Chương 30: Phát hiện ra đặc quyền mà trước đây mình chưa từng thử.
[BOOK][HIDE-THANKS]Màn đêm dần buông xuống, ánh đèn rực rỡ bên ngoài du thuyền lần lượt tắt ngấm, như thể ném một nắm đom đóm vào biển sâu, sau một tiếng xào xạc, chúng cũng chìm vào sự tĩnh lặng của đại dương.
Dù du thuyền rất ổn định, nhưng nó chung quy vẫn là một con "thuyền" lênh đênh, khi nằm xuống, vẫn có cảm giác cơ thể trôi bồng bềnh giữa tầng mây. Lục Nguyên Hề không biết xúc cảm này của mình là thật, hay chỉ là ảo giác do lần đầu tiên trải nghiệm cao trào mang lại.
Trong phòng im ắng như mặt biển, chỉ có thể nghe thấy tiếng hô hấp đan xen của cô và Nhậm Lê Sơ. Người kia tựa vào lòng cô, nằm trên người cô.
Đây là một tư thế vô cùng thân mật, chỉ là lúc này Lục Nguyên Hề vẫn còn đắm chìm trong dư âm của cao trào. Cảm giác này quá tuyệt vời, đến nỗi Lục Nguyên Hề chỉ muốn nhắm mắt tận hưởng sự co giật và rung động nhẹ nhàng ở vùng kí*n, không muốn phân tâm làm việc khác.
Đáng tiếc, Nhậm Lê Sơ lại là một kẻ không biết điều, cô động đậy cơ thể, khi cô tiến lại gần, một bóng đen che khuất phía trên, sự hiện diện rất rõ ràng. Tất nhiên, còn có mùi hương lê nồng nàn trên người nàng, như thể đã ngâm mình trong lê mấy ngày.
"Lục Nguyên Hề, ngươi lên đ*ỉnh rồi." Giọng nói của Nhậm Lê Sơ rất vui vẻ, không cần nhìn biểu cảm của cô ấy cũng có thể đoán được nụ cười trên khuôn mặt đó chắc chắn rất tươi.
Đúng vậy, cô đã lên đ*ỉnh, lần đầu tiên lên đ*ỉnh, để cô ấy tận hưởng một chút cũng là điều bình thường mà?
Biết rồi thì đừng làm phiền ta. Lục Nguyên Hề nghĩ thầm trong lòng, chỉ lặng lẽ nhắm mắt, không đáp lời.
Thấy cô không để ý đến mình, Nhậm Lê Sơ khẽ hừ một tiếng, ánh mắt tùy ý quan sát khuôn mặt Lục Nguyên Hề. Chỉ trong chốc lát, ửng hồng trên khuôn mặt Lục Nguyên Hề đã phai đi nhiều, chỉ còn lại chút phấn hồng dư thừa, khiến cô trông càng quyến rũ hơn.
Cô nhắm mắt, hai tay đan vào nhau đặt trên bụng dưới, khuôn mặt bình yên. Vẻ ngoài này không giống như đang tận hưởng dư âm của cao tr*ào, mà giống như những nhân vật chính đang ngủ trong phim truyền hình, chờ đợi nhân vật chính khác dùng nụ hôn đánh thức.
Nhậm Lê Sơ cũng không biết tại sao mình lại nghĩ xa đến vậy, dòng suy nghĩ nhảy nhót khiến nàng không khỏi dồn sự chú ý vào đôi môi của Lục Nguyên Hề.
Ngoại hình và khí chất của hai người là hai thái cực trái ngược nhau, chỉ có đôi môi là có chút điểm tương đồng, bởi vì họ đều có môi mỏng. Màu môi của Nhậm Lê Sơ hơi đỏ, màu môi của Lục Nguyên Hề nghiêng về trắng hồng hơn, là màu nền mà nhân viên bán son môi yêu thích nhất, bởi vì màu son rất dễ lên màu với bất kì màu sắc nào.
Lục Nguyên Hề thỉnh thoảng khi suy tư thích mím môi, lúc này, viên trân châu nhỏ xíu ở giữa môi trên đặc biệt rõ ràng.
Đây là một đôi môi nhìn thôi đã thấy rất dễ hôn, cảm giác khi hôn lên, chắc chắn sẽ rất tuyệt nhỉ?
Nhậm Lê Sơ nhìn đến ngẩn người, trong lòng nảy sinh ý niệm muốn hôn. Nàng cảm thấy ý nghĩ này đến thật kỳ lạ, rõ ràng biết loại ý nghĩ này rất quái gở, nhưng nàng vẫn muốn tiến lại gần hơn nữa, rồi hôn lên môi Lục Nguyên Hề.
Nhậm Lê Sơ chưa bao giờ làm khó chính mình, một khi trong lòng đã có ý nghĩ này, nàng sẽ tìm mọi lý do để biến nó thành hành động. Nàng chỉ cảm thấy đôi môi của Lục Nguyên Hề trông rất dễ hôn nên muốn thử, hơn nữa, lần trước Lục Nguyên Hề đã đối xử với mình như vậy, tức là, mình làm gì cũng hợp lý.
Lục Nguyên Hề còn muốn hỏi Nhậm Lê Sơ định làm gì, đột nhiên, xúc cảm xa lạ trên môi khiến cô có chút kinh ngạc. Cô mở mắt, thứ nhìn thấy chính là khuôn mặt phóng to của Nhậm Lê Sơ, cùng với đôi mắt nhắm nghiền của nàng.
Hôn, đại não của Lục Nguyên Hề ngay lập tức phân tích tình huống lúc này. Theo cô thấy, đây là chuyện không thể nào xảy ra nhất giữa cô và Nhậm Lê Sơ, cũng là chuyện vô lý nhất.
Làm tình là sự phát tiết và giải phóng dục vọng, nụ hôn thoạt nhìn chỉ là sự chạm môi bề ngoài, nhưng ý nghĩa ẩn chứa của nó thân mật hơn làm tình rất nhiều.
Nụ hôn đồng nghĩa với việc hai người cùng chung nhịp thở, trao đổi nước bọt bằng một cách đơn giản nhất. Cảm xúc sẽ ám chỉ hai người hôn nhau thân mật đến mức nào, sẽ trong sự giao thoa ánh mắt, tiến gần nhất đến cái gọi là cửa sổ tâm hồn của đối phương.
Cho nên, Lục Nguyên Hề không thể hiểu được tại sao Nhậm Lê Sơ lại hôn mình.
Đôi môi đó nóng hơn môi cô, trên môi có rất nhiều chất lỏng ướt át, rõ ràng không phải Nhậm Lê Sơ vì hôn chính mình mà cố ý li*ếm lên, mà là d*ục triều tr*ào ra từ hạ thể của cô.
Môi bị Nhậm Lê Sơ ngậm lấy, nàng giống như mút kẹo dẻo thời thơ ấu, hút và quấn lấy môi cô, đầu l*ưỡi không tiếc sức li*ếm môi cô, rồi dùng môi cô nghiền đi nghiền lại, truyền những chất lỏng mờ ám đó cho cô.
Rất ngứa.. cảm giác này giống như có một chú chó nhỏ đang lấy lòng cô, càng giống như những con côn trùng nhỏ đang bò trong lòng, ngứa từ môi đến kẽ răng và chân răng, cũng ngứa đến tận đáy lòng.
Lục Nguyên Hề cau mày, bị Nhậm Lê Sơ hôn đến rên rỉ, không tự chủ hé môi khi đầu lưỡi đối phương trêu đùa, đây trở thành sơ hở để khe hở bị mở ra.
Nhậm Lê Sơ nắm bắt cơ hội, dốc hết sức đưa đầu lưỡi vào, đảo lộn lưỡi cô, du ngoạn khắp nơi trong miệng cô, vô lý tấn công chiếm đoạt.
Tầm nhìn của Lục Nguyên Hề có chút mơ hồ, cô nhìn gần hàng mi run rẩy nhẹ nhàng của Nhậm Lê Sơ. Cảm thán sao có người có hàng mi dài như vậy, không chuốt mascara mà vẫn cong vút đẹp đến thế.
Nhưng cô ghét nụ hôn đột ngột này của Nhậm Lê Sơ, đây cũng là lần đầu tiên Lục Nguyên Hề bị hôn.
Khoang miệng bị đầu lưỡi cào ngứa rất khó chịu, Lục Nguyên Hề không nhịn được động đậy đầu lưỡi, điều này bị coi là đáp lại. Cô nghe thấy tiếng thở dốc ngày càng nặng nề của Nhậm Lê Sơ, cuối cùng khi đối phương hết lần này đến lần khác quấn lấy đầu lưỡi nhỏ của cô, cô đẩy người trên người ra.
"Lục Nguyên Hề, ngươi làm gì vậy?" Nhậm Lê Sơ không ngờ Lục Nguyên Hề sau khi lên đ*ỉnh còn có sức lực lớn như vậy, nàng bị đẩy đến lảo đảo, suýt nữa ngã sang một bên.
"Phải là ta hỏi cngươi làm gì mới đúng." Lục Nguyên Hề lau đi chất lỏng còn sót lại trên môi, lúc này cũng không thể phân biệt được là d*ịch cơ thể của cô, hay là của Nhậm Lê Sơ để lại.
"Ta làm gì ngươi không thấy à? Đương nhiên là hôn rồi." Nhậm Lê Sơ nói thẳng thừng, vẻ mặt hùng hồn đó khiến Lục Nguyên Hề muốn bật cười.
Quan hệ của họ thân mật lắm sao? Tại sao nàng lại phải hôn cô?
"Chỉ có đồng tính nữ mới hôn phụ nữ, ngươi hôn ta, là muốn chứng minh ngươi thích phụ nữ sao?" Lục Nguyên Hề đổi cách nói, nhưng cách nói này cũng đủ khiến Nhậm Lê Sơ nổi giận.
"Lục Nguyên Hề, ngươi điên hay ngốc vậy? Ta có bạn trai, cái gì mà ta thích phụ nữ? Ngươi không nghĩ rằng ta hôn ngươi là vì ta thích ngươi đấy chứ? Là sau khi ngươi lên đ*ỉnh làm nước đó dính đầy miệng ta nên ta mới hôn ngươi, tại sao chỉ mình ta phải uống?"
Khả năng ngụy biện của Nhậm Lê Sơ vẫn cao siêu như mọi khi, lý do là vì chính cô không cho rằng đó là ngụy biện, mà là sự thật hiển nhiên.
Lục Nguyên Hề không muốn tr*ần tru*ồng tranh luận với Nhậm Lê Sơ vào lúc này, cô chỉ dùng tay che mắt, khẽ thở dài.
"Còn làm nữa không?" Lục Nguyên Hề khẽ hỏi, giọng nói vẫn còn khàn khàn và thỏa mãn sau cao tr*ào. Thực ra lần vừa rồi cô đã rất thỏa mãn, cũng đã trải nghiệm được sự tuyệt vời của đ*ỉnh cao tình d*ục. Cô có chút mệt mỏi, cũng không muốn tiếp tục nữa.
"Đương nhiên, Lục Nguyên Hề ngươi đừng hòng giở trò, ta còn chưa vào mà." Nhậm Lê Sơ cúi đầu nhìn tay mình, nàng vì muốn làm Lục Nguyên Hề mà đã bỏ hết móng tay giả, vừa rồi còn mất một lúc lâu trong phòng tắm để cắt tỉa, chẳng lẽ lại không dùng đến sao?
Hai cơ thể nóng bỏng chồng lên nhau, như những cái bóng hòa quyện tinh tế dưới ánh mặt trời, truyền nhiệt độ cho nhau. Điều khiến Lục Nguyên Hề ngạc nhiên là, rõ ràng người vừa trải qua cao tr*ào là cô, nhưng nhiệt độ cơ thể của Nhậm Lê Sơ lại cao hơn cô.
Nàng áp sát vào cô, bộ ng*ực đầy đặn ép vào xương sườn cô, phần dưới vừa vặn đặt lên đầu gối cô. Qua lớp quần lót mỏng manh, Lục Nguyên Hề cảm thấy đầu gối mình như dán một miếng gạc ẩm ướt, chỉ cần chạm nhẹ cũng đã chảy ra rất nhiều nước.
Cô nhìn Nhậm Lê Sơ với tâm trạng phức tạp, ướt át quá..
Chân lại bị tách ra, bàn tay của Nhậm Lê Sơ cuối cùng cũng đến được nơi mà nàng muốn đến từ đầu. Vừa trải qua cao tr*ào, nơi này của Lục Nguyên Hề vẫn thỉnh thoảng run rẩy nhẹ nhàng, môi â*m h*ộ đầy chất lỏng trơn trượt, cảm giác xoa nắn bằng đầu ngón tay tốt hơn nhiều so với tưởng tượng.
Ngón tay cái cọ xát vào lớp thịt mềm mại ở gốc đùi, nơi này khi trải qua cao tr*ào cơ bắp run rẩy rất mạnh. Lúc này, Lục Nguyên Hề mới phát hiện ra nơi đó có chút ê ẩm nhẹ nhàng.
Môi â*m h*ộ bị Nhậm Lê Sơ dùng ngón tay tách ra, một tiếng vang nhẹ lẫn với chất lỏng, là âm thanh của niêm mạc và thịt môi bị khuấy động. Cô cảm nhận rõ ràng môi â*m đ*ạo nhỏ bị Nhậm Lê Sơ dùng ngón tay véo ra, lật ra ngoài, cảm thấy nàng dùng ngón tay lảng vảng ở lỗ hu*yệt chặt chẽ của mình, cuối cùng cũng thăm dò vào trong.
Toàn bộ quá trình rất nhanh, không hề dây dưa, Lục Nguyên Hề đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, vì vậy, khoảnh khắc bị xuyên qua hoàn toàn cũng không có phản ứng gì đặc biệt.
Nhậm Lê Sơ chỉ dùng một ngón tay, thêm vào sau cao trào, trong hu*yệt đ*ạo còn rất nhiều chất lỏng sót lại, vào rất thuận lợi, không hề đau đớn. Nếu đối tượng không phải là Nhậm Lê Sơ, có lẽ có thể coi là một trải nghiệm đầu tiên cực kỳ tốt.
"Lục Nguyên Hề, bên trong ngươi nóng quá." Nhậm Lê Sơ lần đầu tiên tiến vào cơ thể của một người phụ nữ khác ngoài mình. Nàng cảm thấy dù cảm giác tổng thể giống nhau, nhưng nơi này của Lục Nguyên Hề vẫn có những khác biệt nhỏ so với mình.
Lục Nguyên Hề khung xương nhỏ, vì vậy khoang hu*yệt cũng đặc biệt hẹp. Chỉ một ngón tay đưa vào, đã lấp đầy toàn bộ khoang đạo. Bên trong toàn là những nếp thịt mềm mại, chúng tụ lại với nhau, tạo thành một mảng thể xốp ẩm ướt quyến rũ, khoảnh khắc chạm vào sẽ khiến người ta nảy sinh ham muốn ấn mạnh xuống.
Ngón tay là cơ quan linh hoạt nhất của cơ thể con người, nó rất rõ ràng nên làm thế nào để làm hài lòng đường ống đang bao bọc mình lúc này. Nhậm Lê Sơ nhìn khuôn mặt không biểu cảm của Lục Nguyên Hề, nàng cảm thấy sau một lần cao tr*ào, Lục Nguyên Hề dường như lại trở về vẻ mặt bình thản không gợn sóng đó, nàng muốn nhìn biểu cảm cao tr*ào của Lục Nguyên Hề, vì vừa rồi không nhìn thấy.
Nhậm Lê Sơ dùng tay ấn xuống, móc đầu ngón tay lên, sự rút ra đ*âm v*ào trong chất lỏng dồi dào, mỗi lần tiến vào và rời đi, đều tạo ra những âm thanh cực kỳ mờ ám. Rõ ràng chỉ là những động tác bình thường nhất, nhưng trong những âm thanh này lại trở nên vô cùng g*ợi t*ình.
Lục Nguyên Hề phát hiện, xúc cảm này hoàn toàn khác với những gì cô vừa làm trong phòng tắm. Có lẽ là do màn khẩu giao của Nhậm Lê Sơ đã khơi dậy d*ục vọng của cô, cũng có thể là do cô quá thích cái "cảm giác kiểm soát" này.
Cảm giác được người khác làm hài lòng rất tuyệt, điều này khiến cô phát hiện ra đặc quyền mà trước đây mình chưa từng thử.
Tình d*ục có thể khiến cô cảm thấy vui vẻ, Lục Nguyên Hề sẵn sàng tận hưởng.
Những điểm nhạy cảm được ngón tay của Nhậm Lê Sơ liên tục chọc ngoáy, tỉ mỉ đến mức Lục Nguyên Hề thậm chí có thể cảm nhận được Nhậm Lê Sơ dừng lại lúc nào, và lúc nào thì chạm đến những nơi không thể chạm vào nhất.
Cảm giác buông thả được che giấu khiến Lục Nguyên Hề sảng khoái vô cùng, cô thậm chí còn nghĩ rằng, ngoài lần trước "chơi đùa" Nhậm Lê Sơ ra, bây giờ là lúc cô và Nhậm Lê Sơ hòa hợp nhất.
Biểu hiện của cơ thể trung thực hơn tất cả mọi thứ, khoái cảm sinh lý dường như coi Nhậm Lê Sơ như một công cụ phục vụ cho mình, ghi nhớ, khắc sâu.
Nhậm Lê Sơ động tác rất mạnh, vai và khuỷu tay, bao gồm cả cổ tay, dường như mọi nơi đều dùng sức. Nàng dùng đôi mắt vàng kim tràn ngập dục vọng nhìn mình, Lục Nguyên Hề đọc được khát khao và dục vọng trong đôi mắt đó, đọc được tình d*ục và kho*ái cảm mơ hồ.
Nàng đang dùng âm hộ cọ xát đầu gối mình, phát hiện này khiến Lục Nguyên Hề cảm thấy thú vị hơn.
Thật là chật vật, Nhậm Lê Sơ, rõ ràng cơ thể cũng bị dục vọng cuốn lấy, khát khao đến mức quần lót ướt đẫm, lại trở thành công cụ thỏa mãn dục vọng của mình.
Ý nghĩ này khiến cảm xúc của Lục Nguyên Hề lại được thỏa mãn, đúng vậy, Nhậm Lê Sơ là kẻ điên, cô cũng vậy.
"Ưm.. Nhậm Lê Sơ, nhanh.. nhanh nữa đi.. tìm điểm G của ta, chạm vào â*m v*ật của ta, cho ta lên đ*ỉnh."
Lục Nguyên Hề giơ tay lên, dùng sức xé lấy Nhậm Lê Sơ. Là xé, không phải ôm. Vì cô không ôm Nhậm Lê Sơ, lòng bàn tay bám vào lưng nàng, móng tay để lại vết cào trên lưng nàng.
Lục Nguyên Hề nhìn gò má đẫm mồ hôi của Nhậm Lê Sơ, nhìn vẻ mặt nàng nhíu mày chịu đựng dục vọng và đau nhức.
Chưa bao giờ, cô cảm thấy Nhậm Lê Sơ đẹp đến vậy, gợi cảm đến vậy.
Hết chương 30[/HIDE-THANKS][/BOOK]
[BOOK][HIDE-THANKS]Màn đêm dần buông xuống, ánh đèn rực rỡ bên ngoài du thuyền lần lượt tắt ngấm, như thể ném một nắm đom đóm vào biển sâu, sau một tiếng xào xạc, chúng cũng chìm vào sự tĩnh lặng của đại dương.
Dù du thuyền rất ổn định, nhưng nó chung quy vẫn là một con "thuyền" lênh đênh, khi nằm xuống, vẫn có cảm giác cơ thể trôi bồng bềnh giữa tầng mây. Lục Nguyên Hề không biết xúc cảm này của mình là thật, hay chỉ là ảo giác do lần đầu tiên trải nghiệm cao trào mang lại.
Trong phòng im ắng như mặt biển, chỉ có thể nghe thấy tiếng hô hấp đan xen của cô và Nhậm Lê Sơ. Người kia tựa vào lòng cô, nằm trên người cô.
Đây là một tư thế vô cùng thân mật, chỉ là lúc này Lục Nguyên Hề vẫn còn đắm chìm trong dư âm của cao trào. Cảm giác này quá tuyệt vời, đến nỗi Lục Nguyên Hề chỉ muốn nhắm mắt tận hưởng sự co giật và rung động nhẹ nhàng ở vùng kí*n, không muốn phân tâm làm việc khác.
Đáng tiếc, Nhậm Lê Sơ lại là một kẻ không biết điều, cô động đậy cơ thể, khi cô tiến lại gần, một bóng đen che khuất phía trên, sự hiện diện rất rõ ràng. Tất nhiên, còn có mùi hương lê nồng nàn trên người nàng, như thể đã ngâm mình trong lê mấy ngày.
"Lục Nguyên Hề, ngươi lên đ*ỉnh rồi." Giọng nói của Nhậm Lê Sơ rất vui vẻ, không cần nhìn biểu cảm của cô ấy cũng có thể đoán được nụ cười trên khuôn mặt đó chắc chắn rất tươi.
Đúng vậy, cô đã lên đ*ỉnh, lần đầu tiên lên đ*ỉnh, để cô ấy tận hưởng một chút cũng là điều bình thường mà?
Biết rồi thì đừng làm phiền ta. Lục Nguyên Hề nghĩ thầm trong lòng, chỉ lặng lẽ nhắm mắt, không đáp lời.
Thấy cô không để ý đến mình, Nhậm Lê Sơ khẽ hừ một tiếng, ánh mắt tùy ý quan sát khuôn mặt Lục Nguyên Hề. Chỉ trong chốc lát, ửng hồng trên khuôn mặt Lục Nguyên Hề đã phai đi nhiều, chỉ còn lại chút phấn hồng dư thừa, khiến cô trông càng quyến rũ hơn.
Cô nhắm mắt, hai tay đan vào nhau đặt trên bụng dưới, khuôn mặt bình yên. Vẻ ngoài này không giống như đang tận hưởng dư âm của cao tr*ào, mà giống như những nhân vật chính đang ngủ trong phim truyền hình, chờ đợi nhân vật chính khác dùng nụ hôn đánh thức.
Nhậm Lê Sơ cũng không biết tại sao mình lại nghĩ xa đến vậy, dòng suy nghĩ nhảy nhót khiến nàng không khỏi dồn sự chú ý vào đôi môi của Lục Nguyên Hề.
Ngoại hình và khí chất của hai người là hai thái cực trái ngược nhau, chỉ có đôi môi là có chút điểm tương đồng, bởi vì họ đều có môi mỏng. Màu môi của Nhậm Lê Sơ hơi đỏ, màu môi của Lục Nguyên Hề nghiêng về trắng hồng hơn, là màu nền mà nhân viên bán son môi yêu thích nhất, bởi vì màu son rất dễ lên màu với bất kì màu sắc nào.
Lục Nguyên Hề thỉnh thoảng khi suy tư thích mím môi, lúc này, viên trân châu nhỏ xíu ở giữa môi trên đặc biệt rõ ràng.
Đây là một đôi môi nhìn thôi đã thấy rất dễ hôn, cảm giác khi hôn lên, chắc chắn sẽ rất tuyệt nhỉ?
Nhậm Lê Sơ nhìn đến ngẩn người, trong lòng nảy sinh ý niệm muốn hôn. Nàng cảm thấy ý nghĩ này đến thật kỳ lạ, rõ ràng biết loại ý nghĩ này rất quái gở, nhưng nàng vẫn muốn tiến lại gần hơn nữa, rồi hôn lên môi Lục Nguyên Hề.
Nhậm Lê Sơ chưa bao giờ làm khó chính mình, một khi trong lòng đã có ý nghĩ này, nàng sẽ tìm mọi lý do để biến nó thành hành động. Nàng chỉ cảm thấy đôi môi của Lục Nguyên Hề trông rất dễ hôn nên muốn thử, hơn nữa, lần trước Lục Nguyên Hề đã đối xử với mình như vậy, tức là, mình làm gì cũng hợp lý.
Lục Nguyên Hề còn muốn hỏi Nhậm Lê Sơ định làm gì, đột nhiên, xúc cảm xa lạ trên môi khiến cô có chút kinh ngạc. Cô mở mắt, thứ nhìn thấy chính là khuôn mặt phóng to của Nhậm Lê Sơ, cùng với đôi mắt nhắm nghiền của nàng.
Hôn, đại não của Lục Nguyên Hề ngay lập tức phân tích tình huống lúc này. Theo cô thấy, đây là chuyện không thể nào xảy ra nhất giữa cô và Nhậm Lê Sơ, cũng là chuyện vô lý nhất.
Làm tình là sự phát tiết và giải phóng dục vọng, nụ hôn thoạt nhìn chỉ là sự chạm môi bề ngoài, nhưng ý nghĩa ẩn chứa của nó thân mật hơn làm tình rất nhiều.
Nụ hôn đồng nghĩa với việc hai người cùng chung nhịp thở, trao đổi nước bọt bằng một cách đơn giản nhất. Cảm xúc sẽ ám chỉ hai người hôn nhau thân mật đến mức nào, sẽ trong sự giao thoa ánh mắt, tiến gần nhất đến cái gọi là cửa sổ tâm hồn của đối phương.
Cho nên, Lục Nguyên Hề không thể hiểu được tại sao Nhậm Lê Sơ lại hôn mình.
Đôi môi đó nóng hơn môi cô, trên môi có rất nhiều chất lỏng ướt át, rõ ràng không phải Nhậm Lê Sơ vì hôn chính mình mà cố ý li*ếm lên, mà là d*ục triều tr*ào ra từ hạ thể của cô.
Môi bị Nhậm Lê Sơ ngậm lấy, nàng giống như mút kẹo dẻo thời thơ ấu, hút và quấn lấy môi cô, đầu l*ưỡi không tiếc sức li*ếm môi cô, rồi dùng môi cô nghiền đi nghiền lại, truyền những chất lỏng mờ ám đó cho cô.
Rất ngứa.. cảm giác này giống như có một chú chó nhỏ đang lấy lòng cô, càng giống như những con côn trùng nhỏ đang bò trong lòng, ngứa từ môi đến kẽ răng và chân răng, cũng ngứa đến tận đáy lòng.
Lục Nguyên Hề cau mày, bị Nhậm Lê Sơ hôn đến rên rỉ, không tự chủ hé môi khi đầu lưỡi đối phương trêu đùa, đây trở thành sơ hở để khe hở bị mở ra.
Nhậm Lê Sơ nắm bắt cơ hội, dốc hết sức đưa đầu lưỡi vào, đảo lộn lưỡi cô, du ngoạn khắp nơi trong miệng cô, vô lý tấn công chiếm đoạt.
Tầm nhìn của Lục Nguyên Hề có chút mơ hồ, cô nhìn gần hàng mi run rẩy nhẹ nhàng của Nhậm Lê Sơ. Cảm thán sao có người có hàng mi dài như vậy, không chuốt mascara mà vẫn cong vút đẹp đến thế.
Nhưng cô ghét nụ hôn đột ngột này của Nhậm Lê Sơ, đây cũng là lần đầu tiên Lục Nguyên Hề bị hôn.
Khoang miệng bị đầu lưỡi cào ngứa rất khó chịu, Lục Nguyên Hề không nhịn được động đậy đầu lưỡi, điều này bị coi là đáp lại. Cô nghe thấy tiếng thở dốc ngày càng nặng nề của Nhậm Lê Sơ, cuối cùng khi đối phương hết lần này đến lần khác quấn lấy đầu lưỡi nhỏ của cô, cô đẩy người trên người ra.
"Lục Nguyên Hề, ngươi làm gì vậy?" Nhậm Lê Sơ không ngờ Lục Nguyên Hề sau khi lên đ*ỉnh còn có sức lực lớn như vậy, nàng bị đẩy đến lảo đảo, suýt nữa ngã sang một bên.
"Phải là ta hỏi cngươi làm gì mới đúng." Lục Nguyên Hề lau đi chất lỏng còn sót lại trên môi, lúc này cũng không thể phân biệt được là d*ịch cơ thể của cô, hay là của Nhậm Lê Sơ để lại.
"Ta làm gì ngươi không thấy à? Đương nhiên là hôn rồi." Nhậm Lê Sơ nói thẳng thừng, vẻ mặt hùng hồn đó khiến Lục Nguyên Hề muốn bật cười.
Quan hệ của họ thân mật lắm sao? Tại sao nàng lại phải hôn cô?
"Chỉ có đồng tính nữ mới hôn phụ nữ, ngươi hôn ta, là muốn chứng minh ngươi thích phụ nữ sao?" Lục Nguyên Hề đổi cách nói, nhưng cách nói này cũng đủ khiến Nhậm Lê Sơ nổi giận.
"Lục Nguyên Hề, ngươi điên hay ngốc vậy? Ta có bạn trai, cái gì mà ta thích phụ nữ? Ngươi không nghĩ rằng ta hôn ngươi là vì ta thích ngươi đấy chứ? Là sau khi ngươi lên đ*ỉnh làm nước đó dính đầy miệng ta nên ta mới hôn ngươi, tại sao chỉ mình ta phải uống?"
Khả năng ngụy biện của Nhậm Lê Sơ vẫn cao siêu như mọi khi, lý do là vì chính cô không cho rằng đó là ngụy biện, mà là sự thật hiển nhiên.
Lục Nguyên Hề không muốn tr*ần tru*ồng tranh luận với Nhậm Lê Sơ vào lúc này, cô chỉ dùng tay che mắt, khẽ thở dài.
"Còn làm nữa không?" Lục Nguyên Hề khẽ hỏi, giọng nói vẫn còn khàn khàn và thỏa mãn sau cao tr*ào. Thực ra lần vừa rồi cô đã rất thỏa mãn, cũng đã trải nghiệm được sự tuyệt vời của đ*ỉnh cao tình d*ục. Cô có chút mệt mỏi, cũng không muốn tiếp tục nữa.
"Đương nhiên, Lục Nguyên Hề ngươi đừng hòng giở trò, ta còn chưa vào mà." Nhậm Lê Sơ cúi đầu nhìn tay mình, nàng vì muốn làm Lục Nguyên Hề mà đã bỏ hết móng tay giả, vừa rồi còn mất một lúc lâu trong phòng tắm để cắt tỉa, chẳng lẽ lại không dùng đến sao?
Hai cơ thể nóng bỏng chồng lên nhau, như những cái bóng hòa quyện tinh tế dưới ánh mặt trời, truyền nhiệt độ cho nhau. Điều khiến Lục Nguyên Hề ngạc nhiên là, rõ ràng người vừa trải qua cao tr*ào là cô, nhưng nhiệt độ cơ thể của Nhậm Lê Sơ lại cao hơn cô.
Nàng áp sát vào cô, bộ ng*ực đầy đặn ép vào xương sườn cô, phần dưới vừa vặn đặt lên đầu gối cô. Qua lớp quần lót mỏng manh, Lục Nguyên Hề cảm thấy đầu gối mình như dán một miếng gạc ẩm ướt, chỉ cần chạm nhẹ cũng đã chảy ra rất nhiều nước.
Cô nhìn Nhậm Lê Sơ với tâm trạng phức tạp, ướt át quá..
Chân lại bị tách ra, bàn tay của Nhậm Lê Sơ cuối cùng cũng đến được nơi mà nàng muốn đến từ đầu. Vừa trải qua cao tr*ào, nơi này của Lục Nguyên Hề vẫn thỉnh thoảng run rẩy nhẹ nhàng, môi â*m h*ộ đầy chất lỏng trơn trượt, cảm giác xoa nắn bằng đầu ngón tay tốt hơn nhiều so với tưởng tượng.
Ngón tay cái cọ xát vào lớp thịt mềm mại ở gốc đùi, nơi này khi trải qua cao tr*ào cơ bắp run rẩy rất mạnh. Lúc này, Lục Nguyên Hề mới phát hiện ra nơi đó có chút ê ẩm nhẹ nhàng.
Môi â*m h*ộ bị Nhậm Lê Sơ dùng ngón tay tách ra, một tiếng vang nhẹ lẫn với chất lỏng, là âm thanh của niêm mạc và thịt môi bị khuấy động. Cô cảm nhận rõ ràng môi â*m đ*ạo nhỏ bị Nhậm Lê Sơ dùng ngón tay véo ra, lật ra ngoài, cảm thấy nàng dùng ngón tay lảng vảng ở lỗ hu*yệt chặt chẽ của mình, cuối cùng cũng thăm dò vào trong.
Toàn bộ quá trình rất nhanh, không hề dây dưa, Lục Nguyên Hề đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, vì vậy, khoảnh khắc bị xuyên qua hoàn toàn cũng không có phản ứng gì đặc biệt.
Nhậm Lê Sơ chỉ dùng một ngón tay, thêm vào sau cao trào, trong hu*yệt đ*ạo còn rất nhiều chất lỏng sót lại, vào rất thuận lợi, không hề đau đớn. Nếu đối tượng không phải là Nhậm Lê Sơ, có lẽ có thể coi là một trải nghiệm đầu tiên cực kỳ tốt.
"Lục Nguyên Hề, bên trong ngươi nóng quá." Nhậm Lê Sơ lần đầu tiên tiến vào cơ thể của một người phụ nữ khác ngoài mình. Nàng cảm thấy dù cảm giác tổng thể giống nhau, nhưng nơi này của Lục Nguyên Hề vẫn có những khác biệt nhỏ so với mình.
Lục Nguyên Hề khung xương nhỏ, vì vậy khoang hu*yệt cũng đặc biệt hẹp. Chỉ một ngón tay đưa vào, đã lấp đầy toàn bộ khoang đạo. Bên trong toàn là những nếp thịt mềm mại, chúng tụ lại với nhau, tạo thành một mảng thể xốp ẩm ướt quyến rũ, khoảnh khắc chạm vào sẽ khiến người ta nảy sinh ham muốn ấn mạnh xuống.
Ngón tay là cơ quan linh hoạt nhất của cơ thể con người, nó rất rõ ràng nên làm thế nào để làm hài lòng đường ống đang bao bọc mình lúc này. Nhậm Lê Sơ nhìn khuôn mặt không biểu cảm của Lục Nguyên Hề, nàng cảm thấy sau một lần cao tr*ào, Lục Nguyên Hề dường như lại trở về vẻ mặt bình thản không gợn sóng đó, nàng muốn nhìn biểu cảm cao tr*ào của Lục Nguyên Hề, vì vừa rồi không nhìn thấy.
Nhậm Lê Sơ dùng tay ấn xuống, móc đầu ngón tay lên, sự rút ra đ*âm v*ào trong chất lỏng dồi dào, mỗi lần tiến vào và rời đi, đều tạo ra những âm thanh cực kỳ mờ ám. Rõ ràng chỉ là những động tác bình thường nhất, nhưng trong những âm thanh này lại trở nên vô cùng g*ợi t*ình.
Lục Nguyên Hề phát hiện, xúc cảm này hoàn toàn khác với những gì cô vừa làm trong phòng tắm. Có lẽ là do màn khẩu giao của Nhậm Lê Sơ đã khơi dậy d*ục vọng của cô, cũng có thể là do cô quá thích cái "cảm giác kiểm soát" này.
Cảm giác được người khác làm hài lòng rất tuyệt, điều này khiến cô phát hiện ra đặc quyền mà trước đây mình chưa từng thử.
Tình d*ục có thể khiến cô cảm thấy vui vẻ, Lục Nguyên Hề sẵn sàng tận hưởng.
Những điểm nhạy cảm được ngón tay của Nhậm Lê Sơ liên tục chọc ngoáy, tỉ mỉ đến mức Lục Nguyên Hề thậm chí có thể cảm nhận được Nhậm Lê Sơ dừng lại lúc nào, và lúc nào thì chạm đến những nơi không thể chạm vào nhất.
Cảm giác buông thả được che giấu khiến Lục Nguyên Hề sảng khoái vô cùng, cô thậm chí còn nghĩ rằng, ngoài lần trước "chơi đùa" Nhậm Lê Sơ ra, bây giờ là lúc cô và Nhậm Lê Sơ hòa hợp nhất.
Biểu hiện của cơ thể trung thực hơn tất cả mọi thứ, khoái cảm sinh lý dường như coi Nhậm Lê Sơ như một công cụ phục vụ cho mình, ghi nhớ, khắc sâu.
Nhậm Lê Sơ động tác rất mạnh, vai và khuỷu tay, bao gồm cả cổ tay, dường như mọi nơi đều dùng sức. Nàng dùng đôi mắt vàng kim tràn ngập dục vọng nhìn mình, Lục Nguyên Hề đọc được khát khao và dục vọng trong đôi mắt đó, đọc được tình d*ục và kho*ái cảm mơ hồ.
Nàng đang dùng âm hộ cọ xát đầu gối mình, phát hiện này khiến Lục Nguyên Hề cảm thấy thú vị hơn.
Thật là chật vật, Nhậm Lê Sơ, rõ ràng cơ thể cũng bị dục vọng cuốn lấy, khát khao đến mức quần lót ướt đẫm, lại trở thành công cụ thỏa mãn dục vọng của mình.
Ý nghĩ này khiến cảm xúc của Lục Nguyên Hề lại được thỏa mãn, đúng vậy, Nhậm Lê Sơ là kẻ điên, cô cũng vậy.
"Ưm.. Nhậm Lê Sơ, nhanh.. nhanh nữa đi.. tìm điểm G của ta, chạm vào â*m v*ật của ta, cho ta lên đ*ỉnh."
Lục Nguyên Hề giơ tay lên, dùng sức xé lấy Nhậm Lê Sơ. Là xé, không phải ôm. Vì cô không ôm Nhậm Lê Sơ, lòng bàn tay bám vào lưng nàng, móng tay để lại vết cào trên lưng nàng.
Lục Nguyên Hề nhìn gò má đẫm mồ hôi của Nhậm Lê Sơ, nhìn vẻ mặt nàng nhíu mày chịu đựng dục vọng và đau nhức.
Chưa bao giờ, cô cảm thấy Nhậm Lê Sơ đẹp đến vậy, gợi cảm đến vậy.
Hết chương 30[/HIDE-THANKS][/BOOK]