- Xu
- 768,136,162


Đây là bài thơ gốc em là gì giữa bộn bề cuộc đời anh của tác giả Bùi Tuyết Nhung:
Em biết gọi anh thế nào đây?
Là bạn? Là anh? Hay là gì khác?
Và trong anh trời ơi! Em không biết!
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Gọi thế nào cho thỏa nỗi riêng chung
Để không ai khổ tâm không ai thấy mình có lỗi?
Tất cả tại cuộc đời cuộc đời tự cho mình rộng rãi
Nhưng cuộc đời có chứa nổi mình đâu?
Không thể gọi đích danh ta là gì của nhau
Đau lòng em đau lòng anh đau lòng người tội lắm!
Nhưng em nghĩ cuộc đời này sâu rộng
Sâu rộng đến vô cùng nên lạc mất hai ta.
Còn đây là của tác giả Trường Phi Bảo dựa trên ý của bài thơ gốc.
1-4-2007
Tiêu đề bài thơ lấy từ ý thơ của Bùi Tuyết Nhung
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm?
Là yêu thương của ngày sau gởi gắm?
Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao?
Em là gì? chỉ là bạn thôi sao?
Hoặc giả dụ một người anh quen biết
Từng có thời, vâng! có thời mãnh liệt!
Đã yêu anh như em của bây giờ.
Thôi đừng gọi tên ai khác trong mơ
Em ghen đấy! và vực ngờ nữa đấy!
Cuộc đời nhỏ, mà "cái tôi" lớn vậy,
Hãy cho em phút kiêu hãnh ngước nhìn
Cứ thật lòng, đừng có mãi nín thinh
Em muốn nghe từ bao điều trăn trở
Dẫu chúng mình có duyên, không có nợ
Em vẫn cười thỏa mãn với niềm đau
Cuối cùng thì mình là gì của nhau?
Là tình nhân sau đôi lần chăn gối?
Là vợ chồng tháng năm dài tiếp nối?
Cũng có thể là mệt mỏi, đọa đày!
Em bình tĩnh nghe sự thật phơi bày
Em sẵn sàng ôm khổ ải trần gian
Chỉ cần anh nói rõ những đa mang
Em là chi trong bộn bề cuộc sống?
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Em là gì? em là gì? anh hở?
Bài thơ "Em Là Gì Giữa Bộn Bề Đời Anh" của Bùi Tuyết Nhung là một khúc tự tình đầy day dứt, nơi người phụ nữ cất lên tiếng hỏi tha thiết về vị trí của mình trong trái tim người đàn ông. Từng câu chữ như một lời đối thoại chân thành, vừa khao khát yêu thương, vừa đầy bất an trước nỗi sợ bị lãng quên, bị xem nhẹ giữa muôn trùng lo toan cuộc sống.
Qua những câu hỏi lặp đi lặp lại: "Em là gì giữa bộn bề đời anh?", tác giả đã khắc họa nỗi lòng của người con gái khi yêu: mong muốn được khẳng định, được thấu hiểu, nhưng cũng sẵn sàng chấp nhận cả nỗi đau nếu tình yêu ấy không trọn vẹn. Bài thơ không chỉ là tiếng lòng cá nhân, mà còn là sự đồng cảm cho biết bao trái tim phụ nữ – những người vừa mạnh mẽ, kiêu hãnh, vừa yếu mềm trong tình yêu.
Đọc bài thơ, ta cảm nhận được sự chân thành, da diết của một trái tim yêu hết mình, khát khao tìm kiếm câu trả lời rõ ràng giữa những mông lung, để biết mình là "tất cả" hay chỉ là "thoáng qua" trong cuộc đời người thương.
Em biết gọi anh thế nào đây?
Là bạn? Là anh? Hay là gì khác?
Và trong anh trời ơi! Em không biết!
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Gọi thế nào cho thỏa nỗi riêng chung
Để không ai khổ tâm không ai thấy mình có lỗi?
Tất cả tại cuộc đời cuộc đời tự cho mình rộng rãi
Nhưng cuộc đời có chứa nổi mình đâu?
Không thể gọi đích danh ta là gì của nhau
Đau lòng em đau lòng anh đau lòng người tội lắm!
Nhưng em nghĩ cuộc đời này sâu rộng
Sâu rộng đến vô cùng nên lạc mất hai ta.
Còn đây là của tác giả Trường Phi Bảo dựa trên ý của bài thơ gốc.
1-4-2007
Tiêu đề bài thơ lấy từ ý thơ của Bùi Tuyết Nhung
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm?
Là yêu thương của ngày sau gởi gắm?
Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao?
Em là gì? chỉ là bạn thôi sao?
Hoặc giả dụ một người anh quen biết
Từng có thời, vâng! có thời mãnh liệt!
Đã yêu anh như em của bây giờ.
Thôi đừng gọi tên ai khác trong mơ
Em ghen đấy! và vực ngờ nữa đấy!
Cuộc đời nhỏ, mà "cái tôi" lớn vậy,
Hãy cho em phút kiêu hãnh ngước nhìn
Cứ thật lòng, đừng có mãi nín thinh
Em muốn nghe từ bao điều trăn trở
Dẫu chúng mình có duyên, không có nợ
Em vẫn cười thỏa mãn với niềm đau
Cuối cùng thì mình là gì của nhau?
Là tình nhân sau đôi lần chăn gối?
Là vợ chồng tháng năm dài tiếp nối?
Cũng có thể là mệt mỏi, đọa đày!
Em bình tĩnh nghe sự thật phơi bày
Em sẵn sàng ôm khổ ải trần gian
Chỉ cần anh nói rõ những đa mang
Em là chi trong bộn bề cuộc sống?
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Em là gì? em là gì? anh hở?

Bài thơ "Em Là Gì Giữa Bộn Bề Đời Anh" của Bùi Tuyết Nhung là một khúc tự tình đầy day dứt, nơi người phụ nữ cất lên tiếng hỏi tha thiết về vị trí của mình trong trái tim người đàn ông. Từng câu chữ như một lời đối thoại chân thành, vừa khao khát yêu thương, vừa đầy bất an trước nỗi sợ bị lãng quên, bị xem nhẹ giữa muôn trùng lo toan cuộc sống.
Qua những câu hỏi lặp đi lặp lại: "Em là gì giữa bộn bề đời anh?", tác giả đã khắc họa nỗi lòng của người con gái khi yêu: mong muốn được khẳng định, được thấu hiểu, nhưng cũng sẵn sàng chấp nhận cả nỗi đau nếu tình yêu ấy không trọn vẹn. Bài thơ không chỉ là tiếng lòng cá nhân, mà còn là sự đồng cảm cho biết bao trái tim phụ nữ – những người vừa mạnh mẽ, kiêu hãnh, vừa yếu mềm trong tình yêu.
Đọc bài thơ, ta cảm nhận được sự chân thành, da diết của một trái tim yêu hết mình, khát khao tìm kiếm câu trả lời rõ ràng giữa những mông lung, để biết mình là "tất cả" hay chỉ là "thoáng qua" trong cuộc đời người thương.
Chỉnh sửa cuối: