1 người đang xem
Bài viết: 467 Tìm chủ đề
838 46
Bài thơ: HẠNH PHÚC TRONG ĐÔI MẮT CÔ

Tác giả: Hoàng Hôn



Lời bài thơ:


Vâng..

Em vẫn thường bắt gặp trong mắt Cô

Niềm vui của người cảm thấy mình hạnh phúc

Tựa như người đi "gieo hạt"

Hân hoan khi những cây lúa lên đòng.

Cô đã gắng vượt qua bao vất vả đời thường

Mặc kệ lời chào mời của những người ngoài cuộc

Gác hết những lo toan ngoài cửa lớp

Bao muộn phiền đều giấu cả vào trong

Khi học trò còn có đứa chưa.. ngoan.

Dẫu biết rằng..

Những viên phấn tròn rồi cũng hóa thành bụi bay đi

Và vết hằn thời gian sẽ rẽ phân hai.. màu tóc

Nhưng..

Điều lớn lao mà Cô giữ được

Là niềm tin lặng lẽ lớn từng ngày

Là ước mơ khiêm nhường như.. hạt giống

Gieo vào hồn đàn em nhỏ thơ ngây.

Chỉ một.. tấc gang thôi

Cái khoảng cách giữa vinh quang và sự.. thấp hèn

Giữa tiếng nói lương tâm và những lời.. tráo trở

Giữa bục giảng thanh cao và sạp hàng ngoài chợ

Cô chẳng chút bâng khuâng, lần lữa

Quyết giữ lại cho mình..

Trang giáo án.. màu xanh.

Thì sá gì chút.. "mất mát" tư riêng

Tuy chỉ là những đêm dài ít ngủ

Trang giáo án nào lại không đầy những nghĩ suy, trăn trở

Khi những giọt mồ hôi của Cô

Lặn sâu vào trong đó

Cho bài giảng hôm sau thấm vị mặn tình người.

Nếu như ngọn gió ngoài kia.. là riêng của bầu trời

Và hương hoa trong vườn là của gió

Thì Cô là của.. đàn em nhỏ

Mỗi tâm hồn trẻ thơ

Có khác nào như một ngôi nhà có những lối đi riêng

Cô bước đến khẽ khàng

Mở ra từng ô cửa

Bằng những ngón tay.. thon mảnh – thiên thần.

Nào có lâu la gì.. bấy nhiêu năm

Cô trải hết lòng mình suốt ngần ấy thời gian

Chưa hề có một lời nào.. suýt xoa – mặc cả

Bởi dẫu thế nào thì cũng không đủ trả

Ơn nghĩa cuộc đời.. sâu nặng quá.

Thì..

Cô ơi..

Đâu có gì là lạ

Nếu như em thuờng bắt gặp trong mắt Cô

Niềm vui của người cảm thấy mình HẠNH PHÚC

Là những gì Cô CHO và đồng thời NHẬN được

Khi vượt qua những toan tính đời thường

Để đến với học trò

- Đàn em nhỏ..

Yêu thương!

Tuổi học trò - Cái tuổi hồn nhiên, trong sáng với biết bao những kỉ niệm vui buồn, những sự ngỗ nghịch đáng yêu và cả những niềm hạnh phúc. Mỗi con người khi đã lớn lên có lẽ đều để lại những dấu ấn riêng cho mình về khoảng thời gian đẹp nhất trong đời ấy. Tuổi học trò với những mộng mơ, những lo âu bất chợt, những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi. Tất cả đều được vun đắp và lớn lên dưới mái trường – nơi ta luôn có bạn bè và thầy cô bên cạnh sẻ chia những vui buồn cùng ta.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back