Gọi Dấu Yêu Trình bày: Hoàng Sơn Nhạc phim: Doraemon: Nobita và binh đoàn người sắt ✢✢✢ Nội dung bộ phim hoạt hình xoay quanh khi mà nhóm bạn đều khoe những món đồ chơi lắp ráp thành những con robot đã khiến cho Nobita ghen tị bà buộc Doreamon phải làm cho mình một con robot. Tình cờ trong lúc lắp ráp họ phát hiện một linh kiện bí ẩn và không thèm đoái ngoài gì đến nó, thực chất đó chính là một con robot đến từ một thế giới khác. Gọi Dấu Yêu là bài hát nhạc phim hoạt hình Doraemon: Nobita và binh đoàn người sắt do Thanh Hồng viết lời Việt và Hoàng Sơn trình bày. Mỗi lần nghe lại bài này là lại cảm thấy như mình đi vào một chuyến xe về tuổi thơ, cảm giác bồi hồi, xúc động và có một chút buồn, đúng như câu "Tuổi thơ chỉ là quá khứ nhưng nó đi theo ta đến hiện tại, cả một đời mà không thể quên". Mọi người hãy cùng mình nghe lại bài nhạc này nhé! Lời bài hát: Đây rồi, thời thơ ấu đầy ngu ngơ vui hàng giờ Chơi đùa cùng cơn nắng và đón.. khúc mưa đầu mùa Mình đuổi bắt rồi trốn nhau, dưới bao hàng cây nghiêng xanh lá Ngày hoa niên đầy thân ái yên lành bên nhau.. Mai này mình riêng bước/ và chia xa bao dặm đường Những gì của ký ức, còn nhớ chăng ơi bạn hiền Niềm vui chất đầy trái tim, có nuôi được yêu thương khôn lớn Để hai ta hoài in dấu một thời đã qua Vào những lúc lạnh giá, siết tay dắt nhau đi mau Tìm trong đêm sương, về nơi ấm thân thương Bàn tay đan chân băng nhanh qua giá băng Nhưng luôn.. vang trên môi bao tiếng cười Thời gian ngỡ.. như.. ngưng lại Trái đất.. ngừng quay Ta.. nghe hồn nhiên thuở xưa Tan.. theo từng bong bóng mưa Nhạt.. nhòa trong những niềm nhớ.. Biết tháng năm có phai mờ? Dòng ký ức chôn sâu vào tim Những vết tích dấu yêu còn đó Gợi.. lòng vang tiếng cười mãi.. chưa vơi Hãy nhớ nhau hoài bạn ơi! Đây rồi/ thời thơ ấu đầy ngu ngơ vui hàng giờ Chơi đùa cùng cơn nắng và đón khúc mưa đầu mùa Niềm vui chất đầy trái tim, có nuôi được yêu thương khôn lớn Để hai ta hoài in dấu một thời đã qua Từng đêm đông giá băng, siết tay dắt nhau đi mau Tìm về nơi yên bình, đầy hơi ấm thân thương Bàn tay đan băng nhanh qua gió sương Mang theo trên môi bao tiếng cười Thời gian ngỡ.. như.. bỗng nhiên ngưng lại cho.. chân bước nhanh hơn Và ta.. nghe hồn nhiên thuở xưa Tan.. theo từng bong bóng mưa Rồi nhạt nhòa trong những niềm nhớ.. Biết tháng năm có phai mờ? Dòng ký ức chôn sâu vào tim Những vết tích dấu yêu còn đó Gợi.. lòng vang tiếng cười mãi.. vẫn chưa.. vơi Có khi.. Ta cô quạnh trong bóng đêm Đôi tay ta lạnh run ướt mềm Chợt hiện về trong tim ngày cũ.. Tuổi hoa niên chẳng u sầu Bạn thắp sáng cho ta vượt qua Những góc tối lẻ loi sợ hãi Mình thật gần như thuở nào đó.. chưa xa Hỡi.. dấu yêu ngày hôm qua Đưa ta băng nhẹ lên sỏi đá Vươn.. xa tìm nơi trú chân Chốn nao bình yên ấm thân Gói ký ức đong đầy trong tay Mang trên vai niềm vui xưa ấy Mai sau bạn ơi ta mãi.. không quên!