Welcome! You have been invited by KhanhRomVN to join our community. Please click here to register.
Chương 549: Thiên Ma khí

[HIDE-THANKS]Đúng lúc đó, tôi cảm thấy mặt đất trước mặt mình có bốn bóng người đang ngưng tụ lại. Rõ ràng thực lực của bốn tên này đều là cảnh giới Thông Linh sơ kỳ.

Vừa rồi là hai Chiến nô cảnh giới Thông Linh sơ kỳ, hiện giờ số lượng Chiến nô tăng lên gấp đôi. Vậy thì tầng thứ năm sẽ thế nào đây?

"Đại ca ca, anh đừng vội kết thúc trận đấu. Ngăn cản chúng một thời gian, em có chuyện muốn thương lượng với anh."

Tôi còn chưa kịp hỏi Thiên Ma vực là chuyện gì thì Huyên Nhi đã nhắc nhở tôi trước. Nghe cô ấy nói vậy, tôi liền hiểu rằng chắc chắn cô ấy có dụng ý riêng.

"Được rồi, anh vừa chiến đấu em vừa nói."

Tôi trả lời Huyên Nhi rồi nhanh chóng lướt đi. Nếu Huyên Nhi đã nói như vậy thì tôi sẽ chiến đấu cầm chừng.

Ở bên ngoài có rất nhiều người giật mình vì Chiến Thần Bia chỉ sáng lên ở tầng thứ ba 35 giây rồi chuyển lên tầng thứ tư.

"Làm sao mà cậu ta lại có thực lực khủng khiếp như vậy chứ?"

"Chỉ cần nhìn vào thời gian cậu ta dùng để vượt qua ba tầng trước đã đủ để đứng vào một trong mười vị trí đầu rồi, không phải sao?"

Có người kinh hãi thốt lên, đây là một sự thật không thể chối cãi.

"Trước tiên cứ chờ xem đã, mấy tầng trước cũng không thể đại diện cho tất cả các tầng còn lại được."

Dù sao mọi người cũng không hề đề cao người đến từ hạ giới như Vô Kị. Trong mắt thượng giới, hạ giới chỉ bao gồm những tông môn yếu ớt, linh khí mong manh không thể tả nổi. Thậm chí phải nhờ tới Tụ linh trận thì linh khí trong tông môn mới nồng nặc hơn để phục vụ việc tu luyện được.

Vì trước đó bọn họ không coi trọng Vô Kị, bây giờ lại bị thực tế làm mất mặt khiến rất nhiều người không phục. Nhưng sát hạch Chiến Thần Bia càng về sau sẽ càng khó hơn.

Bây giờ mới chỉ là tầng thứ tư mà thôi.

* * *

"Đại ca ca, Thiên Ma vực và di tích thượng cổ, cũng chính là quê hương của em, đều xuất hiện từ cùng một nơi."

Câu đầu tiên mà Huyên Nhi nói khiến tôi hoảng hốt. Thậm chí vì lời này của Huyên Nhi mà tôi sửng sốt đến mức bị một tên Chiến nô tấn công, cũng may là không xảy ra chuyện gì quá đáng lo.

"Đại ca ca, em biết hiện giờ chắc chắn anh rất kinh ngạc, em cũng vậy, nhưng hiện giờ em cũng không rõ tại sao Thiên Ma vực lại xuất hiện ở đây, thậm chí còn xuất hiện ở nơi tu luyện như Chiến Thần điện."

"Trong Thiên Ma vực là nơi sinh sống của Thiên Ma tộc. Người của bộ tộc này không khác với con người, nhưng bọn họ tự cho rằng cơ thể và linh hồn của bọn họ cực kỳ mạnh mẽ, sử dụng Thiên Ma khí để rèn luyện thân thể. Có thể nói bọn họ là chiến sĩ trời sinh."

"Hiện giờ những Chiến nô mà anh đang chiến đấu có chút oán khí, đó là cho Thiên Ma khí ngưng tụ lại mà thành."

"Đại ca ca, Thiên Ma khí có tác dụng rất lớn để anh rèn luyện thân thể đấy."

Huyên Nhi vội vàng giải thích với tôi. Nghe cô ấy nói xong, tôi hiểu Huyên Nhi không giải thích quá nhiều chuyện về Thiên Ma vực cho tôi là để tôi lợi dụng Thiên Ma khí thông qua những Chiến nô này, rèn luyện thân thể của chính mình.

"Huyên Nhi, làm thế nào để hấp thụ được Thiên Ma khí trong cơ thể những Chiến nô này?"

Nghe Huyên Nhi nói xong tôi không khỏi hứng thú. Tôi không ngờ những Chiến nô trong Chiến Thần Bia này lại có tác dụng trong việc rèn luyện thân thể.

Sau đó, Huyên Nhi nói với tôi cô ấy quan sát những Chiến nô này thì thấy Thiên Ma khí tồn tại trong cơ thể Chiến nô, nếu giết chết Chiến nô thì Thiên Ma khí trong cơ thể nó cũng bị hấp thụ xuống lòng đất theo. Như vậy thì tôi không thể hấp thụ được.

Cho nên muốn hấp thụ Thiên Ma khí nhất định phải hấp thụ trước khi giết Chiến nô.

Nghe Huyên Nhi giải thích xong, tôi hít sâu một hơi rồi chọn một tên Chiến nô. Tôi xông tới chỗ nó, cây roi dài lập tức cuốn lấy Chiến nô, từng luồng kình phong từ phía sau ập tới. Tôi biết ba Chiến nô khác ở phía sau đang tấn công về phía tôi.

Sử dụng Phù Du thân pháp, cả người tôi lập tức biến mất, một tay điểm vào mi tâm của Chiến nô, cảm nhận được khí tức trong người nó.

Tôi thật sự cảm nhận được trong cơ thể Chiến nô này có một luồng oán khí, đây chính là oán khí của người thuộc Thiên Ma tộc để lại sau khi chết, bên cạnh đó còn có một luồng khí tức khủng khiếp khác.

Tôi đã từng gặp phải loại khí tức khủng khiếp này một lần. Trong Thần Long Giá dưới Luyện Yêu Trì của Yêu tộc, trên người con cự long bị xích lại ở bên dưới, tôi đã đã từng cảm nhận được loại khí tức khủng khiếp này.

Sự khủng khiếp của loại ma khí này có lẽ không thua kém gì so với máu rồng. Đương nhiên là lượng Thiên Ma khí trong cơ thể Chiến nô này có hạn, nếu Thiên Ma khí trong cơ thể nó đậm đặc như vậy thì có lẽ còn khủng khiếp hơn cả máu rồng.

Tôi vội vàng hấp thụ một chút Thiên Ma khí trong cơ thể Chiến nô này ra. Tôi không vội sử dụng chút Thiên Ma khí này ngay mà phong tỏa nó trong cơ thể của mình.

Hiện giờ vẫn chưa tới lúc sử dụng nó để rèn luyện thân thể.

Sau đó, tôi dùng cách thức như vậy để hấp thu Thiên Ma khí trên người ba Chiến nô còn lại.

"Ha ha, không ngờ lại thu hoạch được thứ này trong Chiến Thần Bia."

Tôi không khỏi hào hứng, mặc dù vẫn chưa sử dụng Thiên Ma khí nhưng tôi cảm nhận được rất rõ ràng rằng Thiên Ma khí này vô cùng có lợi cho việc rèn luyện thân thể.

* * *

Bên ngoài Chiến Thần Bia, thấy phải bốn, năm phút sau tầng thứ năm mới sáng lên, trong đám đông có người bắt đầu khịt mũi coi thường.

"Ha ha, tôi biết ngay mà, làm sao mà tiểu tử này có thực lực mạnh như vậy được."

"Bây giờ mới vượt qua tầng thứ tư, mất những bốn, năm phút, gấp mấy lần những tần trước. Thời gian sát hạch của tên này sẽ ngày một dài thêm cho mà xem."

Không có ai phản đối cả bởi vì những gì thể hiện trên Chiến Thần Bia là thật. Dùng tới năm phút mới vượt qua được tầng thứ tư, như vậy chẳng qua chỉ có thể xếp loại trung mà thôi.

Đương nhiên điều này cũng chỉ được kết luận dựa trên thời gian mà thôi. Thấy tình hình như vậy tâm trạng của mọi người cũng ổn định lại. Kết quả này không khác với suy đoán của bọn họ cho lắm, chỉ là những tầng trước khiến bọn họ có chút bất ngờ mà thôi.

Chấp Pháp trưởng lão khẽ nhíu mày nhìn Chiến Thần Bia, trong lòng âm thầm tính toán. Chuyện này có chút bất thường, theo lý thì nếu cậu ta vượt qua những tầng trước với tốc độ nhanh như vậy thì có gặp phải khó khăn cũng không thể tiêu tốn nhiều thời gian như vậy được.

Tôi không hề biết những chuyện đang xảy ra ở bên ngoài, hiện giờ tôi cũng chẳng muốn để ý tới những chuyện đó. Thiên Ma khí có tác dụng vô cùng to lớn đối với việc rèn luyện cơ thể, cho dù phải tốn nhiều thời gian một chút thì tôi cũng muốn hấp thụ nó từ cơ thể của những Chiến nô này.

Tầng thứ năm xuất hiện tám Chiến nô cảnh giới Thông Linh sơ kỳ, tôi cũng không hề lo lắng mà lại có chút mong chờ.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 550: Kì ngộ trời ban

[HIDE-THANKS]Vì thứ trước mặt tôi không chỉ là Chiến nô mà còn chứa Thiên Ma khí, tôi có thể không hào hứng chắc? Có càng nhiều Thiên Ma khí thì những gì tôi thu hoạch được càng nhiều.

Tôi đã tu luyện Huyền Vũ thể đến giới hạn ràng buộc, nếu tôi có có thể đột phá ràng buộc này thì Huyền Vũ thể sẽ đem đến bất ngờ lớn cho tôi.

Lúc này, nhìn những Chiến nô trước mặt, hai mắt tôi còn sáng cả lên.

Mặc dù số lượng hơi nhiều, nhưng chỉ cần tốn chút thời gian thì giải quyết chúng không thành vấn đề.

Để tiết kiệm thời gian, tôi quyết định không che giấu thực lực của mình nữa. Bởi vì hiện giờ việc quan trọng nhất với tôi là hấp thụ càng nhiều Thiên Ma khí càng tốt. Quanh người tôi, từng luồng khí tức lạnh như băng bắt đầu tản ra.

Sau đó, trên mặt đất đen kịt, một lớp sương trắng chầm chậm dâng lên. Màn sương này nhanh chóng ngưng tụ ở bốn phía, bên dưới tầng sương trắng là một lớp băng đang ngưng tụ lại.

Tôi sử dụng Sát Khí Bốn Mùa để hấp thụ Thiên Ma khí từ từng Chiến nô, tôi dùng cách nhanh nhất để giải quyết chúng.

Khi tôi thấp thụ xong Thiên Ma khí từ tám Chiến nô này, tôi nhận ra Thiên Ma khí trong người mình mạnh lên không ít, trong lòng không khỏi mừng rỡ.

"Tầng thứ năm cần những tám phút sao? Chẳng có gì đáng xem cả."

Bên ngoài Chiến Thần Bia, Tả Hộ ngậm một nhánh cỏ dại khẽ nhếch miệng. Tốc độ qua ải này, nói thật, khiến hắn ta không thể coi trọng tiểu tử này nổi nữa. Vì vậy Tả Hộ trực tiếp quay người rời khỏi.

Phàn Lực liếc nhìn Tả Hộ rời đi, không nói gì.

Có vài chuyện, không thể vì cái nhìn phiến diện mà phủ nhận thực lực của một người. Trong quá trình Vô Kị sát hạch trong Chiến Thần Bia có không ít người rời khỏi đây. Bọn họ chỉ tò mò tới xem người đến từ hạ giới này thể hiện thế nào. Đúng như dự đoán, kết quả không khác với dự đoán của bọn họ cho lắm. Như vậy thì chẳng cần phải lãng phí thời gian tiếp tục ở đây làm gì.

"Tầng thứ năm, không biết trong Chiến Thần Bia này có tổng cộng mấy tầng? Hy vọng là nhiều một chút, như vậy mình có thể hấp thụ thêm nhiều Thiên Ma khí."

Tôi nhìn mặt đất đen kịt trước mặt, khí đen lại tiếp tục ngưng tụ thành từng tên Chiến nô. Đây là tầng thứ sáu, Chiến nô đầu tiên ngưng tụ xong có thực lực cảnh giới Thông Linh sơ kỳ.

Xem ra tầng thứ sáu vẫn tiếp tục tăng thêm số lượng Chiến nô, thực lực thì không thay đổi. Cuối cùng, có tổng cộng 12 Chiến nô, đối với bất kỳ ai đã chiến đấu suốt một thời gian dài mà nói thì đây đều là một cửa ải không thể coi thường.

Ngay cả linh khí trên người tôi cũng đã bị tiêu hao không ít. Nhưng tôi có đem theo đan dược hồi phục linh khí, thậm chí trong lúc ở trong Chiến Thần Bia tôi cũng đã bổ sung linh khí thêm vài lần, có thể coi như đây là một nguồn sức mạnh trong người tôi.

Ít nhất thì khi linh khí bị tiêu hao trong lúc chiến đấu, tôi không hề lo sợ.

Hít sâu một hơi, Hàn Băng sát cơ bao phủ mọi thứ xung quanh. Cùng lúc đó, tôi đột ngột lướt ra khỏi vị trí cũ, cái roi dài màu đen uốn lượn theo người tôi. Tôi lấy việc hấp thụ Thiên Ma khí làm mục tiêu nên không tập trung vào việc tấn công Chiến nô, chỉ cần dùng roi bảo vệ quanh người là được.

Còn Huyên Nhi thì tuyệt đối không thể ra ngoài giúp tôi được. Đùa gì chứ, tôi chỉ vừa mới tới Chiến Thần điện, không thể để lộ Huyên Nhi được. Dù thế nào đi chăng nữa, mặc dù không có lòng hại người thì cũng phải có lòng đề phòng người khác.

Trên đời này, điều khó làm nhất chính là nhìn thấu lòng người.

Hơn nữa trước đây Huyên Nhi đã từng nói, Thiên Ma vực và Phù Không thành trong di tích thượng cổ đều tách biệt với thế giới. Tôi có dự cảm rằng rất có thể Thiên Ma vực và di tích thượng cổ cũng giống như Bồng Lai Châu, tách biệt với thế giới.

Nhưng điểm khác biệt là, vì mục đích thuận lợi hơn cho tu luyện nên Bồng Lai Châu mới tách ra, còn di tích thượng cổ và Thiên Ma vực vì xảy ra biến cố lớn nào đó nên mới bị trục xuất.

Huyên Nhi là người xuất thân từ di tích thượng cổ, khó tránh khỏi bị người ở thượng giới phát hiện ra manh mối gì đó. Tất cả những chuyện này đều phải vô cùng cẩn thận.

Còn rốt cuộc Thiên Ma vực và di tích thượng cổ đã xảy ra chuyện gì thì tạm thời không thể biết được, chỉ có thể chờ sau này hỏi thăm vậy.

Ha..

"Tiếp theo, là cửa ải thứ bảy."

Tôi cảm nhận được linh khí trong người bị tiêu hao rất nhiều. Hiện giờ chỉ còn lại chưa tới một phần ba ban đầu, phải nhanh chóng sử dụng đan dược để khôi phục lại. Nhưng nếu không gặp lúc vạn bất đắc dĩ thì không thể dùng quá nhiều đan dược được. Nếu không thì sau này chỉ riêng việc bài trừ độc từ đan dược ngấm vào cơ thể thôi cũng đủ phiền.

Trừ phi đến thời khắc sống còn, linh khí trong cơ thể không đủ dùng nữa thì mới có thể dùng tới đan dược. Vì tính mạng của mình, lần thứ hai linh khí trong cơ thể bị tiêu hao, tôi liền chuẩn bị vận dụng linh khí trong bia đá để bù lại.

Lúc này, tại tầng thứ bảy của cửa ải, tôi nhìn chằm chằm khí đen trước mặt. Rốt cuộc thì lần này khí đen lại trở nên nồng nặc rồi sau đó chúng ngưng tụ ở chính giữa, đồng tử mắt tôi khẽ co lại.

"Xem ra, cuối cùng thì thực lực của Chiến nô cũng xảy ra biến đổi rồi."

Tôi thấp giọng tự nói với mình.

Sau đó, Chiến nô đầu tiên ngưng tụ hoàn thành, là cảnh giới Thông Linh trung kỳ.

Quả nhiên suy đoán của tôi không hề sai. Thực lực của những Chiến nô xuất hiện lần này cao hơn thực lực hiện tại của tôi. Tôi cũng không sợ cảnh giới Thông Linh trung kỳ, bởi vì tôi có thể giết chết cảnh giới Thông Linh trung kỳ.

Đương nhiên chủ yếu là cửa ải tiếp theo số lượng Chiến nô sẽ tiếp tục tăng lên.

Tầng thứ bảy, hai Chiến nô cảnh giới Thông Linh trung kỳ xuất hiện. Tôi thở dài, thật ra hiện giờ tôi không sợ chúng mà tôi quan tâm tới chuyện Thiên Ma khí trong cơ thể Chiến nô cảnh giới Thông Linh trung kỳ này có nhiều hơn hay không?

Trong luồng khí đen, hai tên Chiến nô từ hai bên trái phái tấn công về phía tôi. Thực lực tăng lên nên tốc độ của bọn chúng cũng tăng lên rất nhiều.

Nhận ra tình huống này, tôi bước lên một bước, cây roi dài màu đen trong tay quật xuống một tên Chiến nô nhưng đòn này dễ dàng bị nó tránh được.

"Ý thức chiến đấu cũng tăng lên không ít."

Tôi phát hiện sự thay đổi ở những Chiến nô này. Thực lực tăng lên nên ý thức chiến đấu của chúng cũng tăng lên theo.

"Chước Thần, hiện."

Một tiếng quát trầm thấp vang lên, ngọn lửa bùng lên lấy tôi làm trung tâm, đột nhiên tất cả mọi thứ xung quanh đều bị bao phủ trong biển lửa.

Đột nhiên tôi phát hiện ra rằng những Chiến nô này rất sợ lửa.

Tôi lập tức phản ứng lại, những Chiến nô này do oán khí và Thiên Ma khí ngưng tụ thành. Thiên Ma khí thì tôi không biết, nhưng oán khí thì rất sợ thiên địa linh hỏa.

Có Chước Thần hỗ trợ, tôi nhẹ người hơn rất nhiều.

Khi tôi hấp thụ Thiên Ma khí trên người Chiến nô cảnh giới Thông Linh trung kỳ thứ nhất thì phát hiện quả nhiên Thiên Ma khí nồng nặc hơn những Chiến nô trước nhiều, gấp tới bốn, năm lần Chiến nô cảnh giới Thông Linh sơ kỳ. Chuyện này quả thực là tin mừng lớn, tôi lập tức hào hứng trở lại.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 551: Biểu hiện không tốt

[HIDE-THANKS]Nói cách khác, trong khảo nghiệm tiếp theo sẽ xuất hiện toàn cảnh giới Thông Linh trung kỳ. Như vậy, Thiên Ma khí mà tôi có thể nhận được chắc chắn sẽ càng nhiều hơn.

"Đây thật sự là nơi may mắn của mình. Thật đáng tiếc, không biết liệu trong tương lai mình còn có thể vào đây hay không."

Tôi thầm thở dài trong lòng, bây giờ do tôi đến để đánh giá thực lực, còn sau này thì sao nhỉ? Nếu lần sau vẫn có thể vào, tôi nhất định có thể hấp thu được nhiều Thiên Ma khí hơn, nhưng nếu không vào được nữa thì thật sự rất đáng tiếc.

Có điều bây giờ, phải giải quyết vấn đề trước mắt trước, sau đó nghiên cứu xem sau này còn có thể vào trong lần nữa hay không.

* * *

Bên ngoài Chiến Thần Bia, những vị đệ tử trẻ tuổi đã rời đi gần hết, cuối cùng ngay cả Phàn Lực cũng xoay người rời đi, nhưng khi anh ta rời đi, vẻ mặt lại không một chút thay đổi.

Chỉ có vị Chấp Pháp trưởng lão, lúc này đang đứng ngay trước Chiến Thần Bia, nhìn thấy cửa ải của tầng thứ tám đang dần dần sáng lên. Nói thật, nếu cậu ta đã có thể lên tới được tầng thứ tám, vậy thì cũng đã xem như có tiềm năng không nhỏ trong Chiến Thần điện, thế nhưng tốc độ vượt qua các cửa ải của cậu ta lại khiến vị Chấp Pháp trưởng lão này hơi khó hiểu. Bởi vì nếu có thể đạt đến tầng thứ tám, thì tốc độ không nên chậm như vậy.

"Tên nhóc này, chẳng lẽ là đang che giấu thực lực của bản thân sao?"

Chấp Pháp trưởng lão khó hiểu nhìn Chiến Thần Bia, trong lòng cũng đầy nghi vấn. Nhưng thế giới bên trong Chiến Thần Bia, chỉ có những người tiến vào mới có thể biết được bên trong đang xảy ra chuyện gì. Còn người ở bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy sự thay đổi của số tầng và thời gian thông quan.

"Thật vô lí! Ban nãy không phải mình đã nhắc nhở tên nhóc này rồi sao? Biểu hiện trong Chiến Thần Bia sẽ trực tiếp quyết định địa vị và thái độ của người xung quanh ở Chiến Thần điện."

Suy nghĩ hồi lâu, Chấp Pháp trưởng lão cũng không nghĩ ra được lý do hợp lý nào để thuyết phục bản thân, nhưng dù sao cũng đã qua được tầng thứ tám rồi, thành tích này cũng xem như đã đạt rồi. Tuy rằng thời gian thông quan có chút lâu, nhưng mà cần cù bù thông minh.

Nghĩ vậy, Chấp Pháp trưởng lão cũng gạt nghi ngờ trong lòng sang một bên.

* * *

Trong đại sảnh, những vị lão nhân vẫn ngồi xếp bằng như cũ, bọn họ cũng đang quan sát Chiến Thần Bia.

"Chư vị, mọi người cũng đã nhìn thấy. Tên tiểu tử này tuy rằng không tệ, nhưng lại hơi kém một chút."

Một ông lão nhìn thời gian qua ải trên Chiến Thần Bia rồi đột nhiên nói. Nghe thấy lời này, mọi người có mặt đều khẽ nhíu mày.

Quả thực, thời gian qua cửa như thế này, trong số các đệ tử của Chiến Thần thì cũng có thể xếp vào hàng trung cấp trở xuống, có thể trở thành đệ tử của Chiến Thần, nhưng tuyệt đối không thể là người chủ chốt nắm giữ toàn bộ Chiến Thần.

"Tên tiểu tử này có đủ tư cách để làm đệ tử của Chiến Thần, nhưng Chiến Thần điện thì không thể bị huỷ hoại trong tay cậu ta được."

"Không phải lúc trước Đại Thần Tướng đã từng nói qua rồi sao. Nếu nửa tháng sau trong cuộc chiến tranh giành vị trí cao nhất ông ấy không chiến thắng, vậy thì Chiến Thần điện sẽ phải chọn lại chủ nhân mới. Hiện tại xem ra tiểu tử này có lẽ không có cơ hội rồi."

"Có điều, chỉ sợ tiểu tử này mặt dày không thừa nhận mà thôi."

Mọi người bắt đầu bàn tán với nhau.

"Ha ha, đây do Đại Thần Tướng hứa. Đến lúc đó, phải nói như thế nào thì đó là chuyện của Đại Thần Tướng rồi."

Một lão giả khác cười nói, vốn dĩ trong lòng bọn họ rất khó chịu với vấn đề này, thế nhưng bây giờ xem ra vấn đề này đã không còn tồn tại nữa rồi.

Thần khí Chiến Thần của Chiến Thần điện lại vô duyên vô cớ rơi vào tay của một người ngoài, mà cái người ngoài này lại có quan hệ với Đại Thần Tướng.

Tuy rằng người này được Đại Thần Tướng nhận làm đệ tử, nhưng dù sao cậu ta cũng không lớn lên trong Chiến Thần điện, một người như vậy chắc chắn không bằng đệ tử từ nhỏ đã lớn lên trong Chiến Thần điện.

Nếu thứ cậu ta nhặt được chỉ là pháp bảo bình thường thì cũng không sao, thế nhưng đó lại là thần khí, là bảo vật di truyền của của Chiến Thần điện, nên chuyện này nhất định không thể qua loa được.

* * *

Trong một đại sảnh khác, một người đàn ông mặc hoa bào đang nghe một đệ tử của Chiến Thần điện đứng ở bên dưới báo cáo, trên mặt lộ ra một vẻ khinh thường.

"Hừ, chỉ với chút thực lực này mà lại muốn có Chiến Thần Kích của Chiến Thần điện? Đúng là mơ mộng viễn vông. Bây giờ, tôi xem ai dám phản đối."

"Lui xuống đi!"

Sau đó, ông ta khẽ vẫy tay áo choàng, nói với người đệ tử bên dưới.

Đệ tử vội vàng cúi người: "Đệ tử xin cáo lui."

Người này không phải là ai khác, mà hắn chính là Chiến Thông, Chiến Thông sau khi rời khỏi đại sảnh cũng khẽ lắc đầu: "Tôi còn tưởng rằng tên nhóc đó có thể đem đến chút kinh hỉ, nhưng hiện tại xem ra ta thật sự nghĩ quá nhiều rồi, dù sao hạ giới cũng chỉ là hạ giới. Cho dù có là thiên tài tài giỏi đến mức nào cũng chỉ là người ở hạ giới mà thôi."

Nói xong, Chiến Thông cũng trực tiếp rời đi, lúc này ông ta đã ở cảnh giới Thông Linh trung kỳ rồi, tuy rằng chưa phải là người giỏi nhất của Chiến Thần điện, nhưng ông ta vẫn có chỗ đứng nhất định.

* * *

Trong Chiến Thần Bia, tôi không hề biết những chuyện này. Lúc này, tôi vẫn đang chiến đấu, trước mặt tôi là bốn tên Chiến nô, tôi vừa rồi đã giết chết bốn tên,

Đây là tầng thứ 9. Tôi vẫn có thể kiểm soát nó, nhưng bây giờ phát hiện cơ thể mình có chút vấn đề. Hình như tôi đã tích trữ hơi nhiều Thiên Ma khí vào trong cơ thể mình rồi, thật ra cũng không quá nhiều, nhưng hiện tại sức chịu đựng của thân thể tôi có hạn. Tôi cảm thấy Thiên Ma khí đang làm loạn trong cơ thể mình, vậy nên giờ tôi không thể hấp thu thêm Thiên Ma khí nữa, mà phải dung hợp hết Thiên Ma khí trong cơ thể càng sớm càng tốt.

Bằng không, Thiên Ma khí ở mãi trong cơ thể tôi cũng không phải là chuyện tốt. Ít nhất bây giờ nó chỉ đang làm loạn trong cơ thể, nếu lúc nào đó nó đột nhiên bùng phát, có thể gây cho tôi một bất ngờ lớn, đến lúc đó thì toi rồi.

"Hừ, xem ra không thể nào tiếp tục đột phá cửa ải nữa, hiện tại đã là tầng thứ chín, chắc là cũng coi như đã vượt qua khảo nghiệm này rồi nhỉ?"

Đầu óc tôi thầm tính toán. Nhưng mà để chắc chắn, tôi vẫn giết hết bốn tên Chiến nô còn lại.

Tuy nhiên, tôi không hấp thụ Thiên Ma khí từ bốn Chiến nô còn lại nữa, cơ thể tôi không chịu đựng được nữa, nếu tôi vẫn tiếp tục hấp thụ nó, thì xảy ra chuyện chỉ là việc sớm hay muộn mà thôi.

Làm người quan trọng nhất là phải biết hài lòng, không được tham lam.

Trái tim rắn không đủ để nuốt một con voi.

Lúc này tôi đã vượt qua tầng thứ chín, lúc này khí đen tầng thứ mười đang dần dần ngưng tụ, nhưng tôi trực tiếp bóp nát Ngọc Giản trong tay, ngay sau đó, cả người của tôi đã xuất hiện ở bên ngoài Chiến Thần Bia.

Sau khi ra ngoài, tôi nhìn xung quanh và thấy rằng tất cả các đệ tử trẻ xung quanh trước đó bây giờ đã đi đâu mất, một người cũng không thấy, có vẻ như bọn họ đã rời đi.

Chỉ có Chấp Pháp trưởng lão vẫn đang đợi tôi bên cạnh Chiến Thần Bia, tôi vội cúi người hành lễ với Chấp Pháp trưởng lão.

"Tiền bối, không biết tôi đã vượt qua sát hạch hay chưa?"

Đây là điều tôi quan tâm nhất lúc này, vì việc tôi có thể vượt qua cuộc đánh giá hay không, đồng nghĩa với việc tôi có thể trở thành đệ tử của Chiến Thần điện hay không. Tôi nhìn chăm chú vị Chấp Pháp trưởng lão, cuối cùng thấy ông khẽ gật đầu.

"Tiểu tử, tuy rằng cậu đã vượt qua nhưng biểu hiện của cậu lại không tốt lắm!"[/HIDE-THANKS]
 
Chương 552: Thương Khung Phong

[HIDE-THANKS]Nghe được những lời từ vị Chấp Pháp trưởng lão, thật ra tôi không quá quan tâm đến vấn đề biểu hiện tốt hay không. Điều tôi quan tâm là Chấp Pháp trưởng lão nói rằng tôi đã vượt qua được sát hạch.

Nói cách khác, bây giờ tôi đã chính thức trở thành đệ tử của Chiến Thần điện rồi.

"Đa tạ Chấp Pháp trưởng lão."

Tôi vội vàng hành lễ với Chấp Pháp trưởng lão. Thấy dáng vẻ lúc này của tôi, Chấp Pháp trưởng lão trước mặt tôi hơi cau mày, ông có vẻ rất khó hiểu tại sao tôi lại có chút vui vẻ.

"Cậu không có chút thất vọng nào à?"

Đối mặt với câu hỏi của Chấp Pháp trưởng lão, tôi sửng sốt một chút, sau đó nhìn về phía Chấp Pháp trưởng lão nói: "Tôi bây giờ đã là đệ tử của Chiến Thần điện rồi? Vượt qua được sát hạch không phải là chuyện vui sao?"

Đúng vậy, tôi nghĩ như vậy đấy. Chỉ cần tôi vượt qua được đánh giá của Chiến Thần điện, thì tôi đã là đệ tử của Chiến Thần điện rồi, đây chính là mục đích của tôi.

"Tiểu tử, cậu quên rồi sao, tôi đã nói với cậu cái gì, thành tích trong Chiến Thần Bia này có liên quan đến tài nguyên tu luyện mà cậu sẽ nhận được trong quá trình huấn luyện sau này ở Chiến Thần điện, hơn nữa còn liên quan đến đãi ngộ sau này nữa?"

Chấp Pháp trưởng lão lại giải thích với tôi, nghe xong tôi mỉm cười nói: "Kỳ thực, tôi không có yêu cầu cao như vậy, tôi là người hạ giới. Chỉ cần có thể tiến vào được Chiến Thần điện, tôi đã rất vui rồi, cũng không phụ sự kỳ vọng của tiền bối Chiến Thương Khung."

Nhưng ngay khi tôi nói xong, vị Chấp Pháp trưởng lão khẽ lắc đầu.

"Tiểu tử, cậu sai rồi. Biểu hiện hiện tại của cậu có thể nói là khá thất vọng so với kỳ vọng của Đại Thần Tướng. Có thể cậu sẽ không giữ được Chiến Thần Kích nữa rồi."

Vị Chấp Pháp trưởng lão nhìn tôi và nói, trái tim tôi không khỏi chùng xuống khi nghe thấy vậy. Chiến Thần Kích? Dù sao thì, tôi có thể vào được Chiến Thần điện, tất cả là nhờ có tiền bối Chiến Thương Khung. Mặc dù Chiến Thần Kích trên người tôi là một món đồ tốt, nhưng ở Chiến Thần điện thì nó lại như một củ khoai lang nóng.

Tuy nhiên, cho dù Chiến Thần Kích này có nóng đến mức nào, thì giờ tôi sẽ không rút lui, ít nhất, tôi không sợ.

"Cảm ơn lời nhắc nhở của tiền bối, nhưng tôi nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ Chiến Thần Kích. Theo thỏa thuận trước đó, nếu có thể trở thành trưởng đệ tử của Chiến Thần điện, thì tôi nhất định có thể thuyết phục mọi người trong Chiến Thần điện."

Vấn đề này cực kỳ quan trọng đối với tôi.

"Nhưng cậu có biết những người mạnh nhất trong Chiến Thần điện đáng sợ như thế nào không?"

Trước mặt tôi, Chấp Pháp trưởng lão nhìn tôi chăm chú nói, tôi hiểu Chấp Pháp trưởng lão đang nói gì, nhưng hiện tại có vẻ như tôi không có quyền lựa chọn.

"Dù bọn họ có mạnh đến đâu thì tôi cũng phải thử."

Thực ra đến được đây quan trọng là phải chứng minh cho mọi người trong Chiến Thần Điên thấy rằng Chiến Thần Kích sẽ không bị huỷ hoại trong tay tôi.

"Haizz, thôi bỏ đi, bây giờ bất kể tôi có nói với cậu thế nào đi nữa, sự việc cũng đã có kết luận trước rồi. Còn nửa tháng nữa mới diễn ra cuộc đấu giành chức trưởng đệ tử môn phái. Tôi sẽ thu xếp chỗ ở cho cậu trước."

"Tuy rằng trong phần đánh giá này thành tích của cậu không phải là rất tốt, thế nhưng dù sao cậu vẫn là đệ tử dưới trướng Đại Thần Tướng. Hiện tại Đại Thần Tướng đã bế quan tu luyện, nhưng nơi ở của cậu vẫn sẽ được sắp xếp ở nơi ở của đệ tử Đại Thần Tướng."

Sau đó, vị Chấp Pháp trưởng lão dẫn tôi đi làm một số thủ tục tân đệ tử và đưa cho tôi một thẻ bài chứng minh cho thân phận của tôi.

Từ miệng của Chấp Pháp trưởng lão, tôi đã biết được cách phân bố ở trong Chiến Thần điện.

Chiến Thần điện do một vị Điện chủ nắm giữ, phía dưới có bảy vị Đại Thần Tướng, bảy vị Đại Thần Tướng này có sức chiến đấu mạnh nhất trong toàn bộ Chiến Thần điện, bọn họ không quan tâm đến quyền thế. Thậm chí thực lực của bọn họ có lẽ còn khủng khiếp hơn cả Điện chủ, nhưng họ không để tâm chuyện nội vụ của Chiến Thần điện. Cho dù Điện chủ có việc muốn nhờ họ thì cũng không thể trực tiếp ra mệnh lệnh cho họ được.

Bên dưới nữa là các vị trưởng lão, trong Chiến Thần điện có tổng cộng chín vị trưởng lão, phụ trách các đệ tử chín mạch của Chiến Thần điện, cũng là những người có tiếng nói nhất, chỉ sau Điện chủ.

Chín trưởng lão công khai thu nhận đệ tử và truyền dạy cho họ những tuyệt kĩ của Chiến Thần điện.

Còn bảy vị Đại Thần Tướng có thể nhận đệ tử cũng có thể không nhận, dù sao cũng không ai ép buộc được bọn họ, nghĩa vụ duy nhất của họ là bảo vệ Chiến Thần điện khi có nguy hiểm.

"Cậu trai trẻ, đây là Thương Khung Phong nơi tọa lạc của Đại Thần Tướng. Cậu cứ tuỳ ý tìm một nơi bên ngoài để ở đi. Thương Khung Phong này chỉ có mình Đại Thần Tướng ở thôi."

Lúc này, Chấp Pháp trưởng lão đưa tôi đến một ngọn núi có linh lực cực kỳ mạnh mẽ, linh lực mạnh mẽ ở nơi này hạ giới không thể nào so sánh được.

"Đa tạ Mạc trưởng lão."

Tôi chắp tay với Chấp Pháp trưởng lão. Lúc nãy khi làm thẻ bài thân phận thì tôi biết được vị trưởng lão trước mặt tôi tên là Mạc Hữu Tài. Sau khi đưa tôi đến Thương Khung Phong, Mạc trưởng lão liền xoay người rời đi. Chấp Pháp trưởng lão bình thường mỗi ngày chịu trách nhiệm về một số việc của đệ tử môn phái, chẳng hạn như đánh giá kiểm tra đầu vào, còn có xử lý một số đệ tử đã vi phạm nội quy của môn phái.. Tất cả chuyện này đều cần Chấp Pháp trưởng lão ra mặt.

Chấp Pháp trưởng lão có một Chấp Pháp đường riêng, Chấp Pháp đường tuy là dưới trướng của trưởng lão nhưng Đường Chủ của Chấp Pháp đường lại không phải là người của trưởng lão nào cả. Người có thể tiến vào Chấp Pháp đường nhất định phải là người chí công vô tư, không thiên vị bất kỳ đệ tử của người nào, như vậy mới đủ tư cách bước vào pháp đường.

Trong bất kỳ môn phái nào thì cũng sẽ không thiếu tranh đấu, ở Chiến Thần điện này cũng vậy. Nhưng mà để có thể có được sự công bằng, sự tồn tại của Chấp Pháp đường là rất quan trọng.

Lúc này, tôi rốt cục hiểu được tại sao ban nãy sau khi tôi gia nhập môn phái, Chấp Pháp trưởng lão lại rất tốt bụng nhắc nhớ tôi nhiều thứ như vậy. Bởi vì loại người công minh liêm chính này sẽ không có ý xấu với bạn, thấy có gì có ích cho bạn thì đều sẽ nhắc nhở bạn một câu.

Tôi bước vào Thương Khung Phong. Theo lời của vị Chấp Pháp trưởng lão nói thì toàn bộ Thương Khung Phong khổng lồ này thực ra chỉ có một mình tiền bối Chiến Thương Khung. Nói đúng hơn thì, bây giờ tôi nên gọi ông là sư phụ.

Lúc trước ông ấy khi nhận tôi làm đệ tử dưới trướng, ông ấy nói rằng đợi đến lúc tôi trở thành đệ tử của Chiến Thần điện thì mới có đủ tư cách gọi ông ấy là sư phụ.

Tôi ở bên ngoài tìm được một nơi để ở, đó là một căn phòng theo phong cách cổ kính, không được trang trí gì nhiều nhưng cảnh vật ở bên ngoài rất đẹp, cỏ cây hoa lá nơi đây mang đầy vẻ linh tính độc đáo.

Thế nhưng bây giờ tôi không có thời gian để ý đến chuyện này, tôi phải nhanh chóng kiểm tra tình hình trên người mình hiện tại mới được, đó là Thiên Ma khí.

Lúc trước Huyên Nhi có nhắc nhở tôi về Thiên Ma khí ở trong Chiến Thần Bia. Thiên Ma khí có tác dụng rất lớn đối với việc rèn luyện thân thể của tôi. Bây giờ sư phụ của tôi đang bế quan, không có cơ hội để tôi hồi tưởng chuyện xưa. Vậy nên tôi chỉ có thể tu luyện trước, đợi đến khi ông ấy xuất quan rồi cùng hồi tưởng chuyện xưa sau.

Hơn nữa còn nửa tháng là đến cuộc đấu tranh giành trưởng đệ tử rồi, nửa tháng này tôi cũng có thể nâng cao thực lực bản thân một chút, đến lúc thi đấu tranh chức trưởng đệ tử thì có thể đã mạnh hơn một chút.

Tôi ngồi xếp bằng trên giường, sau đó cẩn thận cảm nhận được Thiên Ma khí bị phong ấn trong cơ thể mình, Thiên Ma khí được tôi cất giữ trong khí phủ, khi nén lại, nó dường như chỉ bằng một nắm tay.

Nhưng tôi có thể cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ từ phía trên, tôi từ từ tiếp cận Thiên Ma khí, không dám sơ suất một chút nào.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 553: Chiến Thương Khung xuất quan

[HIDE-THANKS]Trong cơ thể tôi, khí Huyên Vũ đã bắt đầu xoay chuyển, sau đó dần dần tiếp cận với những luồng Thiên Ma khí. Lúc đầu lẽ ra tôi không nên quá tham lam như vậy. Nói thật, đến giờ tôi vẫn không biết rằng Thiên Ma khí xâm nhập vào cơ thể mình để luyện hóa thì sẽ có cảm giác như thế nào.

Vì vậy, trước tiên tôi phải lấy ra bớt một ít Thiên Ma khí, ít nhất tôi phải biết đại khái giới hạn của khả năng chống lại Thiên Ma khí của tôi đã.

Chuẩn bị sẵn sàng, tôi trực tiếp lấy ra một ít Thiên Ma khí từ trong luồng khí rồi dung hợp vào cơ thể mình, ngay lúc ấy tôi không khỏi hít sâu một hơi lạnh, bởi vì tôi cảm giác được toàn thân dường như bị vô số mũi kim cùng lúc đâm vào vậy.

Máu trong cơ thể tôi lúc này dường như hoàn toàn sôi sục cả lên, cảm giác ngứa ran trong máu thịt toàn thân vô cùng rõ ràng. Cho dù sức mạnh hiện tại của tôi đã bước vào cảnh giới Thông Linh thì vẫn cảm thấy được loại châm chích này của Thiên Ma khí, khiến tôi có phần không thể chịu nổi.

Phải biết là, tôi chỉ mới dung hợp một ít Thiên Ma khí, trong cơ thể vẫn còn tồn tại một luồng Thiên Ma khí to bằng nắm tay, nếu tôi dung hợp toàn bộ năng lượng của luồng Thiên Ma khí này thì sẽ khủng khiếp đến mức nào chứ?

Có phải tôi sẽ phải chịu loại châm chích này mà đau cho đến chết không?

Tôi cũng không chắc về việc này. Trước đây Huyên Nhi đã nói với tôi rằng Thiên Ma tộc là một chủng tộc rất mạnh, thậm chí họ bẩm sinh đã là những chiến binh, bởi vì người của Thiên Ma tộc từ khi sinh ra đã sinh sống trong môi trường có đầy loại Thiên Ma khí này.

Sau vài phút, cơn đau dữ dội trong cơ thể tôi dần dần giảm bớt lại. Lúc này tôi thở hổn hển, cảm giác này thật sự là khiến tôi khắc cốt ghi tâm.

Tôi lần nữa cảm nhận lại Thiên Ma khí trong cơ thể, cho dù Thiên Ma khí gây cho tôi đau đớn tột độ, thế nhưng tôi vẫn không thể từ chối, tôi vẫn phải tiếp tục hấp thu Thiên Ma khí. Càng đau đớn thì càng chứng minh Thiên Ma khí có tác dụng rất lớn cho cơ thể của tôi.

Mặc dù cơn đau dữ dội khiến tôi cảm thấy khó chịu, nhưng vẫn chưa vượt qua giới hạn mà tôi có thể chịu đựng. Trong hoàn cảnh như vậy, lần này tôi đã chọn gấp đôi lượng Thiên Ma khí dung nhập vào cơ thể mình.

Lần này, cảm giác đau đớn còn dữ dội hơn trước.

Thiên Ma khí trong cơ thể đang bị tôi hấp thu từng chút một, lúc đầu cảm giác đau đớn không chịu nổi, đến cuối cùng, cho dù có phải cố gắng chịu đựng đau đớn, tôi vẫn không ngừng hấp thu thêm Thiên Ma khí.

Trước khi tôi kịp nhận ra, Thiên Ma khí trong cơ thể đã bị tôi hấp thu hơn một nửa, chỉ còn lại một chút cuối cùng.

Lúc này, tôi ngã vật ra trên mặt đất, cơ thể có cảm giác giống như bị hạ đường huyết đột ngột vậy. Bởi vì vừa rồi, tôi muốn thử xem giới hạn của mình ở đâu, và đến lúc này khi đã đạt đến cực hạn, cơ thể tôi giống như cạn hết sức lực vậy.

Nhưng tôi cũng không vội vàng tự hồi phục lại chính mình, mà là cảm nhận cảm giác yếu ớt suy nhược của cơ thể. Bởi vì đây là cực hạn của tôi, hoặc là nói là sắp đạt đến cực hạn.

Trong hoàn cảnh như vậy, tôi cần phải trải nghiệm được điều gì đó từ nó.

Tôi từ từ chờ đợi sự suy nhược của bản thân hồi phục, mất trọn một ngày. Sau đó, tôi bắt đầu luân chuyển linh khí trong cơ thể, cũng như khí Huyền Vũ đi khắp cơ thể. Cảm nhận giới hạn của cơ thể.

Trên người tôi hình như có một lớp mồ hôi đen đang thoát ra khiến tôi cảm thấy khó chịu vô cùng, chính lúc này trong cơ thể tôi lại vang lên từng đợt âm thanh giòn giã.

Âm thanh này giống như thể xương cốt của tôi đang không ngừng va chạm vào nhau vậy.

Thế là lúc này trong lòng tôi cũng vỡ òa sung sướng, bởi vì tôi biết rằng hiện tượng này cho thấy tôi đã có một bước đột phá trong việc tinh luyện cơ thể. Kể từ lần trước khi tôi ở trong Luyện Yêu Trì của Yêu tộc thì sức mạnh tinh luyện cơ thể của tôi không có tiến triển thêm nữa.

Bây giờ, với sự trợ giúp của Thiên Ma khí sức mạnh tinh luyện cơ thể của tôi đã trực tiếp tiến vào cảnh giới Thông Linh trung kỳ sao?

Hơn nữa, Thiên Ma khí trong cơ thể còn chưa bị tôi sử dụng hết đấy?

Trời ạ, Thiên Ma khí này quả nhiên là đồ tốt.

Cảm nhận được sự thay đổi trên người mình, trong lòng tôi dâng lên một nỗi hưng phấn. Thiên Ma khí, trong Chiến Thần Bia có Thiên Ma khí, nhưng tôi không biết liệu mình có thể vào Chiến Thần Bia nữa hay không.

Tôi đứng dậy, nhanh chóng tẩy rửa thân thể. Trong cơ thể vẫn còn sót lại một ít Thiên Ma khí, nhưng vừa mới tu luyện một thời gian lâu như vậy, lại vừa đột phá sức mạnh, cho nên lúc này không thích hợp dùng năng lượng Thiên Ma khí để tu luyện, phải để cho cơ thể nghỉ ngơi một chút. Tắm rửa xong, tôi thay quần áo chuẩn bị đi ra ngoài cho thoáng gió, vừa mở cửa bước ra khỏi phòng liền thấy một bóng người đứng chắp tay sau lưng trong sân, nhìn về phương xa.

Dù chỉ nhìn thấy được cái bóng từ phía sau nhưng tôi lập tức nhận ra người trước mặt.

"Chiến tiền bối!"

Tôi vội vàng tiến đến gọi to. Nghe thấy tiếng tôi, Chiến Thương Khung quay người lại, sau đó nhìn tôi chăm chú, trên mặt hiện lên một nụ cười khó hiểu.

"Tiểu tử, đã lên sống trên Thương Khung Phong của tôi rồi, còn không mau đổi cách à?"

Nghe thấy điều này, tôi mới nhận ra rằng ban nãy vì quá kích động nên tôi đã quên thay đổi thay đổi cách gọi.

"Đệ tử Trần Vô Kị, bái kiến sư phụ!"

Tôi quỳ một gối xuống ôm quyền hành lễ với Chiến Thương Khung.

Thấy vậy, Chiến Thương Khung vội vàng tiến lên trước đỡ tôi dậy.

"Ừm, tiểu tử con vậy mà cũng rất biết điều đấy."

Chiến Thương Khung gật nhẹ đầu với tôi nói. Nghe vậy tôi liền nở một nụ cười, tôi tất nhiên rất vui khi được Chiến Thương Khung thừa nhận, nhớ lại lúc ở dưới thác nước trong rừng, ông ấy đối với tôi rất khắc nghiệt.

Nhưng ông ấy lại cho tôi thêm một cơ hội nữa, lúc đó ông ấy rõ ràng có cơ hội trực tiếp lấy đi Chiến Thần Kích từ tay tôi tôi, nhưng ông ấy đã không làm vậy.

"Sư phụ, người xuất quan lúc nào vậy?"

Tôi nói chuyện phiếm với Chiến Thương Khung, sau đó ông ấy nói với tôi rằng ông ấy xuất quan từ hai ngày trước rồi, bởi vì bọn họ đều muốn tham gia cuộc đấu giành chức trưởng đệ tử.

"Tiểu tử, cuộc thi này không tầm thường. Con đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

Nói đến việc tranh đoạt chức trưởng đệ tử, ước chừng chỉ còn vài ngày nữa là đến, thời gian tôi hấp thu Thiên Ma khí đã mất bảy tám ngày.

"Sư phụ yên tâm, đệ tử sẽ cố gắng hết sức."

Tôi không thể đảm bảo 100%, nhưng điều tôi có thể đảm bảo là tôi sẽ cố gắng hết sức để giữ lại Chiến Thần Kích, dù sao thì Chiến Thần Kích đã cùng tôi vào sinh ra tử nhiều lần rồi, cũng có mấy phần tình cảm với nhau rồi.

Huống hồ bản thân Chiến Thần Kích cũng là một linh vật.

"Rất tốt, con đã nói như vậy, vậy thì sư phụ cũng không hỏi thêm nữa, đến lúc đó sư phụ sẽ xem biểu hiện của con ra sao."

Sau đó, Chiến Thương Khung nói với tôi.

"Bây giờ trận chiến tranh đoạt chức trưởng đệ tử cũng sắp đến rồi. Nếu truyền cho con quá nhiều đạo pháp thì cậu cũng không có thời gian học. Ở đây sư phụ có một môn gọi là Chỉ Pháp, khá là dễ dàng cho người bắt đầu, vì vậy sư phụ sẽ truyền lại cho con."

"Mấy ngày này, con mau chóng lĩnh ngộ nó, đến lúc đó chắc chắn sẽ giúp ích cho con."

Chiến Thương Khung nói xong, trực tiếp giơ một ngón tay điểm vào giữa mi tâm của tôi.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 554: Đêm trước ngày tranh chức Trưởng đệ tử

[HIDE-THANKS]Ngay thời khắc ấy, tôi trợn trừng hai mắt, bởi vì lúc này tôi phát hiện toàn bộ cơ thể mình không thể động đậy được nữa, phía trước có một ngón tay cực lớn lao về phía tôi, dưới tác động của ngón tay đó, tôi thậm chí có thể cảm giác được một nguồn sức mạnh có sức tàn phá khủng khiếp.

Bùm..

Có một tiếng nổ vang lên sâu trong đầu tôi, và ngay lúc đó mọi thứ trước mặt tôi đột nhiên biến mất sạch.

"Thiên Thương nhất chỉ, đây là một thế trong Chỉ Pháp, con cảm nhận cẩn thận."

Lúc này, Chiến Thương Khung trước mặt cũng lên tiếng giải thích cho tôi. Nghe thấy vậy, tôi vội vàng nhắm mắt lại, không có thời gian để đáp lời lại, tôi phải cẩn thận cảm nhận nguồn khí thế đang chuyển động trong đầu.

Thiên Thương nhất chỉ? Nghe cái tên này là biết ngay đạo pháp này kinh khủng cỡ nào, còn có khí thế mà tôi vừa cảm nhận được nữa, giống như thiên uy giáng xuống vậy, vô cùng kinh người.

Một lúc sau, tôi mở mắt ra nhìn Chiến Thương Khung trước mặt, hành lễ với ông: "Đa tạ sư phụ."

Chiến Thương Khung khẽ gật đầu, sau đó nói với tôi: "Ừm, vẫn còn vài ngày nữa. Con cảm nhận cho tốt. Sư phụ ở ngay trong viện này. Nếu con không hiểu gì có thể đến hỏi sư phụ."

Chiến Thương Khung nói với tôi. Nghe được điều này, trong lòng tôi cũng cảm thấy biết ơn. Phải biết rằng, ông ấy là Chiến Thần Tướng của Chiến Thần điện, ông dạy cho tôi đạo pháp, tôi đã rất biết ơn, nhưng ông lại vô cùng tận tâm tận tình như vậy thực sự làm tôi có chút bất ngờ.

Mấy ngày tiếp theo, tôi tiếp tục tu luyện Thiên Thương nhất chỉ này, từ từ tu luyện, tôi phát hiện ra một hiện tượng kỳ lạ, đó là Thiên Thương nhất chỉ này có vẻ hoàn toàn không phải dùng linh khí của bản thân để tấn công.

Ngay lúc Thiên Thương nhất chỉ hình thành, dường như nó có thể liên kết với một loại năng lượng nào đó của thiên địa và năng lượng này. Và cũng vì có loại năng lượng này tụ lại trong Thiên Thương nhất chỉ, nên đạo pháp này mới có uy lực kinh người như vậy.

Ý thức được tình huống này, trong lòng tôi có chút nghi hoặc, thế là tôi bèn tìm đến Chiến Thương Khung để hỏi.

"Ồ? Con nhanh như vậy đã có thể phát hiện ra điều này, thật là khiến sư phụ có chút ngạc nhiên đấy."

"Đúng vậy, trên con đường tu luyện, phải đấu với người, với yêu, với thiên địa. Muốn trở nên mạnh mẽ hơn, chúng ta cũng cần tất cả sức mạnh của thiên địa trong thế giới này, không phải chỉ cần có linh lực là đã đủ."

"Ví dụ, sức mạnh của thiên địa Linh Hỏa trong cơ thể con, đây cũng là một loại sức mạnh khác."

"Mà tu vi của chúng ta càng mạnh, chúng ta không thể chỉ dựa vào sức mạnh của linh khí, mà còn phải dựa vào sức mạnh giữa trời và đất nhiều hơn nữa. Hiện tại con biết quá nhiều thì không tốt cho việc tu luyện, con nên tự mình cẩn thận cảm nhận đi."

"Như vậy, khi con hoàn toàn đủ tư cách để tiếp nhận sức mạnh này, con sẽ vượt trước những người tu luyện bình thường một bậc."

Chiến Thương Khung nói với tôi, nhưng ông ấy không hề nói rõ cho tôi biết sức mạnh của thiên địa mà ông ấy nói là gì. Nhưng ông ấy cũng mấp mé nói cho tôi biết sức mạnh mà tôi cảm thấy không phải là giả, nó thực sự tồn tại, nhưng tu vi hiện tại của tôi không thể hoàn toàn kiểm soát và dung nạp loại sức mạnh này.

Đến lúc tu vi vừa đủ, nước chảy thành sông (*), có lẽ tôi ắt sẽ biết được loại sức mạnh này là gì.

(*) Nguyên văn "Thủy đáo cừ thành" : Là câu thành ngữ Tiếng Hán ý nói rằng thành công sẽ tự nhiên đến khi có đầy đủ các điều kiện cần thiết mà không cần phải một mực truy cầu.

Sau khi yên tâm trở lại, tôi tiếp tục tu luyện Thiên Thương nhất chỉ.

Rất nhanh đã qua vài ngày ngày.

"Ngày mai sẽ phải thi đấu rồi, đêm nay con đừng luyện tập nữa, nghỉ ngơi cho tốt."

Chiến Thương Khung tìm thấy tôi, nhìn tôi nói.

Nghe vậy, tôi cũng khẽ gật đầu, mấy ngày nay tôi chưa từng nghỉ ngơi, ngày mai đã là cuộc tranh đấu chức thủ lĩnh rồi, hôm nay tôi quả thực phải điều chỉnh trạng thái lại cho tốt.

"Tiểu tử, con cũng không cần có gánh nặng tâm lý, cứ cố gắng hết mình là được."

Lúc này, Chiến Thương Khung nhìn tôi nói. Tôi có chút sửng sốt, kỳ thực tôi có thể cảm nhận được trong lòng Chiến Thương Khung hy vọng Chiến Thần Kích thuộc về tôi, hoặc cũng có lẽ vì sư huynh Chiến Vô Địch của tôi.

"Sư phụ, người đừng lo."

Tôi hít một hơi thật sâu, nhìn Chiến Thương Khung nói, rồi đột nhiên tôi nghĩ đến một vấn đề.

"À đúng rồi, sư phụ, người có còn cây trường kích nào khác tốt một chút không?"

Nghe thấy câu hỏi của tôi, Chiến Thương Khung nhìn tôi với vẻ nghi ngờ, thế là tôi nhìn Chiến Thương Khung nói: "Con không muốn dùng Chiến Thần Kích để chiến đấu, nó là thần khí của Chiến Thần điện, con không muốn chiếm lợi thế hơn người khác."

"Con nghĩ là, muốn thắng thì cũng phải thắng sao cho họ tâm phục khẩu phục!"

Sau khi nghe tôi nói ra suy nghĩ của mình, Chiến Thương Khung đột nhiên bật cười.

"Ha ha, được!"

Chiến Thương Khung vừa nói xong, trực tiếp vung tay lên, trong tay đột nhiên xuất hiện một cây trường kích, cây kích này màu tối, nhìn lớn hơn một chút so với cây kích bình thường.

"Cây kích này tên là Hắc U, chỉ đứng sau Chiến Thần Kích một bậc. Ngoại trừ Chiến Thần Kích thì nó chính pháp bảo mạnh nhất trong những pháp bảo của Chiến Thần điện."

Sau khi giao Hắc U cho tôi, Chiến Thương Khung lên tiếng giải thích cho tôi. Tôi cầm lấy Hắc U thì đột nhiên cảm thấy có cảm giác lạnh thấu xương truyền đến tay của tôi. Ngay lúc tôi nhận thấy tình huống này, Chước Thần đã không tự chủ mà bao phủ lấy bàn tay của tôi.

"Hắc U được làm bằng sắt đen vạn năm trong vực thẳm, toàn bộ cơ thể nó tự động phát ra hàn khí của riêng nó."

Lúc này, Chiến Thương Khung lại giải thích cho tôi.

"Đa tạ sư phụ."

Tôi cầm Hắc U vung vài lần, cầm rất chắc tay. Sau đó tôi quay lại cảm ơn Chiến Thương Khung.

"Sau này không cần phải khách khí với sư phụ như vậy nữa. Tiếp theo, sư phụ phải nói cho con biết một chút về cuộc thi trưởng đệ tử."

"Trận chiến này có cả trăm người đệ tử tham gia. Trong đó đệ tử của bảy Đại Thần Tướng có thể tiến thẳng vào trận chiến cuối cùng mà không cần vượt qua các trận đấu trước đó."

"Bảy vị Đại Thần Tướng, sáu người kia mỗi người ba đồ đệ, còn sư phụ, chỉ có con."

"19 người các con trực tiếp lọt vào danh sách 100 mạnh nhất, mà 81 người còn lại phải vượt qua từng tầng đấu mà leo lên, và trong số 100 người này chỉ có con là người duy nhất ở cảnh giới Thông Linh sơ kỳ."

Nghe thấy Chiến Thương Khung nói vậy, tôi không khỏi cảm thấy kinh hãi, trăm người sao? Tất cả đều ở cảnh giới Thông Linh trung kỳ, chỉ có tôi là Thông Linh sơ kỳ.

Trời ạ, đây chính là thực lực của Chiến Thần điện sao?

Loại thực lực này, nói thật, cho dù là tứ đại gia tộc cộng lại cũng có lẽ không mạnh được như vậy như vậy, bởi vì một trăm người cảnh giới Thông Linh Trung Kỳ này, đều là các vị đệ tử trẻ tuổi, thậm chí trong đó còn có nhiều người đã đến cảnh giới Thông Linh hậu kỳ.

"Đương nhiên, hiện tại sức mạnh tinh luyện thân thể của con cũng đã ở cảnh giới trung tâm linh khí."

"Trong trăm người kia, những người ở Thông Linh trung kỳ khác có lẽ đối với con không phải vấn đề gì lớn. Trong đó, có hai ba người khá khó đối phó, sức mạnh chiến đấu của bọn họ có thể đối phó lại được cảnh giới Thông Linh hậu kỳ. Điều mà con cần chú ý là 36 người ở Thông Linh hậu kỳ."

"Thậm chí, đệ tử của mấy vị Đại Thần Tướng kia có lẽ đã đạt tới cảnh giới Thông Linh đỉnh phong rồi, thậm chí cũng tiến được nửa bước vào cảnh giới Thần Hợp rồi, bọn họ mới chính là đối thủ cuối cùng của con."

Tiến được nửa bước vào cảnh giới Thần Hợp á? Không thể không nói, điều này thực sự làm tôi ngạc nhiên, những kẻ này có còn là con người không vậy?

Tuổi tác cũng xấp xỉ với tôi thôi mà, tại sao họ lại tiến bộ nhanh như vậy chứ?[/HIDE-THANKS]
 
Chương 555: Cuộc chiến giành chức Trưởng đệ tử

[HIDE-THANKS]Tuy nhiên, trên đời này có rất nhiều chuyện không thể giải thích được, thiên phú là một trong số đó, thiên phú của những người này chắc chắn không tồi.

Hơn nữa, còn tuỳ thuộc vào môi trường lớn lên, môi trường của thượng giới thì có lẽ không cần bàn nữa rồi.

"Nhưng sư phụ phải nhắc cho con nhớ cho dù là ở cảnh giới Thông Linh trung kỳ, thì cũng có người sắp đạt được cảnh giới Thông Linh hậu kỳ. Trong số đó, con cần phải để ý đến một tiểu tử tên là Phàn Lực. Thằng nhóc này đứng đầu trong những người cảnh giới Thông Linh trung kỳ."

"Đương nhiên, không chắc con có gặp phải cậu ta hay không, sư phụ chỉ là nhắc nhở con trước."

Nghe vậy, tôi thầm ghi nhớ cái tên mà Chiến Thương Khung đã nói, vì người tên Phàn Lực này có thể được gọi là người đứng đầu trong cảnh giới Thông Linh trung kỳ, anh ta hẳn là có thực lực hơn người.

"Được rồi, con vừa đến Chiến Thần điện, một thời gian ngắn không thể nào kịp học quá nhiều thứ như vậy. Lúc chiến đấu, hãy cố gắng cẩn thận nhất có thể."

Sau đó, Chiến Thương Khung cũng mỉm cười, nhìn tôi và nói.

Quả thực tôi đến đây có chút vội vàng, dưới tình huống như vậy không thể học quá nhiều thứ một lúc, quan trọng nhất lúc trước tôi đã dành hết toàn bộ thời gian để tu luyện, trong khi thời gian nửa tháng thì thôi đáng lẽ có thể tìm hiểu kĩ hơn.

Điều đáng buồn hơn nữa là trên cả Thương Khung Phong chỉ có một đệ tử là tôi, thật ra mà nói, nếu có thêm một sư huynh thì tôi có thể từ miệng anh ta biết được nhiều thứ hơn.

Bây giờ sư phụ của tôi chỉ có thể nói với tôi chừng vậy thôi.

Dù sao, tổng kết lại một câu thôi, đến lúc đó lên sàn đấu thì tôi phải cẩn thận nhất có thể.

Buổi tối tôi ngồi xếp bằng ở trên giường điều chỉnh trạng thái để ngày mai chiến đấu, có thể nói trong rất nhiều thời điểm mấu chốt, nhiều lúc thì việc có một trạng thái chiến đấu hoàn hảo là rất quan trọng. Đương nhiên, đối với một trận chiến bất ngờ, chắc chắn là không có nhiều thời gian để điều chỉnh, nhưng loại trận chiến này thì hầu như ai cũng đã có sẵn một sự chuẩn bị đầy đủ để chiến đấu.

Nói về nó, kinh nghiệm chiến đấu của tôi khá phong phú, bởi vì tôi đã trải qua rất nhiều trận chiến sinh tử trên đường đi. Thật ra, một trận chiến sinh tử mới thực sự giúp bạn trưởng thành hơn.

Nhưng trận chiến lần này tuy không liên quan đến sinh tử nhưng đối với tôi nó cực kỳ quan trọng, tôi phải chuẩn bị tinh thần tốt nhất đi đối đầu.

* * *

Sáng ngày hôm sau, khi cảm nhận được tia nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, đôi mắt nhắm nghiền của tôi từ từ mở ra, từ trong miệng phun ra một ngụm nước bọt, đứng lên khỏi giường, thu dọn quần áo rồi cất bước đi ra ngoài.

Đẩy cửa bước ra, tôi thấy sư phụ đã đứng đợi ngay ngoài cửa.

"Sư phụ, người đến khi nào vậy? Sao không gọi con?"

Trên thực tế, tôi có thể cảm nhận được Chiến Thương Khung vẫn rất để ý về trận chiến này, nhưng tôi không hỏi lý do cụ thể, tôi chỉ có thể nói rằng tôi cảm nhận được điều đó từ những chi tiết của Chiến Thương Khung.

Vì vậy, tôi không thể xem nhẹ trận đấu này, ông ấy hẳn đã đặt kỳ vọng rất lớn vào tôi.

"Vừa mới đến thôi, con chuẩn bị xong rồi thì chúng ta đi thôi, sư phụ cùng đi với con."

Chiến Thương Khung nhìn tôi.

Tôi gật đầu, đi theo Chiến Thương Khung đến quảng trường diễn võ, ở đây từ sớm đã có một biển người tụ tập.

Lần này tôi cũng xem như đã được tận mắt chứng kiến nguồn máu tươi của toàn bộ Chiến Thần điện, ở đây có không dưới một vạn vị đệ tử trẻ tuổi. Bên dưới quảng trường diễn võ rộng lớn, khắp nơi đều có bóng người, bọn họ đang vây quanh một không gian hình tròn khổng lồ ở giữa..

Trong đám đệ tử này, thậm chí có những người mười lăm, mười sáu tuổi. Nhưng ánh mắt của những người này không hề có vẻ nghi hoặc hay tò mò, mà là một tinh thần chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

Cảm giác ánh mắt đó như muốn nói rằng, lần sau bọn họ nhất định phải đứng ngay giữa đó, trở thành mục tiêu chú ý của tất cả mọi người.

"Trận đấu đầu tiên là ở Chiến Thần Bia. Lúc trước sư phụ chưa nói với con là vì muốn con tập thích ứng với hoàn cảnh, không phải lúc nào con cũng có thể đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo."

Giọng nói của Chiến Thương Khung vang lên, sau đó ông nhìn vào giữa sân.

"Đi đi!"

Nghe vậy, tôi chắp tay hơi cúi người với Chiến Thương Khung.

Sau đó tôi lướt về phía bên trong đấu trường, bóng dáng tôi vụt qua trên không trung, tất cả ánh mắt đều rơi vào trên người tôi. Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của rất nhiều người đang nhìn mình tràn đầy nghi hoặc, cũng có người vô cùng bình tĩnh.

"Người này là ai vậy? Cậu ta vậy mà lại đi cùng Đại Thần Tướng tới đây?"

"Sao anh quê mùa như vậy chứ. Vị này chính là người đã được đồn đại từ lâu trong môn phái, là chủ nhân của Chiến Thần Kích. Hơn nữa, nửa tháng trước cậu ta đã vượt qua kỳ kiểm tra của Chiến Thần điện chúng ta và chính thức trở thành đệ tử chân truyền của Đại Thần Tướng."

"Tôi nhớ anh chàng này hình như tên là Trần Vô Kị."

Trong đám đông, âm thanh bàn tán không ngừng vang lên, rất nhiều nơi mọi người đều đang thì thầm to nhỏ.

Sau đó, người nào đó cũng lập tức nhớ ra.

"Thì ra là cậu ta à?"

"Nhưng khí tức trên người người này dường như không mạnh lắm."

"Khà khà, nói không chừng, tên này nếu không phải là đệ tử của Đại Thần Tướng nên mới có tư cách vào thẳng danh sách 100 người giỏi nhất, thì cậu ta căn bản sẽ không vào được danh sách đó."

Trong đám người, vang lên một tiếng chế nhạo không có chút che giấu. Nghe thấy câu nói này, không hề có ai lên tiếng phản đối, vì ai cũng biết 100 người đủ tư cách bước vào trận chiến trưởng đệ tử, trong số đó chỉ có đệ tử của bảy vị Đại Thần Tướng không cần tham gia khảo hạch trước mà trực tiếp tiến vào thi đấu ở trận cuối cùng.

Trong hoàn cảnh như vậy, không biết đã khiến cho bao nhiêu Thông Linh trung kỳ bị đẩy lùi hạng.

Toàn bộ Chiến Thần Điên, những Thông Linh trung kỳ trẻ tuổi không phải chỉ có những người đang ở giữa kia vào lúc này. Mà còn có nhiều người trong số họ đã bị loại trong các cuộc thi trước, mà bây giờ ở giữa kia chỉ còn lại những người khá là mạnh thôi.

Một người tu luyện như tôi tất nhiên rất nhạy bén về thính giác, ngay cả trong môi trường ồn ào như vậy, tôi vẫn nghe thấy tiếng đám đông đang bàn tán về mình. Nhưng tôi lại không hề để tâm những nghi ngờ chất vấn của họ.

Bởi vì thứ duy nhất có thể khiến những kẻ này câm miệng lại chính là thực lực.

Tôi tiến tới ở giữa, tìm một chỗ đứng, xung quanh đã có rất nhiều người đứng rồi, lúc này 100 người kia có lẽ vẫn chưa đến.

Tôi cảm giác có ánh mắt của ai đó đặt lên người tôi, nhưng họ chỉ nhìn thoáng qua rồi quay đầu đi, tôi không để tâm lắm. Lý do nhiều người trong Chiến Thần điện biết đến tôi như vậy, là do Chiến Thần Kích trên người tôi.

Trung điểm chú ý của những người này không phải là tôi, mà là Chiến Thần Kích. Sau đó, không chỉ có nhiều người từ xa lướt đến, mà tôi còn phát hiện ra rằng phía trước Chiến Thần Bia có một cái đài cao, và tôi thấy sư phụ đang ngồi trên một trong những vị trí trên đài.

Đài được chia làm hai hàng, mỗi hàng đều có chín vị, chín vị ở hàng dưới đều đã lấp đầy. Lúc trước Mạc trưởng lão có nói với tôi trong Chiến Thần điện có chín vị trưởng lão, xem ra chín người này rất có thể chính là chín trưởng lão.

Về phần hàng trên, hiện tại chỉ có mình sư phụ, những người khác vẫn chưa xuất hiện.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 556: Vòng đấu đầu tiên

[HIDE-THANKS]Nhưng ngay khi tôi vừa lóe lên suy nghĩ đó thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng cười lớn vang lên từ xa.

"Lão đại, đến sớm vậy!"

Sau đó từ xa xuất hiện một bóng người, ngay khắc sau ông ta đã trực tiếp xuất hiện trên đài cao, đồng tử của tôi khẽ co rút lại, người này trông có vẻ là một người đàn ông trung niên, thủ pháp vừa rồi của ông ta khiến tôi cực kỳ kinh ngạc.

Bởi vì ngay khoảnh khắc ấy, tôi không hề cảm nhận được sự dao động của một chút linh khí nào, hay thậm chí là sự dao động của không gian.

Phải biết là, bởi vì trên người tôi có Phù Du thân pháp nên tôi cực kỳ nhạy cảm với các biến động trong không gian.

Nhưng ngay lúc nãy, người này dùng sức mạnh gì để dịch chuyển sang đấy vậy?

Đối với câu nói của tên này, sư phụ tôi chỉ nhàn nhạt liếc nhìn ông ta một cái không đáp lại. Cảm giác này khiến tôi cảm thấy vô cùng kỳ lạ, dù sao Chiến Thương Khung không phải người lạnh lùng như vậy, ít nhất là ông ấy không hề lạnh lùng với tôi.

Đáp lại một câu đơn giản thì có sao đâu nhỉ, nhưng thái độ của ông ấy đối với người này có vẻ hơi có vấn đề.

Nhìn thấy Chiến Thương Khung không lên tiếng, người này không hề cảm thấy xấu hổ mà chỉ đứng đó chờ đợi. Sau một lúc, từng người từng người lướt đến, sau đó bắt đầu chào hỏi nhau, nhưng tôi phát hiện ra rằng sư phụ Chiến Thương Khung của tôi dường như không hề thân thiết với những người này. Chẳng lẽ bên trong có vấn đế gì đấy?

Rất nhanh sau đó, có hai bóng người cùng tiến đến từ đằng xa.

"Điện chủ! Phó Điện chủ!"

Lần này, ngay cả những trưởng lão bên dưới cũng đứng dậy hành lễ với hai người họ.

"Ừm, ngồi xuống cả đi!"

Cả hai cũng khẽ gật đầu. Lúc này ánh mắt của tôi rơi xuống trên người bọn họ, cả hai đều trông còn rất trẻ, chỉ khoảng chừng 40 tuổi, bởi vì một khi tu vi đạt được một trình độ nhất định, thì có thể kiểm soát được tốc độ già đi của bản thân.

Nhưng hai người này có lẽ không hề trẻ tuổi như vẻ ngoài.

Mà bọn họ chính là Điện chủ và phó Điện chủ của Chiến Thần điện.

Sau đó, tôi thấy vị Điện chủ kia ngồi lên trên ghế chủ vị ở chính giữa, phó Điện chủ ngồi ở bên phải của Điện chủ, còn Chiến Thương Khung ngồi ở bên trái, sau đó tất cả người khác cũng lần lượt ngồi xuống.

Ban nãy tôi mãi nhìn những người ở trên đài, lúc này quay sang cũng thấy đã có không ít người đang vây quanh Chiến Thần Bia. Ánh mắt tôi rơi vào một vài bóng dáng trẻ tuổi, khí tức trên người bọn họ thật sự rất kinh người, khiến cho tôi có một cảm giác vô cùng khó lường.

"Các anh bạn, xem ra mọi người đều đã chuẩn bị tốt rồi."

Lúc này, Điện chủ nhìn xuống bên dưới nhàn nhạt lên tiếng, nhưng giọng nói này lại cực kỳ rõ ràng, trấn áp tất cả những tiếng động xung quanh, truyền vào tai mọi người một cách rõ rệt.

"Trận đấu chọn trưởng đệ tử của Chiến Thần điện ta tổ chức năm năm một lần. Thời gian trôi qua nhanh quá. Nhìn các cậu, tôi dường như đã nhìn thấy được tương lai của Chiến Thần điện."

Chào hỏi đơn giản xong, một lát sau, Điện chủ nhìn xuống nói.

"Nhân vật chính của ngày hôm nay chính là các bạn. Các bạn chính là tâm điểm của toàn bộ Chiến Thần điện. Hãy phát huy hết sức mình nào!"

Nói xong những lời này, Điện chủ cũng hơi giơ tay ra hiệu.

Sau đó, một vị trưởng lão ở hàng bên dưới đứng lên, hai tay nhẹ nhàng hạ xuống.

"Tiếp theo, tôi sẽ nói cho mọi người biết quy tắc của hiệp đấu đầu tiên."

"Trong lượt giao tranh đầu tiên, mọi người vào trong Chiến Thần Bia và kiếm điểm bằng cách giết Chiến nô."

"Các Chiến nô trong Chiến Thần Bia sẽ được điều khiển ở hai cảnh giới, Thông Linh trung kỳ và Thông Linh hậu kỳ. Sẽ không có giới hạn về số lượng. Có nghĩa là, bạn có thể sẽ gặp phải một Chiến nô ở cảnh giới Thông Linh hậu kỳ, nhưng bạn cũng có thể sẽ gặp phải mười Chiến nô ở cảnh giới Thông Linh hậu kỳ."

"Giết một Chiến nô cảnh giới Thông Linh trung kỳ nhận được một điểm, còn giết một Chiến nô cảnh giới Thông Linh hậu kỳ sẽ được 2 điểm."

"Hãy nhớ rằng, sau khi tiến vào trận chiến bên trong Chiến Thần Bia, các bạn chỉ có thể chiến đấu một mình, không được hợp tác với nhau cùng nhắm vào người khác."

"Các bạn cũng có thể dùng cách này để lấy điểm từ người khác."

"Thời gian cho vòng đấu đầu tiên là 12 canh giờ. Sau 12 canh giờ, tất cả mọi người sẽ được đưa ra khỏi Chiến Thần Bia. Khi đó, dựa vào số điểm, 60 cao điểm nhất sẽ được vào vòng thi thứ hai."

Trưởng lão nhanh chóng giải thích đơn giản, rõ ràng các quy tắc cho vòng đánh giá đầu tiên.

Sau khi vào Chiến Thần Bia, không thể liên thủ với nhau, bởi vì muốn trở thành thủ lĩnh của các đệ tử Chiến Thần điện thì phải có năng lực chiến đấu đơn mạnh nhất.

Tất nhiên, dù sao điều này cũng không phải là tuyệt đối, ít nhất khả năng chiến đấu đơn cũng phải đạt chuẩn.

Trong tình huống này, sáu mươi người thông qua được xác định bằng số điểm.

Mà cuộc chiến sau khi tiến vào trong Chiến Thần Bia tự nhiên không đơn giản chỉ là giết Chiến nô, mấu chốt quan trọng là cướp Chiến nô của người khác.

Dù sao, như vậy mới có tính cạnh tranh được.

Lúc này, tôi đã cảm thấy xung quanh mình truyền đến từng luồng khí tức, cảm giác này như thể bọn họ đang cực kỳ mong chờ trận chiến này vậy. Giữa đám đông, tôi dường như cảm nhận được có một ánh mắt liếc về phía mình.

Tôi quay đầu nhìn, chỉ thấy một bóng người, anh ta đang nhìn chằm chằm vào tôi. Có điều ánh mắt đó không hề mang ý thù hận, mà tôi có thể cảm nhận được ý đối địch từ trong mắt anh chàng này.

Hà Cửu Lê.

Lúc mới tiến vào trong núi tôi đã đụng độ với tên này, thế nhưng cuối cùng lại bị Mạc trưởng lão ngăn lại.

Có vẻ như anh chàng này đã nhớ kĩ tôi, vậy nên lúc này mới nhìn tôi chăm chú như vậy.

Tôi cũng không quá để ý. Một lúc sau, trưởng lão trên đài cao cũng xua tay một cái.

"Trong trận chiến này, không được phép sử dụng các thủ đoạn bảo mệnh do các tiền bối của môn phái đưa cho từ lúc bắt đầu cho đến lúc kết thúc, không được làm hại đến tính mạng của người khác. Thành tích và thứ hạng của các bạn trong suốt quá trình sẽ xuất hiện trên Chiến Thần Bia. Các bạn có thể thông qua thẻ bài thân phận của chính mình để kiểm tra thứ hạng."

"Mọi người, có câu hỏi nào không?"

Nói xong, vị trưởng lão trước mặt cũng nhìn về phía mọi người phía dưới nói. Lúc nghe thấy lời này, phía dưới im lặng, bởi vì ông ta đã nói rất rõ ràng rồi, không ai có nghi vấn gì cả.

"Bây giờ bắt đầu tính thời gian, trận chiến bắt đầu!"

Sau đó, vị trưởng lão đó phất tay nói một tiếng, ngay thời điểm nghe thấy lời này, trên Chiến Thần Bia xuất hiện một vòng xoáy, sau đó một đoàn người trực tiếp xuyên vào trong bia.

Nhìn thấy cả trăm người lần lượt tiến vào, tôi hít sâu một hơi rồi tiến về phía vòng xoáy phía trên Chiến Thần Bia.

Vào được trong Chiến Thần Bia, tôi đáp xuống đất, cảm nhận được khí tức quen thuộc nửa tháng trước.

Khi tôi vừa xuất hiện, khí tức của cơ thể tôi phát ra. Tôi cảnh giác nhìn xung quanh, thế nhưng tôi lại không thấy đệ tử nào của Chiến Thần điện cả.

Có vẻ như những người chúng tôi tiến vào trong đều được phân bố ngẫu nhiên, mà không phải tập hợp tất cả lại với nhau.

Lúc này tôi rút thẻ bài thân phận trên người ra, linh lực xâm nhập vào trong, lập tức nhìn thấy rất nhiều chấm đỏ, xem ra đây chính là vị trí phân bố của những đệ tử khác.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 557: Đến lúc làm chính sự rồi

[HIDE-THANKS]Sau đó, tôi nhìn thấy từ mảnh đất phía trước bốc lên luồng khí đen.

Một Chiến nô cảnh giới Thông Linh trung kỳ xuất hiện, tôi ngay lập tức nhảy ra đó. Sau khi giết chết Chiến nô, trên thẻ bài thân phận của tôi xuất hiện một số 1. Đây là điểm tôi có được và đằng sau điểm này còn có một con số nữa: 99.

Đây hẳn là thứ hạng hiện tại của tôi, thứ 99. Nhưng tôi lại không vội, vì cuộc đấu này kéo dài cả ngày trời, hơn nữa tôi biết rằng điểm nổi bật cuối cùng của vòng đánh giá đầu tiên là đó chính là tuỳ ý tìm người đối địch rồi vượt lên trên.

Đoạt điểm của người khác mới là trọng điểm của cuộc thi này.

Thông qua thẻ bài thân phận này, chúng ta có thể tìm được chính xác vị trí đồng môn khác. Nhưng trên đó chỉ có một chấm đỏ, không thể biết rõ người mình cần tìm là ai, chỉ khi gặp phải thì mới biết được.

Lúc này, tôi thấy thứ hạng của mình trên thẻ bài thân phận đã trở thành 100. Trời ạ, vị trí cuối cùng.

Có vẻ như tôi phải chiến đấu trước đã.

Trong lúc tôi đang trầm ngâm suy tư thì lúc này có ba tên Chiến nô nổi lên trước mặt, tôi liền bỏ đi tâm tư của mình, chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến đấu.

Lúc này, tôi lại lần nữa phát hiện những người trong Chiến Thần điện, không có ai đơn giản cả. Tôi giết Chiến nô rất nhanh, bởi vì chỉ cần Chiến nô xuất hiện, tôi sẽ nhanh chóng giết chết bọn họ.

Thế nhưng dù vậy, thứ hạng của tôi luôn ở sau 90. Và bây giờ nó đang được duy trì ở hạng 95, hơn nữa nói không chừng tôi sẽ sớm bị những người phía sau vượt mặt.

Điều này cho thấy những người còn lại cũng rất nhanh, tất cả đều đang chạy đua với thời gian.

"Hừm, hay là mình hấp thu Thiên Ma khí trước đi đã."

Trong đầu tôi đột nhiên loé qua suy nghĩ này. Sau đó, tôi lấy thẻ bài thân phận ra, dùng linh lực thăm dò một chút, toàn bộ danh sách 100 người dẫn đầu hiện ra trước mặt tôi. Ánh mắt tôi rơi vào cái tên đầu tiên trong bảng xếp hạng.

Thẩm Vô Phỉ, dẫn đầu với số điểm là 63 điểm.

Đừng thấy chỉ có 63 điểm, đây đã là số điểm cao nhất hiện tại rồi. Số điểm này chứng tỏ tên này đã giết chết được 63 Chiến nô ở cảnh giới Thông Linh trung kỳ, tất nhiên, rất có thể trong đó còn có cả những tên ở cảnh giới Thông Linh hậu kỳ.

Mà chúng tôi chỉ mới bước vào Chiến Thần Bia này khoảng 10 phút.

"Hừ, tên này thật là đáng sợ."

Cái tên thứ 2 là Quan Sâm, khoảng cách giữa tên này với vị trí thứ nhất chỉ có 3 điểm, như vậy cũng đủ cho thấy rằng tên này cũng đáng sợ không kém. Tôi cũng không lãng phí thời gian xem phần phía sau nữa, dù sao thì thứ hạng này vẫn chưa phải là kết quả cuối cùng.

Sau khi cất thẻ bài thân phận đi, tôi quyết định dành thời gian thu thập Thiên Ma khí.

Đối với điểm số, tôi cũng không vội, đến lúc đó có thể thông qua cách tranh đoạt điểm của người khác, miễn là có thể lọt vào top 60, thì không có gì đáng lo ngại cả.

Nhưng Thiên Ma khí có tác dụng rất lớn cho cơ thể tôi. Tôi không biết có thể tuỳ ý ra vào Chiến Thần Bia hay không. Lúc trước tôi quên mất hỏi chuyện này. Để đảm bảo an toàn, tôi muốn hấp thụ Thiên Ma khí trước, đợi sau khi ra ngoài thì tôi có thể dung hợp Thiên Ma khí này để luyện hóa cơ thể mình.

Lúc này, những Chiến nô lại xuất hiện trước mặt tôi. Hấp thụ quỷ khí đồng nghĩa với việc tốc độ giết những Chiến nô này của tôi sẽ giảm đi rất nhiều, và điểm tự nhiên sẽ giảm xuống.

Nhưng không sao, chỉ cần đến lúc cuối tìm cách lật ngược tình thế là được.

Tôi lao về phía Chiến nô trước mặt, một tay bóp lấy cổ tên này, sau đó nhấn vào giữa mi tâm của hắn bắt đầu hấp thu Thiên Ma khí của tên này.

Sau một lúc, tôi cảm nhận được đã hấp thụ xong Thiên Ma khí thì mới giết chết hắn.

Sau khi tôi hấp thụ xong Thiên Ma khí của năm tên Chiến nô, tôi nhìn thấy thứ hạng của mình đã giảm xuống 100, đó là vị trí cuối cùng trong bảng xếp hạng.

* * *

Bên ngoài tất cả mọi người đều đang chăm chú quan sát Chiến Thần Bia. Đối với người tu luyện, đừng nói là nhìn chằm chằm Chiến Thần Bia một ngày, cho dù là nhìn mấy ngày cũng không có vấn đề gì. Bởi vì người tu luyện, một khi bế quan tu luyện thì không phải mười ngày cũng là nửa tháng, thậm chí một hoặc hai năm.

Đối với những người đang nhàm chán này thì việc xem những biến đổi không ngừng trên bảng trên lại là rất thú vị.

"Trời ạ, Vô Phỉ sư huynh quá đáng sợ đi? Vẫn luôn giữ vững hạng đầu chưa hề bị tụt xuống."

"Còn không phải sao? Nhưng ngươi xem, Quan Sâm sư huynh cũng đuổi theo ngay sát phía sau, khoảng cách số điểm luôn khống chế trong vòng năm điểm."

Rất nhiều người đều nhìn chằm chằm Chiến Thần Bia theo dõi thứ hạng nhóm trên, sau đó, có người bên dưới đột nhiên chú ý đến thứ hạng cuối cùng.

"Phốc, mọi người nhìn cái tên cuối cùng kia kìa, có phải là gã đến từ hạ giới không?"

Nghe âm thanh nhắc nhở này, ngay phút sau, mọi người đều nhìn xuống dưới cuối cùng của Chiến Thần Bia, nơi hiển thị thứ hạng 100. Số điểm chỉ đạt 26 điểm, hơn nữa tốc độ tăng lên lại rất chậm, chênh lệch quá lớn với thứ hạng phía trước. Bây giờ vị trí đầu tiên có 108 điểm, thậm chí vị trí thứ 99 cũng đã có 32 điểm.

"Có trò vui để xem rồi đây. Nếu Chiến Thần Kích rơi vào tay tên này, thì chẳng phải nói người của Chiến Thần điện chúng ta chết hết rồi sao?"

Ai đó rất không khách khí lên tiếng. Thế giới này dựa vào sức mạnh để mà đối đãi, khi bạn không còn sức mạnh, bạn phải chấp nhận sự chế giễu không nao núng của người khác, bởi vì người khác giống như chỉ đang nói về một sự thật hiển nhiên, một sự thật mà bạn căn bản là không thể bác bỏ.

Ngay cả đám người trên đài cao, lúc này nhìn bảng xếp hạng này cũng không khỏi có chút buồn cười. Đương nhiên định lực của đám người này rất tốt. Nếu đó là một đệ tử bình thường, có lẽ sẽ bọn họ cũng không để ý nhiều như vậy.

Nhưng người này đã thu hút được nhiều sự chú ý, thậm chí ngay cả Đại Thần Tướng của Chiến Thần điện cũng đã đích thân đứng ra bảo đảm cho cậu ta, làm Chiến Thần điện cho cậu ta một chút thời gian để trưởng thành.

Chiến Thần điện cũng đồng ý thỏa hiệp, thế nhưng, kết quả sau khi cậu ta trưởng thành là thế này đây hả?

Như vậy không khỏi khiến nhiều người cảm thấy có chút kỳ quái.

"Lão đại, xem ra đệ tử của anh lần đầu tiên đến Chiến Thần điện vẫn chưa quen được với tiết tấu của thượng giới chúng ta."

Lúc này, một vị Thần Tướng bên cạnh Chiến Thương Khung lên tiếng. Chiến Thương Khung nghe vậy cũng không trả lời mà chỉ lẳng lặng nhìn thứ hạng trên Chiến Thần Bia.

Nhìn thấy ông không trả lời, người vừa nói ra câu cũng khôn ngoan không nói tiếp, nhưng trong mắt lóe lên một tia bất mãn.

Suy cho cùng, theo ông thì ai cũng là Thần Tướng, tôi chỉ muốn nói vài lời với anh, cũng không cần tỏ vẻ khinh người như vậy chứ.

Nhưng ông ta không hề nhớ rằng xuất phát điểm của ông ta chỉ là để chế nhạo người khác.

* * *

Tôi tính toán thời gian, tôi đã dùng hai tiếng đồng hồ để hấp thu rất nhiều Thiên Ma khí, nhiều hơn cả lần trước, phải nói là nhiều hơn lần trước gấp đôi.

Có lẽ đó là bởi vì tôi đã sử dụng Thiên Ma khí để tu luyện thân thể một lần, vậy nên lần này khả năng chống chọi với Thiên Ma khí của cơ thể tôi mạnh hơn rất nhiều, như vậy tôi có thể hấp thu nhiều Thiên Ma khí hơn.

Hơn nữa tốc độ hấp thu cũng nhanh hơn nhiều, lần này Thiên Ma khí đủ để tôi luyện hóa cơ thể thêm một lần nữa.

"Hừm, lãng phí cả hai tiếng đồng hồ. Tiếp theo, đến lúc làm chính sự rồi!"[/HIDE-THANKS]
 
Chương 558: Người đầu tiên khiêu chiến

[HIDE-THANKS]Tôi thở phù ra một hơi, nhìn Chiến nô xuất hiện trước mặt. Hiện tại Thiên Ma khí trong cơ thể tôi cũng hấp thu vừa đủ rồi, nếu còn tiếp tục hấp thu, thân thể tôi không thể nào chống đỡ được thêm Thiên Ma khí nữa.

Đôi khi tôi vẫn biết rất rõ rằng cái gì cũng chỉ cần vừa đủ là được, đừng vì nhất thời tham lam, mà về sau mất nhiều hơn được.

Hình bóng của tôi bay ra, trong tay xuất ra một đạo Kình Khí, Huyền Linh Chỉ, bởi vì sức mạnh của tôi tăng lên nên uy lực của Huyền Linh Chỉ này cũng mạnh lên không ít, hoàn toàn đủ để giết chết loại Chiến nô này.

* * *

Bên ngoài, trên Chiến Thần Bia, cái tên ở hạng cuối cùng hiện rõ: Trần Vô Kị, chính xác 87 điểm, nhưng hạng trước anh ta đã hơn 140 điểm rồi, về phần vị trí thứ nhất cũng sắp đạt 400 điểm.

Khoảng cách này quá lớn, phải biết là, một người bình thường chiến đấu trong một thời gian dài sẽ mệt mỏi, nhưng những người này dường như không biết mệt là gì.

Vào lúc này, điểm của hạng cuối cùng đã bắt đầu tăng lên, tốc độ cũng nhanh hơn.

"Này, mọi người nhìn xem, tốc độ tăng điểm của hạng cuối có vẻ nhanh hơn rồi."

Trong vòng chưa đầy mười phút, hạng cuối đã từ 87 điểm lên 100 điểm, nhanh hơn trước rất nhiều.

"Có nhanh hơn nữa thì cũng có ích gì chứ?

Hiện tại muốn vượt qua không dễ vậy đâu. Nhìn xem hạng thứ sáu mươi kìa, đã hơn 240 rồi."

Có người cười cười, không tán thành. Thật ra vào lúc bắt đầu bảng xếp hạng này sẽ có xu thế nhất định, mà xu thế này sẽ gần giống với bảng xếp hạng cuối cùng.

Đương nhiên, đây là kết quả người khác hoàn toàn không thể phủ nhận, bởi vì ai cũng biết đến khúc cuối cùng mới là quan trọng nhất, lúc đó tranh giành điểm từ người khác sẽ là cơ hội để nhanh chóng dẫn trước số điểm.

Nhưng điều này chỉ dành cho hơn 20 người đứng sau hạng thứ 60.

Những người này có thể có đủ sức mạnh để đánh bại những người khác và nhận được hơn 100 điểm từ những người khác, do đó, thứ hạng của họ có thể nhanh chóng được cải thiện.

Tất nhiên, những người dẫn đầu bảng sẽ không bị thay đổi quá nhiều.

Ví dụ, những người được xếp hạng trong top 30 hoặc 40 sẽ không chọn đấu với những người có thứ hạng tương tự, họ thậm chí có thể sẽ không chủ động tìm người khác để khiêu chiến, miễn là thứ hạng của họ không thay đổi nhiều.

Cho dù là khiêu chiến, bọn họ cũng sẽ lựa chọn cấp bậc thấp hơn, ít nhất phải sau 60, đoạt được vài điểm để củng cố thứ hạng của mình.

Vì vậy, cho dù thật sự có cơ hội cho những người hạng thấp, thì cơ hội đó cũng không lớn lắm.

"Hừ, tự mình giết Chiến nô, điểm tăng lên vẫn chậm quá."

Một giờ sau, tôi tự kiểm tra lại thứ hạng của bản thân, vẫn là hạng 100, nhưng điểm đã là 150. Người xếp trước tôi có số điểm là 170, tên này cũng đang tận lực giết Chiến nô, hiển nhiên là cũng muốn kéo lại số điểm.

Có vẻ như nếu tôi muốn nhanh chóng cải thiện điểm số thứ hạng của mình, tôi vẫn cần phải tấn công những người khác và giành lấy điểm trong tay họ, như vậy sẽ nhanh hơn nhiều.

Nghĩ vậy, tôi quyết định chủ động công kích, bây giờ vòng đấu đầu tiên đã trôi qua hơn 4 tiếng đồng hồ rồi, tức là đã hai canh giờ, tổng cộng là 12 canh giờ. Mặc dù vẫn còn mười canh giờ, nhưng tôi đoán, số lượng Chiến nô trong Chiến Thần Bia này chắc chắn sẽ giảm dần, thậm chí sẽ xuất hiện các Chiến nô ở cảnh giới Thông Linh hậu kỳ.

Khi đó, việc giết Chiến nô sẽ càng khó hơn.

Bởi vì, rất đơn giản, để tăng thêm độ khó giám định, không thể để cho nhiều người nhẹ nhàng giết hết Chiến nô ở cảnh giới Thông Linh hậu kỳ như vậy được.

Tôi truyền linh khí vào trong tấm thẻ bài thân phận trong tay mình, kiểm tra vị trí của những người khác và chuẩn bị tìm ai đó để xuống tay. Đôi khi, chúng ta phải chủ động tấn công, bản thân cuộc đời này đã là một cuộc chiến rồi. Tuy nhiên, vào lúc này, tôi phát hiện ra một trong những chấm đỏ đang bắt đầu tiến nhanh về phía tôi.

Nhận ra điều này khiến tôi có chút sửng sốt.

"Ế, xem ra mình không cần đi tìm người khác nữa, đã có người chủ động dâng tới cửa rồi đây này."

Tôi cũng khá bất ngờ. Tôi không cần chủ động tấn công, bởi vì có người không thể ngồi yên bắt đầu rục rịch rồi, nên tôi không vội rời đi chỉ ngồi im tại chỗ đợi. Một lúc sau, một bóng người từ phía sau lưng tôi nhanh chóng lao tới. Sau đó, dừng lại sau lưng tôi.

"Cậu là Trần Vô Kị?"

Lúc nhìn thấy tôi, người này hỏi tôi với giọng điệu nghi ngờ, bởi vì anh ta đã nghe nói về tôi nhưng chưa gặp tôi, vậy nên chắc là muốn chắc chắn lại một chút.

"Đúng vậy, không biết vị tiền bối này xưng hô như thế nào?"

Tôi nhìn người này, tôi chắp tay lại cúi chào anh ta, nói. Dù sao chắc chắn lát nữa sẽ đánh nhau, nhưng cũng nên có lễ độ, chúng tôi đều là đồng môn với nhau, cuộc chiến này không nên làm thành ngươi sống ta chết.

"Nghe nói Chiến Thần Kích đang ở trên người của cậu, nhưng biểu hiện của cậu lại rất bình thường!"

"Tôi thân là sư huynh của cậu, dạy cho cậu bài học đầu tiên cũng không quá phận nhỉ? Nhớ cho kĩ, tên của tôi là Lôi Vũ."

Nói xong, khí tức của Lôi Vũ trước mặt cũng đã bắt đầu nổi lên. Tôi thầm suy nghĩ, cái tên này hình như hơi quen, sau đó lập tức nhớ ra, tên này không phải là Lôi Vũ xếp thứ 97 trên bảng xếp hạng hay sao?

Tôi cảm thấy quen là bởi vì thứ hạng của anh ta rất gần với tôi, nên khiến tôi hơi chú ý.

"Xin anh chỉ bảo, Lôi huynh."

Tôi nhìn Lôi Vũ lên tiếng đáp. Lúc này Lôi Vũ đột nhiên hét lên, lao về phía tôi, thực lực của cảnh giới Thông Linh trung kỳ này chắc chắn còn mạnh hơn các Thông Linh trung kỳ tôi gặp phải lúc ở hạ giới. Thậm chí, tôi thấy tốc độ của Lôi Vũ cũng rất nhanh. Tôi đứng im tại chỗ nhìn Lôi Vũ đang tiến tới, anh ta không sử dụng vũ khí, tôi cũng cảm thấy không cần dùng đến vũ khí.

Nhìn thấy Lôi Vũ đã tiến tới trước mặt, ánh mắt tôi lập tức thay đổi, cả người cũng phóng về phía trước nhanh như một tia chớp, khí tức kinh người ngưng tụ trên khuỷu tay.

Nhìn thấy nắm đấm của Lôi Vũ trước mặt đang hướng về mình, tôi trầm giọng hét lên: "Bôn Lôi Phá."

Vào lúc tiếng hét của tôi vang lên, cùi chỏ của tôi cũng va vào nắm đấm của Lôi Vũ. Có điều lúc này không hề có khí tức nào bộc phát ra cả. Nhưng mà sự im lặng này chỉ kéo dài không đến nửa nốt nhạc. Khoảnh khắc tiếp theo, một nguồn năng lượng đáng sợ trực tiếp bộc phát ra từ khuỷu tay của tôi và tác động lên nắm đấm của Lôi Vũ.

Bang!

Một tiếng động lớn phát ra. Sắc mặt của Lôi Dực trước mặt đột ngột thay đổi, ngay sau đó lập tức bay thẳng ra xa, hắn ta rơi xuống đất, hai cánh tay đặt ở bên cạnh, thế nhưng anh ta lại đang không ngừng run rẩy.

Giờ phút này, Lôi Vũ cảm thấy cánh tay hoàn toàn bị mất cảm giác, thậm chí cảm giác tê dại đáng sợ này trực tiếp truyền khắp nửa người trên của hắn ta, đây chính là nguyên nhân khiến hắn đứng bất động ban nãy. Đôi mắt anh ta nhìn tôi chằm chằm, trong mắt hiện lên một vẻ vô cùng kinh ngạc, chấn động.

Dường như anh ta không thể ngờ rằng sức lực của tôi lại kinh người đến vậy.[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back