Bài viết: 0 

CHƯƠNG 36-1
[HIDE-THANKS]
Ảnh: Nguồn Pinterest
* * *
Hồ Lăng về đến nhà, Tôn Nhược Xảo còn đang nhắc đến cái gì, cô lười nghe, cầm điện thoại trở về phòng nằm sấp trên giường.
Rất nhanh liền đến mười hai giờ, nửa đêm tiếng chuông vang, điện thoại không ngừng rung. Cô nhận được không ít lời chúc mừng năm mới, có một số theo nhóm, cũng có một số riêng lẻ. Hồ Lăng nhìn thoáng qua một cái, không có nhìn kĩ, cô chỉ còn chờ tin tức từ người nào đó.
Trong lòng cô đang tính toán thời gian, anh bây giờ cũng đã về tới tiệm..
Hồ Lăng không kiên nhẫn nằm lăn lộn trên giường, chuyện gì xảy ra vậy, không nên, chẳng lẽ chỉ có một mình cô cảm giác vẫn chưa thỏa mãn sao?
Cô đợi đến tâm phiền ý loạn, lại không cam tâm cứ như vậy mà từ bỏ, nghĩ nghĩ, tùy tiện tìm một tin nhắn chúc tết trong nhóm chat gửi tới.
Anh qua rất lâu mới trả lời.
"Chép ở đâu, một chút thành ý cũng không có."
Cô nhận được tin nhắn wechat của anh, kích động đến bối rối, cố ý nhịn một hồi mới trả lời.
"Nhóm gửi, anh có cũng không tệ rồi, anh mới trở về à?"
Lần này anh trả lời rất nhanh.
"Không, mới vừa ở tiệm thuốc."
"Anh lại đau dạ dày à?"
"Có một chút."
"Ai kêu anh uống nhiều rượu như vậy, ăn nhiều đồ như vậy."
"Dì làm vất vả, tôi sao có thể không ăn nhiều thêm một chút."
Hồ Lăng cảm thấy không hiểu sao lại vui vẻ, nằm sấp trên giường vui vẻ một hồi, cô trở mình, lại hỏi anh: "Anh trông tiệm một mình có phải không?"
Triệu Lộ Đông trả lời: "Đúng vậy."
"Chán không?"
"Em nói xem."
Hồ Lăng nhếch miệng cười, đánh chữ nói: "Nhìn anh hôm nay biểu hiện không tệ lắm, có muốn bổn tiên nữ hạ phàm xuống chơi với anh không?"
Triệu Lộ Đông cách một lúc lâu mới trả lời.
"Em ngày nào cũng tẩy não cho mình như vậy, không sợ ngày nào đó uống quá nhiều từ trên ban công bay xuống sao?"
"Đừng nói nhảm, anh chơi hay không?"
"Chơi."
Hồ Lăng cười lạnh một tiếng, xuống giường bật máy tính lên.
Cô mở máy tính xách tay cũ của mình lên, bật hiệu ứng thấp nhất, bồi Triệu Lộ Đông chơi vài ván LOL. Bởi vì máy móc quá cũ, chơi trò chơi thì không thể vào các thiết bị giọng nói khác, cô đề nghị kết nối giọng nói với Wechat, một giây sau, Triệu Lộ Đông liền mời cô video trò chuyện.
Hồ Lăng trong lòng giật mình, đã nói giọng nói mà, trực tiếp video?
Hồ Lăng nhanh chống chỉnh lại tóc, thoa thêm chút son môi, nghĩ nghĩ, tìm cái góc độ dịu dàng nhất rồi mới nhấn vào kết nối.
Bày ở bên cạnh, lộ một nửa mặt.
Triệu Lộ Đông ở trong phòng làm việc, sử dụng phiên bản web của Wechat, góc nhìn cố định, hình ảnh rất rõ ràng.
Đêm giao thừa cũng có nhiều người chơi game, đêm nay bầu không khí chủ yếu là giải trí, mọi người vào game chúc tết nhau vui vẻ. Hồ Lăng cùng Triệu Lộ Đông xếp hàng để xuống đường, Hồ Lăng hỗ trợ, nghĩ hết biện pháp giày vò Triệu Lộ Đông. Ví dụ như chọn tháp mỗ, lúc Triệu Lộ Đông nhanh chóng đánh giết một ai đó, một ngụm cho anh nuốt.
Triệu Lộ Đông tự nhiên có thể nhìn ra Hồ Lăng là cố ý, cũng không tức giận, hai người cứ như vậy một bên đùa giỡn, một bên nói chuyện tào lao.
"Đúng rồi, Bki có đến sự kiện tiếp theo không?" Hồ Lăng hỏi.
"Có, cậu ta xác định tham gia."
"Cái này xác định?"
"Umh, cậu ta gia nhập BYG, một câu lạc bộ nổi tiếng, ba bắp đùi dẫn cậu ta, khả năng là có cảm giác an toàn. Nào, hãy để mắt đến nó."
Anh đánh dấu một bụi cỏ trên bản đồ, Hồ Lăng nhìn như không thấy, đi vào, bị người địa phương mai phục.
"Nói em để mắt vào."
"Triệu Lộ Đông! Biết rõ anh còn để cho tôi đi vào! Có phải muốn hãm hại tôi hay không!"
Anh ha ha cười.
Màn hình của Hồ Lăng có màu xám, liền nhìn nhân vật của Triệu Lộ Đông.
"Anh đã nới với Dưa Chuột việc này sao?"
"Vẫn chưa, chờ đến hết năm rồi nói sau."
"Anh cảm thấy Dưa Chuột sẽ đi sao?"
Hồ Lăng trước giờ chỉ xem loại chuyện trả thù này trên TV, huống hồ khó khăn lớn như vậy, làm không tốt thua thì càng mất mặt.
"Không biết, đại khái sẽ rồi đi."
Triệu Lộ Đông ở ven đường làm một đợt thao tác, 1V2, lưu loát thu hai đầu người, hạ lệnh quay về.
Hồ Lăng không nói chuyện, Triệu Lộ Đông còn nói: "Không ai muốn chịu oan ức, còn để cho mẹ mình chịu nhục. Cậu ấy là một người đàn ông, lại còn trẻ như vậy, chút tâm huyết ấy vẫn phải có."
Hồ Lăng cùng Triệu Lộ Đông chơi đến hơn nửa đêm, mí mắt đánh nhau, quyết chống đỡ chưa chịu ngủ. Đến cuối cùng mấy ván đó chính mình dùng tướng gìcô căn bản không nhớ rõ, cũng không nhớ được đã cùng Triệu Lộ Đông nói chuyện gì.
Người thân của Hồ Lăng không nhiều lắm, việc chúc tết rất đơn giản, hai ba ngày là đi hết. Đến mùng ba Hồ Lăng bắt đầu rảnh rỗi, không có việc gì liền chạy đến cửa tiệm. Trong tiệm không còn kinh doanh, Triệu Lộ Đông lên kế hoạch năm mới sửa chữa lại cửa tiệm một chút, Hồ Lăng nói muốn làm thiết kế, làm đến một đống đồ, bị Triệu Lộ Đông đánh giá một câu "Lòe loẹt", toàn bộ chặt đứt.
Cuối cùng chính Triệu Lộ Đông cầm đao, tháo cánh cửa cũ trước mặt Hồ Lăng ra, và lắp lại tấm nhôm toàn bộ màu đen. Toàn bộ công trình từ thiết kế đến mua nguyên liệu đến thi công, đều là Triệu Lộ Đông một mình hoàn thành. Hiệu suất của anh rất nhanh, ngậm lấy điếu thuốc kéo tay áo, gõ gõ đập đập, mấy ngày liền làm xong.
Hồ Lăng bị sốc bởi năng lực thực hành của anh, theo lý mà nói không phải những trò chơi này đối với trạch nam đều là đồ phế thải thủ công hay sao?
"Em cho rằng mọi người đều giống như em sao?" Hồ Lăng đem nghi vấn mang về nhà, không có gì bất ngờ xảy ra lại bị Tôn Nhược Xảo mắng. "Trong nhà Tiểu Đông nó là người đàn ông duy nhất, đương nhiên cái gì cũng phải biết. Nhìn lại con đi, làm cái gì cũng không được, ăn cái gì cũng không đủ, suốt này chỉ biết trang điểm!"
Hồ Lăng không vui.
"Mẹ khen anh ấy thì khen anh ấy, vì sao cần phải dính líu đến con."
Tôn Nhược Xảo nói: "Cái gì gọi là dính líu? Đều là cùng nhau lớn lên, con mà bằng một nửa Tiểu Đông mẹ liền bớt lo, mẹ hiện tại cũng giống Dì Triệu của con mỗi ngày đi chơi khắp nơi."
Hồ Lăng che lỗ tai.
"A a a! Phiền chết!"
Đến mùng bảy tết, WHY X chính thức mở cửa kinh doanh.
Huyên Tử cũng mang theo Dưa Chuột từ nơi khác trở về.
Quê của Dưa Chuột ở Thừa Thãi Sơn Trân, lần này cũng mang đến không ít đồ, Hồ Lăng ở bên trong chọn chọn, phát hiện có nấm. Cô đặc biệt thích ăn nấm, lén lút chọn hết.
Lúc cô bị Triệu Lộ Đông bắt gặp, cô giải thích_ "Để lại cho anh cũng lãng phí, Dì đi ra ngoài du lịch, anh cũng không có khả năng nấu cơm, đến lúc đó chờ mẹ tôi nấu canh tôi lại mang đến cho anh."
Kết quả nấm bị cầm đi, canh lại không có.
Triệu Lộ Đông sớm đã thành thói quen.
Vào ngày thứ hai khi Dưa Chuột trở về, Triệu Lộ Đông triệu tập mọi người, mở một cuộc họp nhỏ.
".. Có chuyện thế này." Triệu Lộ Đông theo thường lệ trước tiên đốt một điếu thuốc, bắt đầu phát biểu. Cách anh hút thuốc và nói chuyện khi ngồi trên ghế khiến Hồ Lăng nhớ đến bộ phim "The Godfather". Đáng tiếc thân thể Triệu Lộ Đông không có thành thục như vậy, miễn cưỡng chỉ có thể coi là một Marlon Brando trẻ tuổi, và nó như là một phiên bản truyện tranh.
Ngay tại lúc Hồ Lăng đang phát tán tư duy, Triệu Lộ Đông đã đem sự việc thi đấu theo lời mời nói xong.
Bki là tâm bệnh của Dưa Chuột, vừa nghe đến tên cậu ta, sắc mặt Dưa Chuột liền không được bình thường.
Triệu Lộ Đông hỏi Dưa Chuột: "Cậu muốn tham gia không?"
Dưa Chuột không nói chuyện.
Triệu Lộ Đông lại nói: "Bki là do được một người bạn trong câu lạc bộ mời mới đi, xem như lập một đội ngôi sao."
A Tân hỏi: "Đội bọn họ lợi hại không?"
Triệu Lộ Đông: "Xem như là ba mang một đi, còn lại ba người trình độ không khác nhau mấy. Bki là bởi vì nhân khí cao mới được mời đi, mang danh nghĩa ở câu lạc bộ BYG, hai bên xem như đều có nhu cầu."
Dưa Chuột cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Bọn họ tìm Bki tốn không ít tiền? Nền tảng khẳng định là muốn nâng cậu ta."
Triệu Lộ Đông nghiêng người về phía trước, hai khuỷu tay chống ở trên đầu gối, khói hơi nghiêng xuống một góc mười lăm độ. Giọng anh không cao, nhưng rõ ràng. "Cậu không cần nghĩ cái gì khác, chỉ cần nói rằng cậu muốn đi không? Cậu muốn, chúng tôi đi cùng cậu."
Câu này "Chúng tôi đi cùng cậu", khi nghe được Hồ Lăng cũng có chút kích động.
Triệu Lộ Đông nói: "Mặc dù đi cũng không nhất định thắng, nhưng đây là.. Muốn mất mặt đám anh em chúng ta cùng nhau mất mặt. Chịu loại ủy khuất này, có cơ hội dù sao cũng phải đòi lại mới được."[/HIDE-THANKS]

Ảnh: Nguồn Pinterest
* * *
Hồ Lăng về đến nhà, Tôn Nhược Xảo còn đang nhắc đến cái gì, cô lười nghe, cầm điện thoại trở về phòng nằm sấp trên giường.
Rất nhanh liền đến mười hai giờ, nửa đêm tiếng chuông vang, điện thoại không ngừng rung. Cô nhận được không ít lời chúc mừng năm mới, có một số theo nhóm, cũng có một số riêng lẻ. Hồ Lăng nhìn thoáng qua một cái, không có nhìn kĩ, cô chỉ còn chờ tin tức từ người nào đó.
Trong lòng cô đang tính toán thời gian, anh bây giờ cũng đã về tới tiệm..
Hồ Lăng không kiên nhẫn nằm lăn lộn trên giường, chuyện gì xảy ra vậy, không nên, chẳng lẽ chỉ có một mình cô cảm giác vẫn chưa thỏa mãn sao?
Cô đợi đến tâm phiền ý loạn, lại không cam tâm cứ như vậy mà từ bỏ, nghĩ nghĩ, tùy tiện tìm một tin nhắn chúc tết trong nhóm chat gửi tới.
Anh qua rất lâu mới trả lời.
"Chép ở đâu, một chút thành ý cũng không có."
Cô nhận được tin nhắn wechat của anh, kích động đến bối rối, cố ý nhịn một hồi mới trả lời.
"Nhóm gửi, anh có cũng không tệ rồi, anh mới trở về à?"
Lần này anh trả lời rất nhanh.
"Không, mới vừa ở tiệm thuốc."
"Anh lại đau dạ dày à?"
"Có một chút."
"Ai kêu anh uống nhiều rượu như vậy, ăn nhiều đồ như vậy."
"Dì làm vất vả, tôi sao có thể không ăn nhiều thêm một chút."
Hồ Lăng cảm thấy không hiểu sao lại vui vẻ, nằm sấp trên giường vui vẻ một hồi, cô trở mình, lại hỏi anh: "Anh trông tiệm một mình có phải không?"
Triệu Lộ Đông trả lời: "Đúng vậy."
"Chán không?"
"Em nói xem."
Hồ Lăng nhếch miệng cười, đánh chữ nói: "Nhìn anh hôm nay biểu hiện không tệ lắm, có muốn bổn tiên nữ hạ phàm xuống chơi với anh không?"
Triệu Lộ Đông cách một lúc lâu mới trả lời.
"Em ngày nào cũng tẩy não cho mình như vậy, không sợ ngày nào đó uống quá nhiều từ trên ban công bay xuống sao?"
"Đừng nói nhảm, anh chơi hay không?"
"Chơi."
Hồ Lăng cười lạnh một tiếng, xuống giường bật máy tính lên.
Cô mở máy tính xách tay cũ của mình lên, bật hiệu ứng thấp nhất, bồi Triệu Lộ Đông chơi vài ván LOL. Bởi vì máy móc quá cũ, chơi trò chơi thì không thể vào các thiết bị giọng nói khác, cô đề nghị kết nối giọng nói với Wechat, một giây sau, Triệu Lộ Đông liền mời cô video trò chuyện.
Hồ Lăng trong lòng giật mình, đã nói giọng nói mà, trực tiếp video?
Hồ Lăng nhanh chống chỉnh lại tóc, thoa thêm chút son môi, nghĩ nghĩ, tìm cái góc độ dịu dàng nhất rồi mới nhấn vào kết nối.
Bày ở bên cạnh, lộ một nửa mặt.
Triệu Lộ Đông ở trong phòng làm việc, sử dụng phiên bản web của Wechat, góc nhìn cố định, hình ảnh rất rõ ràng.
Đêm giao thừa cũng có nhiều người chơi game, đêm nay bầu không khí chủ yếu là giải trí, mọi người vào game chúc tết nhau vui vẻ. Hồ Lăng cùng Triệu Lộ Đông xếp hàng để xuống đường, Hồ Lăng hỗ trợ, nghĩ hết biện pháp giày vò Triệu Lộ Đông. Ví dụ như chọn tháp mỗ, lúc Triệu Lộ Đông nhanh chóng đánh giết một ai đó, một ngụm cho anh nuốt.
Triệu Lộ Đông tự nhiên có thể nhìn ra Hồ Lăng là cố ý, cũng không tức giận, hai người cứ như vậy một bên đùa giỡn, một bên nói chuyện tào lao.
"Đúng rồi, Bki có đến sự kiện tiếp theo không?" Hồ Lăng hỏi.
"Có, cậu ta xác định tham gia."
"Cái này xác định?"
"Umh, cậu ta gia nhập BYG, một câu lạc bộ nổi tiếng, ba bắp đùi dẫn cậu ta, khả năng là có cảm giác an toàn. Nào, hãy để mắt đến nó."
Anh đánh dấu một bụi cỏ trên bản đồ, Hồ Lăng nhìn như không thấy, đi vào, bị người địa phương mai phục.
"Nói em để mắt vào."
"Triệu Lộ Đông! Biết rõ anh còn để cho tôi đi vào! Có phải muốn hãm hại tôi hay không!"
Anh ha ha cười.
Màn hình của Hồ Lăng có màu xám, liền nhìn nhân vật của Triệu Lộ Đông.
"Anh đã nới với Dưa Chuột việc này sao?"
"Vẫn chưa, chờ đến hết năm rồi nói sau."
"Anh cảm thấy Dưa Chuột sẽ đi sao?"
Hồ Lăng trước giờ chỉ xem loại chuyện trả thù này trên TV, huống hồ khó khăn lớn như vậy, làm không tốt thua thì càng mất mặt.
"Không biết, đại khái sẽ rồi đi."
Triệu Lộ Đông ở ven đường làm một đợt thao tác, 1V2, lưu loát thu hai đầu người, hạ lệnh quay về.
Hồ Lăng không nói chuyện, Triệu Lộ Đông còn nói: "Không ai muốn chịu oan ức, còn để cho mẹ mình chịu nhục. Cậu ấy là một người đàn ông, lại còn trẻ như vậy, chút tâm huyết ấy vẫn phải có."
Hồ Lăng cùng Triệu Lộ Đông chơi đến hơn nửa đêm, mí mắt đánh nhau, quyết chống đỡ chưa chịu ngủ. Đến cuối cùng mấy ván đó chính mình dùng tướng gìcô căn bản không nhớ rõ, cũng không nhớ được đã cùng Triệu Lộ Đông nói chuyện gì.
Người thân của Hồ Lăng không nhiều lắm, việc chúc tết rất đơn giản, hai ba ngày là đi hết. Đến mùng ba Hồ Lăng bắt đầu rảnh rỗi, không có việc gì liền chạy đến cửa tiệm. Trong tiệm không còn kinh doanh, Triệu Lộ Đông lên kế hoạch năm mới sửa chữa lại cửa tiệm một chút, Hồ Lăng nói muốn làm thiết kế, làm đến một đống đồ, bị Triệu Lộ Đông đánh giá một câu "Lòe loẹt", toàn bộ chặt đứt.
Cuối cùng chính Triệu Lộ Đông cầm đao, tháo cánh cửa cũ trước mặt Hồ Lăng ra, và lắp lại tấm nhôm toàn bộ màu đen. Toàn bộ công trình từ thiết kế đến mua nguyên liệu đến thi công, đều là Triệu Lộ Đông một mình hoàn thành. Hiệu suất của anh rất nhanh, ngậm lấy điếu thuốc kéo tay áo, gõ gõ đập đập, mấy ngày liền làm xong.
Hồ Lăng bị sốc bởi năng lực thực hành của anh, theo lý mà nói không phải những trò chơi này đối với trạch nam đều là đồ phế thải thủ công hay sao?
"Em cho rằng mọi người đều giống như em sao?" Hồ Lăng đem nghi vấn mang về nhà, không có gì bất ngờ xảy ra lại bị Tôn Nhược Xảo mắng. "Trong nhà Tiểu Đông nó là người đàn ông duy nhất, đương nhiên cái gì cũng phải biết. Nhìn lại con đi, làm cái gì cũng không được, ăn cái gì cũng không đủ, suốt này chỉ biết trang điểm!"
Hồ Lăng không vui.
"Mẹ khen anh ấy thì khen anh ấy, vì sao cần phải dính líu đến con."
Tôn Nhược Xảo nói: "Cái gì gọi là dính líu? Đều là cùng nhau lớn lên, con mà bằng một nửa Tiểu Đông mẹ liền bớt lo, mẹ hiện tại cũng giống Dì Triệu của con mỗi ngày đi chơi khắp nơi."
Hồ Lăng che lỗ tai.
"A a a! Phiền chết!"
Đến mùng bảy tết, WHY X chính thức mở cửa kinh doanh.
Huyên Tử cũng mang theo Dưa Chuột từ nơi khác trở về.
Quê của Dưa Chuột ở Thừa Thãi Sơn Trân, lần này cũng mang đến không ít đồ, Hồ Lăng ở bên trong chọn chọn, phát hiện có nấm. Cô đặc biệt thích ăn nấm, lén lút chọn hết.
Lúc cô bị Triệu Lộ Đông bắt gặp, cô giải thích_ "Để lại cho anh cũng lãng phí, Dì đi ra ngoài du lịch, anh cũng không có khả năng nấu cơm, đến lúc đó chờ mẹ tôi nấu canh tôi lại mang đến cho anh."
Kết quả nấm bị cầm đi, canh lại không có.
Triệu Lộ Đông sớm đã thành thói quen.
Vào ngày thứ hai khi Dưa Chuột trở về, Triệu Lộ Đông triệu tập mọi người, mở một cuộc họp nhỏ.
".. Có chuyện thế này." Triệu Lộ Đông theo thường lệ trước tiên đốt một điếu thuốc, bắt đầu phát biểu. Cách anh hút thuốc và nói chuyện khi ngồi trên ghế khiến Hồ Lăng nhớ đến bộ phim "The Godfather". Đáng tiếc thân thể Triệu Lộ Đông không có thành thục như vậy, miễn cưỡng chỉ có thể coi là một Marlon Brando trẻ tuổi, và nó như là một phiên bản truyện tranh.
Ngay tại lúc Hồ Lăng đang phát tán tư duy, Triệu Lộ Đông đã đem sự việc thi đấu theo lời mời nói xong.
Bki là tâm bệnh của Dưa Chuột, vừa nghe đến tên cậu ta, sắc mặt Dưa Chuột liền không được bình thường.
Triệu Lộ Đông hỏi Dưa Chuột: "Cậu muốn tham gia không?"
Dưa Chuột không nói chuyện.
Triệu Lộ Đông lại nói: "Bki là do được một người bạn trong câu lạc bộ mời mới đi, xem như lập một đội ngôi sao."
A Tân hỏi: "Đội bọn họ lợi hại không?"
Triệu Lộ Đông: "Xem như là ba mang một đi, còn lại ba người trình độ không khác nhau mấy. Bki là bởi vì nhân khí cao mới được mời đi, mang danh nghĩa ở câu lạc bộ BYG, hai bên xem như đều có nhu cầu."
Dưa Chuột cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Bọn họ tìm Bki tốn không ít tiền? Nền tảng khẳng định là muốn nâng cậu ta."
Triệu Lộ Đông nghiêng người về phía trước, hai khuỷu tay chống ở trên đầu gối, khói hơi nghiêng xuống một góc mười lăm độ. Giọng anh không cao, nhưng rõ ràng. "Cậu không cần nghĩ cái gì khác, chỉ cần nói rằng cậu muốn đi không? Cậu muốn, chúng tôi đi cùng cậu."
Câu này "Chúng tôi đi cùng cậu", khi nghe được Hồ Lăng cũng có chút kích động.
Triệu Lộ Đông nói: "Mặc dù đi cũng không nhất định thắng, nhưng đây là.. Muốn mất mặt đám anh em chúng ta cùng nhau mất mặt. Chịu loại ủy khuất này, có cơ hội dù sao cũng phải đòi lại mới được."[/HIDE-THANKS]