Bài viết: 1903 



1. Dàn ý - nhận vai - xưng tôi để kể.
*Mở đoạn:
Giới thiệu tên mình, giới thiệu bài học mình rút ra từ văn bản "Bài học đường đời đầu tiên" :
Tôi là Dế Mèn, một đứa con tinh thần trong văn bản Bài học đường đời đầu tiên của nhà văn Tô Hoài mà các bạn nhỏ rất yêu thích
* Thân đoạn:
- Kể việc mình bày trò trên chị Cốc, dẫn đến cái chết thảm thương của Dế Choắt
- Thái độ của mình sau sự việc đó: Hối hận, ăn năn và nhận ra được những lỗi lầm của bản thân và rút ra được bài học đường đời đầu tiên: Chính thói kiêu căng, hung hăng, hống hách, láo xốc nổi và nghịch ngợm, có óc mà không biết nghĩ sẽ phải ân hận, phải trả giá đắt, bị mạng vạ vào thân.
- Khi đứng trước mộ Dế Choắt, tôi đã đứng lặng giờ lâu về bài học đầu tiên của mình:
+Giá như không trịnh thượng với Dế Choắt!
+Giá như đồng ý cho Dế Choắt đào một cái ngách thông sang nhà . Giá như không bày trò trêu chọc chị Cốc!..
- Tôi kể lại cho câu chuyện bài học đường đời đầu tiên của mình để mong các bạn đừng nông nổi như tôi để phải rút ra bài học ân hận sâu sắc cho chính mình.
- Trong đó sử dụng ít nhất một câu mở rộng thành phần chính bằng cụm từ.
*Kết đoạn:
Ý nghĩa câu chuyện, bài học gửi gắm đến bạn đọc: Không nông nổi, hãy quan tâm, yêu thương, giúp đỡ mọi người!
2. Văn mẫu - Hãy đóng vai Dế Mèn và viết về bài học của Dế Mèn bằng một đoạn văn 200 chữ, trong đó sử dụng ít nhất hai câu mở rộng thành phần chính bằng cụm từ.
Tôi là Dế Mèn, một đứa con tinh thần trong tác phẩm Dế Mèn phiêu lưu ký của nhà văn Tô Hoài mà các bạn nhỏ rất yêu thích đây. Hẳn các bạn còn nhớ câu chuyện về bài học đường đời đầu tiên đã giúp tôi sống trưởng thành, chín chắn hơn? Nhớ lại năm đó, sau khi sướng mồm bày trò trên chị Cốc, tôi đã gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt. Sau khi chôn Dế Choắt, tôi đã đứng lặng giờ lâu, ăn năn, sám hối, suy nghĩ về bài học đường đời đầu tiên của mình. Khi đó, bao nhiêu ý nghĩ giá như cứ quanh quẩn trong đầu tôi. Giá như tôi không trịnh thượng với Dế Choắt! Giá như tôi đồng ý cho Dế Choắt
[HIDETHANKS=1]đào một cái ngách thông sang nhà tôi. Giá như tôi nghe lời Dế Choắt, tôi không bày trò trêu chọc chị Cốc!.. Tâm trí tôi ngập tràn nỗi ân hận và xót xa. Chính tính cách hống hách, kiêu căng, tự phụ, coi thường và thích trêu chọc người khác của tôi đã làm hại thân Dế Choắt. Trước nấm mồ chôn Dế Choắt, tôi tự hứa sẽ thay đổi cách sống: Sống hòa đồng, biết yêu thương và giúp đỡ những người bạn xung quanh mình. Các bạn ạ! Đừng nông nổi như tôi để phải rút ra bài học ân hận sâu sắc cho chính mình nhé. Hãy quan tâm, yêu thương, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn để có một trái tim đẹp nhé!
***Câu mở rộng thành phần chính:
Hẳn các bạn còn nhớ câu chuyện về bài học đường đời đầu tiên đã giúp tôi sống trưởng thành, chín chắn hơn? -> mở rộng vị ngữ[/HIDETHANKS]
* * * Bài tiếp theo
*Mở đoạn:
Giới thiệu tên mình, giới thiệu bài học mình rút ra từ văn bản "Bài học đường đời đầu tiên" :
Tôi là Dế Mèn, một đứa con tinh thần trong văn bản Bài học đường đời đầu tiên của nhà văn Tô Hoài mà các bạn nhỏ rất yêu thích
* Thân đoạn:
- Kể việc mình bày trò trên chị Cốc, dẫn đến cái chết thảm thương của Dế Choắt
- Thái độ của mình sau sự việc đó: Hối hận, ăn năn và nhận ra được những lỗi lầm của bản thân và rút ra được bài học đường đời đầu tiên: Chính thói kiêu căng, hung hăng, hống hách, láo xốc nổi và nghịch ngợm, có óc mà không biết nghĩ sẽ phải ân hận, phải trả giá đắt, bị mạng vạ vào thân.
- Khi đứng trước mộ Dế Choắt, tôi đã đứng lặng giờ lâu về bài học đầu tiên của mình:
+Giá như không trịnh thượng với Dế Choắt!
+Giá như đồng ý cho Dế Choắt đào một cái ngách thông sang nhà . Giá như không bày trò trêu chọc chị Cốc!..
- Tôi kể lại cho câu chuyện bài học đường đời đầu tiên của mình để mong các bạn đừng nông nổi như tôi để phải rút ra bài học ân hận sâu sắc cho chính mình.
- Trong đó sử dụng ít nhất một câu mở rộng thành phần chính bằng cụm từ.
*Kết đoạn:
Ý nghĩa câu chuyện, bài học gửi gắm đến bạn đọc: Không nông nổi, hãy quan tâm, yêu thương, giúp đỡ mọi người!
2. Văn mẫu - Hãy đóng vai Dế Mèn và viết về bài học của Dế Mèn bằng một đoạn văn 200 chữ, trong đó sử dụng ít nhất hai câu mở rộng thành phần chính bằng cụm từ.
Tôi là Dế Mèn, một đứa con tinh thần trong tác phẩm Dế Mèn phiêu lưu ký của nhà văn Tô Hoài mà các bạn nhỏ rất yêu thích đây. Hẳn các bạn còn nhớ câu chuyện về bài học đường đời đầu tiên đã giúp tôi sống trưởng thành, chín chắn hơn? Nhớ lại năm đó, sau khi sướng mồm bày trò trên chị Cốc, tôi đã gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt. Sau khi chôn Dế Choắt, tôi đã đứng lặng giờ lâu, ăn năn, sám hối, suy nghĩ về bài học đường đời đầu tiên của mình. Khi đó, bao nhiêu ý nghĩ giá như cứ quanh quẩn trong đầu tôi. Giá như tôi không trịnh thượng với Dế Choắt! Giá như tôi đồng ý cho Dế Choắt
[HIDETHANKS=1]đào một cái ngách thông sang nhà tôi. Giá như tôi nghe lời Dế Choắt, tôi không bày trò trêu chọc chị Cốc!.. Tâm trí tôi ngập tràn nỗi ân hận và xót xa. Chính tính cách hống hách, kiêu căng, tự phụ, coi thường và thích trêu chọc người khác của tôi đã làm hại thân Dế Choắt. Trước nấm mồ chôn Dế Choắt, tôi tự hứa sẽ thay đổi cách sống: Sống hòa đồng, biết yêu thương và giúp đỡ những người bạn xung quanh mình. Các bạn ạ! Đừng nông nổi như tôi để phải rút ra bài học ân hận sâu sắc cho chính mình nhé. Hãy quan tâm, yêu thương, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn để có một trái tim đẹp nhé!
***Câu mở rộng thành phần chính:
Hẳn các bạn còn nhớ câu chuyện về bài học đường đời đầu tiên đã giúp tôi sống trưởng thành, chín chắn hơn? -> mở rộng vị ngữ[/HIDETHANKS]
* * * Bài tiếp theo