Bài viết: 65 

Xuyên thành mèo của nhân vật phản diện
Chương 15: Tiểu Đường Cao trải nghiệm mặc váy (❛ ֊ ❛„)
Chương 15: Tiểu Đường Cao trải nghiệm mặc váy (❛ ֊ ❛„)
Sau khi liếm hết mấy con mèo Tiểu Đường Cao không khỏi thở dài.
Làm lão đại mệt quá!
Con mèo nhỏ thở dài, kiệt sức nằm xuống, ai ngờ lòng bàn chân trượt xuống, ngã xuống dưới gầm bàn, cả con mèo không hề có hình tượng ngã úp sấp như chó ăn phân.
Mèo trắng nhỏ xấu hổ từ dưới đất bò dậy, cảnh giác nhìn xung quanh, phát hiện không có con mèo nào chú ý, mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó vui vẻ rũ sạch tro tàn trên người, như không có chuyện gì xảy ra, ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía Phó Kiêu.
Cạnh đó, ở một góc sân, có một túi thức ăn cho mèo đã bị xé toạc, những con mèo đã được liếm láp đang tụ tập thành đôi, ba con để ăn bữa sáng ngon lành bằng thức ăn cho mèo.
Mèo cái mang thai nhìn một màn vừa rồi, nhịn không được thở dài nghiêng đầu hướng đồng bạn nói: "Đây là lão đại sau này của chúng ta sao?"
Nhìn thế nào cũng tràn ngập không đáng tin cậy a.
Con mèo vàng mập mạp lười biếng nằm trên mặt đất chôn toàn bộ đầu mèo vào thức ăn cho mèo, mặt dày vô sỉ bày tỏ: "Có thứ gì đó ăn là được, meo meo."
Sau khi đàn mèo ăn sáng xong liền rời đi.
Tiểu Đường Cao nhìn thức ăn mèo trống rỗng trợn mắt há hốc mồm --
Một túi thức ăn lớn đó nha
Tiểu Đường Cao thề con mèo vàng béo nhất kia ăn ít nhất một phần ba, thậm chí trước khi nó đi còn chưa thỏa mãn tự hỏi mình có còn hay không.
Nó chắc chắn là một con lợn với tấm da mèo.
Tình hình thật nghiêm trọng.
Tô Trạch Ninh vẻ mặt nghiêm túc tính toán, cậu có rất nhiều thức ăn ngon cho mèo.
Lúc trước ở chỗ ông nội, ông nội đem các loại khẩu vị của các thương hiệu trên thế giới đều mua một ít, sau khi cậu đến nhà Phó Kiêu ăn đều là cơm mèo thơm ngon, chưa từng ăn thức ăn cho mèo.
Vì vậy, cậu có rất nhiều thức ăn cho mèo còn sót.
Nhưng mà, cũng không chịu nổi đàn mèo ăn như vậy nha.
Nhà địa chủ cũng không có đủ thức ăn.
Thế nhưng, đàn mèo hoang này phần lớn đều là già yếu bệnh tàn, đi kiếm ăn thật sự không có bất kỳ ưu thế gì.
Nếu chúng không cho chúng ăn, chúng sẽ đói.
Tô Trạch Ninh cảm nhận sâu sắc nỗi sợ nuôi nấng gia đình, áp lực đeo bám hơn hai mươi năm.
Con mèo con trắng nõn nằm sóng soài trên sàn nhà nhẵn nhụi, đôi mắt nguyên bản hoạt bát không thể không yêu.
Thật khó để trở thành lão đại nha. Ai!
Con mèo nhỏ màu trắng nằm phẳng trên sàn nhà bóng loáng, đôi mắt vốn linh động giờ đây một vẻ sống không còn gì để luyến tiếc.
Phải chăng cậu hối hận đã quá muộn?
May mắn thay, Phó Minh Minh đến đã giải quyết được vấn đề này (❛ ֊ ❛„).
Phó Minh Minh mang theo một túi lớn thức ăn cho mèo.
Quản gia nhìn Phó Minh Minh từ trên xe dỡ thức ăn cho mèo cùng các loại đồ chơi cho mèo, lộ ra ánh mắt chần chờ.
Phó Minh Minh ngượng ngùng nói: "Trước đó tôi đã livestream tải video Tiểu Đường Cao lên trên Weibo rồi. Đây là những món quà từ người hâm mộ Tiểu Đường Cao." Tiểu Đường Cao ngoài dự đoán trong fanpage của cô có một chút danh tiếng, cô còn đăng kí một weibo cho Tiểu Đường Cao, không ngờ fan còn rất nhiều, rất nhiều fan hít mèo đã gửi rất nhiều quà cho Tiểu Đường Cao.
Có rất nhiều loại quà tặng, thức ăn cho mèo, đồ chơi mèo, trụ cào cho mèo, thậm chí cả quần áo nhỏ của mèo.
Lỗ tai Tô Trạch Ninh dựng thẳng nhọn, ánh mắt dừng trên mấy túi thức ăn mèo lớn kia, ánh mắt vụt một cái sáng lên.
Hình như cậu đã tìm thấy con đường để làm giàu (❛ ֊ ❛„).
Quản gia cười cười, vừa định cự tuyệt ý tốt của fan Tiểu Đường Cao.
Lại thấy khối lông màu trắng sữa đã lăn lộn trên thức ăn cho mèo với vẻ mặt mê muội.
Quản gia: .
Quản gia thở dài, đem lời từ chối đã đến bên miệng thu hồi: "Cảm ơn mấy fan đáng yêu đó. Gần đây có mấy người bạn của Tiểu Đường Cao đến thăm nhà, cần mấy thứ này."
Tiểu Đường Cao thích đồ ăn cho mèo như vậy, vậy thì để lại đi.
Phó Minh Minh thở phào nhẹ nhõm.
Đây là mong muốn của những người hâm mộ dễ thương, mà cô cũng không biết phải làm gì nếu bị từ chối.
Tô Trạch Ninh đi đến bên chân Phó Minh Minh, mèo con ngồi xổm cách một bước, ngẩng đầu lên, đặt móng vuốt lên quần Phó Minh Minh kêu meo meo~~~
Tôi muốn tiếp tục phát sóng trực tiếp, tôi muốn dấn thân vào con đường kiếm tiền.
Đáng tiếc Phó Minh Minh không hiểu được tiếng mèo (⸝⸝ᵕᴗᵕ⸝⸝), Phó Minh Minh khó có được hưởng đãi ngộ như vậy, ngồi xổm xuống thụ sủng nhược kinh nói: "Tiểu Đường Cao nhớ chị sao? Chị cũng nhớ nhóc nha!"
Không- không..
Tô Trạch Ninh quay mặt yên lặng nói.
Phó Minh Minh mở livestream.
Bởi vì chú họ rất coi trọng sự riêng tư, bên trong tòa nhà không có giám sát, phòng thu âm là bên trong tòa nhà, phụ cận cũng không có giám sát, duy nhất có giám sát chỉ có lối vào của tòa nhà, nhưng đã điều tra qua, không hề thu hoạch.
Lúc phát sóng trực tiếp điện thoại di động của cô rơi xuống đất nên không chụp được bóng người nào.
Đơn giản là bất lực.
Nhưng bây giờ toàn bộ internet đang tìm kiếm tiếng hát của thiên đường, thỉnh thoảng có người xuất hiện trên mạng tự xưng mình là chủ nhân của giọng hát đó, áp lực trong phòng phát sóng trực tiếp của cô đã giảm bớt rất nhiều.
Bởi vì hôm nay cô nói sẽ đến gặp Tiểu Đường Cao, nên vừa bắt đầu phát sóng trực tiếp, người xem đã chờ sẵn ở đó.
Ngay khi bóng dáng Tiểu Đường Cao vừa xuất hiện.
Các loại fan mẹ của Tiểu Đường Cao đều điên cuồng gọi con trai.
Điều này làm Phó Minh Minh sâu sắc cảm thấy mình là người dẫn chương trình đã lỗi thời.
Nghĩ đến những gì mình đã hứa với khán giả, Phó Minh Minh xấu hổ ho khan một tiếng, nhìn Tiểu Đường Cao ngây thơ, trong lòng cảm thấy mình thật chẳng ra gì.
Dù vậy, cô cũng thăm dò nhặt váy mèo nhỏ lên, ngồi xổm xuống nhìn Từ Tiểu Đường Cao: "Muốn thử không?"
Tô Trạch Ninh: .
What? : .
Trông cậu có giống một con mèo sẽ mặc váy sao?
Mèo trắng nhỏ khinh thường lắc lắc cái đuôi lông xù, quay đầu định đi.
"Kiếm được tiền đều cho nhóc mua thức ăn cho mèo."
Mèo trắng nhỏ lập tức quay lại ngồi xổm bên cạnh Phó Minh Minh: "Meo meo --"
Cô nói, để tôi mặc cái nào?
Lúc Phó Kiêu về đến nhà, nhìn thấy Tiểu Đường Cao mặc chiếc váy nhỏ màu hồng buộc nơ, đỉnh đầu mang theo một cái mũ ren màu hồng phấn, ngồi xổm trên sô pha chơi máy tính bảng.
Còn cháu gái Phó Minh Minh, một tiểu thư nổi tiếng được Phó gia giáo dục, tiểu thư của chúng ta đang nằm trên mặt đất như một con ngốc, bị ám ảnh bởi việc chụp ảnh Tiểu Đường Cao từ nhiều góc độ khó hiểu bằng điện thoại di động của mình.
Phó Kiêu: .
Tiểu Đường Cao ngẩng đầu nhìn Phó Kiêu, đôi mắt xanh biếc sáng ngời, nhảy khỏi ghế sô pha, không chút do dự giẫm lên người Phó Minh Minh, chạy đến bên chân Phó Kiêu, trèo lên người Phó Kiêu, cọ tới cọ lui làm nũng.
Quan Hốt Phân, hôm nay phải thay đổi rất nhiều bộ quần áo thật mệt mỏi nha!
Đó là một con mèo khác so với thái độ chiếu lệ và thờ ơ đối với Phó Minh Minh chỉ để kiếm sống.
Phó Minh Minh livestream trên điện thoại di động vẫn chưa đóng.
Cảnh Tiểu Đường Cao và Phó Kiêu thân mật vừa rồi đã bị khán giả phát sóng trực tiếp nhìn thấy--
【 Chủ nhân của Tiểu Đường Cao sao? 】
【 Tiểu Đường Cao vừa rồi nhìn dễ thương quá, thật ghen tị với em ấy. 】
[Mới đầu cũng không nghĩ gì, nhưng sau khi so sánh thì thấy Tiểu Đường Cao đối với chúng ta chỉ là chiếu lệ mà thôi]
【 Đúng! Phía trước cậu không phải là ảo giác, là kiểu sử dụng hết liền ném. 】
[Giao dịch tiền bạc lạnh lẽo. Nụ cười. Jpg]
【Lên án! Vạch trần! Tôi sẽ đăng lên Weibo! 】
Nhưng mà bọn họ còn chưa nói xong, livestream đã bị Phó Minh Minh bối rối tắt đi, cô ở trước mặt chú họ xưa nay nghiêm túc cũng không dám phạm sai lầm.
Đột nhiên trước mặt khán giả màn hình tối đen: .
Phó Minh Minh khẩn trương nhìn chú họ, cô nhìn thấy ánh mắt chú họ rơi xuống trên người Tiểu Đường Cao mặc váy nhỏ vội vàng giải thích: "Chính là cho Tiểu Đường Cao ăn mặc vui vẻ, cháu lập tức cởi ra."
Phải nói gu thẩm mỹ của Phó Minh Minh khá ổn, trên váy ren hồng ngay dưới cổ mèo có một chiếc nơ thắt nơ làm cho mèo thêm phần dễ thương, trên đầu mèo đội chiếc mũ trắng hồng. Cô nghiêng nghiêng, khá giống một cô nương ở thế giới trước, cộng với đôi mắt xanh biếc của Tiểu Đường Cao, trông cậu kiêu sa và mềm mại.
Phó Kiêu trầm ngâm nhìn chiếc điện thoại trên tay Phó Minh Minh.
Phó Minh Minh lúng túng, vội vàng giấu điện thoại di động ở phía sau nói: "Lúc trước cháu đăng kí một weibo cho Tiểu Đường Cao, cháu liền tùy tiện chụp vài tấm ảnh làm phúc lợi gửi lên." Dưới sự công khai, tuyên truyền của cô và fan mèo, đã trở thành nơi tập trung để hít mèo.
Phó Minh Minh cảm thấy giải thích những chuyện này cũng thừa, chú họ tuy cùng thế hệ với cô, nhưng anh không dùng một phần mềm xã hội nào, sống như một nhà tu khổ hạnh ở thế kỷ trước. Có hiểu đám đông hít mèo này không? Cô hồi hộp nhìn Phó Kiêu--
Chú họ là người đứng đắn và nghiêm túc nhất, chơi với mèo thế này nhất định sẽ bị mắng, nhưng nhất định không thể vì tức giận mà hủy bỏ chuyến đi trượt tuyết Thụy Sĩ đã hứa với cô nha.
Đây là cô năn nỉ chú họ thật lâu mới được đó!
Phó Kiêu cởi váy cho Tiểu Đường Cao: "Gửi toàn bộ ảnh cho chú."
Phó Minh Minh: ?
Tất cả?
Phó Minh Minh vội vàng nói: "Dạ được!"
Phó Kiêu ném chiếc váy nhỏ sang một bên, ôm lấy Tiểu Đường Cao định rời đi, nhưng đi được mấy bước lại khựng lại.
Phó Minh Minh tim như nhảy ra khỏi cổ họng, cô biết chsu họ sẽ không dễ dàng buông tha cô --
Ô ô, chuyến đi Thụy Sĩ của cô ấy.
Phó Kiêu ho nhẹ một tiếng, có chút không được tự nhiên sờ sờ Tiểu Đường Cao nói: "Tài khoản, mật mã."
Phó Minh Minh ngốc nghếch: "Dạ?"
Trong giọng phó Kiêu mang theo chút không kiên nhẫn: "Weibo Tiểu Đường Cao."
Tối hôm đó, Weibo của Tiểu Đường Cao đăng một bộ ảnh Tiểu Đường Cao mặc váy hồng dễ thương, trong ảnh, Tiểu Đường Cao mềm mại dễ thương, dễ thương vô cùng.
Fan mẹ của Tiểu Đường Cao đáng yêu đến mức chạy đến Weibo của Phó Minh Minh yêu cầu phát lương thực.
Phó Minh Minh không thể giải thích được.
Cô cái gì cũng chưa phát nha!
Con gà cay nào đã đánh cắp tài khoản của cô!
Tác giả có lời muốn nói: Phó Minh Minh, chuyến trượt tuyết đến Thụy Sĩ của bạn đã qua lâu rồi, Kokoko!
Làm lão đại mệt quá!
Con mèo nhỏ thở dài, kiệt sức nằm xuống, ai ngờ lòng bàn chân trượt xuống, ngã xuống dưới gầm bàn, cả con mèo không hề có hình tượng ngã úp sấp như chó ăn phân.
Mèo trắng nhỏ xấu hổ từ dưới đất bò dậy, cảnh giác nhìn xung quanh, phát hiện không có con mèo nào chú ý, mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó vui vẻ rũ sạch tro tàn trên người, như không có chuyện gì xảy ra, ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía Phó Kiêu.
Cạnh đó, ở một góc sân, có một túi thức ăn cho mèo đã bị xé toạc, những con mèo đã được liếm láp đang tụ tập thành đôi, ba con để ăn bữa sáng ngon lành bằng thức ăn cho mèo.
Mèo cái mang thai nhìn một màn vừa rồi, nhịn không được thở dài nghiêng đầu hướng đồng bạn nói: "Đây là lão đại sau này của chúng ta sao?"
Nhìn thế nào cũng tràn ngập không đáng tin cậy a.
Con mèo vàng mập mạp lười biếng nằm trên mặt đất chôn toàn bộ đầu mèo vào thức ăn cho mèo, mặt dày vô sỉ bày tỏ: "Có thứ gì đó ăn là được, meo meo."
Sau khi đàn mèo ăn sáng xong liền rời đi.
Tiểu Đường Cao nhìn thức ăn mèo trống rỗng trợn mắt há hốc mồm --
Một túi thức ăn lớn đó nha
Tiểu Đường Cao thề con mèo vàng béo nhất kia ăn ít nhất một phần ba, thậm chí trước khi nó đi còn chưa thỏa mãn tự hỏi mình có còn hay không.
Nó chắc chắn là một con lợn với tấm da mèo.
Tình hình thật nghiêm trọng.
Tô Trạch Ninh vẻ mặt nghiêm túc tính toán, cậu có rất nhiều thức ăn ngon cho mèo.
Lúc trước ở chỗ ông nội, ông nội đem các loại khẩu vị của các thương hiệu trên thế giới đều mua một ít, sau khi cậu đến nhà Phó Kiêu ăn đều là cơm mèo thơm ngon, chưa từng ăn thức ăn cho mèo.
Vì vậy, cậu có rất nhiều thức ăn cho mèo còn sót.
Nhưng mà, cũng không chịu nổi đàn mèo ăn như vậy nha.
Nhà địa chủ cũng không có đủ thức ăn.
Thế nhưng, đàn mèo hoang này phần lớn đều là già yếu bệnh tàn, đi kiếm ăn thật sự không có bất kỳ ưu thế gì.
Nếu chúng không cho chúng ăn, chúng sẽ đói.
Tô Trạch Ninh cảm nhận sâu sắc nỗi sợ nuôi nấng gia đình, áp lực đeo bám hơn hai mươi năm.
Con mèo con trắng nõn nằm sóng soài trên sàn nhà nhẵn nhụi, đôi mắt nguyên bản hoạt bát không thể không yêu.
Thật khó để trở thành lão đại nha. Ai!
Con mèo nhỏ màu trắng nằm phẳng trên sàn nhà bóng loáng, đôi mắt vốn linh động giờ đây một vẻ sống không còn gì để luyến tiếc.
Phải chăng cậu hối hận đã quá muộn?
May mắn thay, Phó Minh Minh đến đã giải quyết được vấn đề này (❛ ֊ ❛„).
Phó Minh Minh mang theo một túi lớn thức ăn cho mèo.
* * *
Quản gia nhìn Phó Minh Minh từ trên xe dỡ thức ăn cho mèo cùng các loại đồ chơi cho mèo, lộ ra ánh mắt chần chờ.
Phó Minh Minh ngượng ngùng nói: "Trước đó tôi đã livestream tải video Tiểu Đường Cao lên trên Weibo rồi. Đây là những món quà từ người hâm mộ Tiểu Đường Cao." Tiểu Đường Cao ngoài dự đoán trong fanpage của cô có một chút danh tiếng, cô còn đăng kí một weibo cho Tiểu Đường Cao, không ngờ fan còn rất nhiều, rất nhiều fan hít mèo đã gửi rất nhiều quà cho Tiểu Đường Cao.
Có rất nhiều loại quà tặng, thức ăn cho mèo, đồ chơi mèo, trụ cào cho mèo, thậm chí cả quần áo nhỏ của mèo.
Lỗ tai Tô Trạch Ninh dựng thẳng nhọn, ánh mắt dừng trên mấy túi thức ăn mèo lớn kia, ánh mắt vụt một cái sáng lên.
Hình như cậu đã tìm thấy con đường để làm giàu (❛ ֊ ❛„).
Quản gia cười cười, vừa định cự tuyệt ý tốt của fan Tiểu Đường Cao.
Lại thấy khối lông màu trắng sữa đã lăn lộn trên thức ăn cho mèo với vẻ mặt mê muội.
Quản gia: .
Quản gia thở dài, đem lời từ chối đã đến bên miệng thu hồi: "Cảm ơn mấy fan đáng yêu đó. Gần đây có mấy người bạn của Tiểu Đường Cao đến thăm nhà, cần mấy thứ này."
Tiểu Đường Cao thích đồ ăn cho mèo như vậy, vậy thì để lại đi.
Phó Minh Minh thở phào nhẹ nhõm.
Đây là mong muốn của những người hâm mộ dễ thương, mà cô cũng không biết phải làm gì nếu bị từ chối.
Tô Trạch Ninh đi đến bên chân Phó Minh Minh, mèo con ngồi xổm cách một bước, ngẩng đầu lên, đặt móng vuốt lên quần Phó Minh Minh kêu meo meo~~~
Tôi muốn tiếp tục phát sóng trực tiếp, tôi muốn dấn thân vào con đường kiếm tiền.
Đáng tiếc Phó Minh Minh không hiểu được tiếng mèo (⸝⸝ᵕᴗᵕ⸝⸝), Phó Minh Minh khó có được hưởng đãi ngộ như vậy, ngồi xổm xuống thụ sủng nhược kinh nói: "Tiểu Đường Cao nhớ chị sao? Chị cũng nhớ nhóc nha!"
Không- không..
Tô Trạch Ninh quay mặt yên lặng nói.
Phó Minh Minh mở livestream.
Bởi vì chú họ rất coi trọng sự riêng tư, bên trong tòa nhà không có giám sát, phòng thu âm là bên trong tòa nhà, phụ cận cũng không có giám sát, duy nhất có giám sát chỉ có lối vào của tòa nhà, nhưng đã điều tra qua, không hề thu hoạch.
Lúc phát sóng trực tiếp điện thoại di động của cô rơi xuống đất nên không chụp được bóng người nào.
Đơn giản là bất lực.
Nhưng bây giờ toàn bộ internet đang tìm kiếm tiếng hát của thiên đường, thỉnh thoảng có người xuất hiện trên mạng tự xưng mình là chủ nhân của giọng hát đó, áp lực trong phòng phát sóng trực tiếp của cô đã giảm bớt rất nhiều.
Bởi vì hôm nay cô nói sẽ đến gặp Tiểu Đường Cao, nên vừa bắt đầu phát sóng trực tiếp, người xem đã chờ sẵn ở đó.
Ngay khi bóng dáng Tiểu Đường Cao vừa xuất hiện.
Các loại fan mẹ của Tiểu Đường Cao đều điên cuồng gọi con trai.
Điều này làm Phó Minh Minh sâu sắc cảm thấy mình là người dẫn chương trình đã lỗi thời.
Nghĩ đến những gì mình đã hứa với khán giả, Phó Minh Minh xấu hổ ho khan một tiếng, nhìn Tiểu Đường Cao ngây thơ, trong lòng cảm thấy mình thật chẳng ra gì.
Dù vậy, cô cũng thăm dò nhặt váy mèo nhỏ lên, ngồi xổm xuống nhìn Từ Tiểu Đường Cao: "Muốn thử không?"
Tô Trạch Ninh: .
What? : .
Trông cậu có giống một con mèo sẽ mặc váy sao?
Mèo trắng nhỏ khinh thường lắc lắc cái đuôi lông xù, quay đầu định đi.
* * *
"Kiếm được tiền đều cho nhóc mua thức ăn cho mèo."
Mèo trắng nhỏ lập tức quay lại ngồi xổm bên cạnh Phó Minh Minh: "Meo meo --"
Cô nói, để tôi mặc cái nào?
Lúc Phó Kiêu về đến nhà, nhìn thấy Tiểu Đường Cao mặc chiếc váy nhỏ màu hồng buộc nơ, đỉnh đầu mang theo một cái mũ ren màu hồng phấn, ngồi xổm trên sô pha chơi máy tính bảng.
Còn cháu gái Phó Minh Minh, một tiểu thư nổi tiếng được Phó gia giáo dục, tiểu thư của chúng ta đang nằm trên mặt đất như một con ngốc, bị ám ảnh bởi việc chụp ảnh Tiểu Đường Cao từ nhiều góc độ khó hiểu bằng điện thoại di động của mình.
Phó Kiêu: .
Tiểu Đường Cao ngẩng đầu nhìn Phó Kiêu, đôi mắt xanh biếc sáng ngời, nhảy khỏi ghế sô pha, không chút do dự giẫm lên người Phó Minh Minh, chạy đến bên chân Phó Kiêu, trèo lên người Phó Kiêu, cọ tới cọ lui làm nũng.
Quan Hốt Phân, hôm nay phải thay đổi rất nhiều bộ quần áo thật mệt mỏi nha!
Đó là một con mèo khác so với thái độ chiếu lệ và thờ ơ đối với Phó Minh Minh chỉ để kiếm sống.
Phó Minh Minh livestream trên điện thoại di động vẫn chưa đóng.
Cảnh Tiểu Đường Cao và Phó Kiêu thân mật vừa rồi đã bị khán giả phát sóng trực tiếp nhìn thấy--
【 Chủ nhân của Tiểu Đường Cao sao? 】
【 Tiểu Đường Cao vừa rồi nhìn dễ thương quá, thật ghen tị với em ấy. 】
[Mới đầu cũng không nghĩ gì, nhưng sau khi so sánh thì thấy Tiểu Đường Cao đối với chúng ta chỉ là chiếu lệ mà thôi]
【 Đúng! Phía trước cậu không phải là ảo giác, là kiểu sử dụng hết liền ném. 】
[Giao dịch tiền bạc lạnh lẽo. Nụ cười. Jpg]
【Lên án! Vạch trần! Tôi sẽ đăng lên Weibo! 】
Nhưng mà bọn họ còn chưa nói xong, livestream đã bị Phó Minh Minh bối rối tắt đi, cô ở trước mặt chú họ xưa nay nghiêm túc cũng không dám phạm sai lầm.
Đột nhiên trước mặt khán giả màn hình tối đen: .
* * *
Phó Minh Minh khẩn trương nhìn chú họ, cô nhìn thấy ánh mắt chú họ rơi xuống trên người Tiểu Đường Cao mặc váy nhỏ vội vàng giải thích: "Chính là cho Tiểu Đường Cao ăn mặc vui vẻ, cháu lập tức cởi ra."
Phải nói gu thẩm mỹ của Phó Minh Minh khá ổn, trên váy ren hồng ngay dưới cổ mèo có một chiếc nơ thắt nơ làm cho mèo thêm phần dễ thương, trên đầu mèo đội chiếc mũ trắng hồng. Cô nghiêng nghiêng, khá giống một cô nương ở thế giới trước, cộng với đôi mắt xanh biếc của Tiểu Đường Cao, trông cậu kiêu sa và mềm mại.
Phó Kiêu trầm ngâm nhìn chiếc điện thoại trên tay Phó Minh Minh.
Phó Minh Minh lúng túng, vội vàng giấu điện thoại di động ở phía sau nói: "Lúc trước cháu đăng kí một weibo cho Tiểu Đường Cao, cháu liền tùy tiện chụp vài tấm ảnh làm phúc lợi gửi lên." Dưới sự công khai, tuyên truyền của cô và fan mèo, đã trở thành nơi tập trung để hít mèo.
Phó Minh Minh cảm thấy giải thích những chuyện này cũng thừa, chú họ tuy cùng thế hệ với cô, nhưng anh không dùng một phần mềm xã hội nào, sống như một nhà tu khổ hạnh ở thế kỷ trước. Có hiểu đám đông hít mèo này không? Cô hồi hộp nhìn Phó Kiêu--
Chú họ là người đứng đắn và nghiêm túc nhất, chơi với mèo thế này nhất định sẽ bị mắng, nhưng nhất định không thể vì tức giận mà hủy bỏ chuyến đi trượt tuyết Thụy Sĩ đã hứa với cô nha.
Đây là cô năn nỉ chú họ thật lâu mới được đó!
Phó Kiêu cởi váy cho Tiểu Đường Cao: "Gửi toàn bộ ảnh cho chú."
Phó Minh Minh: ?
Tất cả?
Phó Minh Minh vội vàng nói: "Dạ được!"
Phó Kiêu ném chiếc váy nhỏ sang một bên, ôm lấy Tiểu Đường Cao định rời đi, nhưng đi được mấy bước lại khựng lại.
Phó Minh Minh tim như nhảy ra khỏi cổ họng, cô biết chsu họ sẽ không dễ dàng buông tha cô --
Ô ô, chuyến đi Thụy Sĩ của cô ấy.
Phó Kiêu ho nhẹ một tiếng, có chút không được tự nhiên sờ sờ Tiểu Đường Cao nói: "Tài khoản, mật mã."
Phó Minh Minh ngốc nghếch: "Dạ?"
Trong giọng phó Kiêu mang theo chút không kiên nhẫn: "Weibo Tiểu Đường Cao."
Tối hôm đó, Weibo của Tiểu Đường Cao đăng một bộ ảnh Tiểu Đường Cao mặc váy hồng dễ thương, trong ảnh, Tiểu Đường Cao mềm mại dễ thương, dễ thương vô cùng.
Fan mẹ của Tiểu Đường Cao đáng yêu đến mức chạy đến Weibo của Phó Minh Minh yêu cầu phát lương thực.
Phó Minh Minh không thể giải thích được.
Cô cái gì cũng chưa phát nha!
Con gà cay nào đã đánh cắp tài khoản của cô!
Tác giả có lời muốn nói: Phó Minh Minh, chuyến trượt tuyết đến Thụy Sĩ của bạn đã qua lâu rồi, Kokoko!
* * *