Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Pháo Hôi Có Kịch Độc - Âm Dương Điện

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Mdlh Mạn, 7 Tháng mười hai 2020.

  1. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 10: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (10)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bất quá, tính tình của nha đầu này so với năm đó cũng không giảm, khi tức giận thì chẳng để ý tới ai, thật giống như quả ớt nhỏ.

    【 Ký chủ, kế huynh của cô đang nghe lén ở bên ngoài. 】477 nói.

    Nguyễn Đường tức không thể gặp câu môi dưới: "Ta biết, hắn muốn nhìn sự thay đổi của ta cùng thái độ của ta đối với Trần nữ sĩ, đã vậy thì để hắn xem cho rõ ràng."

    477 tiếp tục xem hiện trường phát sóng trực tiếp.

    "Giúp ta giám sát hành tung của Trẫn nữ sĩ một chút, ta đoán bà ta hẳn là cùng dưỡng nữ kia đang trên đường trở về!"

    Nguyễn Đường nói xong, ánh mắt lại sắc bén nhìn dì Hứa: "Dì cũng xem như đã chăm sóc tôi bảy năm, chẳng lẽ ở trong mắt dì, tôi so ra còn kém thua đứa cô nhi được giúp đỡ kia sao?"

    Minh Dự sau khi nghe được mấy lời này liền sửng sốt.

    Ngay cả mình con cái ruột thịt đều không quan tâm, vậy mà lại để ý đến một cô nhi như vậy?

    Rốt cuộc mẹ kế hắn đang âm mưu chuyện gì?

    Minh Dự vốn đã hận mẹ kế, Nguyễn Đường vừa nói như vậy, trong lòng hắn cũng chôn xuống hạt giống hoài nghi.

    Xem ra, bất luận là mẹ kế, hay là dưỡng nữ sắp được thu nhận kia, đều cần điều tra thật tốt!

    Mẹ kế vẫn luôn sợ đứa con trai duy nhất là hắn sẽ chiếm công ty, cho nên hận không thể sinh thêm con trai kế thừa gia nghiệp, làm chỗ dựa cho bà ta.

    Buồn cười chính là, gia nghiệp mà mẹ kế vẫn luôn coi như bảo bối, ở trong mắt hắn chẳng qua là do cha hắn phản bội lừa gạt mẹ hắn mà thôi.

    Cứ vậy mấy năm, mẹ kế vẫn không thể mang thai, đột nhiên muốn nhận nuôi một cô nhi, muốn nói trong đó không có mờ ám, kia mới có quỷ!

    Không thể không nói, vai ác hắc hóa chỉ số thông minh đều rất cao.

    Nguyễn Đường nói gãi đúng chỗ ngứa khiến cho hắn hoài nghi cùng cảnh giác, có Minh Dự tự mình ra tay, như vậy thời gian tra ra chân tướng sẽ ngắn đi một chút, đỡ phải tốn công sức.

    477 một bên định vị Trần Tuệ Nhã cùng Trần Duẫn Nặc, một bên nói: "Ký chủ, vai ác đã hoài nghi."

    Nguyễn Đường vẻ mặt vẫn là quật cường cùng ủy khuất, trong lòng lại nở hoa: "Điều này không phải rõ ràng sao!"

    477: "..."

    Trên mặt dì Hứa hiện lên vẻ đau lòng, bà cư nhiên hiểu rõ nỗi khổ trong lòng tiểu thư, nhưng tưởng tượng tính tình và thủ đoạn của phu nhân, bà lại lắc đầu.

    "Dì không nói tôi cũng biết, dù sao tôi rất nhanh sẽ không ở lại cái nhà này, chờ bà ta đem dưỡng nữ kia về đây, tôi liền dọn ra ngoài, ta mới không muốn sống chung với mấy người đó dưới một mái nhà, thật là buồn nôn!" Nguyễn Đường vạn phần ghét bỏ nói.

    Rõ ràng bởi vì chưa có ăn gì nên sắc mặt trở nên trắng bệch, dáng người vừa gầy yếu, nhìn thế nào cũng thấy giống như bị bắt nạt

    Nhưng hết lần này tới lần khác trong ánh mắt cô lại chỉ có sự lạnh nhạt, cao ngạo, trong nháy mắt hình tượng của cô cũng to lớn thêm vài phần.

    Không nói trợ lý, ngay cả "Quang minh chính đại nghe lén" - Minh Dự cũng bất đắc dĩ lắc đầu.

    Với cái tính tình này, có thể chịu đựng được mẹ kế hà khắc như vậy tận bảy năm, cũng thật là ủy khuất bà ta!

    Đương nhiên, ủy khuất nhất vẫn là trái ớt nhỏ, nếu như sống với cha ruột cùng em trai, không chừng cô sẽ bị sủng thành cái dạng gì!

    Dì Hứa lập tực gấp gáp: "Tiểu thư, cô không cần xúc động, phu nhân chỉ là nhất thời tức giận mới có thể đánh cô, qua hai ngày nữa chắc phu nhân sẽ hết giận.."

    "Bà ta đánh em?"

    Một giọng nói âm trầm, lạnh nhạt đột nhiên chen vào, dì Hứa tức khắc giật mình.

    Người này..

    Bà giống như đã gặp qua ở nơi nào, nhưng lại không nghĩ ra.

    Dì Hứa là sau khi Minh Dự xuất ngoại mới được Trần Tuệ Nhã thuê về, khi đó trong nhà những người có quan hệ với vợ cả và thiếu gia đều bị đuổi đi, bà đương nhiên không nhận ra Minh Dự.

    Nguyễn Đường vừa quay đầu liền thấy Minh Dự rõ ràng có chút tức giận.

    Lông mi nàng run lên, nghiêng thân giấu mình cố giả vờ không đau lòng.

    Giống như vừa rồi người khí thế hùng hổ kia không phải cô!

    Minh Dự nhanh chân bước lại gần cô, thần sắc âm lãnh đáng sợ.

    Nữ nhân kia!

    Lại dám đối xử với nàng như thế!
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng sáu 2021
  2. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 11: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (11)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không nghe được câu trả lời, Minh Dự tiến lại gần lặp lại câu hỏi: "Bà ta đánh em?"

    Nguyễn Đường khó chịu quay đầu, vừa xuyên qua thế giới này nàng cũng không có soi gương, kí ức vừa rồi là cô vừa nhớ tới trong cốt truyện có nhắc qua, nhưng trước đó không ai phát hiện, vậy chứng tỏ dấu vết bị đánh cũng không còn rõ nữa.

    Minh Dự thẳng tắp nhìn chằm chằm mặt cô vài giây, quả nhiên phát hiện má trái có dấu vết mờ nhạt.

    "Tôi không có việc gì!" Nguyễn Đường như đã cực kì thất vọng, "Dù sao cũng không phải lần đầu tiên đánh!"

    Nguyên chủ cùng Trần Tuệ Nhã cãi nhau, nhiều lần đều kết thúc bằng Trần Tuệ Nhã bị mất hết thể hiện hoặc là nguyên chủ bị bạt tai và khóa cửa không cho ăn cơm.

    Quả nhiên, nghe được câu này, khí lạnh trên người Minh Dự càng dày đặc.

    Nguyên lai tưởng rằng chỉ là cái đạo đức thấp hèn đi làm tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, không nghĩ tới phát rồ đến mức ngược đãi chính con gái ruột của mình!

    "Tiểu thư, cô.. Sao có thể nói chuyện trong nhà cho người ngoài?" Dì Hứa nghe xong trong lòng vừa sợ vừa vội.

    Tiên sinh cùng phu nhân để ý thanh danh như vậy, nếu để sự việc hai người này ngược đãi con gái chồng trước truyền ra ngoài, như vậy nhưng làm sao tốt?

    A Đỗ vừa muốn tiến lên giới thiệu, liền thấy Nguyễn Đường hung hăng vỗ xuống bàn, lời nói lạnh lùng: "Dì Hứa, nơi này làm gì có người ngoài? Đây là thiếu gia duy nhất của Minh gia, Minh Dự!"

    Dì Hứa sững sờ: "Thiếu gia Minh gia?"

    Bà làm sao không nhớ rõ còn có người này?

    Nguyễn Đường đứng dậy, như là đã quên trước đó Minh Dự xa lánh mình, thân mật khoác tay Minh Dự: "Dì Hứa nhìn cho rõ, đây là ca ca ta, Minh Dự, là đại thiếu gia của nhà này, thiếu gia duy nhất!"

    Thiếu nữ bên cạnh còn chưa cao đến vai hắn, nói chuyện cũng không nhiều lắm, nhưng lại nói năng có khí phách, giống một kích của búa tạ, khiến tâm hắn nóng lên.

    Hắn không nói lời từ biệt liền mai danh ẩn tích, sau khi trở về lại cố tình xa cách, thế nhưng cô còn xem hắn là ca ca..

    Không hiểu sao lại không nói nên lời, nhưng Minh Dự biết, chớp mắt vừa rồi tim của hắn đập quả thật có chút khác thường.

    Phát giác được Minh Dự đang nhìn mình, Nguyễn Đường tranh thủ thời gian buông lỏng tay ra, hơi cười cười xin lỗi, nàng không phải cố ý muốn ôm cánh tay kế huynh đâu nha!

    Chỉ là vừa rồi để dì Hứa tin tưởng, đành phải mạo phạm hắn một chút.

    Minh Dự lại có chút mất mát.

    Vậy mà lần nữa cách xa hắn, quả nhiên vẫn là chuyện đẩy tay cô ở trong vườn gây họa!

    Dì Hứa lúc này càng ngốc, đại thiếu gia? Thiếu gia duy nhất?

    Không biết nghĩ đến cái gì, vẻ mặt bà lập tức xấu hổ: ".. Thì ra là đại thiếu gia, tôi tới chậm, cũng không biết.. Xin đại thiếu gia thứ lỗi!"

    A Đỗ rốt cuộc mới có cơ hội nói chuyện: "Cái gì đại thiếu gia, đây là thiếu gia Minh gia của chúng tôi, mới không phải của Lưu gia các người!"

    Lưu gia tính là thứ gì!

    Hứa di coi như không bát quái, cũng biết trong nhà còn có một vị phu nhân trước cũng chính là là mẹ ruột của đại thiếu gia.

    Chỉ là phu nhân hiện giờ giống như rất không thích hắn, ngày thường những người khác nhắc đến xưng hô này thì phu nhân sẽ phát giận.

    Dần dà, ai cũng quên nhà này còn có một đại thiếu gia tồn tại!

    Nguyễn Đường ngồi trở lại chỗ, không chút để ý nói: "Mặc kệ Trần nữ sĩ nói gì hay làm gì, ca ca ta chính là đại thiếu gia danh chính ngôn thuận trong cái nhà này, dì Hứa cũng không nên quên ai mới là chủ nhân của nhà này chứ!"

    Trán dì Hứa đã sinh ra mồ hôi lạnh.

    Thật sự là đáng sợ!

    【 Ký chủ, mẹ cô đã về, bà nghe được cuộc nói chuyện của cô! 】477 nhắc nhở.

    Nguyễn Đường cười lạnh: "Mẹ nhà mi."

    Bất quá, đến rất đúng lúc!

    477 vô tội: 【 Hệ thống cũng có tôn nghiêm của hệ thống, ký chủ thấy chướng mắt, sao lại ném cho ta? 】

    Nguyễn Đường: "..."

    Thật là quá cảm động!

    Cùng nàng trải qua nhiều thế giới như vậy, trí thông minh của Chết Thẳng Cẳng cuối cùng đã tăng lên!
     
  3. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 12: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (12)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ai thả tiểu thư ra?" Trần Tuệ Nhã vừa về đến cửa thì nghe được câu cuối cùng, sắc mặt lập tức trở nên xám xịt.

    Đúng là con gái tốt, cùi chỏ lúc nào cũng hướng về bên ngoài.

    Quả thật sinh ra để tới đòi nợ bà!

    Minh Dự là đại thiếu gia danh chính ngôn thuận của nhà này, chẳng lẽ bà không phải nữ chủ nhân danh chính ngôn thuận hay sao?

    Nghĩ đến ngày hôm qua nha đầu chết tiệt kia mắng bà không còn mặt mũi, những lời đó khiến bà giận không có chỗ phát tiết.

    Sớm biết sẽ sinh ra hai cái oan gia suốt ngày muốn đối nghịch bà, tại thời điểm biết mang thai bà nên phá nó!

    "Dì Hứa, lúc tôi đi có nói cái gì, không nên thả tiểu thư ra cũng không cần đưa cơm cho tiểu thư, dì có phải hay không không muốn công việc này nữa.."

    Trần Tuệ Nhã vênh váo tự đắc, khi nhìn đến người trong phòng khách, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

    Hắn tại sao lại ở chỗ này?

    Minh Dự trở về khi nào?

    Hắn muốn làm gì? Nhiều năm như vậy, rốt cuộc là trở về đoạt gia sản sao?

    Giờ phút này người trong phòng khách đều đồng loạt nhìn về phía cửa, Trần Tuệ Nhã ăn mặc một thân sườn xám đứng ở kia, do thường xuyên bảo dưỡng nên năm tháng không lưu lại dấu vết trên mặt bà.

    Nhưng nếu so với nữ sinh mặt mày thanh tú ăn mặc một thân váy trắng đứng bên cạnh, thì bà ta lại trông có vẻ già đi rất nhiều

    Bởi vì hai người đứng chung một chỗ, ngược lại là cho những người khác có cơ hội để quan sát.

    Dì Hứa bị hù dọa như vậy, thần sắc có chút khẩn trương, bà không muốn vứt bỏ công việc này.

    A Đỗ đúng thật là được một buổi trưa ăn dưa sảng khoái.

    Hắn cho rằng kế nữ là người tâm cơ ác độc nhưng thật lại là một nhóc đáng thương, mà những việc mẹ kế ác độc làm so với hắn nghĩ thì càng nhiều hơn!

    Minh Dự khí thế lãnh ngạo không ai bì nổi, đôi mắt híp lại giống Nguyễn Đường, không ngừng đánh giá hai người.

    Chậm rãi, môi hắn cũng khơi gợi lên cung độ nhỏ.

    Xem ra Quả Ớt Nhỏ còn rất thông minh, vậy mà một câu thành sấm.

    Mẹ kế này của hắn, quả nhiên cùng với dưỡng nữ kia không phải quan hệ bình thường!

    Như vậy chơi cũng tốt!

    Không biết dưỡng nữ này có quan hệ gì với cha hắn hay không, hay là cha hắn có biết sự tồn tại của dưỡng nữ này không?

    Nguyễn Đường nhìn một lát liền cười lạnh, quả đúng như nàng nghĩ!

    Người ích kỉ như Trần Tuệ Nhã sao có thể vô duyên vô cớ đối tốt với người khác như vậy?

    Xem ra theo cô thấy, mẹ nguyên chủ và dưỡng nữ này, sợ là không muốn người ngoài biết được quan hệ của họ!

    Chỉ tiếc nguyên chủ đúng là nhóc đáng thương, đến chết cũng không phát hiện bí mật này.

    "Sao vậy Trần nữ sĩ? Đứng ở cổng làm gì, không biết nhà mình à?" Đối mặt với người mẹ này, Nguyễn Đường từ trước đến nay đều rất bén nhọn.

    Khi tuổi còn nhỏ, nguyên chủ đã không nhận được bất kỳ tình cảm gì của người mẹ, trong lòng vừa ủy khuất vừa uất ức, mỗi lần đối đầu đều sẽ dựng hết gai góc lên để bảo vệ mình!

    Hiện tại linh hồn bên trong đã đổi thành Nguyễn Đường, so với nguyên chủ thì các gai ấy càng sắc bén hơn!

    "Cô ngậm miệng!" Trần Tuệ Nhã cả giận nói.

    Bà đang nghĩ Minh Dự sao lại đột nhiên trở về, hiện tại xem cái dáng vẻ của nha đầu chết tiệt này, không chừng chính là cô đưa Minh Dự về đây!

    Thật đúng quỷ đoản mệnh, chuyên môn tới khắc bà!

    Nguyễn Đường mới sẽ không nghe lời như thế: "Câm miệng cái gì? Đưa một cái người xa lạ không quá bất kỳ quan hệ gì nhận làm dưỡng nữ, bà đã hỏi qua sự đồng ý của tôi chưa?"

    Trần Duẫn Nặc ánh mắt thẳng tắp nhìn Minh Dự, trên mặt hiện lên một mạt đỏ ửng, nhỏ giọng nói: "Nguyễn Đường muội muội, chuyện này không liên đến quan mẹ nuôi, kỳ thật.."

    Lời còn chưa nói xong, lại bị một tiếng gầm giận dữ đánh gãy: "Câm miệng! Nơi này có chỗ cho cô nói chuyện?"

    Trần Duẫn Nặc trên mặt huyết sắc trong nháy mắt rút đi.

    Cô ta có chút khó xử lui về sau một bước, giống như bị khuất nhục to lớn nào đó vậy!
     
  4. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 13: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (13)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trần Duẫn Nặc tâm theo đó mà cũng run rẩy, người tên Nguyễn Đường này quả thật là địch nhân của cô ta!

    Đầu tiên là Chu Giai Thành, rồi đến Trần Tuệ Nhã..

    Phàm là những người nàng rất thích, kết quả là đều cùng Nguyễn Đường có quan hệ chặt chẽ, còn có thể để Nguyễn Đường cao cao tại thượng chỉ trích nàng!

    Vốn dĩ là muốn giải vây giúp Trần Tuệ Nhã, làm cho Trần Tuệ Nhã thấy rõ sự săn sóc cùng với thiệt tình của mình, không nghĩ tới Nguyễn Đường thậm chí ngay cả mẹ ruột cũng không cho mặt mũi.

    A Đỗ khóe miệng rõ ràng giật giật một chút, thời điểm Nguyễn tiểu thư đối mặt với thiếu gia chính là bé thỏ trắng vừa ngoan lại vừa đáng thương! Làm sao..

    Xem ra tính tình không thể dễ dàng thay đổi, Nguyễn tiểu thư quả nhiên không phải đèn dầu đã cạn!

    Cũng may, sự hung ác xảo trá của cô đều là đối với mẹ ruột!

    Minh Dự khóe miệng có chút câu lên, ý cười nhàn nhạt trong mắt cũng càng nhiều ngay cả chính hắn đều không nhận ra.

    Thật không hổ là Quả Ớt Nhỏ, một câu liền dọa sợ nhóc dưỡng nữ đáng thương!

    Nguyễn Đường đứng dậy, từng bước một đi tới cửa, ghé sát mặt lại nhìn Trần Tuệ Nhã cùng Trần Duẫn Nặc, sau đó giơ tay bịt kín mũi: "Thúi quá*!"

    (Nguyên văn là "xú" nhưng vì có nhiều nghĩa nên mình để như này cho hợp ngữ cảnh)

    "Phốc, tôi xem cũng không đến nỗi xấu.." A Đỗ nhịn cười không được.

    Minh Dự cũng nhịn không được bất đắc dĩ lắc lắc đầu, so với Quả Ớt Nhỏ, dưỡng nữ kia đích xác là khó coi hơn!

    477 ở trong đầu Nguyễn Đường kêu gào: 【 Ký chủ, ý của cô vừa rồi rốt cuộc là thối hay xấu đây? 】

    (Xú (臭) : Hôi thối.

    Xú (醜) : Xấu, khó coi)

    Nguyễn Đường: "..."

    Thối hay xấu quan trọng sao?

    Trần Duẫn Nặc sắc mặt trong nháy mắt lại từ trắng trở nên đỏ, nếu không phải phòng khách không có lỗ nào, nếu có sợ là cô ta phải chui xuống cái lỗ để nấp!

    Nguyễn Đường quay người đi trở về, gằn từng chữ một: "Vị này.. Tiểu thư, xin đừng nên tỷ tỷ muội muội khiến tôi buồn nôn, dù sao cha tôi chỉ có tôi cùng đệ đệ mà thôi, lão nhân gia ông ta cũng sớm đã nhập thổ vi an, không thể sinh ra nữ nhi lớn như này, cô cũng đừng có đến giả mạo cốt nhục của ông!"

    "Miễn cho hắn xác chết vùng dậy buổi tối đi tìm cô tính sổ!"

    Một câu cuối cùng Nguyễn Đường cố ý nói có chút nhẹ, nhưng trong phòng khách lại đột nhiên thổi lên một trận gió, cuối cùng ngừng ở cửa.

    Cảm giác âm trầm quấn quanh ở cổ, Trần Duẫn Nặc hai mắt bỗng chốc trợn to, vạn phần hoảng sợ hô một tiếng, chân không đứng vững, trực tiếp lảo đảo ngã về phía Trần Tuệ Nhã.

    Cùng với tiếng hô to, hai người đồng thời té ngã trên sàn nhà!

    【 Ký chủ! Ký chủ! Tôi làm thế nào? 】Âm thanh 477 manh manh đát vang lên.

    Nguyễn Đường mới vừa vào diễn, đã bị hùng hài tử này đánh gãy.

    Nàng hít một tiếng, ở trong đầu vỗ đầu gia hỏa: "Học được trợ công, không tồi không tồi!"

    477 lập tức nói: 【 Vậy ta đây cho chút mộng cảnh kinh hoàng, dọa cô ta chơi! 】

    Nguyễn Đường: ".. Ý tưởng này không tồi, tiếp tục bảo trì!"

    477 vui vẻ đi tra dữ liệu, trước kia bọn họ tiến vào cái thế giới rất kinh khủng đã cất giữ không ít phim có thể hù chết người, cuối cùng cũng có tác dụng rồi!

    "Nguyễn Đường, cô biết mình đang nói cái gì không?" Cú ngã vừa rồi khiến kiểu tóc của Trần Tuệ Nhã đều rối loạn, nhìn đến Nguyễn Đường kia khuôn mặt cực kỳ giống người cha hoàn mỹ của cô, bà lại càng tức.

    Nguyễn Đường nháy mắt mấy cái, vẻ mặt thuần thiện vô hại: "Tôi đương nhiên biết nha, tôi vẫn cho là hai chữ" Ba nuôi "này là làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng, không nghĩ tới" Mẹ nuôi "cũng bị các người làm bẩn!"

    Nói xong cô chậc chậc vài tiếng, sắc mặt lộ vẻ khinh thường: "Bà vì cái gì làm việc thiện trong lòng chúng ta đều biết rõ, con gái ruột như tôi bà đều không để ý, lại đi quan tâm đến một người ngoài, cái này khiến tôi không thể không hoài nghi.."

    Trần Tuệ Nhã trong lòng lộp bộp vài tiếng, thầm nghĩ nha đầu chết tiệt này sẽ không phát hiện cái gì đi?
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...