Welcome! You have been invited by Nxndu to join our community. Please click here to register.
CHƯƠNG 41-2

[HIDE-THANKS]
f5b299de3056ecd9ff9f3323b2747df6.jpg


Ảnh: Nguồn Pinterest

* * *

Thật vất vả nhịn đến khi buổi phỏng vấn kết thúc, Hồ Lăng vội vàng đi tìm bọn Triệu Lộ Đông.

Bọn họ không cùng đi xe buýt của ban tổ chức, mà tự mình thuê một chiếc taxi.

"Ai u, chân đều tê." Hồ Lăng tiến vào trong xe ngồi xuống, lập tức vò mắt cá chân. "Không nghĩ là thi đấu offline lại mệt mỏi như vậy."

Triệu Lộ Đông ngồi ở kế bên tài xế nói: "Ai kêu em mang giày cao gót."

Hồ Lăng trừng mắt: "Anh phải nói may là mang giày cao gót, không thì chụp ảnh xấu chết."

Triệu Lộ Đông cười nhạo một tiếng, Hồ Lăng thoáng nhìn ghế bên cạnh, Bạch Minh Hạo đang chơi điện thoại di động, nhớ tới chuyện lúc trước, nhỏ giọng nói: "Lão Bạch.."

Bạch Minh Hạo liếc mắt, Hồ Lăng nhếch miệng, nói: "Cậu cố lên nha."

Bạch Minh Hạo có chút không hiểu cho lắm.

"Nói gì vậy?"

Hồ Lăng: "Không có gì, chỉ là cỗ vũ cậu thôi."

Bạch Minh Hạo nhíu mày.

Bọn họ tìm quán cơm ở gần khách sạn, ăn cơm tối xong đã chín giờ, đối với thanh niên nghiện net mà nói thì cuộc sống về đêm mới bắt đầu, nhưng vì để đảm bảo trạng thái ngyaf mai thi đấu, Triệu Lộ Đông hạ lệnh toàn bộ đội viên về khách sạn nghỉ ngơi.

Sau khi trở về phòng, Hồ Lăng không quan tâm đến việc rửa mặt, mà cùng Triệu Lộ Đông trò chuyện về nội dung nghe được ở nhà vệ sinh.

".. Nghĩ không ra Bki lại sợ Bạch Minh Hạo như vậy."

Triệu Lộ Đông uống một hớp nước, dựa vào cạnh bàn hút thuốc.

"Hắn ta cùng Lão Bạch không phải cùng một cấp độ, chính hắn rõ ràng nhất."

"Không phải hắn ta cũng mời hai đội nước ngoài sao? Hắn ta dường như không sợ hãi chút nào, cho nên mới đặc biệt đến với chúng ta."

"Bọn họ tìm đều là các đội tuyến hai, tuyến ba, đảm bảo thực lực không bằng BYG mới mời, tất cả đều là nền cho Mã Thiên Vĩ."

"Đủ gian ác!"

"Đừng nghĩ nhiều như vậy, mục tiêu của chúng ta chỉ có một."

Hồ Lăng giơ cao hai tay.

"Không có sâu răng!"

Triệu Lộ Đông thâm trầm thở dài, đi tắm rửa.

Hồ Lăng lật điện thoại ra, bên tai là tiếng nước chảy ào ào, có một khắc cô liếc mắt hướng đến cái bóng phía sau cửa thủy tinh, bên trong mờ mịt mông lung, cô bỗng nhiên có chút quẫn bách.

Một lát sau Triệu Lộ Đông đi ra, đã mặc quần áo xong, là một chiếc áo sơ mi cũ quen thuộc, tay áo màu đen vén lên một nửa, anh đã mặc qua trong cửa hàng một vạn lần.

Anh cầm khăn mặt trong tay, lau tóc, lau xong ngại không đủ, còn lắc lắc. Tóc từng sợi rơi xuống, tựa hồ đem hình dạng gò má phát họa ra rõ ràng hơn.

Anh cảm nhận được tầm mắt của cô, giương mắt tới, phía sau lưng Hồ Lăng cứng đờ, vì che giấu, lớn tiếng nạt người.

"Triệu Lộ Đông, dáng vẻ anh hất đầu nhìn giống như chó vậy."

Anh trầm mặt nhìn cô hai giây, chậm rãi cười lạnh.

"Dáng vẻ em thành một ổ như vậy cũng rất giống bánh bao thịt."

Hồ Lăng lúc đầu ôm chăn nằm lỳ ở trên giường, nghe anh nói như vậy lập tức ngồi dậy.

"Nói ai giống bánh bao hả."

"Em."

"Tôi mập như vậy sao?"

"Em gần đây có chút mập."

Hồ Lăng hít một hơi thật dài.

Từ lúc tới WHY X, áp lực cuộc sống không còn nhiều như trước, cô mỗi ngày không ăn vặt thì không được, lôi kéo Huyên Tử không phải trà sữa thì là điểm tâm, không điểm tâm thì là trà sữa. Nhưng Huyên Tử thể chất hơi gầy, mà lại mới có hai mươi tuổi, thay cũ đổi mới rất nhanh, ăn xong cũng không thay đổi, cô thì đã mập lên năm sáu cân.

Lại thêm qua một năm tốt đẹp, cô mấy ngày trước lên cân thử, bản thân cũng giật nảy mình.

Nhưng chính mình dọa mình cũng không thể để Triệu Lộ Đông biết.

Cô cả giận nói: "Triệu Lộ Đông! Anh công kích cơ thể của tôi!"

"?"

Triệu Lộ Đông mặt mũi đầy dấu chấm hỏi. "Tôi công kích cơ thể em? Vậy em nói tôi giống chó thì là cái gì?"

Hồ Lăng đập lên giường: "Không được không được! Triệu Lộ Đông, anh đang chọc tức tôi đúng không!"

Mũ càng chụp càng lớn, Triệu Lộ Đông ngồi ở mép giường, không nói chuyện với cô. Hồ Lăng chen chân đạp anh trở về, bị Triệu Lộ Đông bắt được mắt cá chân. Anh quay đầu lại nói với cô: "Mập một chút rất tốt, vừa lúc mới tới quá gầy, hiện tại là vừa rồi."

Hồ Lăng còn muốn đánh anh, bỗng nhiên bị nội dung trên điện thoại của anh hấp dẫn.

"Anh cùng với ai nói chuyện phiếm vậy?"

Ảnh đại diện nhìn có chút lạ lẫm.

"Nạp Lan công tử."

Hồ Lăng trong đầu hiện lên cái đầu bóng loáng của người đàn ông.

"Anh thêm anh ta rồi?"

"Ừm, về sau lúc chụp ảnh thì thêm."

"Thêm anh ta làm gì?"

Triệu Lộ Đông nói: "Bki là thanh viên hội KOK, cùng với Liệt Diễm xem như là đối thủ, ngứa mắt lẫn nhau, đã đấu với nhau rất lâu. Nạp Lan biết chúng ta cùng với Bki có thù, liền liệc lạc với chúng ta một chút."

Hồ Lăng sờ sờ cái cằm, phân tích nói: "Hắn có có phải nghĩ là trong trận đấu cùng chúng ta liên thủ hay không?"

Triệu Lộ Đông lắc đầu.

"Kiểu thi đấu công khai như vầy không thể làm như vậy được, rất dễ bị nhìn ra. Anh ta muốn cùng tôi trò chuyện một chút, muốn đào được tài liệu đen của Bki." Anh nhắc nhở Hồ Lăng, "Nhanh đi rửa mặt, hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút."

Hồ Lăng cũng không lộn xộn, cầm túi đi tắm rửa.

Triệu Lộ Đông tựa ở đầu giường xem tin tức của đối thủ mà Dưa Chuột gửi đến, lần thi đấu này thực lực tổng hợp mạnh nhất là BYG, Dưa Chuột tìm video bọn họ thi đấu trước kia, Triệu Lộ Đông cẩn thận nghiên cứu.

Vừa xem hết một trận, Hồ Lăng ra, Triệu Lộ Đông tùy ý nhìn thoáng qua, hơi sững sờ.

Áo ngủ của Hồ Lăng có chút khác biệt với áo sơ mi lớn của anh, nó là một chiếc váy bằng lụa tơ tằm, rủ xuống cảm giác như dòng nước nhẹ nhàng. Hồ Lăng cao, váy vừa che khuất bờ mông, một đôi chân trắng nõn thon dài..

Nói thật, nó có lực công kích mạnh hơn nhiêu so với vải đen.

Triệu Lộ Đông đem ánh mắt dời về phía điện thoại di động, trong tai nghe được lại là tiếng bước chân từng bước một của phụ nữ.

Hồ Lăng ngồi lại ở trên giường, tóc vừa sấy còn chưa khô hẳn, mười ngón tay cắm vào run lên.

"Còn nói chuyện hả?"

".. Không có."

"Vậy anh xem cái gì vậy?"

Triệu Lộ Đông thấp giọng nói: "Dưa Chuột gừi đến video thi đấu của BYG."

"Lâm trận ôm chân phật à?"

"Nghiên cứu một chút suy nghĩ của bọn họ."

"Vô dụng thôi, tin tưởng Lão Bạch là được rồi."

"..."

Triệu Lộ Đông từ trong điện thoại di động ngẩng đầu lên.

Hồ Lăng đứng trước gương to, sắp xếp mỹ phẩm dưỡng da, cô từ trong gương nhận được tín hiệu ánh mắt của anh, hỏi: "Thế nào?"

* * *Thế nào?

Cái này mà có thể hỏi thế nào sao?

Trong đội có ba người đàn ông, cô từ đầu tới cuối chỉ nắm lấy một người để nói, còn có thể hỏi thế nào?

Hồ Lăng ghét bỏ nói: "Phát ngốc cái gì vậy, ngu đột xuất hả?"

Triệu Lộ Đông xem video cũng không được nữa, tắt đèn đi ngủ.

"Ai! Tóc tôi còn chưa sấy xong đâu!.. Này!"

Trước một đêm này, kết thúc bởi sự cào nhào của Hồ Lăng.
[/HIDE-THANKS]
 
CHƯƠNG 42-1

[HIDE-THANKS]
de8061a144a4da020ec43fb912461371.jpg


Ảnh: Nguồn Pinterest

* * *

Trận đấu chính thức bắt đầu vào chiều ngày thứ hai, có thể là Hồ Lăng hơi kích động, cô dậy thật sớm.

Cô duỗi eo ngồi dậy, quay đầu nhìn sang một cái giường khác, Triệu Lộ Đông còn đang cắm đầu ngủ say.

Người này đi ngủ vẫn kẹp chăn?

Cái áo ngủ ông già của anh bị xoắn lại, để lộ nửa vòng eo thon nhỏ.

Hồ Lăng ngồi bên kia nhìn một lúc, xoa bóp bụng của mình, nghĩ thầm người đàn ông này không dễ dàng treo thịt ở trên người, làm sao có thể ngủ nằm nghiêng mà bụng cũng không chảy xuống?

Tuy nhiên Triệu Lộ Đông bây giờ coi như tuổi còn trẻ, chờ qua ba mươi, không chừng sẽ phát tướng.

Hồ Lăng nhìn thấy vóc dáng mảnh mai của người đàn ông này, không thể tưởng tưởng nổi anh mập ra sẽ như thế nào.

Khó có được một cơ hội như thế, Hồ Lăng đem Triệu Lộ Đông nhìn từ trên xuống dưới từng bộ phận liếc nhìn mấy lần. Mặt anh lúc ngủ có chút ngốc, đầu tóc bù xù, dưới chiếc quần cộc là đôi chân thẳng tắp.

Bình tĩnh mà xem xét, đôi chân này rất đẹp.

Đều nói đàn ông thích đôi chân dài, thật ra phụ nữ càng ưa thích hơn. Triệu Lộ Đông chân dài, tỉ lệ mỡ mặc dù thấp, nhưng không khô cứng, đùi có cơ bắp, bắp chân gầy cao, mắt cá chân của anh nhỏ như thế, lộ ra hình dáng đôi chân càng đẹp hơn. Mùa đông anh không đi chân trần, mấy tháng mang tất, bàn chân vậy mà che đến có chút trắng.

Hồ Lăng nhìn một chút, không hiểu sao lại cảm thấy hài lòng. Cuối cùng ánh mắt nhìn về tới ngang hông anh, theo hô hấp của anh, có chút chập trùng. Cô rón rén đi tới, lặng lẽ dùng tay sờ mó, xúc cảm ấm áp.

Anh bỗng hơi nhúc nhích, lông mày nhíu lại, kẹp lấy chăn lật người đi.

Hồ Lăng nhíu mày âm hiểm cười, mang dép đi rửa mặt.

Sửa xoạn xong, cô lần nữa trở lại bên giường quấy rầy anh, chọc chọc cái này, Triệu Lộ Đông xoay người, chọc chọc cái kia, Triệu Lộ Đông lại xoay người.

Cuối cùng anh không kiên nhẫn được nữa, mở to mắt, giọng khàn khàn.

"Có bệnh có phải không? Muốn thế nào?"

Hồ Lăng phớt lờ ý muốn phát hỏa của anh, nói: "Ăn sáng không?" Cô cầm phiếu ăn sáng phẩy phẩy. "Mỗi phòng cho hai phiếu."

Anh lại nằm trở về, lấy trầm mặc đáp lại.

Hồ Lăng ra bên ngoài đi dạo, đi đến bên giường đột nhiên tập kích! Nắm lấy góc chăn dùng sức giật xuống.

"Em --!" Triệu Lộ Đông la lên một tiếng, ngồi thẳng dậy, Hồ Lăng đã sớm nhanh như chớp chạy ra cửa.

Cô nhắn Wechat cho Bạch Minh Hạo và Dưa Chuột, đều không ngoại lệ, không ai trả lời.

Thật là lãng phí! Bữa sáng khách sạn năm sao!

Cuối cùng chỉ có một mình Hồ Lăng đi thoải mái, ăn một đĩa mì xào lớn, còn có lạp xưởng và cà phê, các loại điểm tâm nhỏ, cô chậm rãi ngồi ở kia mười phút rồi mới đứng lên.

Thời gian tập hợp mà người tổ chức đưa ra là một giờ chiều, rất nhanh đến mười hai giờ đồng đội của cô mới rục rịch tỉnh lại.

Triệu Lộ Đông đi tắm rửa một cái, lúc đi ra xoa xoa dạ dày, bộ dáng có chút không thoải mái.

Anh nhìn thời gian, đi đến ngăn tủ lấy ra gói mì tôm.

Hồ Lăng đang trang điểm, thấy hành động của anh, chặn lại nói: "Làm gì? Đi ra ngoài rất vui phải không? Còn dám ăn mì tôm?"

Triệu Lộ Đông nói: "Không kịp đi ra ngoài, tôi phải ăn cái gì trước trận đấu."

Hồ Lăng: "Anh ngủ đến hồ đồ rồi phải không?"

Vừa mở mắt liền bị chửi, đổi lại ai cũng không vui nổi, nhưng dạ dày khó chịu khiến Triệu Lộ Đông phản ứng chậm lại, anh mắt trước một bước liếc qua.

Trên cái bàn nhỏ, đang bày bữa ăn sáng.

Không kể đến bánh mì lạp xưởng trứng gà, còn có một lượng không nhiều nhưng đủ loại các món ăn nóng, bánh kem tinh xảo, thậm chí còn có bánh trứng tráng cùng bột bạo.

Triệu Lộ Đông trầm mặc một lát, nói: "Em đi ra ngoài mua bữa sáng?"

Hồ Lăng nghiêm túc kẻ lại mắt.

"Mua cái gì, nhà hàng cấp năm sao ăn chùa thì ngu sao mà không ăn."

Triệu Lộ Đông: "Còn được mang về?"

Hồ Lăng giảo hoạt cười một tiếng.

"Len lén."

Cô đi tới, đem kính râm để trên bàn cầm lên. "Anh xem, như thế này." Cô đem tóc buộc lên, mang thêm kính râm. "Tôi đi tất cả là hai lần, bọn họ không nhận ra được." Cô lại lấy ra một cái bao màu xám, "Tôi giả bộ đem ba thùng mì ăn liền, để ở trong mang về, thế nào, thông minh không?"

Triệu Lộ Đông nhìn cái bao kia, nhắm mắt lại, lại mở ra.

Không sai, đó là cái túi anh vừa mua bên ngoài, miệng bao mở ra, còn có thể ngửi được hương vị của canh nóng.

Triệu Lộ Đông không có nhiều mục tiêu theo đuổi trong cuộc sống hằng ngày, quần áo giày dép đều không quá hai trăm, nhưng cùng đại đa số thanh niên nghiện net giống nhau, anh đối với phần cứng và thiết bị bên ngoài còn hứng thú hơn. Bàn phím, con chuột, linh kiện máy tính, đều có nghiên cứu qua.

Chiếc túi hiệu TUMI này được anh mua lúc tết, giá so với cái váy kia của Hồ Lăng còn đắt hơn chút, đương nhiên, vẻ ngoài có thể không quá nổi bật.

Anh muốn nói gì đó, nhưng bắt gặp ánh mắt có chút chơi đợi được khen ngợi của Hồ Lăng, sau khi suy nghĩ ba giây, ngược lại nặn ra một nụ cười, gật gật đầu.

"Được."

"Chỉ một câu được? Tôi tốn nhiều công sức như vậy anh chỉ nói một câu được? Anh đừng có ăn Triệu Lộ Đông."

Triệu Lộ Đông ngồi xuống cạnh bàn.

"Em đem về cho tôi, tôi không thể ăn sao?"

"Tôi lấy cho chó."

Triệu Lộ Đông uống một hớp sữa đậu nành, vẫn còn nóng, uống vào dạ dày thoải mái hơn.

Hồ Lăng trang điểm xong, đi tới thu xếp đồ đạc, thuận thiện thả một bộ quần áo xuống giường của Triệu Lộ Đông.

"Bộ quần áo hôm qua anh đừng mặc, bị nhăn hết rồi, Cái này tôi vừa kêu khách sạn giúp ủi một chút. Hôm nay là ngày đầu tiên thi đấu, các đội khác đều có đội phục thống nhất, chúng ta không có, nhưng cũng phải mặc dễ nhìn chút, không thể thua trận."

Tốc độ ăn cơm của Triệu Lộ Đông có chút chậm, anh giống như còn chưa thích ứng với việc vừa mới rời giường có ăn có uống, có càu nhàu.

Cơm nước xong xuôi, anh tiện tay đổi lại bộ quần áo cô chuẩn bị xong để trên giường.

Thời gian không còn nhiều, bọn họ đi tìm Bạch Minh Hạo và Dưa Chuột, cùng nhau xuống lầu.

Trong thang máy, Triệu Lộ Đông mơ hồ nghe thấy mùi mì tôm trên người hai người họ, trong lòng có cảm giác nói không nên lời.

Ban tổ chức sắp xếp xe buýt chờ ở cửa khách sạn, đến thời gian tập hợp, đội trưởng theo thường lệ tới điểm danh, sau đó chở toàn bộ đội viên trong đoàn đến địa điểm.

Xe dừng ở cửa sau, đám tuyển thủ xuống xe trực tiếp từ cửa sau đi vào.

Giải đấu Invitational kéo dài trong ba ngày, mỗi ngày năm trận đấu, quy tắc tính điểm tương tự như các giải đấu loại trực tiếp trước đó.

Lúc xuống xe, Triệu Lộ Đông hỏi Hồ Lăng: "Hồi hợp không?"

Hồ Lăng: "Không hồi hợp."

Triệu Lộ Đông nhíu mày, Hồ Lăng lại nói: "Tôi tin tưởng Lão Bạch."

Triệu Lộ Đông: "..."

Khi Bạch Minh Hạo đi ngang qua nghe được lời này của cô, cho Triệu Lộ Đông một nụ cười vi diệu.
[/HIDE-THANKS]
 
CHƯƠNG 42-2

[HIDE-THANKS]
64753-15361413933081771267904.jpg


Nguồn: Internet

* * *

Game offline thi đấu của PUBG khác với LOL, thành viên của đại đội bồi dưỡng thành viên, toàn bộ gần hai trăm người, quy mô khổng lồ. Nhóm tuyển thủ thừ phía sau ra trận, trận tiếp ngồi vào chỗ thi đấu, ngược sáng, đen nghịt một mảnh. Trong sân ở giữa máy móc đều có tấm ngăn, sao với đấu trường, từ xa nhìn lại càng giống một cái quán net cực lớn.

Không thể nhìn thấy khán giả trên ghế thi đấu, lại thêm tai nghe cách âm hiệu quả siêu tốt, Hồ Lăng không có cảm giác được áp lực hiện trường. Cô theo thường lệ ngồi ở vị trí số hai, bên trái là Triệu Lộ Đông, bên phải là Bạch Minh Hạo, cảm thấy vô cùng an toàn.

Mở màn có biểu diễn cùng giới thiệu, bọn họ ngồi ở đằng sau nên không nhìn thấy, liền mang tai nghe nói chuyện phiếm.

Dưa Chuột nói: "Chúng ta nên nhảy ở đâu trước."

Triệu Lộ Đông nói: "Nhìn vào đường thuyền."

Bạch Minh Hạo: "Đi sân bay."

Hồ Lăng hỏi: "Mặc kệ cái gì đều đường thuyền đi sao?"

Bạch Minh Hạo ừ một tiếng.

Dưa Chuột do dự một chút, nói: ".. Có thể có chút mạo hiểm hay không?"

Bạch Minh Hạo cười, dựa vào ghế, nhẹ nhàng thư thái.

"Ngày đầu tiên, chuẩn bị khí thế ra trận."

Dưa Chuột giống như có chút không đồng ý, nhưng lại không dám phản đối cậu ấy, liền nhìn về phía Triệu Lộ Đông: "Đông ca, anh cảm thấy thế nào?"

Triệu Lộ Đông không có trả lời ngay, cứ yên lặng như vậy, bầu không khí bỗng nhiên có chút vi diệu.

Hồ Lăng vừa định nói gì đó để phá vỡ yên tĩnh, Triệu Lộ Đông liền mở miệng.

"Được." Anh không có nhìn Bạch Minh Hạo, ánh mắt rơi vào giao diện chuẩn bị trò chơi, "Cứ chơi như lời cậu ấy."

Biểu diễn kết thúc, trong tai nghe thống nhất truyền đến thông báo chính thức.

Chờ đợi giao diện thay đổi.

Thi đấu sắp bắt đầu. Hồ Lăng hít sâu một hơi, xoa xoa đôi tay.

Ván đầu tiên, đường thuyền tương đối sai lệch, trong lòng Hồ Lăng trầm xuống. Dựa theo kinh nghiệm chơi PUBG đơn giản của cô, trong quá trình thi đấu, đường thuyền càng lệch thì các đội sẽ nhảy về những nơi màu mỡ, mà đi thẳng đường thuyền thì ngược lại mọi người sẽ tránh được những khu vực nóng như vậy.

"Nhảy." Bạch Minh Hạo ra lệnh.

Hồ Lăng cắn răng một cái, nhấn phím F.

Không ngoài dự đoán, nhảy ở sân bay như biển người, đầy trời giống như bánh bao rơi.

Bình luận viên ở trên cũng đang cảm thán: "Đầu tiên có năm đội nhảy xuống sân bay, hình như có một đội nửa đường thay đổi, nhưng mà ở sân bay có bốn đội cũng rất nguy hiểm, có thể từ đây đi ra tuyệt đối là dũng sĩ."

Hồ Lăng cùng Triệu Lộ Đông đồng thời nhảy xuống trạm radar, Triệu Lộ Đông rơi xuống đất trước, cùng với các đội viên của đội khác liều tốc độ tay, một người cướp được súng một người cướp được đạn, không có cách nào giữ được đối phương.

Hồ Lăng rơi xuống đất trong nháy mắt, ánh mắt sáng lên, hô: "Có súng với đạn ở cửa! Mau tới!"

Hiển nhiên Triệu Lộ Đông và người kia cũng nhìn thấy, hai người cùng nhau hướng cửa chạy, Hồ Lăng cũng tiến lên cướp, trong đầu đột nhiên thông suốt, nhất thời lộn vòng phóng tới chạy tới hai người.

Lúc đầu Triệu Lộ Đông đi sau nửa bước, nhưng Hồ Lăng chặn phía trước khiến đối thủ kẹt lại một chút, để anh thuận lợi vượt lên.

Người kia tức giận đến mức nhảy lên đánh Hồ Lăng hai quyền, Triệu Lộ Đông với tốc độ ánh sáng nhặt súng, người kia lấy lại tinh thần chuẩn bị chạy, Triệu Lộ Đông nói: "Tránh ra." Hồ Lăng chạy đi, Triệu Lộ Đông bắn ba phát đánh gục người kia. Nghĩ muốn bù đắp cho người nào đó, chính mình cũng trúng một súng, đồng đội người kia ở xa nổ súng chi viện, Triệu Lộ Đông nói: "Em đi vào trước."

Triệu Lộ Đông mang theo hai cây súng của người kia vào, lúc vào nhà còn lại chút máu,

Anh nhanh đi tìm thuốc.

Bạch Minh Hạo và Dưa Chuột nhảy sang tòa nhà C bên cạnh, tình hình trận chiến càng thêm căng thẳng, tiếng súng không hề ngưng từ lúc rơi xuống đất, giọng chỉ huy của Dưa Chuột cũng căng thẳng hơn bình thường.

"Có một đội đang đi đến trạm radar."

Đó là đội chỉ có vài người, bọn họ thăm dò trạm radar hiện tại chỉ có hai người, chuẩn bị ba cái bao khác nhau.

Dưa Chuột nói: "Tôi có súng bắn tỉa ở đâu, tôi đi lên mái nhà giúp đỡ mọi người, Bạch gia anh giúp tôi bảo vệ tốt."

Triệu Lộ Đông: "Đầu có áo giáp không?"

Dưa Chuột: "Có.. Cấp một."

"Vậy thì đừng lên mái nhà." Triệu Lộ Đông dừng một chút, còn nói: "Dưa Chuột, thả lỏng một chút, cứ chỉ huy chúng tôi đánh như bình thường."

Hồ Lăng có thể nghe được trong tai nghe truyền đến tiếng thở gấp của Dưa Chuột, cậu ấy nặng nề ừ một tiếng.

"Được, em đã biết."

Cậu ấy có chút khẩn trương, Hồ Lăng nghĩ thầm, cái này cũng có thể hiểu. Đội ngũ trong trận đấu chính thức so với những đội cá tôm thối nát ở vòng đấu loại trực tiếp mạnh hơn không chỉ một bậc, nhịp điệu thi đấu quá nhanh, cường độ quá cao, ép đến người có chút thở không nổi.

Hồ Lăng nghe được tiếng bước chân, sau đó liền nghe âm thanh ném đồ xuống đất.

Triệu Lộ Đông nhắc nhở: "Có sấm, cẩn thận một chút."

Mấy tia chớp nổ tê cả da đầu của Hồ Lăng.

"Tiến lên."

Cũng may giọng của Triệu Lộ Đông vẫn luôn ổn định, anh không hoảng hốt, Hồ Lăng liền cảm thấy được bảo vệ.

Triệu Lộ Đông không thích chơi lén lút cho lắm, ở trong đội chủ yếu đống vai nhân vật đột kích, cận chiến ác liệt, trên tay còn cầm một kẹp băng đạn vector mở rộng cực nhanh, sức chiến đấu cực mạnh.

Hồ Lăng đảm nhiệm tư cách là bao cát thịt, bị đánh ngã hai lần, cho Triệu Lộ Đông tìm ra thời gian phát huy, anh cũng đánh ngã hai người bên đối phương, nhưng bị người chơi cuối cùng bị người chơi nắm giữ bình xịt đánh bại.

Thuốc không đủ, chỉ còn tí máu, Hồ Lăng không có lập tức dìu anh, Triệu Lộ Đông trèo ra sau bức tường, Hồ Lăng kêu gọi đồng đội.

"Lão Bạch! Dưa Chuột! Các người có thể đến không?"

Dưa Chuột nói: "Có thể, Bạch gia anh đi đi, hai cái bên này cứ giao cho tôi."

Bạch Minh Hạo nói: "Được, hai người cố trụ năm giây, tôi đến ngay."

Trước mắt đang giúp đỡ người, Hồ Lăng cảm giác nếu như bọn họ giúp một người, chắc sẽ đến hướng bọn họ. Cô ném một viên lôi muốn nổ chết đối thủ, đáng tiếc run tay ném lệch, nổ ở trong hành lang.

Trong bầu không khí khẩn trương khích thích bên trong, thao tác này của cô quả thật làm cho Triệu Lộ Đông bật cười.

"Lôi này em có thể lấy."

Hồ Lăng bị anh cười đến mức đỏ bừng ả khuôn mặt, tức giận nói: "Tôi rất cố gắng có được không!"

Bên kia rốt cục cũng có người tới giúp đỡ, không ngoài dự đoán, lập tức lao đến, Hồ Lăng nhìn thoáng qua thấy Bạch Minh Hạo càng ngày càng gần, liếc mắt nhìn vào Triệu Lộ Đông người ngã xuống phía sau máu càng ngày càng ít. Giờ khắc này, Khâu Thiểu Vân, Vàng Kế Ánh Sáng, Lưu Hồ Lan, Triệu Một Mạn.. Các vị lệt sĩ cách mạng từng cái tên thoảng qua đại não Hồ Lăng, cô hét lớn một tiếng lao ra, ngón trỏ tay phải giống như gió điên cuồng nhấn chuột!

Sau đó không đến ba giây liền bị đánh ngã.

Triệu Lộ Đông: "..."

Bạch Minh Hạo người chưa tới nhưng lôi tới trước, trong nháy mắt lúc Hồ Lăng ngã xuống đất, một viên lôi gãy theo hai hướng từ cửa sổ bay vào, ở giữa không trung liền phát nổ, trực tiếp đem những người lao tới giết chết.

Đạo diễn vừa vặn cắt cảnh Bạch Minh Hạo, khán giả thấy được cảnh này trước ống kính, cùng bình luận viên cùng nhau hét lên kinh ngạc.

Bình luận viên nói: "Đây là ném vật sử dụng cũng quá trâu rồi! Trực tiếp bay thẳng nổ vào mặt!"

Bạch Minh Hạo đi thẳng đến hai người phía sau, thuốc của đối phương không đủ dùng, lại thổ huyết, bị Bạch Minh Hạo thuần thục đánh ngã. Hồ Lăng kêu lên: "Lão Bạch mau tới cứu người!"

Bạch Minh Hạo chạy tới, Hồ Lăng lần thứ ba ngã xuống đất, máu tụt cực nhanh, giống như Triệu Lộ Đông đều chỉ còn tí máu.

"Dìu anh ấy! Dìu anh ấy! Đừng quan tâm tôi!"

Bạch Minh Hạo đuổi tới ở giây cuối cùng đem Triệu Lộ Đông đỡ lên.

Hồ Lăng oanh liệt hi sinh.

Bình luận viên vỗ đùi tiếc nuối vô cùng: "Ôi! Thật là! Đỡ em gái!"

Cuối cùng, FZC đã trở thành một dũng sĩ tại sân bay với cái giá phải trả là tiêu hao một người.
[/HIDE-THANKS]
 
CHƯƠNG 43-1

[HIDE-THANKS]
61ebf558cb5f9cf1ebd099544127a2f6.jpg


Nguồn: Pinterest

* * *

Khu vực an toàn là tại thành phố Y.

"Chèo thuyền hay là.." Dưa Chuột trưng cầu ý kiến mọi người.

Hồ Lăng biết trong tình huống này lái thuyền an toàn hơn, nhưng Bạch Minh Hạo vẫn nói: "Qua cầu."

Dưa Chuột nhìn Bạch Minh Hạo một chút, nói: "Được."

Khả năng có người chặn ở cầu là cực kỳ lớn, nhưng mà bọn họ vẫn cứ đi như vậy.

Quả nhiên, bọn họ đã gặp phải một đội hình đầy đủ ở lối vào cầu, phí hết rất nhiều khí lực để tiêu diệt, vừa qua khỏi cầu lại gặp một đội mai phục.

Dù có là đội trâu đi chăng nữa cũng không chịu được liên tiếp như vậy, chuyến đi cầu này đã giết chết Dưa Chuột.

Dưa Chuột lúc chết nói: "Không có việc gì không có việc gì, Đông ca, Lão Bạch hai người cố lên, chúng ta giành lấy cái xếp hạng nha."

Nhưng mà hiển nhiên Bạch Minh Hạo lại có dự định khác, cậu ấy gặp người liền tiến lên, nghe tiếng liền đánh, tại vòng thứ ba, cũng đem chính mình chơi đùa đến chết.

Chỉ còn một mình Triệu Lộ Đông.

Mà toàn cục còn đến hai mươi bảy người, đoán chừng có tám đội.

Hồ Lăng nhỏ giọng nói: ".. Anh có muốn hay không.. bình tĩnh đánh một chút?"

Triệu Lộ Đông không nói chuyện.

Anh áp dụng chiến thuật bảo thủ, dưới sự chỉ huy của Dưa Chuột, tiếp đến anh cơ hồ không bắn một phát súng nào, cuối cùng đứng ở vị trí thứ sáu.

Vòng này đứng nhất là BYG, Hàn Quốc PIM thứ hai, Liệt Diễm thứ ba.

Bất quá, trên bảng đánh giết, FCZ đã dẫn trước khá xa.

Thuật toán tính điểm cho trận đấu chính hơi khác so với trận đấu loại trực tiếp. Để tránh việc người chơi đóng gói ác ý để tránh trận chiến, BTC đã tăng điểm hạ gục, từ 10 điểm / người lên 15 điểm / người, cộng thêm số điểm cho vị trí thứ sáu, FCZ có tổng cộng 705 điểm.

BYG đứng nhất với 800 điểm, cộng thêm 7 giết, 905 điểm.

Dưa Chuột nói: "Vòng thứ hai chúng ta ổn định hơn một chút?"

Bạch Minh Hạo nói: "Không, cứ như vậy mà đánh."

Hồ Lăng vụng trộm liếc nhìn cậu ý một cái, Bạch Minh Hạo sắc mặt bình thản, không có bất kỳ khác biệt gì.

Hồ Lăng có thể cảm giác được Dưa Chuột hy vọng có thể đánh điểm số cao hơn một chút, nhưng cậu ấy không phản bác Bạch Minh Hạo.

Vòng thứ hai bọn họ vẫn nhảy sân bay, lần này bọn họ vận khí không tốt, chỉ còn mỗi Dưa Chuột còn sống, cuối cùng xếp hạng mười, khoảng cách với BYG ngày càng mở rộng.

Vòng thứ ba, vòng thứ bốn..

Bọn họ một mực nhảy sân bay, chiếc thứ ba được thứ bảy, chiếc thứ tư khá hơn, chiếc thứ ba. Còn chiếc thứ năm, đường bay hơi chệch choạc, từ hai giờ đến chín giờ, nhưng FCZ đã nhảy xuống sân bay không chút do dự.

Những người bình luận viên đều bối rối.

Bình luận viên số 1: "Cái đội này thật là khó nhằn mà, sát thủ sân bay à."

Bình luận viên số 2: "Bất quá đánh như vậy có chút mạo hiểm phải không? Người xem thì sướng rồi, nhưng đối với thành tích mà nói, tôi cảm thấy vẫn là nên phân tích kỹ đường đi, lựa chọn địa điểm thật tốt."

Bình luận viên số 1: "Khả năng bởi vì đây không phải là đội chuyên nghiệp thuần túy, bọn họ tới đây không phải đơn thuần là muốn vị trí, hẳn là còn mục đích khác."

Bình luận viên số hai khịch mũi một tiếng, không sợ gây chuyện nói: "Vậy có phải là ý như vầy không.. Xác nhận nói với các đội khác, đội chúng tôi vạn năm sẽ nhảy phi cơ trận, nếu có nghĩ đến gặp mặt chính diện, đến thì liền xong việc?"

Bình luận viên số một cười hắc hắc hai tiếng: "Cái này thì không rõ."

Lượt thứ 5 cuối cùng cũng là vận may của FCZ, lượt cuối ở sân bay, về cơ bản họ không di chuyển nhiều, chiếm hai tầng và dễ dàng giành được vị trí đầu tiên.

Trong kết quả của năm trận, BYG đứng đầu trong hai trận, trận thứ ba và trận thứ sáu, với tổng số điểm là 3.600. PIM đứng thứ ba với tổng số điểm là 3.360 điểm, còn FCZ.. Tuy thứ hạng không được tốt lắm, nhưng sau 5 trận, chỉ số kill trung bình mỗi trận đứng đầu, trận cuối ăn gà thuận lợi, số điểm lên tới 3.410 điểm, tăng lên vị trí thứ hai.

Cũng rất là ly kỳ.

Ngày đầu thi đấu kết thúc, FCZ bị kéo đi phỏng vấn đầu tiên.

Ba người kia vẫn y nguyên rất không nể mặt nể mũi, đem Hồ Lăng giao phó cho một người phóng viên, về khách sạn trước. Hồ Lăng bất đắc dic tiếp nhận phỏng vấn, hôm nay các vấn đề tương đối đầy đủ..

Phóng viên: "Hôm nay thi đấu ai là người chỉ huy vậy?"

Hồ Lăng: "Tất cả chúng tôi, chủ yếu là Dưa Chuột."

Phóng viên: "FCZ hôm nay cả năm trận toàn bộ đều đi sân bay, đều là Dưa Chuột quyết định sao?"

Hồ Lăng biết lần này tới thi đấu, Dưa Chuột là nhân vật chính duy nhất, nhưng cô không xác định được là phóng viên có hố hay không, nên bảo thủ nói: "Cậu ấy cũng có quyết định, bất quá cuối cùng vẫn là mọi người thống nhất ý kiến với nhau."

Phóng viên: "Ngày mai sẽ còn tiếp tục kiên trì nhảy phi cơ trận sao?"

Hồ Lăng: "Có lẽ như vậy."

Phóng viên: "Có thú vị không khi nói rằng những đội muốn thi đấu đối đầu phân cao thấp liền đến gặp nhau tại sân bay?"

Hồ Lăng bình tĩnh nói: "Đến chứ sao."

Cô nói lời này âm điệu không cao, nhưng sức lực mười phần, cô hôm nay xem như sâu sắc hiểu được ý nghĩa của thành ngữ "Cáo mượn oai hùm".

Tại lối vào của địa điểm.

Ban tổ chức vốn định bắt Dưa Chuột phỏng vấn, bị Triệu Lộ Đông cản lại, anh nắm lấy cánh tay Dưa Chuột trực tiếp đưa cậu ấy ra khỏi địa điểm thi đấu, ngăn một chiếc xe đẩy cậu ấy đi lên.

"Cậu về trước đi."

"Anh không đi sao? Anh muốn chờ Lăng tỷ hả?"

Triệu Lộ Đông ừ một tiếng, nói: "Cậu về trước đi, gọi điện báo cho Huyên Tử một chút, tối nay chờ bọn anh cùng ăn cơm."

Dưa Chuột cười nói: "Được ạ."

Đóng cửa xe, Triệu Lộ Đông đưa mắt nhìn xe lái đi, đốt một điếu thuốc.

"Cho em một điếu."

Triệu Lộ Đông quay đầu, Bạch Minh Hạo cười ngoắc ngoắc ngón tay, Triệu Lộ Đông ném thuốc lá cho cậu, cậu ở giữa không trung tiếp được.

Mặt trời nhanh xuống núi, chân trời đỏ rực.

"Lão Bạch."

"Hả?"

Triệu Lộ Đông hút một nửa, thản nhiên nói: "Xảy ra chuyện gì?"

Bạch Minh Hạo giống như không hiểu, cười nói: "Có chuyện gì xảy ra chứ?"

Triệu Lộ Đông không nói chuyện.

Yên tĩnh một lát, Bạch Minh Hạo nói: "Kết quả này không phải rất tốt à."

Triệu Lộ Đông: "Kia chính là Dưa Chuột liều mạng đánh trả, cậu là muốn kết quả này sao?" Anh ngừng hút thuốc và nhìn chằm chằm vào Bạch Minh Hạo, "Khi nào đầu óc của cậu lại trở nên đơn giản như vậy?"

Bạch Minh Hạo giật giật khóe miệng, ánh mắt rủ xuống.

Triệu Lộ Đông ngữ khí nặng hơn.

"Lão Bạch, chúng ta lần này cũng chỉ là ra thi đấu thôi không được sao? Liền đơn thuần giúp Dưa Chuột báo thù, nhường cậu ấy vui vẻ một lần được không?"

Bạch Minh Hạo nhìn chằm chằm mặt đất, sắc mặt hờ hững, cuối cùng cậu ném đầu thuốc lá trên mặt đất, giẫm lên, thấp giọng nói: "Em chỉ là muốn tăng thêm độ chú ý cho đội của chúng ta."

Triệu Lộ Đông: "Sau đó thì sao? Sau khi được chú ý thì cậu muốn làm cái gì?"

Bạch Minh Hạo giương mắt, trên mặt vẫn rất bình tĩnh như cũ. "Em đáp ứng anh nếu gặp phải BYG, em tuyệt đối sẽ không nhường, cuối cùng điểm số của chúng ta nhất định vượt qua bọn họ, được không? Chúng ta tới đây mục đích không phải là điều này sao. Về phần chuyện khác.." Cậu ấy cười với anh, "Phiền phức thì anh liền nhắm một mắt mở một mắt đi, em có chuyện của em."
[/HIDE-THANKS]
 
CHƯƠNG 43-2

[HIDE-THANKS]
74ec2c53bdbd80097427da7217d1d7cf.jpg


NGuồn: Pinterest

* * *

Triệu Lộ Đông nhướng mày, muốn nói gì đó, nơi xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng gọi----------

"Này! Lão Bạch----------!"

Hồ Lăng vừa tiếp nhận phỏng vấn xong đi ra, đã thấy Triệu Lộ Đông cùng Bạch Minh Hạo đứng bên lề đường ở cửa sau. Cô chạy tới, Bạch Minh Hạo cười nói: "Phỏng vấn xong rồi?"

Hồ Lăng: "Đúng vậy."

Bạch Minh Hạo gật đầu, nói: "Đi thôi, đi ăn cơm."

"Dưa Chuột đâu?"

"Cậu ấy về trước rồi."

Bạch Minh Hạo đi đón xe, Hồ Lăng đi cạnh bên người Triệu Lộ Đông, khuỷu tay đẩy anh, liếc mắt cười.

"Tập trung ở đây chờ tôi hả?"

Triệu Lộ Đông trong đầu đều là chuyện của Bạch Minh Hạo, có chút bực bội, không có trả lời.

Hồ Lăng nhíu mày: "Làm vì vậy?"

Triệu Lộ Đông không nói lời nào, đi ra ngoài, Hồ Lăng nhìn bóng lưng âm trầm của anh, lẩm bẩm: "Đúng là không hiểu nổi mà.."

Mặc dù Triệu Lộ Đông ra lệnh trước khi kết thúc thi đấu không được phép nhìn bình luận của truyền thông, nhưng kiểm soát được tay của mình như vậy thì không phải Hồ Lăng.

Trong lúc đang dùng cơm Hồ Lăng liền bắt đầu lén lút xem tin tức thi đấu.

Các bài viết như vậy được sắp xếp theo mức độ phổ biến của lần nhấp trên nền tảng, xếp ở vị trí thứ nhất là bài phỏng vấn với tiêu đề ----- "KIS chính thức thi đấu theo lời mời, mỹ nữ trưởng nhóm lên tiếng, chỉ nhảy sân bay, cố chấp không phục."

Hồ Lăng click vào, thật là xấu hổ khi bị cuốn hút bởi chính bức ảnh của mình.

Bên trong bài viết có tất cả mười tấm hình, ngoại trừ hai tấm hình đội nước ngoài của BYG, cô chiếm tỉ lệ nhiều nhất. Người nhiếp ảnh gia này kỹ thuật chụp hình không tệ, chụp cô nhìn giống y như người mẫu, tìm góc chụp rất tốt, ánh sáng cũng tốt nữa.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là do người đẹp.

Hồ Lăng đem mấy tấm ảnh này tải xuống, sau đó không kịp chờ đợi kéo xuống dưới phần bình luận.

Quả nhiên, không ít bình luận tán thưởng sắc đẹp của cô, Hồ Lăng đạt được thỏa mãn cực kỳ lớn, lòng như vinh bùng lên, khóe miệng không thể khống chế được mà vểnh lên.

"Em đang làm gì vậy?"

Hồ Lăng giương mắt, ở phía đối diện Triệu Lộ Đông đang nhìn cô.

"Không phải là em đang coi tin tức thi đấu đó chứ?"

"Không đó đâu."

Hồ Lăng mặt không đỏ tim không đập nói dối, cúi đầu tiếp tục đọc tin tức.

Ngoại trừ một số người phê bình cổ hủ, bình luận chủ yếu chia làm hai phe, một bên là phái vũ lực chí thượng, mạnh mẽ yêu cầu ngày mai BYG nhảy xuống sân bay, còn là đàn ông thì dùng sức nói chuyện. Một bên khác là fan hâm mộ Bki, nói dựa vào cái gì các người nói nhảy thì phải nhảy, mỗi đội đều có chiến thuật riêng, BYG hiện tại hạng nhất không thấy sao?

Xuống chút nữa là tin tức thứ hai---------<<Bki hết thảy lấy đoàn đội ưu tiên, nhưng đội trưởng BYG ý muốn ngày mai nhảy sân bay>>.

Đây là cuộc phỏng vấn với đội BYG, người dẫn chương trình hỏi họ nghĩ gì về tuyên ngôn sân bay của FCZ. Câu trả lời của Bki chính thức hơn, nghĩa là kết quả của đội sẽ không bị trì hoãn vì thù oán cá nhân, nhưng đội trưởng BYG Mộ Mộ là một thiếu niên ngay thẳng, nói rằng vì người ta đã hung hãn như vậy nên phải đi xem.

Phóng viên bày ra vẻ mặt rửa mắt mà chờ đợi.

Hồ Lăng cười lạnh một tiếng đống tin tức lại, đi dạo diễn đàn, bên trong cũng đều đang thảo luận về cuộc thi lần này, mọi người tập trung vào việc tranh cãi xem giữa BYG và FCZ ai mạnh hơn.

Hồ Lăng kinh ngạc phát hiện, ở một lầu hừng hực lửa bên trong bài post kia, vậy mà số người cảm thấy bọn họ mạnh hơn chiếm đại đa số, mọi người nói có lý có cứ--------

Nếu như không có bản lĩnh thật sự, một cái đội quán net không có gan có khả năng đến tranh tài offline, huống chi bọn họ còn mang theo một em gái, quả thực là nghỉ phép du lịch. Mà bọn họ vạn năm đều nhảy sân bay, nhảy sân bay còn chưa tính, xếp hạng trước hạng mười, cuối dùng dựa vào đánh giết xếp ở bảng tổng vị trí thứ hai.

Một vị lão ca ủng hộ FCZ: "Ngoại trừ fan cuồng Bki mang tính lựa chọn mắt bị mù với bên ngoài, là người bình thường đều biết trình độ FCZ tuyệt đối cao hơn BYG."

Bất quá cũng có người không đồng ý, nói hai đội chưa chính diện giao đấu, ai cũng không biết, đừng nghĩ vận khí tốt, giết nhiều thêm mấy người liền nghĩ mình vô địch.

Hai bên cãi vã, cuối cùng nổ ra trận chửi bới gay gắt.

Hồ Lăng thậm chí còn không biết về một cuộc thi game trước đây, họ vẫn còn là một đội không có danh tiếng, đã vậy còn hỏng hóc, vậy mà họ có thể gây ra một lượng lớn chủ đề như vậy. Đó là mật khẩu lưu lượng truy cập của cuộc thi này. Bài đăng hàng đầu trên Weibo của Dưa Chuột: "Mỗi ngày giết một lần, hạnh phúc mãi mãi" đã vượt quá 500.000 lượt bình luận, ngoài những đóng góp ngày đêm của các fan Bki, cũng có rất nhiều người theo dõi game để ủng hộ cậu ấy.

Trong đó nhiệt độ cao nhất là của một nình luận: "Cậu nhất định phải cầm quán quân, đập nát vào cái mặt mua danh chuột tiếng đó!"

Hồ Lăng cuối cùng cũng đi nhìn trộm đại bản doanh của quân địch, diễn đàn của Bki.

Bên trong, tất cả họ đang nói chuyện về Bki, và thỉnh thoảng một hoặc hai nội dung "bất hòa" bật lên, chẳng hạn như "Đừng nói gì nữa, trận đấu hôm nay ít nhất cũng chứng minh rằng Dưa Chuột không bật hack, phải không?" Loại bài đăng này đã bị xóa trong vài giây mà không cần đợi Hồ Lăng nhấp vào nó.

Cô ấy đã làm mới thanh bài đăng và thấy một bài đăng mới ở trên cùng-

<<Tên Dưa Chuột này muốn được chú ý đến muốn điên rồi, đi đâu mà lại tìm được cái bình hoa di động đến thi đấu vậy? >>

Hồ Lăng khóe mắt giật giật một cái, click vào.

Chủ lầu là một hội viên VIP, khung hình đại diện rất lòe loẹt, ID là "Danh viện Miami".

Hồ Lăng cắn răng xem cô ta phát biểu--------

"Chúng tôi là muốn xem thi đấu có được không?"

"Người tổ chức không phải là có bệnh chứ? Tìm một người không có trình độ như vậy đến để trang trí?"

"Đấu trường đều bị ô uế!"

Phía dưới có người cũng post----

"Chính là, điều này khiến những tuyển thủ nghiêm túc dự thi phải nghĩ như thế nào?"

Hồ Lăng chửi thầm trong lòng, nói giống như là cô thật sự không nghiêm túc thi đấu vậy?

Xuống dưới nữa cũng post-------

"Trình độ của cô gái này làm tôi muốn cười được không? Quả thật làm cho các người chơi là con gái phải mất mặt."

Trả lời lầu trên----------

"Không sai, một mực sắp xếp một em gái ở chỗ này, xem thường mấy cô gái ôm đùi như thế này, tâm mệt mỏi."

Hồ Lăng hung dữ đánh chữ trả lời----------

"Cô nói cho rõ ràng nhé, không cần người mang và không ai mang là hai việc khác nhau. Huống hồ trình độ của cô cao bao nhiêu? Xem thường cái này cái kia, muốn đến đánh thử một vòng không hả?"

Như để trút giận, cô gõ vài giây, đưa tay bấm vào nút gửi rồi lại đột ngột dừng lại.

Nếu thực sự là mắng, ước chừng trận chiến sẽ kéo dài đến nửa đêm, ngày mai còn có một trận đấu.

"Em cuối cùng là đang xem cái gì?" Triệu Lộ Đông thấy sắc mặt Hồ Lăng giống như đang nén giận, một hồi đỏ một hồi đen, rốt cuộc nhịn không được đứng dậy đoạt lấy điện thoại, hơi liếc một cái, liền trầm giọng mắng: "Tôi lúc trước đã nói bao nhiêu lần không cho phép xem những thứ này! Còn xem?"

Hu Ling còn chưa hết tức giận, lỗ tai đỏ bừng, không lo lắng cùng Triệu Lộ Đông xé mặt nhau.

Triệu Lộ Đông cầm điện thoại kéo kéo xuống phía dưới, post phía sau càng nói càng khó nghe, những người này ở ngay địa bàn nhà mình nên khồn đậy miệng, mắng cái gì cũng có.

Triệu Lộ Đông khóa điện thoại, nói: "Nghe lời, đừng quản những chuyện này."

Hồ Lăng vẫn là không nói chuyện, Triệu Lộ Đông có chút do dự, không biết có nên an ủi một chút hay không. Anh từ trước đến nay đều không có xử lý qua chuyện mấy cô gái cãi nhau, lúc đang suy nghĩ, chỉ thấy Hồ Lăng trên khóe môi hơi giương lên, chuyển giận thành cười.

"Trả điện thoại cho tôi."

"Em muốn đăng cái gì?"

"Cái gì cũng không đăng, tôi nghĩ thông suốt rồi, cùng bọn họ so đo không có ý nghĩa."

Triệu Lộ Đông nghi ngờ nhìn cô.

Hồ Lăng từ trong tay anh rút điện thoại về, cười lạnh nói: "Không bị người khác ghen ghét là quá tầm thường, tiểu nhân mà nói chuyện thì không cần nghe." Cô quay đầu nói với Dưa Chuột, "Dưa Chuột, đợt lát nữa chị dẫn cưng đi đắp mặt nạ cho tay."

Dưa Chuột đang mím môi, đang cố gắng đấu tranh làm bộ rễ dương dương xỉ, nghe vậy sững sờ: "Mặt nạ tay là cái gì?"

Hồ Lăng: "Bảo dưỡng, cưng ngày mai phải phát huy thật tốt mới được."

Triệu Lộ Đông: "Đừng chỉnh thành vô dụng, làm xong trượt đi mấy trượt, con chuột cũng cầm không được."

Dưa Chuột liền vội vàng lắc đầu.

"Không làm đâu, làm xong chuột cũng không giữ được."

Hồ Lăng liếc Triệu Lộ Đông một cái, lại nói với Dưa Chuột: "Vậy cậu ăn xong điểm tâm thì về nghỉ đi, ngày mai nhất định phải tích lũy đủ tinh thần!" Cô xiết chặt nắm đắm, phấn khởi nói: "Lão Bạch, Dưa Chuột, Triệu Lộ Đông! Chúng ta nhất định phải cố lên!"

Khó có một một lần ông chủ Triệu được gọi tên, đứng dậy đi tính tiền.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back