Bài viết: 0 

CHƯƠNG 20-2
[HIDE-THANKS]
Ảnh: Nguồn Pinterest
Buổi tối Huyên Tử đến, mang cho Hồ Lăng món bánh ngọt. Đây cũng là một cao thủ không thể ghi thù, bên ELC đã xóa bài viết, cô ấy giống như chưa có chuyện gì xảy ra, lại bắt đầu cười ngây ngô.
"Bạn trai tôi nói mấy ngày nữa qua thăm tôi, đến lúc đó kêu anh ấy mời chúng ta ăn cơm nha! Cô thích ăn cái gì, đồ nướng? Tôm? Hay là dứt khoát trực tiếp đi quán bar.. Ai, Tiểu Lăng? Này!"
Ánh mắt Hồ Lăng nghiêm nghị, Huyên Tử lắc cô.
"Cô làm sao vậy?"
Hồ Lăng hoàn hồn, Cô bị ánh mắt hung ác của Huyên Tử hù.
"Cô không sao chứ.."
"Không có việc gì, cô nói đi.'
Huyên Tử lại đem tin tức bạn trai của cô ấy đế thăm cô ấy nói lại một lần, Hồ Lăng nhớ lại chuyện vừa rồi, nói:" Bạn trai cô là kiểu người như thế nào? "
Huyên Tử vỗ tay một cái:" Anh ấy đặc biệt đáng yêu! "
Hồ Lăng:" Tính tình tốt không? "
Huyên Tử:" Tốt lắm! "Nói xong lại do dự một lát," Hẳn là coi như tốt đi.. Có đôi khi chơi game lại nóng nảy một chút, bình thường cũng được. "
Qua khóe mắt. Hồ Lăng nhìn thấy ông chủ Triệu từ phía sau đi tới với khuôn mặt lạnh lùng.
Cô cố ý nâng cao giọng, châm chọc nói:" Huyên Tử à, cô tìm bạn trai nhất định phải chọn cho tốt, nhưng phải tìm người ôn nhu quan tâm một chút, cái loại mà mỗi ngày làm cô tức giận thì ngàn vạn lần tránh xa một chút, kia là thật không thể trêu vào nha! "
Huyên Tử gật đầu:" Yên tâm đi, Dưa Chuột không phải loại người như vậy. Mau ăn bánh ngọt, hôm nay tôi mời khách! "
Bị ép nghe được" Chuyện phiếm "Triệu Lộ Đông đen mặt đi ra khỏi tiệm net, bên ngoài trời đã tối, trước cửa tiệm net có hai ngọn đèn đường, điện lực không đủ, ánh sáng rất ảm đạm. Anh đốt một điếu thuốc, mang dép lê đi ra phía sau tiệm net, hai chiếc xe dừng ở sân sau, bên cạnh trên mặt đất có ống nước và thùng nước.
Người đàn ông ngồi bên cạnh chiếc xe đậu ở bên vỉa hè, quần xắn tới đầu gối, vừa hút thuốc vừa chơi điện thoại. Cậu ấy nghe thấy tiếng bước chân, giương mắt, người vọt tới cười, nói:" Đông ca. "
Triệu Lộ Đông nheo mắt lại:" Tôi kêu cậu lau chiếc xe, từ giữa trưa đến tối còn chưa lau xong! "
A Tân kinh ngạc nói:" Làm gì đột nhiên hỏa khí lại lớn như vậy. Anh cần dùng gấp sao? Anh cần dùng gấp thì cho em năm phút bên trong sẽ lau sạch sẽ. "
Triệu Lộ Đông đứng một hồi, hùng hùng hổ hổ tới, đặt mông ngồi bên cạnh cậu ấy. Hai người đàn ông hút thuốc một lúc, A Tân mượn ánh đèn đường dò xét sắc mặt Triệu Lộ Đông, hỏi:" Đông ca, làm sao vậy? "
Triệu Lộ Đông hút thuốc giống như nuốt.
A Tân tay cầm điếu thuốc, nhìn trời nhớ lại:" Chẳng trách.. "
Triệu Lộ Đông:" Cái gì? "
A Tân:" Trước đó lúc Tiểu Lăng trở về em nhìn thấy, cả người thảm như vậy, em cũng không dám hỏi. "
Triệu Lộ Đông lại nghiến răng.
A Tân:" Đông ca, nói thế nào vậy? "
" Cái gì nói thế nào? "Triệu Lộ Đông cáu giận nói," Tôi đã sớm nói kêu cô ấy đừng giày vò bản thân, không được! Muốn giúp cô ấy tìm, không cần! Bây giờ xảy ra vấn đề rồi. Mấu chốt còn bướng bỉnh chết người? Cái gì cũng không nói, hỏi thế nào cũng không nói! Có thủ đoạn lắm?
A Tân cười nói: "Không nói thì không nói thôi, thế nào?"
Triệu Lộ Đông: "Gặp phiền phức cũng không nói! Xưa nay không bao giờ nghe lời người khác nói!"
A Tân có chút nghi ngờ, cậu muốn hỏi Triệu Lộ Đông một chút vì sao phải để Hồ Lăng nghe lời anh nói, lại không ảnh hưởng đến công việc. Mà trong ấn tượng của A Tân, Triệu Lộ Đông là cái kiểu người, bạn bè mở miệng, anh tuyệt đối sẽ giúp đỡ, nhưng bạn bè không mở miệng, anh cũng tôn trọng ý nghĩ của người khác. Bất quá sắc mặt của ông chủ Triệu bây giờ quá thối, không phải lúc để hỏi.
Cậu thử thuyết phục: "Tiểu Lăng tỷ thuộc về người tương đối có chủ kiến, chị ấy không nói khẳng định có lý do khó nói chứ sao."
Đáng tiếc ông chủ Triệu bây giờ không nghe nổi tiếng người. "Lý do gì? Cô ấy có thể có lý do gì? Chết vì sỹ diện! Phía sau lưng đều để người ta đánh thành như vậy, ngay khi như vậy mà vẫn cùng tôi mạnh miệng! Còn nói cái gì?'Không cần anh đến dạy dỗ tôi', cậu không biết lúc đó cô ấy có thái độ gì đâu, tôi thật ahihi.. Sau đó còn trả đũa! Hừ, nói tôi tính tình kém, tôi trêu tức cô ấy!" Anh nhớ lại vẻ mặt chăm chọc khiêu khích lúc ra cửa Hồ Lăng, tức giận ném tàn thuốc, cùng với hình tượng lạnh lùng vừa rồi ở trong cửa hàng như hai người khác nhau
"Lúc mới tới cửa hàng mấy ngày còn trung thực, bây giờ xem đi, triệt để nóng toàn thân, sự tình đã bắt đầu, lộ ra nguyên hình!"
A Tân nhìn thấy mái tóc cứng đơ của anh, thật là có chút tức sùi bọt mép. Cậu ấy ra sức khuyên bảo: "Anh, anh trước bình tĩnh một chút. Em nói cho anh kinh nghiệm của em, anh nhìn một chút xem có giá trị tham khảo không nha.. Cô gái này đi, một khi tức giận, anh liền trực tiếp lừa gạt là được. Chờ lừa gạt được rồi về sau anh lại đi giảng đạo lý, nếu không đạo lý của anh nói đến càng đúng, lửa của cô ấy ngược lại càng lớn."
Triệu Lộ Đông hung tợn nói: "Tôi lừa cái rắm! Cô ấy là ai!"
A Tân nhìn anh cũng đang giận, không khuyên nổi, bắt đầu nói sang chuyện khác.
"Nói chính sự đi anh, tình huống của đối phương như thế nào?
Triệu Lộ Đông:" Học sinh tiểu học. "
A Tân:"... "
A Tân gãy gãy cằm.
WHY X mở cửa đến bây giờ cũng đã nhiều năm, trong những năm này không tránh khỏi việc gặp những kẻ nhàn rỗi đi gây chuyện, gặp người này Triệu Lộ Đông chủ yếu là nói rõ phải trái, nhưng gặp được người không thể nói lý, cũng không né tránh những phương án giải quyết xã hội. Bất quá dựa theo thói quen của Triệu Lộ Đông, đụng phải dưới mười sáu trở xuống và trên sáu mươi trở lên, có thể nhịn thì nên nhịn, miễn gây chuyện phiền phức.
" Ha.. "A Tân bỗng nhiên cảm thấy hiện tại trường hợp này khá buồn cười.
Tiếng cười của cậu được đổi lấy cái nhìn quỷ dị của Triệu Lộ Đông.
A Tân thu lại vẻ mặt, nghiêm mặt nói:" Đông ca, lúc này cũng nhịn sao? "
Triệu Lộ Đông hiếm khi trừng lên mắt cá chết.
" Nhịn cái rắm! Ông già coi như xong, xử lý đứa nhỏ! "
A Tân:" Được rồi, cứ giao việc đó cho em. "
Triệu Lộ Đông xụ mặt, ngồi vào một cái cây ven đường hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, A Tân ngồi bên cạnh anh, cùng nhau hút thuốc.
Đêm cô đơn, người đàn ông cô đơn, hút điếu thuốc cô đơn, lảm nhảm lấy cô đơn nhấm nháp.
" Anh. "
" Hả? "
" Hết giận chưa? "
" Ừ. "
" Em cảm giác anh đối với Tiểu Lăng không tệ nha? "
" Ừ? "
Triệu Lộ Đông nheo mắt lại.
" Có ý gì? Các cậu ở nơi này ai ấm ức tôi không quản? "
" Không phải nói cái này, đó là cảm nhận chung. "A Tân cười nói," Em đánh giá khách quan một chút. "Cậu hâm mộ nói:" Bất quá anh, có một cô thanh mai trúc mã xinh đẹp như vậy thật có mặt mũi nha. "
" Xinh đẹp sao, hắc. "Triệu Lộ Đông âm trầm cười hai tiếng, nói với A Tân: Nếu cậu là M, 'đoạn chưởng' của cô ấy có thể đưa cậu một bước lên trời."
A Tân cười ha ha: "Anh thật khoa trương, em cảm thấy chị Tiểu Lăng tính tình rất tốt."
"À, thật sao" Triệu Lộ Đông tiện tay kéo cổ áo ra, chỉ vào một chỗ. A Tân tiến tới, dưới áng đèn đường ảm đạm, nhìn thấy bên trái xương quay xanh của Triệu Lộ Đông phía dưới có một vết sẹo tinh tế.
"Đây là?"
Triệu Lộ Đông cười giới thiệu: "Chính là 'chị Tiểu Lăng tính tình tốt' của cậu cào, trực tiếp móc xuống một miếng da. Đây là huân chương của đội CS để lại trong cuộc chiến bảo vệ tổ quốc."
A Tân: "..."
Triệu Lộ Đông buông cổ áo xuống, A Tân an ủi anh nói: "Không có chuyện gì, chỉ là một vết sẹo mà thôi."
"Một vết?" Đến, kế tiếp. "Triệu Lộ Đông duỗi cánh tay trái mình ra, lộ ra một vết sẹo trên khuỷu tay.
A Tân:" Đây cũng là.. "
Đó là sớm hơn.
Lúc ấy Triệu Lộ Đông cùng Hồ Lăng mới vừa lên tiểu học, một lần tan học vêd nhà trễ bên trong đèn điều khiển bằng âm thanh bị hư, hành lang tối đen đến mức đưa tay không thấy được năm ngón, lại thêm trời đầy mây và sấm chớp. Hồ Lăng không sợ trời không sợ đất, lại sợ trời tối, trốn dưới lầu không dám cử động.
Triệu Lộ Đông ra ngoài giúp Triệu Uyển Uyển mua muối ăn, thời điểm trở về thấy cô co rúm ở cánh cửa tòa nhà số một.
Tiện tay mà thôi, anh đưa cô lên lầu.
Hồ Lăng ở tòa nhà số hai, anh ở tòa nhà số sáu, trước tiên anh đưa cô về nhà xong mới quay về nhà mình. Không khéo chính là đưa cô về nhà xong vừa vặn đưa cô lên lầu là lúc bên ngoài trời đỗ mưa to. Triệu Lộ Đông không mang ô, lại không muốn bị mưa ướt, thế là anh vọt chạy, không cẩn thận trượt.
" Cú ngã kia ngã đến đặc biệt hung ác, cô ấy trên lầu đều nhìn thấy. "Triệu Lộ Đông lạnh lùng nói:" Cậu nói xem cô gái này có phải vong ân phụ nghĩa phải không?"
Phải nói rằng một khi đã vỡ mồm ra thì sẽ có quá nhiều lời để nói. Triệu Lộ Đông lôi kéo A Tân vụn vặt thì thầm sắp đến một giờ, đông tách ra một chút, tây tách ra một chút, chất tàn thuốc đầy đất.
Vừa mới bắt đầu A Tân còn nghe, về sau liền ừ ừ a a lừa gạt cho qua.
Thật ra đó là một hình thức giao tiếp kì lạ, A Tân một bên móc lấy lông chân của mình, một bên nghĩ, có chút giống mẹ cậu cùng cô của cậu khi gặp mặt, hai bên dừng lại nước miếng văng tung tóe, có thể từ giữa trưa một mực lảm nhảm đến nửa đêm. Cậu đã nghe hơn một lần, quả thật như nước đổ đầu vịt, hai bên ai cũng không có ý định nghe ý kiến của đối phương, ai cũng không muốn thay đổi ý kiến của mình, liền quay sang ngược lại hạt đậu là cậu, xong xuôi, cuộc sống cũng tình cảm rối loạn chải vuốt một chút liền thông suốt, phủi mông một cái, mọi thứ như cũ.
Bất quá.. Cậu vậy mà có thể từ trên người Triệu Lộ Đông nhìn thấy hình ảnh của mẹ và cô của cậu, phát hiện này làm cho A Tân từ đáy lòng rùng mình lên một cái.
Cậu liếc mắt nhìn Triệu Lộ Đông, người này hoàn toàn đắm chìm bên trong thế giới của mình, ngồi bên lề đường, hai chân dài tách ra hai bên, một tay cầm điếu thuốc, một tay chỉ vào khoảng không trước mặt. Anh với khuôn mặt nghiêm túc, mỗi một câu, khớp xương đầu ngón tay liền hướng ra phía trước chỉ một cái, cũng không biết ai đứng đó.
Trước đó Triệu Lộ Đông nói mình cao tuổi, A Tân còn vui, đêm nay xem như triệt để lĩnh giáo.[/HIDE-THANKS]

Ảnh: Nguồn Pinterest
Buổi tối Huyên Tử đến, mang cho Hồ Lăng món bánh ngọt. Đây cũng là một cao thủ không thể ghi thù, bên ELC đã xóa bài viết, cô ấy giống như chưa có chuyện gì xảy ra, lại bắt đầu cười ngây ngô.
"Bạn trai tôi nói mấy ngày nữa qua thăm tôi, đến lúc đó kêu anh ấy mời chúng ta ăn cơm nha! Cô thích ăn cái gì, đồ nướng? Tôm? Hay là dứt khoát trực tiếp đi quán bar.. Ai, Tiểu Lăng? Này!"
Ánh mắt Hồ Lăng nghiêm nghị, Huyên Tử lắc cô.
"Cô làm sao vậy?"
Hồ Lăng hoàn hồn, Cô bị ánh mắt hung ác của Huyên Tử hù.
"Cô không sao chứ.."
"Không có việc gì, cô nói đi.'
Huyên Tử lại đem tin tức bạn trai của cô ấy đế thăm cô ấy nói lại một lần, Hồ Lăng nhớ lại chuyện vừa rồi, nói:" Bạn trai cô là kiểu người như thế nào? "
Huyên Tử vỗ tay một cái:" Anh ấy đặc biệt đáng yêu! "
Hồ Lăng:" Tính tình tốt không? "
Huyên Tử:" Tốt lắm! "Nói xong lại do dự một lát," Hẳn là coi như tốt đi.. Có đôi khi chơi game lại nóng nảy một chút, bình thường cũng được. "
Qua khóe mắt. Hồ Lăng nhìn thấy ông chủ Triệu từ phía sau đi tới với khuôn mặt lạnh lùng.
Cô cố ý nâng cao giọng, châm chọc nói:" Huyên Tử à, cô tìm bạn trai nhất định phải chọn cho tốt, nhưng phải tìm người ôn nhu quan tâm một chút, cái loại mà mỗi ngày làm cô tức giận thì ngàn vạn lần tránh xa một chút, kia là thật không thể trêu vào nha! "
Huyên Tử gật đầu:" Yên tâm đi, Dưa Chuột không phải loại người như vậy. Mau ăn bánh ngọt, hôm nay tôi mời khách! "
Bị ép nghe được" Chuyện phiếm "Triệu Lộ Đông đen mặt đi ra khỏi tiệm net, bên ngoài trời đã tối, trước cửa tiệm net có hai ngọn đèn đường, điện lực không đủ, ánh sáng rất ảm đạm. Anh đốt một điếu thuốc, mang dép lê đi ra phía sau tiệm net, hai chiếc xe dừng ở sân sau, bên cạnh trên mặt đất có ống nước và thùng nước.
Người đàn ông ngồi bên cạnh chiếc xe đậu ở bên vỉa hè, quần xắn tới đầu gối, vừa hút thuốc vừa chơi điện thoại. Cậu ấy nghe thấy tiếng bước chân, giương mắt, người vọt tới cười, nói:" Đông ca. "
Triệu Lộ Đông nheo mắt lại:" Tôi kêu cậu lau chiếc xe, từ giữa trưa đến tối còn chưa lau xong! "
A Tân kinh ngạc nói:" Làm gì đột nhiên hỏa khí lại lớn như vậy. Anh cần dùng gấp sao? Anh cần dùng gấp thì cho em năm phút bên trong sẽ lau sạch sẽ. "
Triệu Lộ Đông đứng một hồi, hùng hùng hổ hổ tới, đặt mông ngồi bên cạnh cậu ấy. Hai người đàn ông hút thuốc một lúc, A Tân mượn ánh đèn đường dò xét sắc mặt Triệu Lộ Đông, hỏi:" Đông ca, làm sao vậy? "
Triệu Lộ Đông hút thuốc giống như nuốt.
A Tân tay cầm điếu thuốc, nhìn trời nhớ lại:" Chẳng trách.. "
Triệu Lộ Đông:" Cái gì? "
A Tân:" Trước đó lúc Tiểu Lăng trở về em nhìn thấy, cả người thảm như vậy, em cũng không dám hỏi. "
Triệu Lộ Đông lại nghiến răng.
A Tân:" Đông ca, nói thế nào vậy? "
" Cái gì nói thế nào? "Triệu Lộ Đông cáu giận nói," Tôi đã sớm nói kêu cô ấy đừng giày vò bản thân, không được! Muốn giúp cô ấy tìm, không cần! Bây giờ xảy ra vấn đề rồi. Mấu chốt còn bướng bỉnh chết người? Cái gì cũng không nói, hỏi thế nào cũng không nói! Có thủ đoạn lắm?
A Tân cười nói: "Không nói thì không nói thôi, thế nào?"
Triệu Lộ Đông: "Gặp phiền phức cũng không nói! Xưa nay không bao giờ nghe lời người khác nói!"
A Tân có chút nghi ngờ, cậu muốn hỏi Triệu Lộ Đông một chút vì sao phải để Hồ Lăng nghe lời anh nói, lại không ảnh hưởng đến công việc. Mà trong ấn tượng của A Tân, Triệu Lộ Đông là cái kiểu người, bạn bè mở miệng, anh tuyệt đối sẽ giúp đỡ, nhưng bạn bè không mở miệng, anh cũng tôn trọng ý nghĩ của người khác. Bất quá sắc mặt của ông chủ Triệu bây giờ quá thối, không phải lúc để hỏi.
Cậu thử thuyết phục: "Tiểu Lăng tỷ thuộc về người tương đối có chủ kiến, chị ấy không nói khẳng định có lý do khó nói chứ sao."
Đáng tiếc ông chủ Triệu bây giờ không nghe nổi tiếng người. "Lý do gì? Cô ấy có thể có lý do gì? Chết vì sỹ diện! Phía sau lưng đều để người ta đánh thành như vậy, ngay khi như vậy mà vẫn cùng tôi mạnh miệng! Còn nói cái gì?'Không cần anh đến dạy dỗ tôi', cậu không biết lúc đó cô ấy có thái độ gì đâu, tôi thật ahihi.. Sau đó còn trả đũa! Hừ, nói tôi tính tình kém, tôi trêu tức cô ấy!" Anh nhớ lại vẻ mặt chăm chọc khiêu khích lúc ra cửa Hồ Lăng, tức giận ném tàn thuốc, cùng với hình tượng lạnh lùng vừa rồi ở trong cửa hàng như hai người khác nhau
"Lúc mới tới cửa hàng mấy ngày còn trung thực, bây giờ xem đi, triệt để nóng toàn thân, sự tình đã bắt đầu, lộ ra nguyên hình!"
A Tân nhìn thấy mái tóc cứng đơ của anh, thật là có chút tức sùi bọt mép. Cậu ấy ra sức khuyên bảo: "Anh, anh trước bình tĩnh một chút. Em nói cho anh kinh nghiệm của em, anh nhìn một chút xem có giá trị tham khảo không nha.. Cô gái này đi, một khi tức giận, anh liền trực tiếp lừa gạt là được. Chờ lừa gạt được rồi về sau anh lại đi giảng đạo lý, nếu không đạo lý của anh nói đến càng đúng, lửa của cô ấy ngược lại càng lớn."
Triệu Lộ Đông hung tợn nói: "Tôi lừa cái rắm! Cô ấy là ai!"
A Tân nhìn anh cũng đang giận, không khuyên nổi, bắt đầu nói sang chuyện khác.
"Nói chính sự đi anh, tình huống của đối phương như thế nào?
Triệu Lộ Đông:" Học sinh tiểu học. "
A Tân:"... "
A Tân gãy gãy cằm.
WHY X mở cửa đến bây giờ cũng đã nhiều năm, trong những năm này không tránh khỏi việc gặp những kẻ nhàn rỗi đi gây chuyện, gặp người này Triệu Lộ Đông chủ yếu là nói rõ phải trái, nhưng gặp được người không thể nói lý, cũng không né tránh những phương án giải quyết xã hội. Bất quá dựa theo thói quen của Triệu Lộ Đông, đụng phải dưới mười sáu trở xuống và trên sáu mươi trở lên, có thể nhịn thì nên nhịn, miễn gây chuyện phiền phức.
" Ha.. "A Tân bỗng nhiên cảm thấy hiện tại trường hợp này khá buồn cười.
Tiếng cười của cậu được đổi lấy cái nhìn quỷ dị của Triệu Lộ Đông.
A Tân thu lại vẻ mặt, nghiêm mặt nói:" Đông ca, lúc này cũng nhịn sao? "
Triệu Lộ Đông hiếm khi trừng lên mắt cá chết.
" Nhịn cái rắm! Ông già coi như xong, xử lý đứa nhỏ! "
A Tân:" Được rồi, cứ giao việc đó cho em. "
Triệu Lộ Đông xụ mặt, ngồi vào một cái cây ven đường hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, A Tân ngồi bên cạnh anh, cùng nhau hút thuốc.
Đêm cô đơn, người đàn ông cô đơn, hút điếu thuốc cô đơn, lảm nhảm lấy cô đơn nhấm nháp.
" Anh. "
" Hả? "
" Hết giận chưa? "
" Ừ. "
" Em cảm giác anh đối với Tiểu Lăng không tệ nha? "
" Ừ? "
Triệu Lộ Đông nheo mắt lại.
" Có ý gì? Các cậu ở nơi này ai ấm ức tôi không quản? "
" Không phải nói cái này, đó là cảm nhận chung. "A Tân cười nói," Em đánh giá khách quan một chút. "Cậu hâm mộ nói:" Bất quá anh, có một cô thanh mai trúc mã xinh đẹp như vậy thật có mặt mũi nha. "
" Xinh đẹp sao, hắc. "Triệu Lộ Đông âm trầm cười hai tiếng, nói với A Tân: Nếu cậu là M, 'đoạn chưởng' của cô ấy có thể đưa cậu một bước lên trời."
A Tân cười ha ha: "Anh thật khoa trương, em cảm thấy chị Tiểu Lăng tính tình rất tốt."
"À, thật sao" Triệu Lộ Đông tiện tay kéo cổ áo ra, chỉ vào một chỗ. A Tân tiến tới, dưới áng đèn đường ảm đạm, nhìn thấy bên trái xương quay xanh của Triệu Lộ Đông phía dưới có một vết sẹo tinh tế.
"Đây là?"
Triệu Lộ Đông cười giới thiệu: "Chính là 'chị Tiểu Lăng tính tình tốt' của cậu cào, trực tiếp móc xuống một miếng da. Đây là huân chương của đội CS để lại trong cuộc chiến bảo vệ tổ quốc."
A Tân: "..."
Triệu Lộ Đông buông cổ áo xuống, A Tân an ủi anh nói: "Không có chuyện gì, chỉ là một vết sẹo mà thôi."
"Một vết?" Đến, kế tiếp. "Triệu Lộ Đông duỗi cánh tay trái mình ra, lộ ra một vết sẹo trên khuỷu tay.
A Tân:" Đây cũng là.. "
Đó là sớm hơn.
Lúc ấy Triệu Lộ Đông cùng Hồ Lăng mới vừa lên tiểu học, một lần tan học vêd nhà trễ bên trong đèn điều khiển bằng âm thanh bị hư, hành lang tối đen đến mức đưa tay không thấy được năm ngón, lại thêm trời đầy mây và sấm chớp. Hồ Lăng không sợ trời không sợ đất, lại sợ trời tối, trốn dưới lầu không dám cử động.
Triệu Lộ Đông ra ngoài giúp Triệu Uyển Uyển mua muối ăn, thời điểm trở về thấy cô co rúm ở cánh cửa tòa nhà số một.
Tiện tay mà thôi, anh đưa cô lên lầu.
Hồ Lăng ở tòa nhà số hai, anh ở tòa nhà số sáu, trước tiên anh đưa cô về nhà xong mới quay về nhà mình. Không khéo chính là đưa cô về nhà xong vừa vặn đưa cô lên lầu là lúc bên ngoài trời đỗ mưa to. Triệu Lộ Đông không mang ô, lại không muốn bị mưa ướt, thế là anh vọt chạy, không cẩn thận trượt.
" Cú ngã kia ngã đến đặc biệt hung ác, cô ấy trên lầu đều nhìn thấy. "Triệu Lộ Đông lạnh lùng nói:" Cậu nói xem cô gái này có phải vong ân phụ nghĩa phải không?"
Phải nói rằng một khi đã vỡ mồm ra thì sẽ có quá nhiều lời để nói. Triệu Lộ Đông lôi kéo A Tân vụn vặt thì thầm sắp đến một giờ, đông tách ra một chút, tây tách ra một chút, chất tàn thuốc đầy đất.
Vừa mới bắt đầu A Tân còn nghe, về sau liền ừ ừ a a lừa gạt cho qua.
Thật ra đó là một hình thức giao tiếp kì lạ, A Tân một bên móc lấy lông chân của mình, một bên nghĩ, có chút giống mẹ cậu cùng cô của cậu khi gặp mặt, hai bên dừng lại nước miếng văng tung tóe, có thể từ giữa trưa một mực lảm nhảm đến nửa đêm. Cậu đã nghe hơn một lần, quả thật như nước đổ đầu vịt, hai bên ai cũng không có ý định nghe ý kiến của đối phương, ai cũng không muốn thay đổi ý kiến của mình, liền quay sang ngược lại hạt đậu là cậu, xong xuôi, cuộc sống cũng tình cảm rối loạn chải vuốt một chút liền thông suốt, phủi mông một cái, mọi thứ như cũ.
Bất quá.. Cậu vậy mà có thể từ trên người Triệu Lộ Đông nhìn thấy hình ảnh của mẹ và cô của cậu, phát hiện này làm cho A Tân từ đáy lòng rùng mình lên một cái.
Cậu liếc mắt nhìn Triệu Lộ Đông, người này hoàn toàn đắm chìm bên trong thế giới của mình, ngồi bên lề đường, hai chân dài tách ra hai bên, một tay cầm điếu thuốc, một tay chỉ vào khoảng không trước mặt. Anh với khuôn mặt nghiêm túc, mỗi một câu, khớp xương đầu ngón tay liền hướng ra phía trước chỉ một cái, cũng không biết ai đứng đó.
Trước đó Triệu Lộ Đông nói mình cao tuổi, A Tân còn vui, đêm nay xem như triệt để lĩnh giáo.[/HIDE-THANKS]