Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,417 ❤︎ Bài viết: 3774 Tìm chủ đề
3060 7
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 30600 đ
Một giáng sinh BUỒN nay không có em..

Lạnh buốt.. Tâm hồn..

Ngày tháng trôi qua này em còn nhớ?

Vì trái tim ❤︎ này chỉ yêu mỗi em

Người Yêu của anh

Mùa #noel nay không còn em rồi..

Mình anh Ôm bao nhiêu ngày qua rồi..


Giáng Sinh Cuối là một bản ballad buồn man mác, gợi lên cảm giác trống trải khi mùa đông về mà tình yêu xưa đã không còn bên cạnh. Ngay từ những ca từ đầu tiên, bài hát đã mở ra khung cảnh của một mùa Noel lạnh lẽo, nơi nhân vật trữ tình chỉ còn một mình lang thang trong phố vắng, ôm theo nỗi nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào đã từng có.

Nỗi buồn trong ca khúc không chỉ là sự mất mát tình yêu, mà còn là nỗi day dứt khi phải đối diện với thực tế: Mùa Noel này đã không còn người yêu ở bên. Những tiếng chuông giáo đường, ánh nến lung linh hay khung cảnh quen thuộc giờ chỉ làm trái tim thêm nhói đau, bởi tất cả chỉ còn là ký ức.

Điểm đặc biệt ở Giáng Sinh Cuối là sự chân thành và tha thiết trong từng lời hát. Không có những lời trách móc hay giận hờn, chỉ còn lại tình yêu sâu đậm dành cho một người đã rời xa. Đó là tình yêu vĩnh viễn không phai nhạt, ngay cả khi đôi lứa không còn chung bước.

Bài hát như một lời tâm sự gửi đến những ai từng đi qua nỗi buồn mất mát trong tình yêu, để rồi thấy bóng dáng mình trong đó. Giáng Sinh Cuối không chỉ là khúc ca dành cho mùa Noel, mà còn là tiếng lòng của những trái tim từng yêu và từng mất, nhưng vẫn chọn giữ lại sự thủy chung cho riêng mình.

Lời bài hát

Mùa đông nơi phố vắng lang thang

Cô đơn tìm qua góc quán quen

Chút ấm áp kỷ niệm

Khi xưa chúng ta gần nhau


Anh nhớ noel năm ấy

Đôi ta đã từng say đắm

Ngọn nến lung linh

Mơ trong màu ánh sao dịu êm


Nhớ không em..


Có nỗi nhớ vây quanh con tim

ngày noel giá băng

Những phút cuối đôi mình bên nhau

Nhớ không người ơi


Anh biết noel năm tới

Anh sẽ không còn em nữa

Từng tiếng chuông giáo đường

Ngân vang mọi không gian


Mùa giáng sinh buồn

Nay không có em cô đơn buồn tênh

Lạnh buốt tâm hồn

Ngày tháng bên nhau này em còn nhớ

Vì trái tim này

Chỉ yêu mỗi em người yêu của anh


Mùa noel nay không còn em rồi

Mình anh ôm bao nhiêu ngày qua rồi

Để anh luôn yêu em

Và mãi yêu mình em thôi..
 
Last edited by a moderator:
0 ❤︎ Bài viết: 1 Tìm chủ đề

Giáng sinh cuối cùng​


Đêm Giáng sinh năm ấy đến rất khẽ, như thể sợ làm đau những kỷ niệm còn sót lại trong tim người ở lại. Thành phố lên đèn sớm hơn thường lệ. Ánh sáng đủ màu treo dọc những con phố quen, nhưng trong tôi, mọi thứ lại nhạt đi, giống như một bức ảnh cũ đã phai màu.

Chúng tôi từng hẹn nhau sẽ đi bộ qua quảng trường, uống một ly cacao nóng, đứng dưới cây thông lớn để chờ tiếng chuông nhà thờ vang lên. Em nói, Giáng sinh là lúc người ta tin vào điều kỳ diệu. Tôi cười, bảo rằng điều kỳ diệu duy nhất tôi tin là em. Khi ấy, tôi không biết rằng có những lời hứa chỉ sống được đến một mùa đông.

55000585857_8a73164d70_o.jpg


Chiều hôm đó, em nhắn tin ngắn gọn: "Mình gặp nhau lần cuối nhé." Tôi đọc đi đọc lại câu chữ ấy, lòng trống rỗng. Không có nước mắt, không có hoảng loạn. Chỉ là một cảm giác rất lạ, như khi người ta biết trước cơn mưa sẽ đến nhưng vẫn quên mang ô.

Chúng tôi gặp nhau trước nhà thờ cũ. Em khoác chiếc áo len màu kem tôi từng tặng. Tôi muốn nói điều gì đó, nhưng cổ họng nghẹn lại. Tiếng chuông vang lên, trầm và sâu, hòa vào không khí lạnh buốt. Em mỉm cười, nụ cười quen thuộc mà xa lạ. "Có lẽ, chúng ta không nên cố nữa," em nói. Tôi gật đầu, vì lúc ấy, im lặng là cách duy nhất để không làm tổn thương nhau thêm.

Chúng tôi đứng cạnh nhau, nhưng khoảng cách giữa hai người xa hơn cả những con đường phủ tuyết ngoài kia. Tôi nhận ra, tình yêu không phải lúc nào cũng kết thúc bằng giận hờn. Có những cuộc chia tay diễn ra rất nhẹ, nhẹ đến mức người ta chỉ kịp nhận ra khi mọi thứ đã lặng im.

Khi em quay lưng bước đi, tôi không gọi theo. Tôi biết, nếu gọi, Giáng sinh ấy sẽ không bao giờ kết thúc. Tôi đứng lại một mình, nhìn tuyết rơi, để mặc những ký ức cũ chảy chậm qua tâm trí. Tiếng cười, cái nắm tay, những lời thì thầm đã từng rất thật.

Giáng sinh cuối cùng của chúng tôi không có phép màu. Nhưng nó dạy tôi một điều: Có những người đến trong đời chỉ để cùng ta đi qua một đoạn đường, đủ dài để yêu thương, đủ ngắn để học cách buông tay. Và đôi khi, yêu một người cũng là chấp nhận để họ ra đi trong đêm đông, mang theo một mùa Giáng sinh không bao giờ trở lại.
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back