Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,189 ❤︎ Bài viết: 4183 Tìm chủ đề
1348 4
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 13480 đ
Em Về Tinh Khôi – sự kết hợp giữa Phương Thanh và Bằng Kiều – là một bản tình ca mang màu sắc vừa trong trẻo vừa nồng nàn, như một cuộc đối thoại dịu dàng giữa hai tâm hồn đang say đắm. Ngay từ những câu hát mở đầu, giai điệu đã gợi nên cảm giác mong manh, e ấp, tựa như sợ một ánh nắng hay một làn gió khẽ chạm cũng đủ làm tan vỡ khoảnh khắc đẹp đẽ.

Ca khúc chạm đến trái tim người nghe bởi sự dung dị trong lời ca, với những hình ảnh nên thơ như bờ vai nghiêng, đôi mắt trong, bàn tay cánh sen, hay mái tóc ướp hương đêm. Ẩn trong đó là những nỗi lo âu rất thật của tình yêu: Sợ mất nhau, sợ lãng quên, sợ một ngày tình tan biến như sương khói. Nhưng cũng chính vì vậy mà khát khao yêu thương, được nắm giữ và sẻ chia, lại càng trở nên tha thiết hơn bao giờ hết.

Với giọng hát khàn đặc trưng, Phương Thanh mang đến cảm xúc mãnh liệt, khắc khoải, trong khi Bằng Kiều lại góp phần cân bằng bằng chất giọng cao vút, đầy tinh tế. Sự hòa quyện này khiến bài hát không chỉ là một giai điệu tình yêu mà còn là một bản hòa âm của cảm xúc – khi thì ngọt ngào, khi thì day dứt, nhưng cuối cùng vẫn đọng lại niềm tin vào sự tinh khôi của tình yêu vĩnh cửu.


Lời bài hát​


Bờ vai ơi đừng quá nghiêng nghiêng

Đánh rơi buổi chiều thơm ngát

Làn môi ơi đừng quá run run

Lỡ tia nắng hồng tan mất

Xin âu lo không về qua đây

Xin thương yêu dâng thành mê say

Xin cho ta nhìn ngắm lung linh

Từ đáy đôi mắt.. Rất trong

Bàn tay em là cánh sen thơm

Ướp trong vòng đêm mái tóc

Nụ thanh xuân còn ấp e nơi

Nét xinh áo lụa thơ ngây

Xin trăm năm em về tinh khôi

Đôi tay ta dang rộng hân hoan

Xin cho ta một khắc reo ca

Vui cùng em

Vì biết đâu có đôi lúc em xa vời vợi

Biết đâu có đôi lúc con tim nghẹn lời

Biết đâu có đôi lúc ta quên chờ đợi

Kề bên nhau quên một chiếc hôn

Biết đâu sớm mai nắng nghe phơi cuộc tình

Biết đâu sớm mai gió tan cơn mộng lành

Biết đâu biết đâu đấy xin em lòng thành

Và xin cất lấy trái tim nay.. Nhớ nhung.. Phút giây

Vì biết đâu cánh mây trắng yêu em gọi mời

Biết đâu gió tha thiết mang em về trời

Biết đâu bỗng em thấy tim ta chật chội

Và em tan đi cùng ánh sương..

Biết đâu bỗng em thấy đôi chân mỏi mệt

Biết đâu bỗng em thấy sông Thương cạn kiệt

Biết đâu bỗng mưa nắng gieo tim buồn phiền

Và em sẽ cất cánh tung trời.. Hóa thân.. Giấc mơ

Và em sẽ cất cánh phương nào.. Thênh thang.. Mây khói.
 
Chỉnh sửa cuối:
1,455 ❤︎ Bài viết: 837 Tìm chủ đề
Ngồi nghe Em Về Tinh Khôi, mình thấy lòng mình như lạc vào một buổi chiều yên ả, nơi có nắng nhạt, có gió nhẹ và có chút bâng khuâng khó gọi thành tên. Giọng hát Phương Thanh vang lên khàn khàn, nồng nàn như ôm trọn cả những khắc khoải, còn Bằng Kiều thì dìu dặt, cao vút, tựa như một làn gió nâng cảm xúc bay lên. Hai chất giọng tưởng chừng đối lập ấy lại hòa quyện, làm cho từng câu hát như vừa có sự mạnh mẽ vừa có sự mong manh.

Nghe đến đoạn "xin trăm năm em về tinh khôi", tim mình khẽ run, bởi đó không chỉ là lời hát, mà còn là một lời cầu mong giản dị: Cầu cho tình yêu mãi giữ được vẻ nguyên sơ, trong trẻo, không bị thời gian hay nỗi buồn làm vẩn đục. Cảm giác như mỗi giai điệu là một vệt sáng, chạm vào ký ức, gợi lại bao phút giây ta từng run rẩy vì yêu, từng lo lắng khi sợ mất nhau.

Khi bài hát kết thúc, dư âm vẫn còn lặng lẽ ngân trong tâm trí. Nó không chỉ để lại giai điệu, mà còn gieo vào lòng người nghe một nỗi nhớ man mác – nhớ về những yêu thương tinh khôi đã từng có, hay những mơ ước yêu thương mà ta vẫn đang tìm kiếm.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back