Bài hát: Hà Nội mùa vắng những cơn mưa Trình bày: Hồng Nhung Sáng tác: Trương Quý Hải Một Hà Nội chớm đông, chiều buông nắng nhẹ, người xưa rảo bước trên đường cũ, bâng khuâng nhớ lại mối tình đầu ngọt ngào thơ dại. Kỷ niệm ùa về trong niềm bâng khuâng khó tả. Lần gặp gỡ sau buổi tan trường hôm ấy, trời không mưa, chỉ có hoa sữa thơm nồng rơi trắng phố, khăn em quàng hững hờ chắn gió đầu đông, bàn tay ấm lần đầu khẽ đan đầy vụng dại. Nỗi nhớ trải dài theo từng bước chân, Hồ Tây tím màu thương nhớ, phố vắng dường như chao nghiêng, quán cóc liêu xiêu với một câu thơ còn bỏ ngỏ. Tất cả như vẫn còn đây, mà người xưa còn nhớ không? Lời bài hát: Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh Hoa sữa thôi rơi ta bên nhau một chiều tan lớp Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về Hà Nội mùa này chiều không buông nắng Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô Quán cóc liêu xiêu một câu thơ Hồ Tây Hồ Tây tím mờ Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay Hơi ấm trao anh tuổi thơ ngây Tưởng như tưởng như còn đây Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh Hoa sữa thôi rơi ta bên nhau một chiều tan lớp Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về Hà Nội mùa này chiều không buông nắng Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô Quán cóc liêu xiêu một câu thơ Hồ Tây Hồ Tây tím mờ Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay Hơi ấm trao anh tuổi thơ ngây Tưởng như tưởng như còn đây Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay Hơi ấm trao anh tuổi thơ ngây Tưởng như tưởng như còn đây hmm