

Hè - Phượng - Ve

Tác giả: Khoát Du
Thể loại: Thơ 7 chữ
Khi viết bài thơ này, tôi chỉ đơn giản là đang sống trong khoảnh khắc của một ngày hè. Tiếng ve, cái nắng chói chang, sắc đỏ của hoa phượng và cả cái nóng oi ả của gió như hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh mùa hạ thật sống động trong tâm trí tôi. Tôi cảm thấy như mình đang chậm lại, không phải vội vã nữa, mà chỉ lắng nghe và cảm nhận.
Tôi chỉ muốn chia sẻ một phần nhỏ cảm xúc của mình về một mùa hè bình dị nhưng đầy ý nghĩa, nơi mà những âm thanh tự nhiên lại có thể chạm đến tâm hồn đến vậy.
* * *
Tiếng ve râm ran khúc nhạc hè,
Gọi nắng vàng hoe khắp nẻo quê.
Cành phượng đỏ rực trời biếc thẳm,
Gió oi ả, bước chân chững lại.
Ve sầu ca hát, say sưa mãi,
Như kể chuyện đời, tháng năm dài.
Cây xanh bóng mát, trưa vắng lặng,
Chỉ tiếng ve ngân, vọng mãi hoài.
Mùa hạ nồng nàn, ve gọi bạn,
Khắp phố phường, thôn xóm rộn vang.
Khúc ca giao duyên, lòng xốn xang,
Nghe ve ngân nga, nhớ xóm làng.
Gọi nắng vàng hoe khắp nẻo quê.
Cành phượng đỏ rực trời biếc thẳm,
Gió oi ả, bước chân chững lại.
Ve sầu ca hát, say sưa mãi,
Như kể chuyện đời, tháng năm dài.
Cây xanh bóng mát, trưa vắng lặng,
Chỉ tiếng ve ngân, vọng mãi hoài.
Mùa hạ nồng nàn, ve gọi bạn,
Khắp phố phường, thôn xóm rộn vang.
Khúc ca giao duyên, lòng xốn xang,
Nghe ve ngân nga, nhớ xóm làng.