Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,386 ❤︎ Bài viết: 3774 Tìm chủ đề
1407 2
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 14070 đ
Em Quên Mùa Đông của Lam Trường là một bản ballad ngọt ngào nhưng đượm buồn, thuộc dòng nhạc trữ tình – pop rất đặc trưng của cuối thập niên 90 và đầu 2000. Với giọng hát ấm, nhẹ và đầy cảm xúc, Lam Trường đã đưa ca khúc trở thành một trong những bài hát được yêu thích nhất trong sự nghiệp của anh, gắn liền với ký ức thanh xuân của nhiều thế hệ.

Bài hát kể về một mối tình đã cũ, nơi chàng trai lặng lẽ nhìn người mình yêu rời xa để bước vào cuộc đời mới. Mùa đông – vốn là biểu tượng của lạnh lẽo và chia ly – xuất hiện trong ca khúc như một ẩn dụ cho tình yêu bị quên lãng. "Em quên mùa đông" không chỉ nghĩa là em quên những ngày lạnh giá, mà còn quên cả những kỷ niệm, hơi ấm và tình cảm mà hai người từng dành cho nhau.

Với giai điệu sâu lắng, nhẹ nhàng, ca khúc mang đến cảm giác man mác buồn nhưng không hề bi lụy. Lam Trường thể hiện nỗi đau bằng sự điềm tĩnh, như một người đã chấp nhận sự thật nhưng lòng vẫn còn nguyên vẹn những tiếc nuối. Chính sự tinh tế ấy khiến người nghe cảm nhận được chiều sâu cảm xúc trong từng câu hát.

Em Quên Mùa Đông không chỉ là một bài hát thất tình; nó còn là khúc nhạc của sự trưởng thành trong tình yêu. Nó nhắc rằng có những kỷ niệm dù đã qua nhưng vẫn đẹp, vẫn khiến người ta nhớ về với một nụ cười buồn. Đây là lý do ca khúc vẫn sống mãi trong trái tim khán giả, trở thành một phần không thể thiếu của "thanh xuân nhạc Việt" thời ấy.


Lời Bài Hát:

Em đi rồi em đi một mùa đông

Em đi rồi em quên một dòng sông

Em đi rồi từ đây từng con sóng

Vỗ trong lòng đời mênh mông,

Mênh mông


Em đi rồi anh ở lại mùa đông

Em đi rồi em bỏ lại dòng sông

Em đi rồi anh như nỗi sóng,

Bóng sông dài lồng lộng

Mấy mùa đông


Biết em quên mùa đông

Quên tình đầu sao em

Tiễn em qua dòng sông

Nước vẫn xanh một dòng


Sao em quên em quên

Bóng con đò năm ấy

Biết em quên tình anh

Như một lần sang sông


Tiễn em đi mùa đông

Tiếng mưa rơi lạnh lùng

Ai ca câu ca xưa

Giữa đôi bờ cát trắng


Biết em quên mùa đông

Quên được tình xưa không

Biết em quên mùa đông

Quên được người xưa không?
 
Last edited by a moderator:
1,551 ❤︎ Bài viết: 1285 Tìm chủ đề

Cảm nhận bài hát Em Quên Mùa Đông – Lam Trường​


Em Quên Mùa Đông là một bản tình ca nhuốm màu hoài niệm, nơi mùa đông trở thành chứng nhân lặng lẽ của một cuộc tình đã trôi xa. Khi Lam Trường cất giọng, người nghe như bước vào một không gian lạnh buốt, nơi có dòng sông cũ, bến đò năm xưa và một người con gái đã rời đi, để lại phía sau một trái tim còn đầy sóng gió.

Câu hát mở đầu mang nỗi buồn nhẹ nhưng sâu: Em đi rồi em đi một mùa đông. Mùa đông vốn lạnh, nhưng khi thiếu đi một người, nó trở thành mùa đông không thể sưởi ấm được nữa. Em đi là mất cả hơi ấm, mất cả dòng sông kỷ niệm, mất cả những con sóng từng vỗ nhẹ trong lòng hai người. Tất cả những gì còn lại chỉ là khoảng không mênh mông, rộng đến mức khiến con người trở nên nhỏ bé và cô độc.

Hình ảnh dòng sông trong bài hát không chỉ là địa danh, mà là biểu tượng của tình yêu đầu đời. Dòng sông vẫn xanh, vẫn chảy, vẫn ru những nhịp êm đềm ngày cũ, nhưng người đã đi qua sông rồi thì không trở lại nữa. Con đò năm ấy vẫn còn trong ký ức anh, nhưng trong lòng em đã phai mờ như chưa từng hiện hữu. Chính điều ấy khiến nỗi đau trong bài hát trở nên tĩnh lặng nhưng thấm sâu, như mưa lạnh rơi mãi không ngừng.

Câu hỏi lặp lại nhiều lần biết em quên mùa đông, quên được tình xưa không là điều khiến bài hát chạm đến trái tim người nghe. Bởi đó không chỉ là câu hỏi gửi cho em, mà còn là lời tự hỏi dành cho chính anh. Liệu có thể quên được không? Khi mỗi mùa đông đến, mọi ký ức lại ùa về như gió lạnh chạm vào da thịt. Khi đứng giữa hai bờ cát trắng, nghe mưa rơi, nghe ai hát câu ca xưa, làm sao có thể quên được cuộc tình đã từng là tất cả?

Nỗi buồn trong bài hát không dữ dội, không gào thét, mà mềm như sương, lạnh như gió, thấm vào từng câu chữ. Nó gợi lên cảm giác mất mát rất đời: Người đi thì quên nhẹ nhàng, còn người ở lại thì nhớ nặng lòng. Em quên mùa đông, nhưng anh thì không. Bởi với anh, mùa đông đã gắn liền với hình bóng em, với bến đò năm ấy và với tình yêu đầu tiên khó thể phai mờ.

Em Quên Mùa Đông vì thế giống như một tấm postcard cũ, ố màu thời gian nhưng vẫn giữ nguyên những đường nét của kỷ niệm. Nó khiến người nghe bồi hồi, lặng lại, và đôi khi thấy chính mình trong đó: Yêu sâu, nhớ lâu và không thể quên chỉ vì một người đã từng đi ngang qua đời mình.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back