Chương 210: Hôm nay Thẩm tiên sinh có chút u buồn
Thẩm Trường Hà không lên tiếng.
Nhược Hề thò đầu vào, thấy Lộ Kiêu Dương, nói: "Chị dâu, ăn cơm."
Lộ Kiêu Dương nói: "Được."
Giúp A Ly cất bút vào.
Cô đứng lên, nhìn về phía Thẩm Trường Hà, thấy anh vẫn đứng ở đó, cười nói: "Đi ăn cơm thôi? Anh ngẩn người cái gì? Em đẹp mắt như vậy à?"
Cô còn trêu ghẹo anh.
Thẩm Trường Hà nhìn nụ cười của cô, cảm giác răng mình đều cắn thật chặt.
....
Từ trên lầu đi xuống, mọi người cùng nhau ăn.
Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà tất nhiên là ngồi cùng một chỗ với ba mẹ.
Người một nhà ngồi một bàn. Mẹ Thẩm thấy Lộ Kiêu Dương, chủ động gắp đồ ăn cho cô, "Kiêu Dương, con ăn nhiều một chút."
"...." Lộ Kiêu Dương nhìn mẹ Thẩm một cái, không biết có phải là ảo giác của cô hay không, hình như mẹ Thẩm, so với lúc mình tới càng nhiệt tình hơn.
Xem ra là vì bà thấy mình mua quà tặng cho bà, cảm thấy rất hài lòng, nên thái độ mới tốt như vậy?
Không nghĩ ra!
Annie ngồi ở bên cạnh nhìn Lộ Kiêu Dương, cảm thấy rất chột dạ.
Vừa rồi nhất thời xúc động, chỉ vì bị lời nói của những người đó làm cho tức giận.
Bây giờ tỉnh táo lại, cô lo lắng muốn chết.
Với tính cách của Lộ gia, biết cô xen vào việc của người khác, nói những lời không nên nói, không biết mình sẽ có kết cục gì.
Cô đang lo lắng, liền nhận được một tin nhắn.
Lộ gia: "Em làm gì? Luôn chột dạ nhìn chị?"
Annie:.
Cô mau chóng trả lời: "Không có không có."
Lộ Kiêu Dương đặt điện thoại xuống, nhìn thoáng qua Annie, luôn cảm thấy cô mới làm chuyện xấu gì.
Tất cả mọi người ở đây, cũng không tiện hỏi.
Cô cầm đũa, gắp chút đồ ăn cho A Ly.
Chăm lo chiếu cố đứa nhỏ, cô cũng không ăn được mấy miếng.
Mẹ Thẩm thấy A Ly có chút bất tiện, sợ cậu quấy rầy Lộ Kiêu Dương ăn, nói: "A Ly, con qua đây với bà nội, đừng làm phiền mẹ con."
A Ly lắc đầu. Thật vất vả nhìn thấy mẹ, đương nhiên cậu không muốn!
Lộ Kiêu Dương nghe mẹ Thẩm nói, nói: "Mẹ, ngài nói gì vậy? Hôm nay là sinh nhật của ngài, đừng để A Ly quấy rầy ngài mới đúng! Bình thương con phải đi làm, công việc tương đối nhiều. thời gian ở cạnh A Ly không nhiều lắm, khổ cực ngài và Nhược Hề chăm sóc."
Lời này của Lộ Kiêu Dương rất chân thành.
Xem như là người nhà mình, nhưng người ta giúp cô trông con, lời cảm ơn cũng là nên nói.
Huống chi bọn họ còn chăm sóc tốt cho A Ly như vậy.
Mẹ Thẩm thấy cô hiểu chuyện, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Bà nói: "Kiêu Dương à, công việc tuy là quan trọng, nhưng cũng phải chú ý thân thể."
Lộ Kiêu Dương nói: "Vâng."
Thật kỳ quái nha!
Cô vốn cho răng, lần này tới đây, không tránh được phải chịu một chút ủy khuất.
Thậm chí cũng đã chuẩn bị ở trong lòng, tự nói với mình, nếu như bị mẹ Thẩm mắng, cô nhất định phải nhịn xuống, ngàn vạn lần không thể oán giận lại, không để cho Thẩm tiên sinh nhà cô mất mặt.
Sao bây giờ trông có vẻ không có gì cả?
Hôm nay Thẩm Trường Hà cũng không ăn uống gì, ăn rất chậm, cũng không nói nhiều.
Lộ Kiêu Dương nhìn anh một cái, đột nhiên tiến lại gần, nhỏ giọng nói: "Mẹ anh thật tốt."
"..."
Thẩm Trường Hà nhìn mẹ Thẩm một cái, lại liếc nhìn Lộ Kiêu Dương.
Nhớ tới phong ba hôm nay – thái độ của mẹ hiện tại thay đổi hoàn toàn là bởi vì những lời đó của Annie. Bây giờ biết là hiểu lầm Lộ Kiêu Dương, cảm thấy áy náy, mới đối xử tốt với Lộ Kiêu Dương như vậy.
Lộ Kiêu Dương phát hiện, mình khen mẹ anh, hình như anh cũng không có phản ứng gì, liền không nói nữa, tiếp tục ăn cơm.
Chỉ là trong lòng không khỏi hoang mang: Thẩm tiên sinh hôm nay, sao thoạt nhìn, hình như có chút u buồn?
( Hết chương )
Nhược Hề thò đầu vào, thấy Lộ Kiêu Dương, nói: "Chị dâu, ăn cơm."
Lộ Kiêu Dương nói: "Được."
Giúp A Ly cất bút vào.
Cô đứng lên, nhìn về phía Thẩm Trường Hà, thấy anh vẫn đứng ở đó, cười nói: "Đi ăn cơm thôi? Anh ngẩn người cái gì? Em đẹp mắt như vậy à?"
Cô còn trêu ghẹo anh.
Thẩm Trường Hà nhìn nụ cười của cô, cảm giác răng mình đều cắn thật chặt.
....
Từ trên lầu đi xuống, mọi người cùng nhau ăn.
Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà tất nhiên là ngồi cùng một chỗ với ba mẹ.
Người một nhà ngồi một bàn. Mẹ Thẩm thấy Lộ Kiêu Dương, chủ động gắp đồ ăn cho cô, "Kiêu Dương, con ăn nhiều một chút."
"...." Lộ Kiêu Dương nhìn mẹ Thẩm một cái, không biết có phải là ảo giác của cô hay không, hình như mẹ Thẩm, so với lúc mình tới càng nhiệt tình hơn.
Xem ra là vì bà thấy mình mua quà tặng cho bà, cảm thấy rất hài lòng, nên thái độ mới tốt như vậy?
Không nghĩ ra!
Annie ngồi ở bên cạnh nhìn Lộ Kiêu Dương, cảm thấy rất chột dạ.
Vừa rồi nhất thời xúc động, chỉ vì bị lời nói của những người đó làm cho tức giận.
Bây giờ tỉnh táo lại, cô lo lắng muốn chết.
Với tính cách của Lộ gia, biết cô xen vào việc của người khác, nói những lời không nên nói, không biết mình sẽ có kết cục gì.
Cô đang lo lắng, liền nhận được một tin nhắn.
Lộ gia: "Em làm gì? Luôn chột dạ nhìn chị?"
Annie:.
Cô mau chóng trả lời: "Không có không có."
Lộ Kiêu Dương đặt điện thoại xuống, nhìn thoáng qua Annie, luôn cảm thấy cô mới làm chuyện xấu gì.
Tất cả mọi người ở đây, cũng không tiện hỏi.
Cô cầm đũa, gắp chút đồ ăn cho A Ly.
Chăm lo chiếu cố đứa nhỏ, cô cũng không ăn được mấy miếng.
Mẹ Thẩm thấy A Ly có chút bất tiện, sợ cậu quấy rầy Lộ Kiêu Dương ăn, nói: "A Ly, con qua đây với bà nội, đừng làm phiền mẹ con."
A Ly lắc đầu. Thật vất vả nhìn thấy mẹ, đương nhiên cậu không muốn!
Lộ Kiêu Dương nghe mẹ Thẩm nói, nói: "Mẹ, ngài nói gì vậy? Hôm nay là sinh nhật của ngài, đừng để A Ly quấy rầy ngài mới đúng! Bình thương con phải đi làm, công việc tương đối nhiều. thời gian ở cạnh A Ly không nhiều lắm, khổ cực ngài và Nhược Hề chăm sóc."
Lời này của Lộ Kiêu Dương rất chân thành.
Xem như là người nhà mình, nhưng người ta giúp cô trông con, lời cảm ơn cũng là nên nói.
Huống chi bọn họ còn chăm sóc tốt cho A Ly như vậy.
Mẹ Thẩm thấy cô hiểu chuyện, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Bà nói: "Kiêu Dương à, công việc tuy là quan trọng, nhưng cũng phải chú ý thân thể."
Lộ Kiêu Dương nói: "Vâng."
Thật kỳ quái nha!
Cô vốn cho răng, lần này tới đây, không tránh được phải chịu một chút ủy khuất.
Thậm chí cũng đã chuẩn bị ở trong lòng, tự nói với mình, nếu như bị mẹ Thẩm mắng, cô nhất định phải nhịn xuống, ngàn vạn lần không thể oán giận lại, không để cho Thẩm tiên sinh nhà cô mất mặt.
Sao bây giờ trông có vẻ không có gì cả?
Hôm nay Thẩm Trường Hà cũng không ăn uống gì, ăn rất chậm, cũng không nói nhiều.
Lộ Kiêu Dương nhìn anh một cái, đột nhiên tiến lại gần, nhỏ giọng nói: "Mẹ anh thật tốt."
"..."
Thẩm Trường Hà nhìn mẹ Thẩm một cái, lại liếc nhìn Lộ Kiêu Dương.
Nhớ tới phong ba hôm nay – thái độ của mẹ hiện tại thay đổi hoàn toàn là bởi vì những lời đó của Annie. Bây giờ biết là hiểu lầm Lộ Kiêu Dương, cảm thấy áy náy, mới đối xử tốt với Lộ Kiêu Dương như vậy.
Lộ Kiêu Dương phát hiện, mình khen mẹ anh, hình như anh cũng không có phản ứng gì, liền không nói nữa, tiếp tục ăn cơm.
Chỉ là trong lòng không khỏi hoang mang: Thẩm tiên sinh hôm nay, sao thoạt nhìn, hình như có chút u buồn?
( Hết chương )