Trọng Sinh [Edit] Thần Côn Quân Tẩu - Tiểu Tiểu Đích Hiểu

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi lacvuphongca, 30 Tháng tám 2023.

  1. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Thần côn quân tẩu

    Chương 20: Dời mộ phần tổ tiên

    ≧◠◡◠≦

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong nhà thôn trưởng, mười mấy đại lão gia tụ tập ở trong viện, những người đàn ông này đều là người họ Khương trong thôn, nghe thôn trưởng nói Khương Văn Minh trở về thôn định dời mộ tổ tiên, liền đều tới đây, di dời mộ cũng không phải là chuyện nhỏ.

    Đều nói mồ yên mả đẹp, như vậy di dời phần mộ chính là quấy rầy nơi an nghỉ của tổ tiên

    Thôn trưởng khó xử nhìn những người đàn ông ở đây, lấy từ trong túi ra một xấp giấy trắng thuận tiện lấy ra một bao thuốc lá nhỏ trong túi liền tính toán cuốn điếu thuốc. Khương Văn Minh bên cạnh thấy động tác của thôn trưởng vội vàng từ trong túi áo lấy ra một túi lớn đưa tới trước mặt thôn trưởng, thôn trưởng ngước mắt liếc nhìn gói thuốc lá trước mặt, cũng không có đưa tay nhận lấy, mà là tiếp tục động tác ban đầu của mình, động thủ cuốn một điếu thuốc, liếm một chút nước miếng đem giấy thuốc lá dính lại, "Tách" một tiếng, châm lửa lên.

    Hít một hơi thật sâu, phun ra làn khói.

    Tầm mắt thôn trưởng đảo qua những người đàn ông đang ngồi nơi đây, đem sắc mặt từng người thu vào trong mắt.

    Trầm mặc một lát, thôn trưởng mới trầm giọng mở miệng nói: "Văn minh à, chuyện di dời mộ phần của cậu thật đúng là rất phiền phức, đa số người trong thôn đều là họ Khương, phần mộ tổ tiên này chính là mộ tổ tiên của đa số người trong thôn chúng ta, không phải nói di dời mộ là có thể dời đi. Hơn nữa, cậu nói phong thủy của phần mộ tổ tiên có vấn đề, tôi cảm thấy chuyện này có chút không thể nói được, nếu như là phần mộ tổ tiên có vấn đề như vậy người trong thôn chúng ta làm sao không có việc gì, liền chỉ có nhà cậu xảy ra chuyện? Có thể là vấn đề ở nơi khác không? Cậu có muốn về nhà kiểm tra lại không?"

    "Thôn trưởng, việc này tôi đã điều tra qua, thật sự là có người nói với tôi phần mộ tổ tiên của dòng họ Khương chúng ta có vấn đề, bằng không tôi cũng sẽ không từ xa chạy từ nơi khác trở về, tôi đã mời cao nhân xem qua, tôi gần đây gặp xui xẻo không ngừng, hơn nữa mấy lần đều gặp phải chuyện tà môn, Lý đạo trưởng nói, tám chín phần mười là phần mộ tổ tiên xảy ra vấn đề."

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

    Khương Văn Minh cũng không có biện pháp, hai tháng này, nhà bọn họ vẫn luôn xui xẻo, cái này nếu chỉ nói là số phận không tốt cũng liền thôi, tìm người hóa giải một chút là được, nhưng ngay từ lúc tìm người vận xui trên người hắn không những không có hóa giải, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, từ xui xẻo dần dần trở thành các loại chuyện ngoài ý muốn lớn nhỏ.

    Ông già trong nhà đột nhiên bị thương, phải đưa đến bệnh viện cấp cứu, sau khi Khương Văn Minh nghe nói chạy đến cũng gặp tai nạn xe cộ trên đường đến bệnh viện, may mắn không xảy ra chuyện gì lớn, chỉ là trên đầu trầy xước một chút mà thôi.

    Cho đến khi gặp Lý đạo trưởng, xui xẻo trên người Khương Văn Minh mới được giảm bớt, nhưng thỉnh thoảng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lý đạo trưởng nói, loại tình huống này của Khương Văn Minh rất có khả năng là phần mộ tổ tiên xảy ra vấn đề.

    Cho nên, Khương Văn Minh mới có thể đột nhiên từ nơi khác trở về, chuyện di dời mộ phần hắn cũng muốn cùng mọi người thương lượng, nếu như có thể, chi phí di dời mộ phần Khương Văn Minh nguyện ý một mình gánh vác, còn có thể mời Lý đạo trưởng trở về xem một khối phong thủy thật tốt khác cho tổ tiên nghỉ ngơi.

    "Văn Minh, đàn ông họ Khương trong thôn mỗi nhà đều có người tới, cậu hỏi mọi người xem ai đồng ý dời mộ, nếu mọi người không có ý kiến, vậy tôi cũng sẽ không có ý kiến." Thôn trưởng nói xong giơ ngón tay chỉ chỉ những người đàn ông ở đây.

    Trong những người đàn ông này bao gồm Khương Hán Sinh, bởi vì mỗi một đại gia đình chỉ có một người đàn ông, cho nên Khương Hán Lâm liền không đi theo.

    "Chuyện di dời mộ phần cũng không phải chuyện nhỏ, hay là trước tiên tìm người xem phong thủy của phần đất tổ tông, nếu như thật sự có vấn đề, vậy di dời mộ phần thì dời đi, tôi không có ý kiến."

    "Tôi cũng có ý này, trước tiên tìm người xem một chút."

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

    "Được, mọi người chờ, tôi liền đi gọi điện thoại cho Lý đạo trưởng suốt đêm chạy tới, ngày mai chúng ta sẽ lên núi." Khương Văn Minh thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra một nụ cười.

    * * *​

    Sự tình đã thương lượng xong, Khương Văn Minh ở trong thôn không có chỗ ở, liền đi theo Khương Hán Sinh đến Khương gia.

    Khương Nhã ngồi trong phòng, nghe thấy tiếng cửa viện bị mở ra, từ trong phòng thò đầu ra liền nhìn thấy bóng dáng Khương Hán Sinh và Khương Văn Minh cùng đi vào.

    Nhìn sắc mặt Khương Văn Minh, Khương Nhã cảm thấy có thể là chuyện di dời phần mộ sẽ thương lượng được.

    Khương Hán Lâm đang đợi trong phòng khách, thấy Khương Hán Sinh và Khương Văn Minh cùng nhau trở về, vội bước tới nói chuyện với hai người, sau đó tìm cơ hội lần nữa kéo Khương Hán Sinh đến góc viện.

    Khương Hán Lâm cẩn thận quay đầu liếc mắt nhìn phương hướng nhà chính, thấy Khương Văn Minh không đi theo, lúc này mới nhỏ giọng mở miệng nói: "Anh hai, chuyện em nhờ anh hỗ trợ nối đường gặp trấn trưởng, anh suy nghĩ thế nào rồi? Anh cũng biết em trai em khó khăn, lần này anh nhất định phải giúp em."

    Khương Hán Sinh nhìn Khương Hán Lâm một lúc lâu, không lên tiếng.

    Thấy Khương Hán Sinh không nói lời nào, Khương Hán Lâm nóng nảy, lại mở miệng nói: "Anh hai, anh đừng quên mấy năm nay mỗi lần ba đứa cháu trai của em khai giảng, khi đó anh tìm em mượn tiền đóng học phí, em không nói hai lời liền cho anh mượn tiền, hiện tại nhờ anh giúp em một chút, anh cứ đùn đẩy, như vậy cũng không tốt lắm."

    Nghe thấy chuyện Khương Hán Lâm nhắc tới học phí, trên mặt Khương Hán Sinh hiện lên vẻ động dung, nhưng chuyện nối đường khương Hán Sinh hắn thật sự không có cách nào, nếu hắn có chút năng lực, đã sớm lăn lộn ra ngoài, làm sao còn có thể ở lại nông thôn này canh giữ một mẫu ba phần đất này?

    "Hán Lâm, không phải anh không giúp chú, anh thật sự không có biện pháp!" Khương Hán Sinh mở miệng trả lời.

    "Anh, biện pháp đều là người nghĩ ra, anh tốt xấu gì cũng đã gặp qua trấn trưởng, nói một câu vẫn có thể đi, anh đến lúc đó liền đem em đặt trước mặt trấn trưởng, những chuyện khác em tự mình xử lý là được."

    Đi mới gặp quỷ, Khương Hán Sinh hiện tại ngay cả mặt trấn trưởng cũng không gặp được một lần.

    "Anh, chuyện này tốt xấu gì anh cũng thử xem đã, nếu thật sự không được, em cũng không oán anh, là tính mạng của em, em không oán trách bất luận kẻ nào." Khương Hán Lâm chán chường rũ bả vai, làm ra bộ dáng rầu rĩ không vui.

    Cuối cùng Khương Hán Sinh cũng không đồng ý chuyện này, Khương Hán Sinh là thành thật, hắn chỉ biết mình có năng lực đến đâu, làm bao nhiêu, ăn bấy nhiêu.

    Những tâm tư tà đạo lệch lạc kia, vẫn là nuốt vào trong bụng mới an toàn hơn.

    * * *​

    Đối với chuyện phong thủy trong cổ mộ Khương Nhã cơ bản vẫn không biết gì, cho nên Khương Nhã rụt đầu lại, lấy ra hai quyển sách Vương Chi Sùng đưa ra đọc.

    Âm Dương Phong Thủy, phải có núi và nước, "Xem nước trước khi nhìn núi, có núi mà không có nước đừng chôn cất", "Núi quản người, định thủy quản tài".

    "Nước là huyết mạch của rồng", "cát gặp nước, âm dương giao hòa", "Nước là tinh hoa của núi, lợi người hại người như thần", từ đó ta có thể biết vị trí quan trọng của nước trong địa lý.

    Núi và nước là một cặp âm dương, có núi không có nước, không thể gọi là dạ dày rồng, không có nước không thể chứng minh rằng con rồng của nó đi đến tận cùng và kết huyệt. Vì vậy nguyên tắc tự nhiên của trời đất: Tức là núi theo nước, hai ngọn núi kẹp một nước, hai nước kẹp một ngọn núi, âm dương nương tựa lẫn nhau. Núi sông liền núi, cát bay nước đi sinh khí tán, nước tan chảy thì nội khí tụ, cho nên nước dù lớn hay nhỏ, xa hay gần, sâu hay cạn, nhanh hay chậm, động hay tĩnh đều phải khuất phục người đến, người đi thì lượn, người ngang phải ôm, hội tụ phải dung hòa, thanh minh, không nên đi thẳng vào huyệt vị, không vội vàng, không lùi, không nghiêng ngả, Không phản cung, không dốc trút xuống, không thẳng tới thẳng lui, không cắt không xuyên, nhất định phải trìu mến ôm lấy huyệt đạo, lưu luyến không rời, mới là thủy chi cát cách.

    Nhìn chuỗi này, Khương Nhã cảm thấy có chút đầu to, trong đó ý tứ là hiểu rõ, nhưng phong thủy mộ tổ rốt cuộc như thế nào, còn phải xem qua mới biết được.

    * * *​

    Sau khi ăn cơm trưa xong, Khương Nhã liền một mình lẻn ra ngoài, trong thôn có một ngọn núi không lớn, trên núi cây cối thưa thớt, tất cả đều là mộ lớn nhỏ, mới cũ, một ngôi bên cạnh một ngôi, vừa đi vào liền có thể cảm giác được sống lưng lạnh lẽo, cái loại cảm giác âm trầm này khiến người ta chùn bước, cho dù là hán tử trong thôn, cũng không dám ban ngày một mình lên nơi này.

    Khương Nhã đi đến chân núi, liền nghe thấy tiếng kêu của hai con quạ già, ngẩng đầu nhìn về phía bên kia. Hai con quạ già cả người đen nhánh đứng trên cành cây cách đó không xa há miệng kêu lên, thanh âm kia nghe quả thực êm tai. (Còn tui nghe tiếng quạ kêu chỉ thấy rợn tóc gáy hiu hiu)

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

    Ở nông thôn quạ già đại biểu điềm gở, người già trong thôn đều nói quạ già kêu đó chính là nguyền rủa, có một số người già mỗi lần gặp phải quạ già kêu, sẽ từ trên mặt đất nhặt lên một hòn đá, hướng quạ già rách miệng mắng to, sau đó đem hòn đá trong tay hướng quạ già trên cành cây ném qua, đem quạ già dọa chạy.

    Mấy con quạ già toàn thân đen nhánh giờ phút này đứng ở trên cành cây, ánh mắt đen nhánh cứ như vậy nhìn chằm chằm Khương Nhã cách đó không xa, trong miệng còn không ngừng phát ra thanh âm.

    "Tránh đi, mau đi đi, chết ngươi bà nương cữu cữu, mau cút đi, chết ngươi bà nương cữu cữu.." Khương Nhã học trước kia gặp qua Dương Quý Mai mắng quạ già như vậy, liền học mở miệng nói. Khương Nhã vừa nói vừa cúi người nhặt lên một khối đá nhỏ ven đường, tiếp tục mắng hai câu.

    Bỗng dưng, quạ già trên cành cây đột nhiên đập cánh bay lên, ngay khi Khương Nhã cho rằng bọn chúng muốn bay đi, mấy con quạ già kia lại đột nhiên hướng khương Nhã bay tới, móng vuốt sắc bén lóe lên một chút ánh sáng lạnh lẽo.

    Khương Nhã thấy thế lần thứ hai cúi người nhặt lên mấy viên đá hướng quạ già ném qua, thế nhưng quạ già căn bản không có bị Khương Nhã ném qua hòn đá dọa sợ, đôi mắt chim màu đen kia càng hiện lên một tia sáng quỷ dị.

    Thật giống như, mấy con quạ già kia chính là chuyên môn hướng về phía Khương Nhã mà tới, càng ngày càng gần, Khương Nhã vội vàng xoay người muốn chạy lên núi. Khi quạ già muốn cào lên người Khương Nhã, Vương Chi Sùng bỗng dưng từ cách đó không xa đi tới, ngón tay vừa động, đầu ngón tay bắn ra một đạo khí, trong đó có một con quạ già sắp cào vào trên người Khương Nhã cứ như vậy rơi xuống đất, đạp đạp chân, liền bất động.

    Khương Nhã ngẩng đầu liền thấy Vương Chi Sùng cất bước đi về phía mình, vương Chi Sùng sắc mặt không tốt lắm, mở miệng liền răn dạy: "Đã dặn con chuyện nhàn rỗi không cần để ý, sao còn chạy lên núi, chỗ này tất cả đều là mộ phần, tà môn đâu. Con một tiểu nha đầu lá gan ngược lại rất lớn."

    "Sư phụ, con chính là muốn đến xem một chút, nội dung trong sách kia con không thể chỉ nhìn không thực hành nha, vừa lúc nhân cơ hội này con đến thực hành một phen." Trên mặt Khương Nhã khẽ nhếch lên một nụ cười lấy lòng.

    "Hừ!" Vương Chi Sùng hừ lạnh một tiếng, nhấc chân bước lên núi, Khương Nhã vội vàng đi theo.

    Đi khoảng chừng nửa giờ sau, hai người trèo lên đỉnh núi, rõ ràng là giữa trưa mặt trời chiếu rọi, Khương Nhã lại cảm giác nơi này quá âm u, sống lưng thẳng tắp, lông tơ dựng thẳng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng chín 2023
  2. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng một 2024
  3. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Thần côn quân tẩu

    Chương 22: Lý đạo trưởng

    (´ ᴗ`✿)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng chín 2023
  4. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Thần côn quân tẩu

    Chương 23: Người không vì mình trời tru đất diệt

    (。◕‿◕。)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lý đạo trưởng, phong thủy của chúng tôi rốt cuộc như thế nào, ông còn chưa nói đã trực tiếp để cho chúng tôi động thủ, rốt cuộc là có ý gì?"

    Thôn trưởng mở miệng, bọn Khương Hán Sinh vốn chuẩn bị động thủ cũng lui ra, các nam nhân đều ánh mắt không tốt nhìn Lý đạo trưởng. Giờ khắc này, mọi người đối với Lý đạo trưởng mà Khương Văn Minh mời tới có hoài nghi, người này liền ăn mặc hù dọa người một chút, từ lúc lên núi thật đúng là làm bộ làm tịch, còn không biết giả vờ như Hoa bà bà trong thôn. Hoa bà bà tốt xấu gì cũng có thể nói vài câu bọn họ nghe không hiểu, sau đó cho phù gì đó, đạo trưởng này ngược lại, thứ nhất liền để cho động thủ đào mộ tổ tiên, cái này coi như là đâm tổ ong, trong nháy mắt khiến cho người trong thôn phản cảm.

    Lý đạo trưởng nhận thấy đám người thôn trưởng bất mãn, cũng không trực tiếp mở miệng trả lời, mà là hướng Khương Văn Minh bên kia nhìn thoáng qua.

    Khương Văn Minh chống lại tầm mắt Lý đạo trưởng, trong nháy mắt hiểu ý lại đây, liền mở miệng giải thích: "Mọi người hiểu lầm rồi, vừa rồi Lý đạo trưởng đã xem qua, cũng đã nói với tôi, phong thủy của phần mộ tổ tiên chúng ta quả thực có vấn đề, mọi ngời nhìn xem trên núi chúng ta cây cối thưa thớt, đó chính là chứng tỏ nước không tốt, trên núi đá rất nhiều, đại biểu cho đất cũng không tốt lắm. Mọi ngời ngẫm lại, trong thôn chúng ta nhiều năm như vậy có phải cũng không tốt lắm hay không, vậy khẳng định là phong thủy có vấn đề."

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

    Khương Văn Minh không hổ là buôn bán, dỗ dành người khác là một bộ từng bộ, ngay cả đen phỏng chừng cũng có thể nói thành trắng.

    Thấy ánh mắt mọi người rõ ràng có dao động, Khương Văn Minh liền tiếp tục mở miệng dỗ dành: "Mọi người tin tưởng tôi, tôi cũng là hậu duệ của Khương gia, tôi cũng không thể ngay cả chính mình cũng hại đi, phong thủy phần mộ tổ tiên này cũng là cùng tôi có quan hệ, chờ chuyện dời mộ tổ tiên làm xong, không phải là đối với tất cả mọi người đều có lợi sao?"

    Nói như vậy, mọi người cũng đều có chút dao động, Khương Văn Minh cũng là người Khương gia, hại ai cũng không thể hại mình đi.

    Lý đạo trưởng thấy tất cả mọi người không lên tiếng, liền mở miệng lần nữa nói: "Còn không động thổ, muốn dời mộ thì cố gắng dời đi càng sớm càng tốt, nhất định phải đưa quan tài lên trước khi mặt trời lặn."

    "Không thể động thổ." Khương Nhã lúc này lại đứng ra, đôi mắt đen kia nhìn chằm chằm Lý đạo trưởng, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra vẻ nghiêm túc, mở miệng nói: "Lý đạo trưởng, lại muốn động thổ, như vậy sau khi quan tài đào ra, muốn đặt ở nơi nào, cũng không thể cứ như vậy đặt dưới ánh mặt trời phơi nắng đi, còn nữa, Lý đạo trưởng chuẩn bị dời mộ tổ tiên đến nơi đó, những thứ này luôn phải khai báo rõ ràng mới có thể động thủ, nếu không Lý đạo trưởng tính toán để cho lão tổ tông Khương gia chúng tôi phơi nắng sao?"

    Lý đạo trưởng thần sắc âm trầm đem tầm mắt dừng ở trên người tiểu nha đầu, lúc này mới cẩn thận đánh giá nàng, thoạt nhìn gầy yếu yếu, nhìn tướng mạo nàng chính là mạng không dài, nhưng tướng mạo của nàng lại có chút không ổn, dường như thay đổi số mệnh, vả lại từ nhỏ nha đầu cũng không có dấu vết tu luyện gì, như vậy chính là nói nàng thật sự chỉ là một tiểu cô nương bình thường.

    Vì nàng sửa mệnh là ai, nhìn tiểu cô nương mệnh đếm thành bí ẩn liền có thể biết người nọ tu vi nhất định là không thấp. Nếu không phải lần này có việc phải làm, Lý đạo trưởng thật đúng là muốn gặp cao nhân vì tiểu nha đầu sửa mệnh kia.

    "Một tiểu nha đầu quản nhiều như vậy làm cái gì, ta hết thảy tự do an bài, ai mau mau đem đứa nhỏ này đưa về nhà, đừng ở chỗ này vướng bận." Lý đạo trưởng hừ nhẹ một tiếng, bất mãn mở miệng nói.

    Khương Hán Sinh lần nữa giữ chặt Khương Nhã liền chuẩn bị đưa con gái xuống núi trước, đợi lát nữa sẽ trở về hỗ trợ. Nhưng khương Nhã không chịu rời đi, Khương Hán Sinh kéo vài lần đều bị Khương Nhã giãy dụa né tránh.

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

    "Hán Sinh, tôi cảm thấy lời Khương Nhã nói cũng có lý, Lý đạo trưởng vẫn nên an bài tốt chuyện sau này trước, lại mời chúng tôi, về phần chuyện di dời phần mộ, tôi cảm thấy còn cần phải cân nhắc. Hôm nay mọi người về nhà trước đi, dù sao trong đất mọi người còn có việc phải làm." Thôn trưởng đăm chiêu nói xong những lời này, liền đưa hai tay sau lưng, dẫn đầu cất bước đi về phía đường xuống núi.

    Nhìn thấy thôn trưởng đều đi rồi, các nam nhân cũng không chút do dự, liền trực tiếp cầm nông cụ trong tay từng người một rời đi.

    Rất nhanh bên cạnh mộ chỉ còn lại Khương Nhã, Khương Hán Sinh, Khương Mãn Lâm, cùng với Khương Văn Minh cùng Lý đạo trưởng.

    Lý đạo trưởng nham hiểm liếc Khương Nhã một cái, trong mắt hiện lên một tia ngoan độc, vốn tưởng rằng chuyến này xong là cái chắc, ai ngờ lại bị một nha đầu nhảy ra làm chuyện xấu.

    Khương Hán Sinh nhận thấy được tầm mắt của Lý đạo trưởng, theo phản xạ tiến lên một bước chắn trước mặt Khương Nhã, cảnh giác nhìn chằm chằm Lý đạo trưởng kia.

    Lý đạo trưởng thấy Khương Hán Sinh chắn ở phía trước, lúc này mới thu hồi tầm mắt, thầm nghĩ: Xem ra chuyện hôm nay là không làm được rồi.


    * * *

    Sau khi đoàn người xuống núi, Lý đạo trưởng cũng không có ở lại thôn, liền trực tiếp ngồi chiếc xe con chờ ở trong thôn rời đi, nói là chờ người trong thôn thương lượng xong rồi lại tới.

    Khương Nhã nhìn chiếc xe kia, trong lòng cười nhạo một tiếng, Lý đạo trưởng này diễn hay lắm.

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!


    Chính là không biết lần sau Lý đạo trưởng còn có thể tới hay không, mới vừa rồi Khương Nhã liền phát hiện lý đạo trưởng kia sau khi xuống núi sắc mặt liền xuất hiện biến hóa, trán cùng đỉnh đầu đều bị màu đen bao phủ, rõ ràng là điềm báo hung dữ.

    Khương Văn Minh thì ở lại thôn, đợi Lý đạo trưởng rời đi, Khương Văn Minh liền ngựa không ngừng vó đi về phía nhà thôn trưởng.

    Khương Nhã không cần đoán cũng có thể biết đường Lục thúc này là đến nhà thôn trưởng làm cái gì, đơn giản là vì chuyện di dời phần mộ mà thôi.

    Nhưng mà vừa rồi Khương Nhã quấy rầy như vậy, chuyện dời phần mộ sợ là không thành.

    Lúc Khương Văn Minh chạy tới nhà thôn trưởng, thôn trưởng đang cầm một cái cuốc chuẩn bị xuống ruộng làm việc, nhìn thấy Khương Văn Minh đi vào, thôn trưởng bước chân muốn ra cửa ngừng lại.

    Khương Văn Minh trên mặt lộ ra một nụ cười yếu ớt, nhiệt tình chào hỏi: "Phúc Toàn ca, anh định ra ngoài làm việc à?"

    "Văn Minh, người sáng suốt chúng ta không nói chuyện mờ ám, Lý đạo trưởng này tôi xem ra không đáng tin cậy, ngay từ đầu tôi đã nói phần mộ tổ tiên Khương gia chúng ta phong thủy không có việc gì, thay vì ở chỗ này hao phí thời gian còn không bằng cậu về nhà điều tra một chút, chuyện nhà cậu rốt cuộc là đắc tội với ai. Văn Minh, cũng đừng coi người khác là kẻ ngốc." Thôn trưởng nói xong lời này, liền nhìn thấy sắc mặt Khương Văn Minh trầm xuống.

    Khương Văn Minh cũng không còn cách nào khác, chuyện trong nhà hắn đã mời rất nhiều người xem qua, không ai có thể giải quyết. Lý đạo trưởng này là hắn phải tốn một số tiền lớn mới mời tới, chuyện di dời mộ phần này nếu không làm được, vậy đại biểu cho hắn trở về cũng phải tiếp tục như vậy, nói không chừng ngày nào đó sẽ mất mạng nhỏ.

    Chuyện di dời mộ phần Khương Văn Minh thừa nhận có tâm tư nhỏ của mình, Khương Văn Minh cũng không cảm thấy mình có sai, người không vì mình trời tru đất diệt mà.

    Trong mắt Khương Văn Minh, cho dù hắn có tư tâm, vậy cũng không có gì sai, dù sao phong thủy mộ tổ có vấn đề, chờ sau khi di dời mộ phần không phải là tất cả mọi người họ Khương đều có lợi sao?

    Hơn nữa, hắn còn một tay lo liệu hết chuyện này, cũng không cần người trong thôn bỏ tiền ra, hết thảy thoạt nhìn đều vui mừng, hắn sai chỗ nào?

    "Phúc Toàn ca, việc này anh cân nhắc lại xem, buổi tối thuận tiện cùng chị dâu thương lượng, tôi đi trước, cũng không quấy rầy anh." Khương Văn Minh nói xong, không đợi thôn trưởng trả lời liền xoay người rời đi.

    Thôn trưởng nhìn bóng lưng Khương Văn Minh rời đi, nghĩ đến câu nói vừa rồi của Khương Văn Minh, cái gì gọi là cùng chị dâu thương lượng, chuyện này cùng vợ mình có quan hệ gì?

    Bỗng dưng, linh quang trong đầu thôn trưởng chợt lóe, trong lòng "lộp bộp" một chút, nghĩ tới cái gì đó.

    * * *

    Vợ thôn trưởng hôm nay về nhà mẹ đẻ, đến bây giờ còn chưa trở về, đợi đến khi trời tối tối, về đến nhà vừa vào cửa liền đối diện với mặt đen của thôn trưởng, tầm mắt sắc bén kia làm cho vợ thôn trưởng có chút sợ hãi, dưới chân không khỏi lui nửa bước.

    "Đã trở lại, đồ đâu?" Thôn trưởng thản nhiên mở miệng hỏi.

    "Cái gì, tôi không mang đồ về, tôi về nhà mẹ đẻ có thể mang cái gì trở về?" Vợ thôn trưởng không hiểu ra sao, hỏi ngược lại một câu.

    "Tôi là hỏi cô, đồ Khương Văn Minh đưa cho cô."

    Thôn trưởng vừa dứt lời, khi nhìn thấy vợ mình trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, còn có cái gì không rõ, tên ngu xuẩn không hiểu chuyện nhà mình rõ ràng là định tiếp tay cho Khương Văn Minh.

    Trên thị trấn --

    Trong một căn phòng khách sạn, Lý đạo trưởng với hai bộ ria đang cầm điện thoại di động đứng bên cửa sổ, nhìn người qua lại trên đường, nói chuyện với người đầu dây bên kia.

    "Tô tiểu thư, cô yên tâm việc này tôi không nói cho sư phụ biết, tình huống bên này tôi đều đã tìm hiểu rõ ràng, Khương gia rất bình thường, sau lưng cũng không có cao nhân nào hỗ trợ, Khương Cầm kia tôi không nhìn thấy, nhưng tôi nhìn thấy một tiểu nha đầu tên là Khương Nhã, chính là em gái của Khương Cầm, lần này làm hỏng chuyện của tôi."

    Trong giọng nói của Lý đạo trưởng mang theo một chút cẩn thận, hắn dù sao cũng không phải sư phụ, Tô gia không phải nhà bình thường, Tô gia mời sư phụ của hắn làm thượng khách, đồ đệ như hắn ở trong mắt Tô gia cũng có chút không đủ nhìn, gia thế giống Tô gia cũng không phải hắn có thể trêu chọc.

    Tuy rằng Lý đạo trưởng cũng không rõ, Tô tiểu thư vì sao phải đối phó Khương gia một hộ nông thôn như vậy, thoạt nhìn cũng không có chỗ nào đặc biệt.

    Lấy tiền tài của người ta cùng người tiêu tai, Lý đạo trưởng chỉ biết mình cầm tiền chỉ cần làm việc là được.

    "Yên tâm, qua hai ngày nữa mọi chuyện sẽ làm xong rồi, cô yên tâm.."

    Đang nói chuyện với người trong điện thoại, Lý đạo trưởng căn bản không chú ý tới, một đạo thân ảnh mảnh khảnh lặng yên tiến vào trong phòng mình, chỉ thấy thân ảnh mảnh khảnh kia ẩn nấp trong bóng đêm, lặng yên cất bước tới gần cửa sổ nơi Lý đạo trưởng đang đứng.

    Lý đạo trưởng nhận thấy có người tới gần mình, lập tức nghiêng người né tránh con dao hướng mình chém tới, cảm giác mình vừa rồi cùng tử thần lướt vai mà qua, Lý đạo trưởng cũng không để ý gọi điện thoại, trực tiếp đem điện thoại trong tay hướng đối phương ném tới.

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

    Nữ nhân lắc mình tránh đi, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, không đợi Lý đạo trưởng có động tác tiếp theo, liền trực tiếp từ bên hông rút ra một khẩu súng màu đen, xúc cảm lạnh lẽo kia nắm trong tay, chỉ nghe một tiếng vang rất nhỏ, Lý đạo trưởng trong nháy mắt ngã xuống đất, trên trán có một cái lỗ máu bị đạn bắn thủng, hai mắt kia mở to, chết không nhắm mắt.

    Nữ nhân từ trong bóng tối chậm rãi thong thả đi ra, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một nụ cười yếu ớt, đi tới bên cạnh Lý đạo trưởng, nhấc chân đá đá thấy người đã bất động, lại lần nữa giơ tay giơ súng lên, hướng ngực Lý đạo trưởng đã chết bắn một phát, chính giữa vị trí trái tim.

    Có vết xe đổ lần trước, cho dù đối với người chết, nàng cũng thời khắc duy trì cảnh giác.
     
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng chín 2023
  5. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Thần côn quân tẩu

    Chương 24: Làm nghề này của chúng ta nào có ai sợ quỷ?

    ≧◠◡◠≦

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đông đông đông!" Trên hành lang khách sạn, vang lên tiếng gõ cửa.

    Khương Văn Minh đứng ở hành lang thu hồi tay gõ cửa chờ một lát, phát hiện không có người đến mở cửa, liền giơ tay gõ một lát, vẫn như cũ không có ai tới mở cửa.

    Khương Văn Minh gõ cửa nửa ngày không thấy Lý đạo trưởng, liền xoay người đi đến quầy lễ tân khách sạn hỏi nhân viên phục vụ, lúc này mới biết được đêm qua Lý đạo trưởng đã tự mình trả phòng một mình xách vali thật lớn rời đi.

    Đột nhiên một câu cũng không nói liền rời đi, Khương Văn Minh đen mặt đi ra khỏi khách sạn, lấy điện thoại từ trong túi ra, bấm số của Lý đạo trưởng.

    Sau khi vang lên hai tiếng, đối phương nhận điện thoại, đầu kia truyền đến thanh âm của Lý đạo trưởng: "Này, ai?"

    "Lý đạo trưởng, là tôi, tôi là Khương Văn Minh, không phải đã nói xong chuyện di dời phần mộ sao? Lý đạo trưởng ngài sao lại đột nhiên rời đi. Có phải là bởi vì chuyện ngày hôm qua hay không, Lý đạo trưởng ngài đừng để ý người trong thôn này đều như vậy, tính tình bướng lên, Lý đạo trưởng ngài liền bao dung nhiều hơn một chút, bên này tôi đã thỏa thuận xong rồi, hôm nay nhất định có thể dời phần mộ, Lý đạo trưởng ngài xem nếu như thuận tiện, ngài có thể chờ sau khi dời phần mộ xong hẵng đi hay không?" Khương Văn Minh giải thích một trận, nhưng mà trong lòng hắn rõ ràng, chuyện di dời phần mộ người trong thôn căn bản không đồng ý, nhưng mà theo tính toán của Khương Văn Minh nếu người trong thôn không đồng ý, ngoài sáng không được vậy thì hắn âm thầm làm trong tối.

    "Khương tiên sinh, tôi đã rời đi, chuyện di dời phần mộ anh tìm người khác đi, cứ như vậy tôi cúp máy."

    Còn không đợi Khương Văn Minh mở miệng lần nữa, bên kia liền trực tiếp cúp điện thoại, nghe tiếng báo bận trong điện thoại di động, Khương Văn Minh tức giận nhấc chân đạp một cái góc tường liền xoay người rời khỏi khách sạn.

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

    Trở lại trong thôn, Khương Văn Minh vừa vào thôn đã bị trưởng thôn ngăn lại.

    "Anh Phúc Toàn, anh đang chờ tôi à?" Khương Văn Minh cười tủm tỉm mở miệng hỏi.

    "Văn Minh, nơi này không tiện nói chuyện, chúng ta đổi chỗ khác."

    Thôn trưởng bình tĩnh, nói xong câu đó liền xoay người đi về phía sân nhà mình, Khương Văn Minh thấy thế liền nhấc gót chân đi lên. Hai người đi vào sân nhà thôn trưởng, Khương Văn Minh liền liếc mắt một cái liền nhìn thấy vợ thôn trưởng đang chọn đậu trong sân, giờ phút này vợ trưởng thôn thoạt nhìn có chút chật vật, trên mặt rõ ràng có vết đánh qua còn sót lại chút sưng đỏ.

    Vợ thôn trưởng nhìn thấy thôn trưởng cùng Khương Văn Minh cùng nhau tiến vào, xoay người liền ôm cái sọt tre đi vào nhà, thôn trưởng đối với hành vi của bà vợ nhà mình làm như không thấy, trực tiếp để Khương Văn Minh ở chỗ này chờ, liền bước vào phòng. Vài phút sau, thôn trưởng cầm một tờ báo thô ráp bọc đồ đạc đi ra, một tay nhét vào tay Khương Văn Minh.

    "Văn Minh, chị dâu cậu không hiểu chuyện, thứ này cậu lấy lại đi."

    "Phúc Toàn ca, anh đây là có ý gì, thứ này nếu đã đưa ra ngoài, nào có đạo lý lấy lại, nếu như bị người ta biết tôi làm người như thế nào đây." Khương Văn Minh nói xong liền muốn đem thứ kia đẩy trở về.

    Thôn trưởng dù sao cũng là làm nông, có một chút khí lực, thật sự đem thứ kia đua về trong tay Khương Văn Minh, nghiêm mặt mở miệng nói: "Văn Minh, tôi mặc kệ cậu làm người như thế nào, nhưng tôi biết nếu tôi nhận thứ này, sau này ở trong thôn tôi cũng không cần làm người nữa, cậu đem thứ này về đi, tôi là một dân chúng bình thường, không cần nhiều tiền như vậy."

    Bên trong có hai vạn đồng, đây cũng không phải là một con số nhỏ, cũng không phải thôn trưởng chí công vô tư, mà là liên lụy đến chuyện phần mộ tổ tiên, thôn trưởng cũng họ Khương, nếu phong thủy phần mộ tổ tiên bị phá hỏng, như vậy bây giờ hắn được hai vạn này, vậy tương lai còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

    Khương Văn Minh nhìn thái độ cường ngạnh của thôn trưởng, sắc mặt cũng không đẹp như vậy, đành phải cầm tiền từ nhà thôn trưởng đi ra.


    * * *

    Khương Nhã ngồi ở trong sân, từ xa liền thấy Khương Văn Minh đi về phía nhà mình, khiến cho Khương Nhã chú ý không phải là cái khác, mà là tử khí trên người Khương Văn Minh, tử khí chính là khí tức trên người người chết, một người vừa chết không phải sẽ lưu lại tử khí ở nơi trước khi chết.

    Rõ ràng buổi sáng Khương Văn Minh trước khi ra khỏi cửa cũng không phải sắc mặt như vậy, đi ra ngoài một chuyến liền nhiễm tử khí. Có thể thấy được khương Văn Minh vừa rồi đi qua địa phương nào, hơn nữa nơi đó vừa mới chết người không lâu.

    Đi vào trong sân, Khương Văn Minh nhìn thấy Khương Nhã ngồi bên cạnh, trên mặt nặn ra một nụ cười gượng gạo, mở miệng hỏi: "Khương Nhã, ba con không ở nhà sao?"

    "Lục thúc, ba con đi làm, không ở nhà." Khương Nhã trả lời một câu.

    "Không có ở nhà, vậy lục thúc đi ra ngoài mua chút thịt trở về, đợi đến trưa chúng ta nấu thịt ăn." Khương Văn Minh đã tính toán trở về, nếu Lý đạo trưởng đã rời đi, như vậy chuyện di dời phần mộ tổ tiên hắn cũng không giải quyết được, chủ yếu là đào quan tài ra thì dễ, muốn dời đến địa phương nào, cái này còn phải mời chuyên gia đến xem mới được.

    Ngay trong nháy mắt Khương Văn Minh xoay người đi ra ngoài, Khương Nhã nhìn về phía bóng lưng Khương Văn Minh bỗng nhiên liếc nhìn, bởi vì, phía sau Khương Văn Minh có một người dán chặt vào, người nọ mặc đạo bào, hai chân không chạm đất, cứ như vậy dán chặt vào lưng Khương Văn Minh, thứ kia không phải người khác, chính là Lý đạo trưởng mới gặp qua ngày hôm qua.

    "Lý đạo trưởng" dán sau lưng Khương Văn Minh dường như nhận thấy được tầm mắt của Khương Nhã, bỗng dưng quay đầu nhìn về phía Khương Nhã, đôi mắt chết không nhắm mắt mở lớn chảy ra hai dòng huyết lệ. Có một lỗ máu ở giữa trán hắn, rõ ràng là bị đạn bắn thủng để lại lỗ đạn.

    Ánh mắt Khương Nhã cũng không chớp, cứ như vậy vẻ mặt đơn thuần nhìn bóng lưng Khương Văn Minh, thần thái kia dường như căn bản nhìn không thấy "Lý đạo trưởng" phía sau Khương Văn Minh kia.

    "Lý đạo trưởng" xác định Khương Nhã không nhìn thấy mình, lúc này mới mặt không chút thay đổi xoay người tiếp tục dán ở sau lưng Khương Văn Minh.

    Khương Nhã rũ mắt, đôi bàn tay nhỏ bé bên cạnh lại nắm chặt, mi mắt mảnh khảnh kia khẽ run, biểu hiện nội tâm nàng lúc này bất an, bởi vì trong tầm mắt nàng rũ xuống có một đạo bào, mà đôi chân không chạm đất kia rõ ràng xuất hiện trước mặt nàng.

    Trong lòng Khương Nhã âm thầm mắng mẹ nó, dọa chết người, ban ngày ban mặt, có thể không dọa người như vậy hay không?

    Bình tĩnh, bình tĩnh, tất cả mọi thứ đều là mây bay.

    "Lý đạo trưởng" lần này triệt để xác định Khương Nhã không nhìn thấy mình, lúc này mới xoay người hướng Khương Văn Minh bay tới.

    Khương Văn Minh đi ra khỏi sân, đột nhiên cảm giác trên người có chút lạnh, ngẩng đầu nhìn mặt trời chói mắt trên bầu trời, Khương Văn Minh càng thêm nghi hoặc.

    Rõ ràng trên trời nắng chói chang, mặt trời chiếu xuống phải là cảm giác rất nóng, nhưng giờ phút này hắn lại cảm thấy sống lưng phiếm lạnh.

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!


    * * *

    Đợi Khương Văn Minh rời đi, Khương Nhã lập tức từ trên ghế đứng lên, nhanh như chớp chạy ra ngoài.

    Nam Mô A Di Đà Phật, vì sao gặp quỷ luôn là nàng nha.

    Chạy bước nhỏ tới chỗ ở của sư phụ Vương Chi Sùng, Khương Nhã giơ tay gõ cửa.

    "Đông đông đông.."

    "Tới đây, chờ một chút!" Cách một cánh cửa, Khương Nhã nghe thấy thanh âm của Vương Chi Sùng trong viện.

    Theo một tiếng "Chi nha" một tiếng cửa viện bị mở ra, Vương Chi Sùng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Khương Nhã, mở miệng nói: "Sắc mặt thật khó coi, làm sao vậy?"

    Khóe miệng Khương Nhã giật giật, nàng thật đúng là đã gặp quỷ.

    Vương Chi Sùng liếc mắt nhìn xuyên thấu ý tứ biểu đạt trên mặt Khương Nhã, giơ tay lên gõ lên đầu Khương Nhã một cái, răn dạy: "Con đã quên mình làm cái gì sao? Con là đệ tử của ta, làm nghề của chúng ta, nào có ai sợ quỷ, tiến vào cho ta."

    Khương Nhã lúc này mới phản ứng lại, chính mình giống như đã vào cửa huyền học, sợ quỷ thật đúng là không thể nói được.

    Nhưng mà, coi như là sống lại một lần, Khương Nhã cũng bất quá chỉ là nữ nhân, một số thứ đột phá tam quan, Khương Nhã sợ hãi cũng là chuyện bình thường, nếu như chỉ cần sống lại một lần liền cái gì cũng không sợ, làm sao có thể.

    Lợi hại như vậy, sao lại không lên trời ở?

    * * *

    Văn phòng quân khu XX, trên mặt bàn sắp xếp gọn gàng một xấp hồ sơ, một bóng dáng thon dài ngồi trên ghế văn phòng, hai chân khép lại, sống lưng thẳng tắp, áo sơ mi màu xanh quân đội tỉ mỉ cài lên trên cùng, thể hiện đầy đủ tính cách của người đàn ông này, nghiêm túc mà kỷ luật.

    "Đinh Linh Linh.." Điện thoại cố định trên mặt bàn vang lên, phát ra một trận âm thanh có tiết tấu.

    Nam nhân đầu không nhấc lên, đưa tay liền chính xác cầm điện thoại, ngón tay hắn thon dài đẹp mắt, khớp xương rõ ràng, màu đồng lớn giữ điện thoại đặt ở bên tai.

    "Xin chào, nơi này là văn phòng quân khu XX, tôi là Phó Thâm.."

    "Tin tức xác định? Được rồi, tôi sẽ đi qua ngay lập tức, trước đi theo đối phương, phải luôn cảnh giác, chú ý an toàn."

    Cúp điện thoại, Phó Thâm đứng dậy, chiều cao gần một mét chín làm cho người ta có cảm giác áp bách vô hình, đầu tóc cắt gọn gàng, đôi môi mỏng khẽ mím.

    Giơ tay cầm áo khoác đặt ở một bên, liền sải bước đi ra khỏi văn phòng.

    Trên hành lang đi tới một nữ nhân mặc quân phục, nữ nhân nhìn thấy Phó Thâm ánh mắt sáng ngời, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một nụ cười sáng lạn, hướng nam nhân đi tới mở miệng chào hỏi: "Phó đội, anh muốn đi ra ngoài a?"

    "Ừm." Phó Thâm đáp một tiếng, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại, liền cùng nữ nhân lướt qua.

    Thẳng đến khi bóng lưng nam nhân biến mất ở góc cầu thang, nữ nhân mới lưu luyến không rời thu hồi tầm mắt, ý cười trên mặt thu liễm lại, trong lòng hiện lên một tia mất mát.

    Trong không khí truyền đến mùi thịt thơm lừng, Khương Nhã ngồi dưới mái hiên, nhìn Khương Văn Minh cầm một cái ghế ngồi ở giữa sân phơi nắng, âm thầm líu lưỡi, trời nóng như vậy, ánh mặt trời kia chiếu xuống cũng có thể đem người lột một tầng da, Khương Văn Minh lại liên tục phơi nắng.

    "Lý đạo trưởng" vẫn dán sau lưng Khương Văn Minh dường như có chút không thích ứng với ánh nắng mặt trời gay gắt như vậy, ở sau lưng Khương Văn Minh hơi vặn vẹo, nhưng nó lại luyến tiếc rời khỏi người Khương Văn Minh.

    Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Thần côn quân tẩu dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!

    Dương Quý Mai nấu ăn trong phòng bếp xuyên qua cửa sổ nhìn thấy Khương Văn Minh ở giữa sân, nhịn không được kéo giọng mở miệng hô một câu: "Văn Minh, chú trốn tránh mặt trời đi, phơi nắng như vậy sẽ bị say nắng đó."

    "Chị dâu, không có việc gì, tôi không phơi nắng." Khương Văn Minh trả lời một câu, căn bản không có một chút ý tứ muốn di chuyển chỗ.

    Dương Quý Mai bĩu môi, tỏ vẻ không thể lý giải, trời nóng như vậy đi phơi nắng, sợ không phải kẻ ngốc chứ?
     
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng mười một 2023
  6. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Thần côn quân tẩu

    Chương 25: Bọ Cạp Độc

    ٩ (๑> ₃ <) ۶

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng chín 2023
  7. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Thần côn quân tẩu

    Chương 26: Nằm không cũng trúng đạn

    ♥ (ღˇᴗˇ) 。o

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng chín 2023
  8. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Thần côn quân tẩu

    Chương 27: Nha đầu này tương lai nhất định bất phàm

    (❀˙˘˙) ♡ (˙˘˙❀)

    (*) bất phàm: Không tầm thường, vượt hẳn người thường


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng chín 2023
  9. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Thần côn quân tẩu

    Chương 28: Lần đầu gặp mặt

    (❛ ֊ ❛„)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. lacvuphongca

    Bài viết:
    64
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng một 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...