan có vẻ tiêu điều rách nát cùng hoang vắng đến chua xót lòng người. Những con dế nhìn thấy Xavier giật mình trốn vào một bên cỏ lấp ló đầu nhìn sinh vật xa lạ.

    "Phù thủy đại nhân?"

    Không để ý đến xung quanh nhòm ngó, Xavier nhanh chóng đi đến trong sân lên tiếng kêu gọi.

    Vẫn không có ai đáp lại.

    Rụt rè một hồi, Xavier quyết định tiến lên. Hướng về căn phòng đi đến.

    Chuột là không biết nói!

    Đám chuột mà Lacy gọi đến làm việc mặc dù tay chân nhanh nhẹn nhưng chúng không biết nói. Mà, Xavier cùng Tory lại biết nói, nói tiếng người.

    Chuyện này thật ra cũng không có nhiều ngạc nhiên.

    Như đã nói, thế giới này có quá nhiều điều kỳ diệu để có thể phán xét một thứ gì đó, trong đó liền bao gồm các sinh vật biết nói. Có đến một phần ba số quái vật của thế giới này là bị nguyền rủa mới xuất hiện. Thật không may, Xavier liền là tác phẩm nguyền rủa.

    Phù thủy bên ngoài một số ăn mặc lượng lệ, làm người tốt bụng, còn có một số lượng khá lớn là hận đời. Những mụ phù thủy độc ác đó không ngần ngại chứng minh cho thế nhân bết bọn họ có bao nhiêu không dễ chọc. Thông qua nguyền rủa, phù phép thậm chí là hạ dược, thế giới này mỗi ngày đều có thêm không ít các sinh vật kỳ kỳ quái quái do con người biến thành. Tất nhiên, dù cho bề ngoài có biến thành cái dạng gì, nội tại thì họ vẫn là con người, có thể nói và di chuyển.

    Xavier và Tory là hàng xóm sống tại một ngôi làng nhỏ cách nơi này vô cùng xa.

    Nơi đó rất lâu về trước xuất hiện một phù thủy, dân làng đều vô cùng sợ hãi. Bọn họ cầm lên tất cả những gì có thể cầm xua đuổi phù thủy vào rừng. Ngăn chặn không được sợ hãi, trưởng làng quyết định đốt rừng, đem phù thủy thiêu chết ở bên trong.

    Thật bất hạnh, rừng là đốt, phù thủy cũng bị thiêu nhưng thiêu không chết.

    Mụ phù thủy độc ác giống như ác quỷ bò ra từ trong địa ngục, xấu xí đáng sợ một lần nữa xuất hiện. Lần xuất hiện này báo trước cái kết đáng buồn của ngôi làng. Bọn họ nghênh đón sự trả thù.

    Mụ phù thủy nguyền rủa bọn họ biến thành thứ mà bọn họ chán ghét nhất, vĩnh sinh không thể làm người chỉ có thể đời đời kiếp kiếp làm súc sinh.

    Biến hóa rất nhiều, Xavier cùng Tory bị biến thành hai con chuột, Tory còn đỡ, Xavier biến thành chuột trên người vẫn luôn mang theo một lớp bùn đất dầu mỡ đen sì sì bốc mùi hôi thối. Cũng không phải là Xavier chui rúc vào nơi nào không sạch sẽ, chỉ là đây có vẻ như là trừng phạt bởi Xavier cũng là một trong những người xua đuổi phù thủy.

    Vì lời nguyền là do phù thủy hạ, Xavier cùng Tory liền dắt nhau đi tìm kiếm người có thể giúp bọn họ giải lời nguyền. Bọn họ lưu lạc rất lâu mới đến nơi này.

    Trước kia liền nghe nói vùng này có phù thủy chỉ là bọn họ gặp không đến. Quanh vùng cũng chỉ có nhà Firmance là tài đại khí thô, đồ ăn lúc nào cũng là sung túc mà ngon lành nhất cho nên bọn họ mới quyết định ở lại. Sau lại quen biết Cinderella, cũng biết được căn nhà nhỏ này ở phù thủy, Xavier và Tory mới kiên định chờ đợi.

    "Phù thủy đại nhân?"

    Thật bất ngờ là cánh cửa đóng kín chỉ cần đẩy nhẹ liền mở ra một khe hở đủ để cho Xavier tiến vào.

    Xavier thò đầu vào ngó quanh.

    Hiện tại cũng khoảng 7-8 giờ tối, không có một chút ánh sáng nào ngoài ánh trăng bàng bạc cùng trên bầu trời lấp lánh giống như vô vàn kim cương ánh sao.

    Dựa vào ánh trăng mờ cùng thị lực vượt tiêu chuẩn của một con chuột, Xavier dễ dàng có thể đánh giá xung quanh. Phòng khách, có bàn ghế và trống rỗng.

    Điển hình của một hộ gia đình nghèo.

    Không có ai cả, Xavier nhảy vọt vào phòng.

    "Có ai ở đó không?" Xavier xoay vòng vòng ở phòng khách hỏi thăm. Như cũ, ngoài tiếng kêu của lũ dế đáng chết bên ngoài, không có ai trả lời.

    Suy nghĩ một hồi, Xavier đánh bạo đi vào bên trong.

    Có một cánh cửa ngăn cách với phòng khách, Xavier vươn móng vuốt, rụt rè đẩy mở.

    Không giống với phòng khách tối tăm, cửa căn phòng này vừa bật mở, bên trong liền bắn ra quang mang khiến Xavier giật nảy mình nhảy lùi về phía sau.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...