Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Pháo Hôi Có Kịch Độc - Âm Dương Điện

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Mdlh Mạn, 7 Tháng mười hai 2020.

  1. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Tên truyện: Xuyên nhanh: Nữ phụ pháo hôi có kịch độc!

    Tác giả: Âm Dương Điện

    Editor: Mdlh Mạn

    Lịch đăng:

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Khoa học viễn tưởng, Hệ thống, Xuyên nhanh, Ngược tra, Nữ chủ​

    [​IMG]

    Văn án:

    Hệ thống: Ký chủ, mục đích của chúng ta là thực hiện nguyện vọng của các nữ phụ vô tội bị chết thảm nha!

    Nguyễn Đường: Ta biết.

    Hệ thống: Nhưng ngài chính là theo đường đi của Boss vô địch gặp thần giết thần, gặp ma giết ma nha!

    Nguyễn Đường: Nữ phụ không xoay người thượng vị? Bia đỡ đạn sinh không nghịch mệnh thành thần? Các Boss lớn nhân vật phản diện không phải đều quỳ dưới váy của ta?

    Hệ thống: !

    Ps: Nữ chủ không thánh mẫu, có bàn tay vàng, ngốc nghếch "Tô sủng sảng"


    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Mdlh Mạn
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng sáu 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 1: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (1)

    Tác giả: Âm Dương Điện

    Editor: Mdlh Mạn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tê.."

    Ta đây là thế nào?

    Nguyễn Đường còn chưa kịp phản ứng, liền cảm giác toàn thân không có sức lực nào nghiêng người trực tiếp ngã xuống giường.

    Một cỗ đau đớn truyền đến mới làm Nguyễn Đường tỉnh táo chút ít.

    Một khắc trước, nàng còn đang vì cứu một căn cứ mà mà đánh nhau với Vua Zombie, vừa mở mắt thế nhưng lại thay đổi thế giới mới.

    "Chết Thẳng Cẳng, mau ra đây, nói một chút chuyện gì xảy ra!" Nàng cau mày mở miệng.

    Âm thanh lộc cộc giọng nam ở trong đầu vang lên: 【 Ta kêu 477! 】

    Nguyễn Đường một tay xoa mi tâm một tay xoa bụng bởi vì không biết đói bao lâu mà mềm oặt: "477 không phải là chết thẳng cẳng? Ta miễn phí tặng cho ngươi cái tên vừa thanh lịch vừa hào phóng còn không biết cảm ơn!"

    477: 【.. 】

    Lúc này, Nguyễn Đường đã tỉnh táo hơn, nàng nhìn xung quanh, chính mình đang ở trong một căn phòng công chúa, trên vách tường treo mấy bức tranh, vừa nhìn là biết tác phẩm của danh họa nổi tiếng.

    Mà trước mắt cũng là một cái giường công chúa cực lớn, màn lụa đều màu hồng phấn. Trên giường, vật dụng đều là những thứ có giá trị, có thể thấy được cô gái ở chỗ này cũng là con nhà giàu có được cha mẹ quan tâm.

    Toàn bộ gian phòng nói lên gia cảnh cô gái này cũng không tệ, nhưng nàng vì sao lại có cảm giác đói bụng đến choáng váng thế này?

    "Chết thẳng cẳng, đây là có chuyện gì?"

    Nguyễn Đường rất ấm ức, cho dù là mạt thế thì nàng cũng không có đói bụng, tại sao tới một thế giới hòa bình an nhàn lại suýt bị đói đến chóng mặt!

    477 thở dài bất đắc dĩ, cũng không tranh luận với nàng về vấn đề xưng hô: 【 Chuyện ở thế giới trước ngươi vẫn còn nhớ rõ? 】

    Nguyễn Đường cho hệ thống một ánh mắt khinh bỉ: "Bất kỳ chuyện gì ta gặp qua đều sẽ không quên, trí nhớ tốt bao nhiêu chả lẽ ngươi không biết?"

    Tuy rằng hoàn cảnh sinh tồn ở mạt thế rất ác liệt, nhưng nàng còn không có đợi đủ!

    Thật vất vả đánh xuống một tòa thành lại bồi dưỡng một chi quân đội đối với nàng trung thành, thật vất vả mới lập ra thành trì của riêng mình, nàng đều chưa có trải nghiệm qua cảm giác làm nữ vương mạt thế liền xuyên đến thế giới này.

    Thua thiệt!

    Thật sự là quá thua thiệt!

    Muốn hệ thống có tác dụng gì, muốn tích phân có tác dụng gì?

    Thành trì của nàng! Quân đội của nàng! Ngôi vị nữ vương của nàng!

    Hết thảy đều mất sạch!

    Xem xét biểu tình của Nguyễn Đường, 477 liền đoán được nàng tại ai điếu cái gì.

    Nhưng bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ, pháo hôi nghịch tập, điểm tích lũy gấp đôi, hắn đều có thể không kiêng nể mua đồ ăn vặt, còn ở lại thế giới kia làm gì?

    Thật sự coi mình thành nữ vương thống trị thế giới sao?

    477 bình tĩnh nói: 【 Vậy ngươi hẳn nhớ kỹ ngươi là thế nào vì cứu một thành người mà tự bạo*! 】

    Trong phòng lập tức liền yên tĩnh.

    Hai tay Nguyễn Đường bám lấy sàn nhà, cái cằm đặt ở trên mép giường, vẻ mặt đau thương nói: "Ta rõ ràng là làm nhân vật phản diện, vì cái gì luôn luôn không quản được mình muốn làm người tốt, thật là đáng chết!"

    477 vội vàng nhắc nhở: 【Ký chủ, mục đích của chúng ta là thực diện nguyện vọng của các nữ phụ vô tội bị chết thảm, nhiệm vụ ở thế giới trước đã vượt mức hoàn thành, ngươi làm hết sức tốt! 】

    Ký chủ nhà người ta đều là ngoan ngoãn đáng yêu lại nghe lời, nghiêm khắc chấp hành nhiệm vụ do hệ thống tuyên bố, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ hành động vi phạm quy định nào.

    Nhìn lại ký chủ nhà hắn, xoay người thượng vị đều là chuyện nhỏ, nghịch thiên sửa mệnh mà cứ như đùa giỡn.

    Cho dù là bị trừ điểm tích lũy, bị điện giật trừng phạt, cũng không ngăn cản được nàng muốn làm Ma Vương, làm nhân vật phản diện!

    Thế nhưng bây giờ có thể làm gì?

    Ký chủ là do mình tự tuyển, có quỳ cũng phải sủng!

    Nguyễn Đường càng không ngừng xoa cái bụng nhỏ mềm mềm của mình: "Nhưng mà lại nói đến, so với thế giới trước thì thân thể này tốt hơn một chút."

    477 có lòng tốt nhắc nhở: 【 Ký chủ, nếu tiếp tục không ăn gì ngươi thật sự phải chết đói nha! 】

    Không đàng hoàng ký chủ chìm đắm trong cái bụng mềm mại.

    Nguyễn Đường híp mắt: "Xúc cảm này, ta là con gái mà cũng yêu thích không muốn buông tay!"

    477: 【.. 】

    Cái này thật là bực mình ký chủ nhà mình, hắn vẫn chỉ là đứa bé đó!
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng sáu 2021
  4. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 2: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nói là ghét bỏ nhưng lại không thể mặc kệ ký chủ nhà mình.

    477 mở không gian dự trữ đồ vật của hệ thống ra, chọn một cái thịt khô ký chủ mình thích ăn nhất mà hắn cất giữ ở thế giới trước.

    Trữ vật hiện lên, đồ vật rất nhanh liền rơi xuống trước mắt Nguyễn Đường.

    477: 【 Ký chủ, ngươi thích ăn nhất thịt khô, tính mạng an toàn mới là mấu chốt để chúng ta hoàn thành nhiệm vụ! 】

    "Cái gì?" Nguyễn Đường đói đến choáng váng, bàn tay còn không ngừng sờ lấy cái bụng mềm mềm, thân thể này sờ thật là quá thoải mái.

    477 hung hăng nhắm mắt lại!

    Ký chủ nhà người ta đều không hoàn thành nhiệm vụ liền muốn 『 tự sát 』!

    Đến ký chủ nhà mình, không tim không phổi, lại có thể đem hắn bức muốn 『 tự sát 』!

    Thật sự là tạo nghiệp a!

    Hẳn đầu óc của hắn bị sét đánh, nên mới tìm cho mình một cái địa ngục trở về?

    477 lẳng lặng cân nhắc chọn đạo cụ trừng phạt nhẹ nhất.

    Một giọt nước đóng băng rơi xuống giữa mi tâm Nguyễn Đường, cảm giác hơi đau đớn tê dại truyền đến làm cô lập tức thanh tỉnh không ít.

    "Chết thẳng cẳng, có chuyện thì cứ nói, ai cho phép ngươi lạm dụng tư hình?" Nguyễn Đường nhéo nhéo mi tâm, một đạo điện giật kia vẫn còn chạy loạn trong cơ thể.

    Tên thối này, cũng không biết thương người, thật là quá đáng!

    477 thản nhiên, mặt không chút thay đổi nói: 【 Vì hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ cần phải bảo toàn tính mạng. 】

    Nguyễn Đường nhìn thịt khô trước mắt, lại là một trận thịt đau, xuất phát từ nội tâm kêu than: "Thiên hạ của trẫm ném đi!"

    Đánh thiên hạ khổ cực như vậy, còn chưa kịp hưởng thụ đã biến mất.

    Còn có chuyện gì khiến người ta tuyệt vọng hơn chuyện này sao?

    Không có!

    477: 【.. 】

    【 Ký chủ, ngài ít nhiều ăn một chút, chúng ta còn phải làm nhiệm vụ cầm điểm tích lũy đi lên đỉnh cao nhân sinh a! 】477 tận tình khuyên nàng.

    Nếu kí chủ bị đói chết, người bị phạt đại khái chính là hắn!

    Nguyễn Đường không dao động: "Ngươi thu mấy thứ này lại đi, chờ ta ngày nào đó không bi thương thì lấy ra."

    477 chần chờ: 【 Nhưng ngài không phải rất đói bụng à? 】

    Tuy rằng luyến tiếc ngôi vị nữ vương mà mình cực khổ giành được, nhưng đối với đồ vật lấp đầy cái bụng đói thì Nguyễn Đường không thể không ăn.

    Ký chủ của hắn đây là trong lòng một đường, ngoài miệng một nẻo mà!

    Nguyễn Đường giơ cánh tay lên, thần sắc hùng vĩ phóng khoáng: "Vậy thì thế nào? Nhập gia tùy tục, tình cảnh khốn khó trước mắt chả là gì cả, ta sẽ còn vì chính mình đánh hạ một mảnh giang sơn!"

    477 trợn trắng mắt: 【.. 】Lại nói khoác!

    "Bất quá, đã đến với thế giới quen thuộc này rồi, ta đương nhiên là muốn thử hết đồ ăn ngon ở đây nha."

    Nguyễn Đường nhìn quanh bốn phía, cũng không tìm được thứ gì có thể vào bụng, nàng nhận mệnh bò lên, chậm rãi tới cửa, kết quả liền phát hiện cửa bị khóa lại.

    Hóa ra, nguyên chủ là bị khóa ở trong phòng của mình sao?

    Nàng lại đi tới ban công, nhìn lướt qua dưới lầu, biệt thự sang trọng, vườn hoa cùng bể bơi, còn có các loại cây quý giá, có thể thấy được gia cảnh của nguyên chủ không tầm thường.

    Ở một cái nhà giàu như vậy nhưng lại bị đói đến ngất xỉu, xem ra trong đó còn cất giấu mờ ám.

    Nguyễn Đường trở lại phòng ngủ, nằm xuống giường: "Vì để cho ta sớm một chút ăn no bụng đi đến con đường xưng bá, mau truyền cốt truyện cho ta!"

    477 rốt cục thở dài một hơi: 【 Ngài xem như còn nhớ tới cốt truyện! 】

    Hắn đem cốt truyện truyền cho Nguyễn Đường, thấy nàng nhắm mắt tiếp thu cốt truyện, cũng không dám quấy rầy.

    Cũng không biết ký chủ của hắn trước khi chết làm những gì, dù sao địa vị rất lớn.

    Ngay cả quản lý tối cao nhất của hắn cũng sợ nàng!

    Có lần, bọn hắn sau khi hoàn thành nhiệm vụ cấp SSS+ đạt được gấp mười điểm tích lũy, kết quả bị những nhiệm vụ giả khác chất vấn, yêu cầu công chính.

    Kết quả, cấp trên trực tiếp đem nhiệm vụ giả kia ném xuống thế giới ký chủ vừa trải qua.

    Nhiệm vụ giả vừa đến thế giới liền thần hồn câu diệt.

    Sau đó.

    Liền không có sau đó..

    Chỉ là tất cả mọi người càng sợ ký chủ nhà hắn!

    Editor: Mdlh Mạn
     
    Banana Nết NaNatasha311 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng hai 2021
  5. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 3: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguyễn Đường nhắm mắt lại, trong đầu phát ra một thứ giống như bộ phim, giữa màn ảnh hư ảo là hình ảnh nữ tử hoa quý ôm hận mà kết thúc một đời.

    Nguyên chủ với nàng có tên như nhau, cũng kêu Nguyễn Đường.

    Nàng có một em trai sinh đôi tên Nguyễn Tụng, sau khi ba mẹ ly hôn, mẹ nàng liền dẫn theo nàng tái giá gả vào hào môn, mà đệ đệ lại đi theo người ba là giảng viên đại học của mình.

    Nguyên chủ còn có vị hôn phu, chính là nam chính của thế giới này, Chu Giai Thành - thiếu gia của công ty giải trí hàng đầu.

    Nhưng mà, nam chính trước nay đều để dành cho nữ chính.

    Nguyên chủ trong thế giới này chẳng qua là một cái bia đỡ đạn.

    Nữ chính tên Trần Duẫn Nặc, là một cô nhi được mẹ nguyên chủ giúp đỡ, vì sau khi bà gả vào hào môn, bà muốn gia nhập giới thượng lưu nên học theo các phu nhân khác làm từ thiện.

    Nguyên chủ chưa từng nhận được tình thương của mẹ, nhưng mẹ lại hết sức quan tâm đến người ngoài không có chút liên quan nào như vậy, thậm chí ngay cả người cha dượng trong mắt chỉ có lợi ích cũng đặc biệt sủng ái Trần Duẫn Nặc.

    Mà Trần Duẫn Nặc mặt ngoài dịu dàng ngoan ngoãn nhu nhược, trên thực tế luôn ghen ghét nguyên chủ, luôn ở sau lưng không ngừng tính kế hãm hại làm cả nhà đều chán ghét nguyên chủ.

    Càng làm cho nguyên chủ sụp đổ chính là, Trần Duẫn Nặc dám câu dẫn vị hôn phu của mình khiến cho công ty giải trí của Chu Giai Thành vì Trần Duẫn Nặc tổ chức bữa tiệc trưởng thành, còn trước tất cả khách mời trực tiếp từ hôn làm nàng mất hết thể diện.

    Nguyên chủ cho rằng dưới loại tình huống này mẹ nàng ít nhất sẽ đứng về phía nàng. Kết quả, mẹ cùng cha dượng tuyên bố trước mặt mọi người là hôn sự giữa hai nhà vẫn như cũ, chẳng qua cô dâu sẽ đổi thành đứa con gái khác của bọn họ.

    Từ chuyện này nàng còn biết, hóa ra mẹ và cha dượng đã sớm biết Trần Duẫn Nặc cùng Chu Giai Thành có quan hệ với nhau, lại che giấu rồi tặng cho nàng một kinh hỉ lớn như vậy!

    Nguyên chủ là người thiện lương, từ trước tới nay chỉ biết cam chịu, nhưng lúc bị từ hôn thì rốt cuộc nàng cũng bùng nổ, nàng cùng với đám người Trần Duẫn Nặc dứt khoát đối địch nhau.

    Nhìn đến đây, Nguyễn Đường cũng không khỏi thở dài một tiếng, lại là một kẻ đáng thương.

    Nguyên chủ chẳng qua là một khối đá kê chân trên con đường tình yêu của nam nữ chủ mà thôi, lợi dụng xong rồi, liền một cước đá văng.

    【 Ký chủ, ngài làm sao vậy? 】477 nhẹ giọng mở miệng.

    Nguyễn Đường lắc đầu, tiếp tục xem cốt truyện.

    Nếu như chỉ là như vậy thì cũng thôi đi.

    Trần Duẫn Nặc không chỉ đoạt đi người nhà và vị hôn phu, còn giễu cợt chèn ép khinh nhục nguyên chủ, thậm chí còn cố ý sắp đặt tai nạn xe cộ nhằm giết chết nàng. Nguyên chủ biết được liền tố cáo Trần Duẫn Nặc muốn giết chết mình, kết quả bị người nhà cùng vị hôn phu xem như kẻ điên đưa vào viện tâm thần. Em trai vì muốn cứu nàng mà bị nam nữ chủ hãm hại phải vào tù, sau đó thì bị người ta đánh chết.

    Mà nguyên chủ ở viện tâm thần một thời gian dài, đến nỗi tinh thần cũng xảy ra vấn đề, sau Trần Duẫn Nặc lại cho nguyên chủ xem video cảnh em trai mình ở ngục giam bị người ta tàn nhẫn đánh chết. Tâm lý của nguyên chủ hoàn toàn sụp đổ, nàng muốn giết Trần Duẫn Nặc để báo thù cho em trai mình, kết quả bị vệ sĩ bên người Trần Duẫn Nặc không cẩn thận bóp chết.

    Sau khi nguyên chủ cùng em trai đều chết thảm, Trần Duẫn Nặc cùng Chu Giai Thành lại nhanh chóng kết hôn.

    Tình yêu của hai người được mọi người khen ngợi, trở thành một câu chuyện lưu truyền trong giới giải trí.

    "Ta nhưng con mẹ nó một đoạn giai thoại nha!" Nguyễn Đường rốt cuộc nhịn không được chửi thề một câu.

    Cái thế giới kì cục gì thế này, hai kẻ cặn bã như vậy mà cũng xứng trở thành một đoạn giai thoại!

    Có mà giai thoại đểu!

    477 vội vàng giúp nàng hạ hỏa: 【 Ký chủ đừng tức giận, không phải ngươi đã đến đây rồi sao, chúng ta đảo ngược lại, vả mặt, ngược cặn bã! 】
     
    Banana Nết NaNatasha311 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng một 2021
  6. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 4: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguyễn Đường từ trên giường ngồi dậy, kỳ quái sờ lên bụng của mình.

    【 Ký chủ, ngươi cảm thấy không thoải mái sao? 】477 quan tâm hỏi.

    Mặc dù hắn có đôi khi sẽ cùng ký chủ chơi đùa, cãi lại, thậm chí là cho nàng một vài trừng phạt nhỏ, nhưng ở tận đáy lòng vẫn là mười phần sợ hãi cùng kính phục ký chủ nhà mình.

    Dù sao ký chủ là người duy nhất hắn gặp qua có thể ngang nhiên vượt mặt Cục Quản lý thời không!

    Nguyễn Đường tiếp tục lắc đầu, buồn bực nói: "Kỳ thực đám cặn bã này tồn tại cũng có giá trị!"

    477 không hiểu: 【 Hả? 】

    Nguyễn Đường vỗ vỗ cái bụng, chậm rãi nói: "Không thấy ta bị tức đến no rồi sao."

    477: 【.. 】

    Nói như vậy, cặn bã tồn tại, hình như cũng có một chút giá trị!

    Nguyễn Đường giơ tay, sờ sờ trong hư không, nhếch môi đầy xấu xa: "Như vậy cũng tốt, có thể làm ta tức giận thì ta mới ra tay tốt được."

    Nếu là không cẩn thận ra đòn mạnh tay khiến đám người kia đều ngủm, thì cũng không thể trách nàng nha!

    477 run bần bật: 【.. 】

    Lần thứ hai bị ký chủ sờ, hắn vẫn không dám động đậy!

    "Nhìn ngươi sợ thành bộ dạng này, kêu ngươi" chết thẳng cẳng "cũng không sai!" Nguyễn Đường khinh bỉ nhìn thoáng qua liền thu tay về.

    477 cắn răng, không ngừng tự nói với lòng nhất định phải nhẫn nhịn.

    Tiểu tổ tông do mình đào tới, chết cũng phải nhịn xuống dưới!

    Nhịn được liền có sao trời vũ trụ!

    Nguyễn Đường xuống giường, tìm được điện thoại của nguyên chủ, trên màn hình là ảnh chụp nguyên chủ và em trai cùng với một người đàn ông anh tuấn, nho nhã.

    Từ ký ức của nguyên chủ, hiển nhiên người này chính là cha ruột của nàng!

    Nhìn trên ảnh chụp, một nhà ba người bọn họ thật hạnh phúc, nguyên chủ nở nụ cười rạng rỡ, mà em trai nàng cũng không phải âm trầm tàn nhẫn, bị cừu hận che mắt như trong cốt truyện kia miêu tả qua.

    "Cho nên, nguyện vọng của nguyên chủ là gì?" Nguyễn Đường lần theo trong trí nhớ mở mật mã điện thoại, "Báo thù? Bảo vệ em trai?"

    477 lập tức gật đầu: 【 Không hổ là ký chủ, mỗi lần đều có thể đoán được. 】

    Nguyễn Đường: ".. Ngươi có phải bị ngốc hay không?"

    477 hừ một tiếng, trực tiếp chạy tới góc tường ngồi xuống, hướng cái mông đầy lông xù mềm mại về phía Nguyễn Đường.

    "Làm sao? Là muốn vẽ cái vòng vòng nguyền rủa ta à?" Nguyễn Đường buồn cười chọc chọc cái mông mềm mềm: "Đừng nhỏ mọn như vậy mà, ta lại không có ức hiếp ngươi."

    477 tiếp tục hừ, không nói lời nào.

    Hắn mặc dù sợ nàng, nhưng hắn cũng là có tính tình nha!

    Nguyễn Đường quay đầu lại tiếp tục xem cốt truyện, ngoại trừ nguyên nữ chính cùng vị hôn phu, thế giới này còn có một nhân vật phản diện quan trọng chính là kế huynh của nguyên chủ, Minh Dự.

    Nguyên chủ cùng Minh Dự lúc đầu ở chung cũng không tệ lắm, thẳng đến khi Minh Dự phát hiện mẹ hắn chết cùng mẹ kế có quan hệ cho nên dần dần xa cách nguyên chủ, về sau Minh Dự bị ông ngoại trực tiếp đưa về Minh gia kế thừa gia nghiệp, hai người liền không còn có liên hệ.

    Minh Dự về nước khi nguyên chủ cùng trong nhà đã quyết liệt, Minh Dự mặc dù hận cha hắn cùng mẹ kế gián tiếp hại chết mẹ mình nhưng đối với nguyên chủ cũng không giận chó đánh mèo.

    Mục tiêu báo thù của hắn từ trước tới nay đều là mẹ kế cùng cha ruột, chỉ là do nam nữ chủ có hào quang vai chính quá lợi hại, Minh Dự mỗi lần lên kế hoạch đều sẽ bị nhìn thấu, cuối cùng không chỉ khiến mình suýt mất mạng tại tai nạn xe cộ, ngay cả sản nghiệp Minh gia cũng bị ảnh hưởng lớn.

    Trong tai nạn xe, hai chân của Minh Dự đã bị phế, trở thành người tàn tật bị ông ngoại bắt về Minh gia.

    Minh Dự lần nữa không màng nguy hiểm về nước, là vì để an táng cho hai chị em bọn họ.

    Đây chính là toàn bộ ký ức của nguyên chủ.

    Nguyên chủ có 3 nguyện vọng.

    Một là bảo vệ tốt em trai cùng kế huynh Minh Dự.

    Hai là làm mụ mụ* cùng nam nữ chủ một nhà phải trả giá hết thảy những gì mà chị em bọn họ đã trải qua.

    Ba là cố gắng sống, trở thành người vĩnh viễn không ai dám động vào.

    *Mụ mụ: Mẹ ruột (mình để vậy cho dễ đọc luôn ^_^)
     
    Banana Nết Na, heocon.10Natasha311 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng một 2021
  7. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 5: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong lòng Nguyễn Đường đã nắm chắc cốt truyện, trực tiếp duỗi tay gõ 477 một cái: "Làm việc!"

    477 lập tức quay đầu lại, bày ra vẻ mặt vô tội cùng kinh ngạc: 【 Ký chủ, cửa bị người ta khóa lại rồi mà, ngài không ra được! 】

    "Cửa?" Nguyễn Đường nghiêng đầu, ý vị thâm trường nói: "Ai nói ta đi cửa chính? Nơi này chẳng phải có cửa sổ sao?"

    477 lập tức kinh hãi: 【 Ký chủ, ngài đừng lấy tính mạng mình ra đùa, chúng ta còn có rất nhiều nhiệm vụ phải hoàn thành. 】

    Đây chính là tầng ba, ký chủ hiện tại lại không có võ công, nếu mà nhảy xuống còn không phải tìm chết?

    Đến lúc đó hắn biết ăn nói lại với cấp trên như nào đây?

    Nguyễn Đường đi đến bên cửa sổ đánh giá độ cao một chút, lại nhìn đến màn lụa trên giường.

    477: 【.. Tuy rằng nguyên thân rất gầy, nhưng không thể xác định nó không bị đứt! 】

    "Sợ cái gì? Ta cũng không phải muốn tìm cái chết!" Nguyễn Đường đứng ở trên giường, vươn tay kéo màn lụa xuống, lại tìm những thứ có thể thay thế dây thừng, đem chúng cột lại với nhau, sau đó buộc một đầu ở lan can.

    Một đầu khác thì cột vào lưng, vừa muốn xuống dưới thì ở trán truyền đến một cỗ đau đớn lạnh buốt.

    Giây tiếp theo, Nguyễn Đường chậm rãi nói ở trong lòng: "Chết thẳng cẳng, mi muốn chơi trò trừng phạt này thì để lúc nào rảnh rỗi chúng ta từ từ chơi, thời điểm bà đây làm chính sự mà mi cũng dám quấy rối, đây là chán sống rồi?"

    Thật tình 477 cũng không dám: 【 Ký chủ, tính mạng là quan trọng nhất, nhiệm vụ lần này không hoàn thành cũng không sao, dù sao chúng ta cũng không thiếu tích phân. 】

    Lại nói, thời điểm rảnh rỗi đều là ký chủ khi dễ hắn, hắn nào dám trừng phạt ký chủ!

    Nguyễn Đường: .

    "Đừng cản trở ta, nếu mi còn dám động, ta sợ rằng mình trượt chân ngã chết, đến lúc đó xem mi xử lí ra sao!"

    Nguyễn Đường nói xong liền trực tiếp bay qua, hai tay nắm chặt lấy lan can, chỉ cần nhảy xuống dưới một cái là có thể đến ban công lầu hai.

    【 Nhân vật chủ yếu xuất hiện! 】477 đột nhiên nhắc nhở.

    Nguyễn Đường sửng sốt, nhân vật chủ yếu? Cũng không phải là trò chơi công lược, xuất hiện thì xuất hiện, hù dọa nàng làm gì?

    Nàng tiếp tục trèo xuống, liền nghe 477 sốt ruột nói: 【 Ký chủ, không tốt! Kế huynh của ngài xuất hiện! 】

    Kế huynh? Minh Dự?

    Nguyễn Đường không hiểu: "Hắn làm sao lại trở về lúc này? Theo như cốt truyện là phải sau khi nguyên chủ cùng mẫu thân và vị hôn phu tranh chấp quyết liệt thì hắn mới về nước chứ?"

    477 cũng không biết: 【 Có thể là do chúng ta đến nơi này nên mới khiến hắn trở về sớm hơn trong cốt truyện? 】

    "Xuất hiện thì xuất hiện, ta sắp chết đói rồi đây, hắn trở về cũng không thể ngăn cản quyết tâm ăn uống của ta!"

    Nguyễn Đường nói xong lại chỉ huy 477: "Trước cho ta cái sắc mặt trắng bệch, mảnh mai đáng thương mà mi có đi!"

    477 không hiểu: 【 Để làm gì? 】

    Nguyễn Đường nhìn xuống phía dưới, dư quang liếc thấy có chiếc xe từ cổng lớn biệt thự đang lái về phía bên này.

    "Trong cốt truyện Minh Dự là nhân vật phản diện quan trọng, chúng ta có cùng chung kẻ thù, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, hơn nữa một trong ba nguyện vọng của nguyên chủ đó là bảo hộ Minh Dự cùng đệ đệ, đương nhiên ta muốn vào lúc này liên thủ với hắn!" Nguyễn Đường nói.

    477 rất không đành lòng, nhưng cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của ký chủ, chỉ là uyển chuyển nói: 【 Nếu như ký chủ muốn ôm đùi thì cũng nên lựa chọn phương thức dịu dàng hơn. 】

    Trực tiếp ngã từ tầng ba xuống, đầu nở hoa, chân tay gãy thành hai ba đoạn gì đó, cũng quá thảm rồi!

    Ôm đùi?

    Đó là đang sỉ nhục nhân cách của nàng!

    Nguyễn Đường thấp giọng hừ một cái, nhìn thấy người trong xe vừa bước một chân ra, bỗng nhiên kinh hô một tiếng, tay phải ở bên hông nhẹ nhàng đung đưa.

    Trong nháy mắt dây thừng bay ra, cả người nàng cũng ngã xuống dưới..
     
    Banana Nết Na, heocon.10Natasha311 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng mười hai 2020
  8. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 6: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    477 gấp gáp kêu to, ký chủ thật sự là quá phản nghịch, luôn luôn không đi theo con đường bình thường.

    Hắn lại hết lần này đến lần khác đều không thể trừng phạt nàng, thật sự gấp chết hắn mà!

    Thời điểm Nguyễn Đường rơi xuống vẫn không quên cho 477 một ánh mắt trấn an, coi như vị kế huynh này không ra tay giúp đỡ, nàng cũng có biện pháp tự cứu mình.

    Nếu kế huynh đã về nước sớm hơn dự định như vậy thì nàng cũng phải tặng đối phương một cái gặp mặt khó quên, bằng không làm sao có thể gợi lên ký ức tốt đẹp mà đối phương cùng nguyên chủ ở chung vào bảy năm trước!

    Mắt thấy ký chủ sắp rơi xuống đất, 477 nghĩ có phải là nên che chắn cảm giác đau đớn cho nàng hay không, thì thấy phía dưới xẹt qua một cái bóng.

    Ngay sau đó, ký chủ của hắn đã rơi vững vàng vào lòng ngực nam nhân.

    477 ngồi bệt xuống, trái tim treo lở lửng rốt cuộc cũng hạ xuống.

    Ký chủ không có việc gì là tốt rồi!

    Chỉ cần ký chủ không có việc gì, nhiệm vụ thất bại còn có thể làm lại.

    Nguyễn Đường vẫn còn đang nhắm chặt mắt, rõ ràng phát run vì sợ hãi, trên mặt cũng không có một tia huyết sắc, nhưng nàng lại cố nén không để cho mình khóc ra tiếng.

    Minh Dự nhìn thấy một màn này chính là một nữ tử tính cách quật cường lại càng khiến người khác thương yêu.

    Nàng thật nhẹ! Đó chính là cảm giác của Minh Dự sau khi đỡ nàng.

    "Thiếu gia, người thế nào rồi?" Người đi theo phía sau bỗng đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh này.

    Nam nhân lắc đầu biểu thị mình không sao, đem người trong ngực thả xuống: "Ngươi không sao chứ?"

    Nguyễn Đường nghe thấy thanh âm liền chậm rãi mở mắt, gương mặt trắng bệch đáng thương của nàng khó tránh khỏi kinh ngạc, không thể tin mình từ lầu ba ngã xuống nhưng không có việc gì.

    "..."

    Nàng nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt vài giây, lại nhìn những người phía sau, cẩn thận mở miệng dò xét: "Ngươi là, Minh Dự.. ca ca?"

    Nam nhân tựa hồ ngẩn ra một chút, hắn nhìn thiếu nữ vẻ mặt đang chờ mong lại không dám xác nhận, không biết nghĩ đến cái gì, sắc mặt trầm xuống, đột nhiên đẩy người trong ngực ra.

    Nguyễn Đường nháy mắt liền sửng sốt: "Ngươi.."

    Nàng giống như bị người ta hắt cho một bát nước lạnh, nỗi kích động cùng chờ mong đều tan biến, chỉ còn lại sự xấu hổ và hoang mang, nàng thất thần đứng ở một chỗ.

    Minh Dự đứng ở bên cạnh, bởi vì có chiều cao làm ưu thế, hắn có thể thấy rõ ràng thiếu nữ cúi thấp đầu kia, dường như thân thể của nàng đang run rẩy.

    Không biết nghĩ cái gì, hắn vậy mà cảm thấy, so với thời điểm bị dọa rơi từ trên lầu xuống, cái cúi đầu này của nàng càng làm cho người ta cảm thấy thương tiếc hơn.

    Đặc biệt là thiếu nữ kia liếc nhìn hắn một cái mang theo vẻ mặt khó hiểu, hoảng loạn, mất mát.. Mỗi một cảm xúc đều giống như tảng đá, nặng nề mà đập vào trong lòng của hắn!

    Thật là kỳ lạ!

    "Thiếu gia, cánh tay của người không sao chứ?" Trợ lý bên cạnh hiển nhiên không thích nữ nhân trước mặt này.

    Mặc kệ cô gái này có gầy béo gì hay không, chỉ tính trọng lực từ độ cao như vậy mà ngã xuống đương nhiên sẽ không nhỏ, cánh tay thiếu gia đỡ nàng khẳng định bị thương.

    Cánh tay kia của Minh Dự quả thật có chút vấn đề, nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra ngoài.

    Nếu như năm đó hắn không tra ra được nguyên nhân mẫu thân qua đời chính là do mẹ ruột nàng cùng cha hắn nhúng tay vào, gián tiếp hại chết mẫu thân hắn, có lẽ bây giờ bọn họ cũng sẽ giống như bảy năm trước.

    Hắn sẽ thử làm một anh trai tốt, mà nàng cũng sẽ là một tiểu nha đầu xinh đẹp luôn vui vẻ, hớn hở khiến người khác yêu thích.

    Trợ lý không còn cách nào, chỉ có thể lạnh mặt hỏi Nguyễn Đường: "Lưu tiểu thư, người cũng đã thành niên rồi, phải chịu trách nhiệm cho việc làm của mình, không nên lấy tính mạng mình ra đùa giỡn như thế này được!"

    Còn liên lụy đến thiếu gia nhà bọn họ!
     
    Banana Nết Na thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng mười hai 2020
  9. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 7: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    477 nghiến răng nghiến lợi: 【 Thái độ kia của ngươi là ý gì, dám nói chuyện như vậy với ký chủ nhà ta? 】

    Thật là tức chết hắn!

    Nguyễn Đường sửng sốt một chút, giơ tay chỉ chỉ chính mình, ngữ khí mang theo vẻ không xác định: "Anh đang nói tôi sao?"

    Trợ lý im lặng không nói, nơi này chỉ có mình cô là nữ sinh, không hỏi cô thì hỏi ai?

    Nguyễn Đường ngượng ngùng cười cười: "Vậy anh nhận lầm người rồi, tôi không phải họ Lưu, tôi họ Nguyễn, kêu Nguyễn Đường!"

    Lưu là họ của cha dượng cô, nhưng cô từ nhỏ vẫn lấy họ của cha ruột mình!

    Tuy rằng rất nhanh sẽ có một Lưu tiểu thư.

    Dù sao, mẹ ruột cô đã quyết định thu dưỡng đứa con ngoan trong mắt mọi người kia, các loại thủ tục đều sắp làm xong!

    Dứt lời, không chỉ trợ lý, ngay cả biểu tình của Minh Dự cũng thay đổi.

    Cô ấy vậy mà không sửa họ?

    Minh Dự nhớ rõ, lúc Nguyễn Đường vừa bị mẹ kế mang về nhà, cô còn sợ đến tay chân rụng rời, rồi lại phòng bị mỗi người một bên, giống như tất cả mọi người đều là người xấu.

    Về sau, vì lấy lòng cha hắn, mẹ kế một mực nói muốn Nguyễn Đường sửa họ, đoạn tuyệt quan hệ với họ hàng trước kia, từ đây chính thức trở thành người của Lưu gia.

    Nhưng Nguyễn Đường tính tình quật cường, mỗi lần mẹ kế nhắc tới việc này, cô liền lớn tiếng phản bác, cho dù thế nào cũng không chịu sửa họ. Về sau bị mẹ mắng một trận, ngay cả cơm cũng không ăn, một mình tội nghiệp chạy về phòng gọi điện thoại cho em trai cùng cha ruột mình.

    Nhiều lần hắn lên lầu đưa cơm cho cô, đều thấy cô len lén khóc ở trong phòng.

    Bọn họ ở chung gần một năm, mẹ kế vẫn luôn nói về vấn đề này, không nghĩ tới bảy năm trôi qua, cô vậy mà cũng không có sửa họ!

    "Vậy cô.. sao lại muốn nhảy từ cửa sổ ra?" Trợ lý cảm thấy, mình tựa hồ có chút hiểu lầm.

    Nữ nhân trước mắt này mảnh mai đến nỗi phảng phất một trận gió là có thể thổi bay, không hề giống như trong tưởng tượng của hắn, kiêu căng, ngang ngược lại tâm cơ như mẹ kế.

    Nguyễn Đường hoảng sợ nhìn lên cửa sổ phòng ngủ ở tầng ba, vô ý thức rùng mình một cái, nhưng lại nhanh chóng cúi đầu: "Tôi đói bụng đã lâu, lại không ra được, cho nên.."

    Lời nói không nhiều lắm, nhưng biểu đạt ý tứ lại đầy đủ.

    Cho dù Minh Dự hay là trợ lý, đều ở nơi thương trường đầy âm mưu quỷ kế, cũng từng chứng kiến được các nhà hào môn bên ngoài thì hào nhoáng, nhưng bên trong là các loại việc dơ bẩn xấu xa ít ai nghĩ đến, sao có thể không rõ cô đang biểu đạt cái gì chứ.

    Trợ lý sợ đến ngây người, hắn hoài nghi nhìn về phía Minh Dự.

    Giống như nghĩ đến, người cha trong mắt chỉ có lợi ích của mình không chỉ giam cầm kế nữ mình, còn không cho tiểu cô nương người ta ăn cơm!

    Trách không được sẽ nghĩ quẩn trong lòng mà nhảy từ tầng ba xuống!

    Hắn có còn là người nữa hay không!

    Minh Dự cau mày.

    Tuy nói cha hắn vô tình vô nghĩa nhưng lại rất để ý đến thanh danh, ông ta sẽ không để chuyện mình vì khắt khe với kế nữ mà mất hết mặt mũi.

    Muốn nói ngược đãi Nguyễn Đường, hắn nghĩ đến ngay người mẹ kế đầy tâm cơ kia, mặt ngoài ôn nhu hào phóng, nỗ lực muốn gắn bó gia đình, kì thật trong lòng lúc nào cũng muốn đuổi hắn ra ngoài để độc chiếm tài sản.

    Dù sao, khi vừa gả vào nhà bọn họ, mẹ kế vì muốn làm hắn vui mà thường xuyên tự mình xuống bếp chuẩn bị bữa sáng, còn nhiệt tình muốn đưa đón hắn đi học.

    Người như vậy lại đối xử với con riêng rất tốt, toàn thân trên dưới đều dán nhãn hiệu "Hiền thê lương mẫu", nhưng đối với con gái ruột của mình, từ trước tới nay cô thích cái gì hay ghét cái gì cũng không biết.

    Càng không biết Nguyễn Đường dị ứng với cồn!

    Lúc hắn còn chưa đi theo ông ngoại, mẹ kế đã dùng cách "Khóa cửa" cùng với "Không cho ăn cơm" để uy hiếp Nguyễn Đường sửa họ.

    Không nghĩ đến, bảy năm trôi qua, bà ta ngược lại càng âm hiểm hơn!

    Bằng không sao lại bức một nữ tử tới nỗi không muốn sống mà nhảy từ tầng ba xuống?
     
    Banana Nết Na thích bài này.
  10. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 8: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sự tình nhanh chóng xoay chuyển.

    Không thể không nói, chính là vị trợ lý kia ban đầu đối với Nguyễn Đường có thành kiến, lúc này đây đều mang vẻ mặt xin lỗi.

    Tất cả là do bà mẹ kế ác độc kia làm chủ!

    Nếu không hắn cũng sẽ không đối xử lạnh nhạt lại châm chọc như vậy với một tiểu cô nương mới lần đầu gặp mặt!

    477 dựng thẳng ngón tay cái lên: 【 Ký chủ thật thông minh, lập tức khiến nhân vật phản diện cùng người bên cạnh hắn thay đổi cách nhìn khác về ngươi. 】

    Nguyễn Đường trên mặt vẫn là không có chút huyết sắc nào, ủy khuất ba ba, trong lòng lại hừ lạnh: "Vị kế huynh cao lãnh này cùng nguyên chủ dù sao đã từng có một đoạn hồi ức tốt đẹp, bản thân hắn đối với nguyên chủ ấn tượng cũng không tệ, lại hiểu rõ mẹ ruột nguyên chủ mang con chồng trước như nàng là có ý gì, cho nên giữa nguyên chủ và mẹ kế ác độc thì hắn tự nhiên là đứng về phía nguyên chủ rồi!"

    Bằng không sao lại nói, ở trong cốt truyện, sau khi Minh Dự tra ra nguyên nhân cái chết của mẹ hắn thì cùng nguyên chủ trở mặt thành thù!

    477: 【 Vẫn là ký chủ tâm tư kín đáo! 】

    "Nên ăn cơm rồi, lăn lộn lâu như vậy, ta thật sự là đói bụng quá đi!" Nguyễn Đường nói xong liền sờ lên bụng của mình.

    Thật không khéo, "Cô" một tiếng, liền đem sự yên tĩnh lúc đầu nhanh chóng phá vỡ.

    Minh Dự lúc này mới từ trong hồi ức bứt ra, một lần nữa nhìn về phía "Kế muội" bảy năm không gặp của mình.

    Trong ký ức của hắn, Nguyễn Đường vốn dĩ sinh ra đã cực kì đẹp.

    Lúc gặp mặt Nguyễn Đường chẳng qua là một tiểu nha đầu mười tuổi, bước vào một ngôi nhà xa lạ, mặc dù phòng bị người xung quanh, lại đối với ca ca lớn hơn nàng mấy tuổi như hắn thập phần thân cận dính người.

    Về sau, gặp Nguyễn Đường tuổi nhỏ tính tình nóng nảy, lại nhanh mồm nhanh miệng, nhiều lần cãi nhau với mẹ vì chuyện sửa họ.

    Nghe thấy tiểu nha đầu mặt đầy nước mắt nước mũi lôi kéo áo sơ mi hắn, phàn nàn nói rằng cô không thích mẹ mình, không nghĩ đến sẽ dọn đến cái nhà này, càng không nghĩ đến phải rời xa ba cùng em trai mình.

    Suy bụng ta ra bụng người, tự nhiên mà vậy, hắn liền dần để ý đến tiểu nha đầu này.

    Chậm rãi tiếp nhận sự tồn tại của cô!

    Nếu như, không phải là bởi vì cơ duyên xảo hợp* nghe thấy được cha mình cùng mẹ kế nói chuyện biết nguyên nhân chân chính gây ra cái chết của mẹ mình, có lẽ hiện tại bọn hắn sẽ là huynh muội tốt rồi!

    (Cơ duyên xảo hợp [机缘巧合]: Vừa khớp, thật khéo, trùng hợp)

    Bị bức đến nhảy lầu, có thể thấy được sau khi hắn rời đi, cô sống ở cái nhà này cũng không tốt đẹp gì.

    "A Đỗ, bảo người làm chuẩn bị bữa tối!"

    Phân phó trợ lý xong, Minh Dự lại nhìn về phía Nguyễn Đường: "Vừa rồi có bị thương đến chỗ nào không?"

    A Đỗ đang chuẩn bị đi, liền dừng lại: "Thiếu gia, người vẫn là nên xem thử cánh tay mình một chút."

    Nguyễn Đường vốn dĩ kinh ngạc, càng không dám tin tưởng cái người mặt lạnh tràn đầy chán ghét đẩy cô ra sẽ nói lời quan tâm, nhưng nghe được lời trợ lý nói, Nguyễn Đường nhanh chân chạy đến gần Minh Dự: "Anh bị thương rồi?"

    Trong mắt tràn ngập lo lắng, nhưng lại không dám tới gần.

    Minh Dự nhìn cô đột nhiên cụp mắt xuống, lồng ngực ngoài ý muốn có chút khó chịu.

    Nếu hắn không đẩy cô ra, có phải cô cũng không cần giống như phạm sai lầm mà quan tâm hắn thật cẩn thận từng li từng tí?

    "Nếu như bị thương, thì phải mau chóng gọi cho bác sĩ tư nhân, lúc trước tôi bị đau dạ dày phải mấy ngày bác sĩ mới đến.."

    Giọng nói cứng lại, Minh Dự cúi đầu liền thấy được thần sắc cô hơi ảm đảm.

    Đau dạ dày?

    Xem ra "Khóa cửa phòng" cùng "Không cho ăn cơm" là chuyện thường xảy ra, nếu không Nguyễn Đường làm sao lại đau dạ dày, làm sao lại cùng đường mà nhảy lầu!

    Người cha cặn bã cùng mẹ kế của hắn thật đúng là một đôi cha mẹ ác độc!

    Bị chính mẹ ruột bức thành như vậy, một tiểu cô nương như cô sao mà chịu nổi chứ?

    Nghĩ đến đây, sự khó chịu trong lòng Minh Dự liền tăng thêm!

    Lúc sắp đi đến cửa, Minh Dự đột nhiên ngẩn ra.

    Hắn trở về để báo thù, bây giờ lại vì nữ nhi của kẻ thù mà đau lòng.

    Thật đúng là gặp quỷ!
     
    Banana Nết Na thích bài này.
  11. Mdlh Mạn

    Bài viết:
    12
    Chương 9: Hắc hóa kế huynh cùng ác miệng thiên tài (9)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thấy Minh Dự nhanh chóng bước vào nhà, khí thế hùng hổ dọa người, khóe môi Nguyễn Đường chậm rãi cong lên.

    Trong trí nhớ của cô, Trần Tuệ Nhã cũng chính là mẹ ruột của nguyên chủ hôm qua đã thông báo với cô muốn đem nữ chính Trần Duẫn Nặc thu làm dưỡng nữ.

    Mà trước đó, Trần Duẫn Nặc đã nhiều lần đến nhà.

    Nguyên chủ trong lòng rất ấm ức, lớn tiếng chất vấn vài câu, bà có thể đem người xa lạ xem như con ruột mà yêu thương, vì sao không thể cho cô và em trai một chút quan tâm.

    Cho dù là một chút.

    Nhưng Trần Tuệ Nhã là thông báo, mà không phải thương lượng với cô.

    Nguyên chủ tức giận, liền nói Trần Tuệ Nhã mang một đứa con chồng trước vướng víu như cô tiến hào môn chẳng qua là vì để kế phụ thấy được sự lương thiện của bà ta, thấy được tình thương của mẹ, để chứng minh bà ta có thể làm tốt vị trí nữ chủ nhân này.

    Cũng giống như giúp đỡ Trần Duẫn Nặc, chỉ để bà ta có thanh danh trong vòng tròn phu nhân mà thôi.

    Nói mấy câu liền vạch trần bộ mặt dối trá của Trần Tuệ Nhã.

    Vẫn là làm trò trước mặt cha dượng và người hầu trong nhà.

    Trần Tuệ Nhã mất hết mặt mũi, trực tiếp cho nguyên chủ một cái tát, về sau lại sợ nguyên chủ chạy tới cáo trạng với em trai mà làm cho đứa con trai khó chơi đó đến giáo huấn mình, Trần Tuệ Nhã dứt khoát sai người khóa cửa lại cấm túc cô.

    Dựa theo cốt truyện ban đầu, Trần Tuệ Nhã tối nay sẽ đưa dưỡng nữ kia về.

    Nguyễn Đường nghĩ đến cốt truyện, tầm mắt lại rơi xuống bóng dáng cao lớn, lạnh lùng của Minh Dự.

    Tối này sẽ có trò hay để xem đây!

    "Nhìn đường." Thanh âm lãnh khốc truyền đến, Nguyễn Đường giật mình, cánh tay đã bị người kia nắm chặt.

    Cô sửng sốt, ngẩng đầu thấy bậc thang trước mặt.

    Nếu như không phải Minh Dự có lòng tốt giữ lại, đoán chừng lúc này cô đã cùng bậc thang tiếp xúc thân mật rồi.

    Đương nhiên, nói không chừng sẽ còn mất đi vài cái răng đáng yêu!

    "Cảm ơn!" Nguyễn Đường không được tự nhiên rút tay ra.

    Cô tự nhiên hiểu rõ, trước đó Minh Dự đã biểu hiện ra sự xa cách, cô cũng sẽ không chủ động đi lên.

    Nguyễn Đường đi lên trước bước vào cửa, ngược lại là Minh Dự, có chút sững sờ nhìn bàn tay trống không của mình.

    Quả nhiên cô vẫn để ý chuyện lúc trước hắn đẩy cô ra.

    Trợ lý bên người Minh Dự là ông ngoại hắn bên kia bồi dưỡng ra, chưa từng tới Lưu gia, người hầu trong nhà tất nhiên sẽ không biết hắn.

    Dì Hứa đang muốn tiến lên hỏi thăm, lại thấy được Nguyễn Đường – người không nên xuất hiện ở đây.

    "Tiểu thư, cô, cô.. làm sao lại.." dì Hứa nhìn thấy Nguyễn Đường, thần sắc khiếp sợ lại có chút ngoài ý muốn.

    Tiểu thư không phải bị khóa ở trong phòng sao? Như thế nào lại ở đây?

    Nguyễn Đường không trả lời, hỏi ngược lại: "Mẹ tôi.. Trần nữ sĩ? Bà ấy đi đâu rồi?"

    Dì Hứa dừng lại, sắc mặt có chút khẩn trương: "Cái này.. phu nhân đi đâu người hầu như tôi làm sao biết được."

    Chuyện tiểu thư cùng phu nhân cãi nhau vì cái gì bà vô cùng hiểu rõ, nhưng cũng rất không hiểu, con gái ruột của mình thì không quan tâm, lại để ý đến một đứa con gái không cùng huyết thống như vậy.

    Bà thật sự nghĩ mãi mà không hiểu.

    Chẳng lẽ đối với người có tiền, con nhà người ta liền tốt hơn so với con của chính mình?

    Kỳ quái, tiểu thư sao lại gọi phu nhân là Trần nữ sĩ?

    Ngày hôm qua, nghe được tiểu thư nói nếu phu nhân khăng khăng muốn nhận nuôi nữ sinh kia thì sẽ đoạn tuyệt quan hệ mẹ con, chẳng lẽ nàng nghiêm túc?

    "Dì Hứa, hôm qua chúng tôi cãi nhau vì cái gì, rồi vì sao bà ấy đem tôi nhốt lại chắc dì cũng biết, dì nói cho tôi, bà ấy có phải đi đón dưỡng nữ kia về hay không?"

    Nguyễn Đường vừa mở miệng, dì Hứa liền run sợ.

    Thái độ Nguyễn tiểu thư ngày thường đối với người hầu như các cô đều rất tốt, không nghĩ tới thời điểm cãi nhau với phu nhân lại đáng sợ như vậy.

    Cũng là lần đầu cô thấy được ánh mắt lạnh lẽo như vậy của Nguyễn tiểu thư.

    Thật là quá dọa người!

    Mà ở cửa, Minh Dự nghe được những lời này, bước chân liền dừng lại.

    Cái gì dưỡng nữ?
     
    Banana Nết Na thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...