1 người đang xem
1063 69
Bài hát: Giá Như (GIANHU)

Trình bày: Kính Cận, Jeff The Trash

[COLOR=rgb(0, 179, 179) ]Thông Tin:[/COLOR] Đây là bài Rap mang tâm trạng buồn bã, lấy nền nhạc là loli chill. Nhưng sự trái ngược trong vết khắc được chau chốt với một bài nhạc từ 3 phút 23 giây là những câu ca phũ phàng nhưng thực tế. Bài Rap được đăng lên kênh Youtube của Jeff The Trash - Một kênh Youtube dành cho những đánh giá nghệ thuật anime là chính, với cách kênh nổi lên nhờ những nhận xét thẳng, chân thật và hài hước riêng đến từ Jeff The Trash. Bài hát được viết bởi một ca sĩ nhỏ Kính Cận ít người biết, sản xuất âm nhạc từ Kiyoto.


Lời Bài Hát:

[Verse: Jeff The Trash]

Em lại đi một mình về nhà, khi mà bầu trời đã vừa chập tối

Em biết mình đã dành 8 tiếng làm việc ở trong chiếc hộp chật chội

Những hạt mưa bắt đầu rơi xuống, khiến em phải trở về nhà thật vội

Do hạt mây, (mưa hay) em đang khóc?

Em cũng chẳng biết câu trả lời

Em bước vào trong căn phòng,

Tràn ngập là mùi thuốc lá

Em tự nhủ rằng thật may mắn, ngay cả ngày dài đã vừa vụt qua

Em biết rõ ràng mình chẳng sai, nhưng trong chuyện tình thì đâu cần đúng

"Mình cũng chẳng cần đến ai" em găm vào tim mà không cần súng

Em à!

Có lẽ đó là cách em quên,

Như thể em chưa từng nhớ về những gánh nặng mà em từng đem

Em phải biến vết thương trong lòng, trở thành những vết rách ngoài da

Nhưng đó là phương pháp duy nhất, để nó không dày vò em từng đêm

Và em muốn..

Có một người ở cạnh bên,

Người ôm em phía sau khi bầu trời trở lạnh thêm,

Em sợ rằng, mình sẽ không.. Thể trở thành một người tốt

Nhưng mà ích kỷ ở trong thực tại giả dối do chính mình tạo nên

Và em..

[ Verse: Kính Cận]

Rơi vào trong đáy vực,

Quên mất hạnh phúc là gì, vì cảm xúc ấy không còn mấy thực

Em xăm trái tim lên tay, không phải vì chỉ muốn lấy mực

Mà em biết cả cuộc đời mình giờ đây chỉ còn là nỗi day dứt

Em luôn tự hỏi bản thân "Tại sao mình trở nên như vậy?"

Nỗi đau dày xé tâm can mà chẳng có ai có thể hiểu lấy

Em tìm lại quà kỷ niệm, trong ngăn bàn là lá thư tay

Em xé tan nó thành từng mảnh, vì em không muốn đời em như vậy.

[Verse: Jeff The Trash]

Có lẽ em đã quên đi mất,

Cách để lau những giọt sương mai vẫn còn ở trên mi mắt

Có quá nhiều những lời tâm sự, mà em chỉ có thể đem đi cất

Em chỉ muốn ai đó cạnh bên, dù cho chỉ là một đêm duy nhất,

Và rồi viên thuốc em bỏ vào miệng, giờ đây cũng chẳng còn cảm thấy đắng

Có quá nhiều những kẻ qua đường nói lời mật ngọt hay lắm

Em tự ôm lấy chính bản thân, mà chẳng cần đến đôi bàn tay nắm

Rằng nếu biết trước kết quả thế này, thì em ước mình chưa từng say đắm

Và dù cho có lớn đến thế nào, thì em vẫn mãi là đứa trẻ con

Em đã dành hết thời gian, chỉ để đổi lấy những thứ rẻ hơn

Em sợ hãi tất cả ánh nhìn, dù cho nó chẳng hướng về em

Như hạt giống sợ hãi ánh nắng, dù cho bao lâu cũng chẳng thể lớn

Và liệu rằng em có nhớ?

Về những nơi ta cần tới

Chỉ trong.. Phút bồng bột mà anh đã xa tầm với

Em biết mình chẳng thể quay lại,

Nên cố chạy đua với thời gian

Nhưng bao lâu với em là đủ cho những gánh nặng mà em từng mang, và..

Em bước tiếp giữa dòng đời tấp nập,

Em bắt gặp, những ánh mắt khiến tim em thắt chặt

Tất cả cũng chỉ là sự sắp đặt

Cuộc đời em chỉ đơn giản như ánh đèn tắt bật

"Em bỏ đi thì liệu còn ai sửa?"

Nhưng em à, đừng cố gắng để làm điều sai nữa

Trái tim anh đã cắt thành phần nửa

Muốn quay ngược thời gian để nghe em nói ghét anh một lần nữa.
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back