GIẤC MƠ CỦA TỚ Tác giả: Eve Thể loại: Tản văn Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Eve Đôi khi tớ ước tớ là cục bông nhỏ hay hạt bồ công anh nào đó. Tớ sẽ như một linh hồn đang chiêu diêu trong gió, nương theo tự do mà chạm đến bốn bề tớ yêu thương. Như con sếu đập cánh và như chim én vụt bay, tớ sẽ bay thật cao, thật xa, vút vào trong khoảng không rộng lớn và đắm mình giữa bầu trời bao la. Ở nơi chẳng còn bệnh tật hay xiềng xích gì nữa, tớ sẽ dang tay, mở mắt, và đón nhận cuồn cuộn biển mây rào rào như sóng một bãi biển nào đó. Tớ sẽ sải những bước đầu tiên trên đó, như đứa trẻ tập đi mà chệnh choạng đạp chân vào không trung. Ánh nắng dìu dịu sẽ ôm trọn cơ thể tớ, gió thì luồng qua tóc, và tớ thì hoàn toàn được tự do. Đó sẽ là lúc tớ được cảm nhận trọn vẹn nhất sức sống cuộc đời này. Hoặc khi chiều xuống với những cơn mưa rào bất chợt, tớ sẽ đi ngược dòng người đang vội vã, cho làn nước tưới lên thịt da mình và dìm mình vào màn mưa mờ ảo chỉ thấy thấp thoáng bóng người ta. Có lẽ tớ sẽ đi lang thang trên những con dốc ngắn và cảm nhận làn nước chảy xiết bên đường nữa. Tớ sẽ tưởng tượng mình đang ngâm chân nơi dòng suối nào đó, lành lạnh và mềm mềm. Rồi tớ sẽ lội ngược dòng nước đó, như chân đang đạp vào đá sỏi mà vượt đến thượng nguồn của con sông. Hoặc tớ sẽ thử ngồi trên một tấm biển cao cao nào đấy, ngắm nhìn thành phố đang ướt như tóc cậu, bên tai sẽ văng vẳng tiếng TV, tiếng còi, và cả những tiếng mưa.. Nhưng tớ sẽ không ngồi lâu đâu vì đêm xuống thì lạnh lắm, và cậu thì đã tắm xong rồi. Khi cơn mưa đã dứt làm ló dạng những vì sao lấp lánh, tớ sẽ lần nữa chao liệng thật đẹp trên trời cao, bá chiếm một khoảng không rộng lớn và tự mình tận hưởng giây phút tự do rực rỡ này. Tớ sẽ vờ như mình đang đứng trên một sân khấu lấp lánh ánh đèn đêm nào đấy, trời sao là thế giới của mình. Tớ sẽ nhảy múa thật điệu nghệ trên đấy, lượn vòng, xoay tròn và lộn nhào xuống con hẻm có một chú mèo mướp đi ngang. Khi mũi chân tớ vừa chạm đất như cái hôn lướt qua, tớ sẽ bắn lên thật cao một lần nữa, vượt xa những tòa nhà trung tâm và giang tay chầm chậm ôm mình như nâng niu từng hạt châu đắt giá. Lúc mặt trăng đã tròn vành trên cao, tớ sẽ lắc nhẹ làm đong đưa làn váy mỏng, cúi đầu và kết thúc thật kiêu kỳ để kéo xuống bức màn đêm. Sẽ chẳng có tiếng vỗ tay nào cả nhưng tớ biết, đó là cái cách mà tớ đã khiến các tinh tú trên trời phải thổn thức, long lanh. Và, khi điệu múa vừa kết thúc tớ sẽ đến thăm căn phòng cậu đang say giấc ngay. Tớ sẽ lén lút lại thật gần và chạm thật khẽ vào chóp mũi hay ngủ mê của cậu. Tớ chẳng hề muốn cậu thức giấc đâu nên tớ chỉ vờn tí rồi yên ngay. Tớ cũng sẽ vờ như ta đang là một cặp tình nhân nào đó mà gối đầu lên cánh tay cậu chìa ra. Giường cậu thì êm, người cậu thì ấm và mái tóc của cậu thì mềm mềm, yêu yêu lắm. Cậu sẽ chẳng thể phản kháng đâu vì tớ đã vươn tay ôm cậu vào lòng rồi. Đều tại cái mùi hormone của cậu cứ làm cục bông nhỏ si mê, sa bước, đậu bên má cậu thôi.. Sau một ngày được rong chơi như thế thì tớ sẽ giữ lời hứa với cậu mà trở về dậy thật đúng giờ, mở tung cửa sổ và tự vươn mình đón nắng sớm nữa. Có lẽ mùi thuốc trong phòng và vị đắng trong miệng làm thân thể tớ rời rã nhưng tớ vẫn sẽ nhận lấy chén cháo của ba mẹ với lòng hạnh phúc và biết ơn. Tớ cũng sẽ mỉm cười thật tươi để chào đón mọi người và kể cho ba mẹ nghe cả cuộc hành trình thật dài thật vui của tớ nữa! Khi hơi thở đã gần như thoi thóp và sự sống trôi dần qua kẽ tay, nếu không phải ngủ thì tớ thường nghĩ lại những việc đã xảy ra. Có rất nhiều thứ tớ muốn làm và vẫn chưa làm còn đang nằm ở đó. Tớ khao khát được làm nó như cách mà ba mẹ vẫn luôn khóc hằng đêm để cầu nguyện mong cho tớ được sống. Những khi mơ màng tớ không còn nhận thức sự sống là gì nữa, nhưng tớ vẫn luôn nhìn ra bầu trời ngoài kia và nhớ về nó. Tớ nghĩ nếu tớ được ban tặng một cuộc đời mới, tớ ước đó sẽ là một đời tự do, ước không còn vướng bận, và để cho tớ được sống.. Chúc cậu luôn khỏe mạnh, vui vẻ, hạnh phúc và đừng quên, đừng để bất kì điều gì sẽ cản lối chân cậu hết nhé! Hết.